Khỉ Gầy ném Tôn Hiện Nhân sang một bên như một con chó chết, sau đó nói với binh sĩ của quân đoàn Tử Thần: "Hãy coi chừng lão ta, nếu lão ta tỉnh lại thì chặt đứt một chân, còn nếu lão ta không tỉnh lại thì cứ ném cho chó ăn, ai muốn cứu lão ta đều bắt lại hết".
“Vâng, đại nhân”, các thành viên của quân đoàn Tử Thần đồng thanh đáp lại.
Trở về bên cạnh cha, Khỉ Gầy hỏi Dương Ân: "Đại ca, cha ta thế nào rồi?"
Trên đời này Khỉ Gầy chỉ có một mình cha là người thân, hắn ta không muốn bất cứ điều gì xấu xảy ra với cha mình.
“Thân thể rất yếu, tuy cần một thời gian để chữa trị, nhưng sẽ không xảy ra việc gì nghiêm trọng, huynh yên tâm đi”, Dương Ân đáp.
Tuy rằng thương thế của Tôn Đại Danh rất nghiêm trọng, nhưng ở trước mặt một luyện dược sư như hắn thì thương thế này cũng chỉ là chuyện nhỏ.
“Vậy thì tốt rồi”, Khỉ Gầy lúc này mới yên tâm nói.
Sau đó, hắn ta đưa cha mình vào nhà, đỡ cha mình nằm xuống nghỉ ngơi trước.
Dương Ân hỏi hắn ta: "Người vừa nãy là kẻ thù của huynh sao?"
Khỉ Gầy lộ ra vẻ dữ tợn nói: "Tôn Hiện Nhân là một lão già chó chết, lão ta ỷ mình thuộc phe của trưởng trấn cho nên trước giờ vẫn luôn giễu võ dương oai, năm xưa chính lão ta đã cướp vợ của cha ta, lại bắt ta đến quan phủ, lão ta đúng là kẻ thù của ta", dừng một chút, hắn ta còn nói thêm: "Đại ca, có thể phiền huynh ở lại chăm sóc cha ta một chút không, ta muốn xử lý một chút chuyện của gia tộc, ta muốn cha ta sau khi tỉnh dậy sẽ không còn gì ràng buộc hay lo lắng nữa".
"Đi đi, gọi tất cả huynh đệ cùng đi, bắt hết đám người trưởng trấn lại", Dương Ân không chút suy nghĩ liền đồng ý với Khỉ Gầy, hơn nữa cũng ủng hộ hắn ta làm như vậy.
Dương Ân và Khỉ Gầy như huynh đệ ruột thịt, nay cha của Khỉ Gầy lại bị đám người ác độc hãm hại, Dương Ân chắc chắn không thể ngồi yên.
Khỉ Gầy cũng không lo lắng Dương Ân ở lại chỗ này sẽ xảy ra chuyện gì, hắn ta nhanh chóng dẫn hơn một ngàn binh sĩ của quân đoàn Tử Thần tiến về trọng địa của gia tộc.
Hôm nay, Khỉ Gầy không về đây để tranh giành, chỉ vì đám người cùng tộc kia quá ác độc, mẹ của hắn ta lại quá vô tình, nhẫn tâm đạp nát tôn nghiêm của hai cha con hắn ta, cho nên hắn ta muốn tất cả những kẻ ức hiếp hai cha con hắn ta đều phải trả một cái giá thật lớn.
Chuyện một ngàn binh sĩ xuất hiện sớm đã khiến cho trên dưới trong trấn Tôn Thị đều chú ý tới, hơn nữa chuyện có người của Tôn gia bị đánh tàn phế cũng đã được truyền về trọng địa của Tôn gia.
Trưởng tộc Tôn gia cũng chính là trưởng trấn hiện nay, kẻ nắm trong tay mạch sống của Tôn gia, lời nói của lão ta chính là quân lệnh ở cái trấn nhỏ này, thế mà năm xưa khi lão ta phát hiện Tôn Hiện Nhân gian díu với Cát Lệ, lão ta chẳng những không thay Tôn Đại Danh giải quyết công bằng, mà còn cho phép Cát Lệ gả cho Tôn Hiện Nhân, có thể thấy được lão ta bao che Tôn Hiện Nhân đến mức nào.
