Dương Ân lấy được bộ kỹ thuật quyền “Quyền Cấp Binh” từ bia chiến kỹ, lúc đó hắn nghĩ rằng nó chẳng qua chỉ là một kỹ thuật chiến đấu cấp binh, căn bản không quá để tâm, nhưng chính lúc ấy hắn đột nhiên cảm thấy quyền cấp binh trong hình vẽ người trên bia chiến kỹ như đang cử động, mới khiến hắn không thể không để tâm.
Hơn nửa năm trở lại đây, hắn liên tục dùng đến quyền cấp binh, các động tác như đấm thẳng, đấm móc và đấm cắt thông thường đều là một loại biến hóa của quyền cấp binh, bất kể võ giả nào cũng có thể làm được. Hắn chưa thể thu hoạch được điều gì vừa ý từ “Quyền Cấp Binh”.
Lần này, Dương Ân không hề kiêng dè điều gì, điên cuồng trút hết bất mãn trong lòng lên hoa hồng Tử thần, sử dụng quyền cấp binh để ra tay, mỗi một cú đấm đều dốc hết toàn lực, không hề kiêng nể. Thần đình, linh hồn và cơ thể hợp làm một, hòa hợp và quán xuyến những chiêu thức đơn giản của quyền cấp binh rồi bỗng dưng có được thu hoạch.
Dường như hắn và mấy kỹ thuật quyền này đã hòa làm một, mỗi cú đấm có thêm một loại ý thức, khiến sức lực của cú đấm nhanh chóng tăng thêm.
Uỳnh uỳnh!
Hoa hồng Tử Thần liên tục ra tay, có thể ngăn được sức mạnh cú đấm của Dương Ân, nhưng sau khi Dương Ân biến đổi nhiều thêm, rõ ràng nàng ta cảm thấy hơi chật vật.
“Uy lực của quyền cấp binh này sao đột nhiên lại mạnh thế?”, hoa hồng Tử thần nghi hoặc trong lòng.
Nàng ta đành phải nâng cao thực lực, tiếp tục đối phó, đồng thời quan sát sự thay đổi của Dương Ân. Nàng ta muốn hiểu rõ tại sao Dương Ân lại thay đổi như vậy.
Nàng ta nhanh chóng phát hiện ra điểm kỳ diệu trong đó, nàng ta thấy cảm xúc của Dương Ân đã bình tĩnh hơn, mỗi một cú đấm, mỗi một chiêu thức dường như cực kỳ trôi chảy, thân thể nhịp nhàng đến một mức độ cùng cực, một loại ý chí được giải phóng ra ngoài. Kỹ thuật quyền vốn đã được giản lược, bây giờ hắn tinh giản nó thêm lần nữa, kỹ thuật quyền vừa đơn giản vừa trực tiếp phát huy được hiệu quả tối đa. Một cú đấm vung ra ẩn chứa khí thế mạnh mẽ lao về phía trước, gặp thần giết thần, gặp quỷ diệt quỷ, vô cùng bá đạo.
Hoa hồng Tử thần suýt nữa bị cú đấm thẳng của Dương Ân vung trúng, may mà nàng ta lùi ra đủ nhanh, nhưng vị trí mà mình vừa mới đứng đã xuất hiện một vết nứt rất dài vì cú đấm của Dương Ân, rất nhiều đá cuội bị uy thế từ cú đấm này nghiền thành bột mịn.
“Đây là quyền ý!”, hoa hồng Tử thần hô lên thất thanh.
Mỗi một kỹ thuật chiến đấu đều được chia thành bốn giai đoạn nhập vi - tinh thông - đại thần - hoàn mỹ, nhưng một loại “ý cảnh siêu phàm” thoát ra khỏi bốn giai đoạn kia, nó sẽ đột phá khỏi sự trói buộc của kỹ thuật chiến đấu, đạt đến trạng thái thuần khiết nhất, giản lược đến cực độ, tung ra đòn tấn công mạnh mẽ nhất.
Loại ý cảnh này là một loại ý chí, sau cùng diễn tiến thành một loại đạo, giống như thứ đạo chết chóc mà hiện giờ Dương Ân đang sở hữu, thông qua ý chí chết chóc kết thành võ đạo.
Nhập vi, tinh thông, đại thành, hoàn mỹ, ý cảnh và võ đạo.
