Dương Ân cũng không vội luyện ngay loại vương kỹ này, hiện tại hắn muốn luyện "Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết" trước, đó là một môn kỹ thuật chiến đấu được khắc trên bia chiến kỹ của quân đội, hắn tuy chưa từng luyện qua, nhưng bây giờ hắn đã có tâm hỏa nên chắc chắn có thể luyện được.
Hơn nữa, hắn vừa mới học được thượng đẳng vương kỹ Hỏa Sơn Chỉ, không nên luyện thêm ngay một loại vương kỹ khác nữa, từ từ tích lũy quá trình mới có thể khiến cho hắn lĩnh hội được nhiều hơn các loại kỹ thuật chiến đấu khác nhau, như vậy thì tốt cho việc tu luyện sau này của hắn hơn.
Dương Ân bước vào trạng thái tập trung, dùng thần đình hồi tưởng lại khẩu quyết của Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết, đây chính là biện pháp tu luyện nhanh nhất, một khi luyện hóa thành công thần đình linh hồn, hắn có thể sử dụng nó trong thực chiến, như vậy rất nhanh sẽ có thể lĩnh hội được thấu đáo.
Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết là một môn hỏa huyền lực thương pháp, uy lực công kích cực kỳ bá đạo, chiêu thức biến hóa khó lường, huyền khí ngưng tụ thành chữ thập đánh ra, một khi đã bị đánh trúng thì vết thương trên người tất nhiên sẽ khó mà khép miệng, lực tàn phá hết sức kinh người.
Môn thương pháp này rất khó luyện, binh sĩ trong quân đội cho dù có lĩnh hội được môn thương pháp này cũng khó có thể luyện đến cảnh giới đại thành, có thể luyện đến cảnh giới tinh thông đã là giỏi lắm rồi, điều này cho thấy yêu cầu của nó đối với người tu luyện không hề tầm thường chút nào.
Bên trong thần đình, Dương Ân cố gắng liên tưởng, phía trên đóa hoa thần đình của hắn dường như xuất hiện một bóng người đang không ngừng dịch chuyển, giúp cho hắn lĩnh hội được Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết.
Một đêm nhanh chóng trôi qua, Dương Ân cuối cùng đã nắm được những điều cốt yếu của Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết, hắn bước ra khỏi lều, cầm theo một cây thương bình thường để luyện tập.
Sau khi hắn đạt tới cảnh giới cấp tướng cao cấp, sức lĩnh hội của hắn so với lúc còn ở cảnh giới chiến sĩ đã tăng lên rất nhiều, mỗi động tác mà hắn diễn giải đều vô cùng ung dung hoàn hảo, rất nhanh chóng luyện môn thương pháp tới giai đoạn nhập vi.
Người không biết sẽ cho rằng Dương Ân đã luyện tập Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết trong nhiều ngày mới đạt được kết quả đó.
Chu Dũng, người luôn theo sát Dương Ân, trong mắt đã hiện lên vẻ sùng bái, cảm thấy mỗi một động tác múa thương của Dương Ân đều nhẹ nhàng như không, không chê vào đâu được.
Sau khi Dương Ân thu chiêu, Chu Dũng liền bước tới khen ngợi: "Phó đoàn trưởng luyện Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết nhanh thật".
“Ta mới bắt đầu luyện, cũng chỉ vừa đạt tới cảnh giới nhập vi mà thôi”, Dương Ân cười nói.
“Mới nhập vi mà đã cho người ta cảm giác không thể sánh bằng, phó đoàn trưởng đúng là phi phàm”, Chu Dũng nói tiếp.
“Lời tâng bốc này lộ liễu quá rồi đó!”, Dương Ân bật cười, dừng lại một lúc, hắn mới nói thêm: “Nhưng ta thích nó”.
Ai mà không thích nghe lời hay ý đẹp, Dương Ân cũng chỉ là một thiếu niên mười bảy tuổi, đương nhiên thích được người khác lấy lòng.
Chu Dũng còn không cảm thấy xấu hổ khi nịnh nọt hắn, dù sao gã cũng đã hạ quyết tâm đi theo Dương Ân, như vậy mới có tiền đồ.