Trưởng trấn Tôn Hiện Trưởng là huynh đệ cùng cha khác mẹ với Tôn Hiện Nhân, Tôn Hiện Trưởng nắm chặt quyền thế, Tôn Hiện Nhân thì thay lão ta quán xuyến chuyện buôn bán, hai huynh đệ trong ứng ngoại hợp, không có bất cứ ai dám làm trái ý của bọn họ.
Tôn Hiện Trưởng đang cùng với tỳ nữ xinh đẹp cho chim ăn, tâm tình không tệ, đứa trẻ mà Cát Lệ sinh ra không phải là con của Tôn Hiện Nhân mà là con của lão ta, ngay từ khi sinh ra thì lão ta đã biết, trông đứa trẻ quá giống lão ta, chỉ có Tôn Hiện Nhân ngu ngốc còn xem nó là con của mình.
Tôn Hiện Trưởng còn đang suy nghĩ làm cách nào để nhận lại đứa trẻ, nghĩ chưa ra thì đã nghe được tin Tôn Đẩu trở về, còn Tôn Hiện Nhân thì đã trở thành kẻ tàn phế, tâm tình của lão ta trong nháy mắt liền trở nên vô cùng tồi tệ.
"Triệu tập đội ngũ, tên Tôn Đẩu này rất có thể là phạm nhân đào thoát, nhất định phải bắt lại, cho huynh đệ ta một câu trả lời thỏa đáng", Tôn Hiện Trưởng ngay lập tức ra lệnh.
Đầu óc của lão ta tốt hơn Tôn Hiện Nhân nhiều, nghe tin Tôn Đẩu trở về, lão ta chắc chắn hắn ta sẽ không bỏ qua chuyện năm xưa, liền gọi người đến bảo vệ mình.
Trấn Tôn Thị chỉ là một trấn nhỏ nhưng cũng không phải là không có cao thủ, trong đó có hai ba người đã đạt tới cảnh giới cấp tướng, đều là cao thủ hàng đầu trong trấn, bình thường đều trấn thủ trọng địa Tôn gia theo lệnh của Tôn Hiện Trưởng.
Tôn gia cũng đã tập hợp được hơn trăm người trẻ tuổi và trung niên có khả năng chiến đấu, để họ trở thành lực lượng võ trang của trấn.
Bọn họ còn chưa kịp tìm Tôn Đẩu gây phiền toái thì Tôn Đẩu đã mang một ngàn binh sĩ bao vây nơi này lại.
“Tôn Hiện Trưởng, cút ra đây cho ta”, Khỉ Gầy vừa đi đến trước cửa nhà của Tôn Hiện Trưởng liền đạp cửa quát lên.
Các thành viên của quân đoàn Tử Thần lao vào như bầy sói.
“Đánh cho ta!”, Tôn Hiện Trưởng vẫn chưa nhận ra tình hình, quát lớn ra lệnh cho người của mình.
Thật không may, trước khi người của lão ta có thời gian để làm bất cứ điều gì, thì tất cả đều đã bị các thành viên của quân đoàn Tử Thần hạ đo ván, những tiếng kêu rên nối đuôi nhau vang lên.
Ba võ giả cấp tướng bên cạnh Tôn Hiện Trưởng cũng có mắt nhìn rất tốt, cảm ứng được đoàn binh mã này hết sức cường đại, thần sắc của họ liền trở nên tái nhợt.
“Các ngươi lên đi, nhanh lên, ngăn chúng lại cho ta”, Tôn Hiện Trưởng thúc giục ba người.
Ba người nuốt nước miếng, trong đó lại có một người rùng mình nói: "Trưởng... trưởng trấn, bọn... bọn họ rất mạnh, bọn ta không phải đối thủ của bọn họ".
"Đúng vậy, cảnh giới của bọn họ đều không thấp hơn bọn ta, lại có nhiều người như thế, bọn ta phải đánh như thế nào chứ", một người khác lại khổ sở nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...