Đây mới là điều mà một võ giả theo đuổi ở kỹ thuật chiến đấu, sau cùng hướng tới con đường mạnh nhất.
Quyền cấp binh vốn dĩ là quyền pháp đơn giản nhất, nhưng người để lại kỹ thuật chiến đấu quyền cấp binh trên bia chiến kỹ chắc hẳn đã lĩnh ngộ được quyền ý, thế nên mới khiến kỹ thuật này có được một chút ý chí, tiếc rằng không một ai để tâm, càng không có ai lĩnh ngộ được. Mà Dương Ân xông bừa đánh bậy lại lĩnh ngộ được loại quyền ý này, đây đúng là thu hoạch vô cùng lớn.
Khi hắn có được quyền ý, bất kỳ quyền pháp nào cũng có thể sử dụng quyền ý, đây hẳn là một phương pháp vô địch.
Nụ hoa thần đình trong đầu Dương Ân không ngừng ngưng tụ loại quyền ý này, nhanh chóng đóng dấu nó thật sâu đậm, muốn biến nó thành một loại quyền đạo không đơn giản đến thế, vẫn cần Dương Ân không ngừng lĩnh ngộ quyền ý mới có thể biến thành một loại quyền đạo.
Ba ngàn đại đạo, đạo nào cũng là võ đạo vô địch.
Dương Ân càng tấn công càng dũng mãnh, bộc phát huyền khí trong cơ thể ra ngoài, cuối cùng khiến hoa hồng Tử thần đối phó rất chật vật.
“Dương Ân, ngươi coi ta là cái bơm hơi phải không, vậy thì cho ngươi thử sức với khả năng chiến đấu thực sự của ta!”. Hoa hồng Tử thần thấy Dương Ân không hề thương hoa tiếc ngọc mà bỗng thấy tức giận, trong tay có thêm kiếm Hoa Hồng, vạch ra từng nhát kiếm.
Hoa hồng nở rộ!
Từng đóa hoa hồng màu đen lặng lẽ nở rộ trong giá rét, bộc phát khả năng phá hoại cực kỳ mạnh mẽ, đủ để khiến một ngọn núi nhỏ bị hủy diệt tại chỗ.
Dương Ân đang tiến vào trạng thái tác chiến mạnh mẽ nhất, hàng nghìn đám mây lượn lờ quanh đan điền trung tâm, kinh mạch và huyệt khiếu đang bộc phát, huyền khí màu xanh dương tỏa ra trên nắm đấm, bước đi giống như long quy trấn ải trên cột nước, sức lực của nắm đấm ngưng tụ thành đợt sóng, đột ngột xung kích ra ngoài, dường như có thể tiêu diệt mọi thứ.
Rùa vân bạc nhìn thấy chiêu này của Dương Ân mà thốt lên kinh ngạc: “Đây là kỹ thuật chiến đấu của tộc rùa ta, mạnh mẽ quá!”
Uỳnh uỳnh!
Đòn tấn công đang va đụng hết lần này đến lần khác, tất cả mọi thứ xung quanh đều bị cuốn bay, hình thành nên một cơn bão nhỏ, qua hồi lâu vẫn chưa thể ngừng lại được.
Khi tất cả mọi thứ tan biến, một bóng người nhanh chóng lùi ra vì chấn động, suýt nữa đã ngã vật xuống đất.
Bóng người này chính là hoa hồng Tử thần.
Còn về phía Dương Ân, hắn vẫn đứng yên tại chỗ, đất đá bay loạn xạ xung quanh hắn đã được xử lý sạch sẽ, không còn vật gì, hắn đờ đẫn nhìn nắm đấm của mình như thể không thể tin nổi: “Sức... sức mạnh của ta sao lại trở nên mạnh mẽ đến thế?”
Ban nãy hắn đã tiến vào trạng thái trống rỗng, hoàn toàn không biết bản thân đã lĩnh ngộ được quyền ý.
“Ngươi có còn là đàn ông không hả, sao lại ra tay độc ác thế!”, hoa hồng Tử thần trách mắng với vẻ tức giận.
Dáng vẻ giận dỗi của nàng ta mang một phong vị khác hẳn, nếu để các tướng quân khác nhìn thấy, chắc hẳn sẽ kinh ngạc đến rớt cằm, đây là hoa hồng Tử thần lạnh lùng vô tình mà họ biết không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...