Dương Ân đang muốn đi tắm, nhưng ngay lúc đó Phần Thiên Hùng đã phái người đến thúc giục hắn giao đan dược.
Bởi vì Dương Ân đã thương lượng được với ngũ hoàng tử, cho nên Dương Ân cũng không giấu giếm, đi theo đối phương tới gặp ngũ hoàng tử đưa đan dược.
Trước đó đã có người đến báo cáo tình hình với Phần Thiên Hùng, cho nên Phần Thiên Hùng đã dẫn đầu một nhóm trung tướng vội vã đến lều của ngũ hoàng tử điện hạ trước.
Khi Dương Ân đến, nơi này đã đầy ắp người.
“Dương Ân tới rồi, vậy Tiếp Cốt đan đâu?”, Phần Thiên Hùng sốt ruột hỏi.
Tào Kiến Đạt cũng lộ ra vẻ mong đợi, còn những người khác đều rất nghi hoặc, không tin Dương Ân có thể lấy ra Tiếp Cốt đan trong thời gian ngắn như vậy, cho dù hắn có một vị sư tôn phi phàm thì cũng không thể.
Muốn luyện chế Tiếp Cốt đan há lại dễ dàng như vậy?
“Tiếp Cốt đan ở đây, nguyên soái giao lại cho ngũ hoàng tử điện hạ đi, ta đi trước”, Dương Ân lấy ra một cái lọ nhỏ có đựng một viên Tiếp Cốt đan, nhét cái lọ vào tay Phần Thiên Hùng. Hắn vốn định rời đi, không muốn ở lại để đòi công lao gì cả.
Tuy nhiên, Phần Thiên Hùng không muốn để hắn đi như thế, liền kéo hắn vào lều rồi nói: "Không cần vội, đan dược này là do sư tôn của ngươi luyện chế ra, công lao của ngươi là không thể thiếu. Chỉ cần ngũ hoàng tử có thể thuận lợi nối lại cánh tay, ta sẽ cấp thẳng cho ngươi trăm vạn điểm công trạng".
“He he, vậy thì ta cũng không khách khí nữa”, Dương Ân ngại ngùng cười nói.
Trên thực tế, hắn biết Phần Thiên Hùng chắc chắn đang lo lắng về hiệu quả của viên Tiếp Cốt đan này, nếu như nó không có tác dụng thì Dương Ân phải chịu trách nhiệm, còn nếu như nó có tác dụng thì tất cả mọi người đều có thể thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Phần Thiên Hùng đem đan dược giao cho ngũ hoàng tử điện hạ, lại đuổi hết mọi người ra khỏi lều, chỉ để lại Lý công công, Dương Ân cùng ông ta ở lại theo dõi tình trạng của ngũ hoàng tử.
"Trước khi dùng đan dược, đem cánh tay bị chặt nối vào, dùng thêm chút linh tuyền giữ ẩm, như vậy thì hiệu quả càng cao hơn", Dương Ân đề nghị.
Lý công công ngay lập tức làm theo hướng dẫn của Dương Ân, quấn chặt cánh tay của ngũ hoàng tử lại trước khi cho hắn ta dùng đan dược.
Ngũ hoàng tử sớm đã không kịp chờ đợi, sau khi nhận được đan dược liền ném thẳng vào trong miệng.
Viên đan dược này vốn không tầm thường như những loại đan dược mà luyện dược dư khác luyện ra, ngay sau khi hắn ta nuốt vào, liền lập tức cảm nhận được một nguồn sinh cơ cường đại dâng trào bên trong cơ thể, chỗ vết thương ngay lập tức có cảm giác ngứa ngáy đến tê dại, đây chính là dấu hiệu của việc vết thương đang khép miệng.
Á!
Ngũ hoàng tử không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ, khiến cho tất cả mọi người có mặt đều căng thẳng.
Cũng vào lúc này, ở trong một quân doanh khác, Tiểu Man đang bị Từ Tiểu Cường uy hiếp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...