Dị Thế Võ Thần dương Ân

Dương Ân nhẹ gật đầu nói: "Ừ, nếu chỗ này không có tà môn thì cũng không thể trấn áp Vương Cửu Trọng”.

Lúc trước, hắn ở đây đã bị huyết sát khí hành hạ vô cùng thống khổ.

Họ cứ tiến sâu vào, ánh mắt không ngừng càn quét nhưng cũng không có phát hiện gì nhiều.

Cho dù có địa linh tuyền ở đây, thì cũng chẳng biết nó đã chảy tới nơi nào, muốn tìm lại được lần nữa đúng là khó hơn lên trời.

Đến cuối cùng, bọn họ phát hiện chỗ này đều đã bị đào bới sạch sẽ, không còn thứ gì lạ, liền chuẩn bị xoay người rời đi.

Lúc này, Khỉ Gầy lại đột nhiên kêu lên một tiếng: "Đại ca đừng vội, hình như ta phát hiện được thứ gì đó rồi".

Ngay sau đó, hắn ta rút đoạn côn ra, đánh vào một bức tường đá.

Bang bang!


Sau khi bức tường đá cực kỳ cứng rắn liên tục bị đoạn côn của hắn ta đánh bể ra từng lớp, một lúc sau mới lộ ra một khối đá Xích Cương.

Dương Ân không thể không trêu ghẹo: "Khỉ Gầy, huynh đúng là lành nghề, lại đào được đá Xích Cương rồi".

“Ha ha, đại ca nói đúng, nhưng đá Xích Cương ở đây hình như hơi khác một chút”, Khỉ Gầy cười nói, lại tiếp tục đập vào khối đá Xích Cương, không hề có ý định giữ lại.

Dương Ân lúc này cảm thấy có chút thú vị, hắn lặng lẽ nhìn Khỉ Gầy, muốn biết hắn ta đã phát hiện ra điều gì.

Khỉ Gầy liên tục đập rớt xuống hơn trăm cân đá Xích Cương, một đống đá vụn đỏ thẫm văng đầy đất, cũng tại lúc này, hắn ta đập vào tới lớp đá Xích Cương kế tiếp, rốt cuộc lại phát hiện ra biến hóa khác thường.

Lớp đá Xích Cương bên trong có màu sắc rất khác lạ, đá thường chỉ có màu đỏ thẫm, nhưng đá này lại có màu đỏ tươi, giống như là một khối đá bị nung cháy đỏ, phát sáng trong bóng tối.

“Khối đá này thật kỳ quái!”, Dương Ân ngạc nhiên nói.

Lần này, Khỉ Gầy không đập bể khối đá đó nữa, mà lấy đoạn côn của mình đào nó lên.

Khỉ Gầy cầm khối đá Xích Cương nặng khoảng năm mươi cân trong tay, cảm nhận được luồng khí tức ấm áp từ lòng bàn tay truyền tới thân thể, khiến cho thân thể cảm thấy ấm áp sảng khoái, hắn ta liền đưa nó cho Dương Ân rồi nói: "Có thể là một loại đá Xích Cương đã nâng cấp, còn có nhiệt lượng nữa, huynh sờ thử một cái xem".

Dương Ân sờ vào khối đá Xích Cương này, quả nhiên cảm nhận được nhiệt lượng truyền ra, đồng thời Lam Yêu Cơ của hắn cũng truyền tới một luồng hấp lực, nhanh chóng hấp thu nhiệt lượng của khối đá Xích Cương này.

Khi Lam Yêu Cơ hấp thu nhiệt lượng của khối đá Xích Cương xong, ánh sáng của khối đá Xích Cương liền trở nên ảm đạm xuống.

"Đại ca, huynh hấp thu năng lượng của nó sao?", Khỉ Gầy kinh hô.

Dương Ân bất đắc dĩ nói: "Thật xin lỗi, ta không thể kiềm chế được, đây đúng là đá Xích Cương nâng cấp, gọi là đá Xích Tinh, chính là một loại tài vật cấp vương, có thể dùng để luyện chế binh khí cấp vương, giá trị cao gấp mười lần so với đá Xích Cương".


"Thật sao, vậy thì chúng ta giàu to rồi, xung quanh đây toàn là đá Xích Tinh!", Khỉ Gầy hưng phấn chỉ vào xung quanh nói.

"Xung quanh nơi này còn có đá Xích Tinh sao?", hai mắt Dương Ân sáng lên.

"Đúng vậy, mà hình như vẫn còn có những thứ khác ở tầng sâu hơn. Ta nhìn không rõ lắm, nhưng những viên đá này rất có ích đối với chúng ta, chúng ta không thể bỏ qua", Khỉ Gầy hào hứng nói.

“Đây là tài sản của triều đình!”, Dương Ân nhẹ thở dài.

"Đại ca, huynh không nói, ta không nói, vậy thì bí mật ở chỗ này làm gì còn có ai biết nữa, huống chi bây giờ sơn ngục vẫn còn đang nằm trong tay của chúng ta, chẳng lẽ phát hiện lớn như vậy mà chúng ta còn phải báo cáo về triều đình hay sao?", Khỉ Gầy xoa xoa tay nói.

Trong cơ thể hắn ta đang có một nguồn năng lượng lớn đang náo động, cực kỳ muốn lấy được nguồn năng lượng bên trong nơi này, hắn ta muốn biến nơi này thành của riêng.

Im lặng một hồi, Dương Ân mới gật đầu nói: "Được rồi, nơi này thuộc về chúng ta".

Chẳng lẽ trên thiên hạ đâu đâu cũng là đất của vua, trên bốn biển đâu đâu cũng là bề tôi của vua hay sao.

Cho tới nay, bọn họ thân là trọng thần của triều đình, một lòng hướng về hoàng thất Đại Hạ, phụng sự hết sức mình, đáng tiếc trên dưới Dương gia đều chỉ vì một lời nói của kẻ khác mà bị định đoạt sinh tử, công lao trước kia tất cả đều tan biến thành bọt nước, căn bản chẳng có ai nhớ tới, ngay cả khi hắn muốn trở lại vương thành còn bị kẻ khác chèn ép, đủ thấy hoàng thất vô tình, nếu đã như vậy thì cũng đừng trách hắn vô nghĩa.


Khi Khỉ Gầy chuẩn bị đào tiếp, thì Dương Ân đã cản hắn ta lại và nói: "Không cần gấp, đi ra ngoài mượn một số dụng cụ, lại dẫn người của chúng ta tới tiếp quản nơi này, không cho phép những người khác đến gần".

“Ta nghe lời đại ca”, Khỉ Gầy làm theo lời của Dương Ân.

Thế là Dương Ân và Khỉ Gầy nhanh chóng nhảy ra khỏi hố, Khỉ Gầy ngay lập tức chạy đi gọi đội của quân đoàn Tử Thần tới.

Dương Ân bảo Lục Trí thông báo cho Trương Hùng rằng khu vực xung quanh đây sẽ do các thành viên của quân đoàn Tử Thần tiếp quản, không ai được phép đến gần, bất cứ ai đến gần đều sẽ bị giết không thương tiếc.

Lục Trí nhận lệnh rời đi.

Khi Khỉ Gầy trở lại cùng với binh sĩ của quân đoàn Tử Thần, hắn ta đã chọn ra mười mấy binh sĩ thân tín, ngay lập tức nhảy xuống hố để đào đá Xích Tinh.

Lần này, bọn họ không chỉ tìm thấy đá Xích Tinh, mà còn thu được lợi ích ngoài mong đợi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui