“Ngươi không phải Lục Trí, ngươi chính là Thiếu Ân Bá tước?”, Tào Phần Ny chỉ vào Dương Ân khẽ nói.
Giờ thì khó xử rồi! .
||||| Truyện đề cử: Bác Sĩ Kiều Xin Đừng Manh Động |||||
Dương Ân vẫn còn muốn nói chuyện nhân sinh lý tưởng với Tào Phần Ny, kết quả cha hắn lại không cho chút thể diện nào, cứ thế vạch trần hắn rồi, cái mặt mo này không biết giấu đi đâu được nữa.
“Khụ khụ, phải, ta chính là Dương Ân, vừa nãy chỉ là đùa với cô thôi, thật ngại quá!”, Dương Ân sờ sống mũi nói xin lỗi.
Sau khi nghe được những lời này của Dương Ân, Tào Phần Ny không trả lời, cô ta tung một chưởng đánh về phía trước ngực của Dương Ân.
Cô ta ra tay khá đột ngột, không có dấu hiệu báo trước nào, cho dù là một võ giả cảnh giới cấp tướng đỉnh cấp cũng khó mà tránh kịp.
Nhưng Dương Ân không phải là võ giả cảnh giới cấp tướng, mà là một thiếu niên vương giả hàng thật giá thật, hắn có thể phát giác ra được động tác kia của Tào Phần Ny. Trong mắt người khác có lẽ rất nhanh, nhưng trong mắt hắn, nó chẳng tính là gì cả.
Dương Ân có thể tránh nhưng hắn không né, mặc cho Tào Phần Ny đánh một chưởng này vào ngực mình.
Bốp!
Lực của chưởng này không nhỏ, ngay cả tảng đá ngàn cân cũng sẽ bị đập nổ tung, Dương Ân lại cười như không việc gì: “Được rồi, cô cũng đã trút giận rồi, chuyện này cứ như vậy mà cho qua đi!”
Tào Phần Ny nhướn mày, hét lớn: “Nào có thể dễ dàng như vậy chứ, ăn thêm một chưởng nữa của ta!”
Lần này, Tào Phần Ny làm thật, lòng bàn tay mềm mại của cô ta hiện ra một luồng huyền khí nồng đậm, ánh sáng màu xanh lam vô cùng chói mắt, cường thế lao về phía Dương Ân.
Uy lực của chưởng này hoàn toàn có thể so sánh với sức mạnh của cảnh giới nhân tướng trung cấp, hiện tại cô ta chẳng qua chỉ mới đạt thực lực của cảnh giới nhân tướng sơ cấp mà thôi, có thể đánh ra một lực tấn công bá đạo như vậy, không hổ là thiếu nữ thiên tài của học viện Hoàng gia.
“Phần Ny, con làm cái gì thế hả?”, Tào Kiến Đạt bất mãn quát.
Tào Phần Ny dường như không nghe thấy, nhưng cô ta dùng toàn lực tấn công Dương Ân.
Dương Ân có thể nhìn thấy rõ quỹ đạo tấn công của đối phương, nhưng hắn vẫn đứng yên tại chỗ, mặc cho chưởng lực của cô ta đánh vào ngực mình.
Dương Ân bị một chưởng kinh thiên này đánh trúng, nhưng nó lại giống như ném một đá xuống biển, không hề hấn gì.
“Giờ trút được giận rồi chứ?”, Dương Ân lại một lần nữa cười hỏi.
Là hắn nói dối trước, để cho con gái người ta đánh ra hai chưởng để trút giận thì cũng chả có chỗ nào không ổn cả.
Có thể nói Tào Phần Ny là đã nhìn ra thực lực lớn mạnh của Dương Ân, lực chiến đấu của cô ta ở trong học viện có thể coi là nằm trong top, nhưng không cách nào lay chuyển được Dương Ân, thì cô liền biết khoảng cách giữa cô ta và Dương Ân là rất lớn.
Cô ta phồng má tức giận hỏi: “Ngươi thật sự đã đạt tới cảnh giới Địa Hải rồi sao?”
“Phải, bằng không sao có thể vinh thăng lên làm tướng quân giống như cha cô được chứ!”, Dương Ân thành thật đáp.
Cũng vào lúc này, Dương Trấn Nam, Tô Nhu Mai, Tào Kiến Đạt và Tào phu nhân đã vội vã đi tới.
Tào Kiến Đạt quát: “Phần Ny, vừa rồi con làm gì vậy hả, còn không mau xin lỗi Thiếu Ân Bá tước!”
Dương Ân nhanh chóng lên tiếng: “Tào tướng quân không cần như vậy, ta chỉ là cùng lệnh ái rèn luyện một chút, đừng trách cô ấy”.
Tào phu nhân nhìn thấy Dương Ân xuất chúng như vậy thì vội cười nói: “Ồ, vị này chính là Thiếu Ân Bá tước sao, ta đã nghe lão gia nhà ta nhắc đến cậu nhiều lần rồi, đúng là nhân trung long phượng, giống như kim đồng hạ phàm, cùng với Phần Ny nhà ta thật là xứng đôi vừa lứa!”
Hôm nay, ý đồ của Tào Kiến Đạt và Tào phu nhân dẫn Tào Phần Ny đến lần này đã rất rõ ràng, Tào phu nhân không nhịn được trực tiếp bày tỏ tiếng lòng của mình, đứa con rể Dương Ân này đã khiến bà ta động tâm rồi.
“Ơ… Tào tướng quân, nhà huynh tới cửa cầu hôn sao?”, Dương Ân sửng sốt một lúc hỏi ngược lại.
Địa vị hiện nay của hắn ta không thua kém gì Tào Kiến Đạt, thậm chí Tào Kiến Đạt còn phải nhờ vả hắn nên hắn mới nói tùy ý như vậy.
Tào Kiến Đạt lộ ra vẻ lúng túng, trừng mắt lườm phu nhân ông ta một cái, vừa định nói thì Tào Phần Ny đã cướp lời trước: “Ai tới cửa cầu hôn chứ, cha ta là nhớ tới chuyện ngươi từng cứu ông ấy một mạng nên tới đây để cảm ơn ngươi, đừng có tự mình đa tình!”
Mặc dù Dương Ân rất ưu tú, nhưng Tào Phần Ny vẫn cho rằng so với Thiên Kiêu của giới siêu phàm, hắn vẫn còn kém xa.
“Vậy thì tốt!”, Dương Ân thở phào nhẹ nhõm nói.
Dáng vẻ này đã bị Tào Phần Ny nhìn thấy, cô ta liền khó chịu không vui, cô ta nói với Dương Ân: “Hiện giờ ta là đệ tử của học viện Hoàng gia, nửa tháng nữa núi Nga Mi tuyển nhận đệ tử mới, ta nhất định sẽ gia nhập núi Nga Mi, trở thành tiên nữ ở đó, trong tương lai ta sẽ mạnh hơn ngươi!”
“Ừm, ta tin là cô làm được!”, Dương Ân chớp mắt khẽ đáp.
Mặc dù cùng độ tuổi với Tào Phần Ny, nhưng suy nghĩ của hắn không đơn giản như cô ta, vì vậy hắn không tính toán chi li với đối phương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...