Dị Thế Võ Thần dương Ân

Dương Ân xuất thân quý tộc, từ nhỏ đã có gia giáo rất tốt, đối với người dưới trướng cũng vô cùng quan tâm, cha hắn từng nói nếu muốn người dưới trướng tận tâm làm việc cho nhà mình thì không chỉ mỗi ra vẻ uy nghiêm là được, mà còn phải cho họ chút lợi ích ngọt ngào nào đó, mới có thể khiến người dưới trướng càng thêm trung thành, bán mạng làm việc cho bọn họ.

Nếu Dương Ân đã quyết định tòng quân, và muốn trở về Vương thành với tư thái của bậc vương giả, thì hắn phải lên kế hoạch cho bản thân ngay từ bây giờ, thu phục quân đoàn Tử thần chỉ là bước đi đầu tiên của hắn, hắn phải sử dụng khả năng của mình để thay đổi quan điểm của những người trong quân đoàn này, rằng hắn không chỉ có tài năng thiên bẩm mà hắn còn có thể công hiến cho hầu hết mọi người trong quân đoàn, ai cũng đừng mong ngăn cản được hắn.

Cuối cùng, hoa hồng Tử thần đã đề ra cho Dương Ân một cách, đó là để hắn mang đan dược trị thương đến đài khiêu chiến để giao dịch.

Đài khiêu chiến đang tổ chức một sự kiện trọng đại, trong lúc khiêu chiến chắc chắn sẽ có rất nhiều người bị thương, dan dược trị thương chắc chắn sẽ thiếu hụt, đến lúc đó thì không sợ không giao dịch được đan dược, mà hắn còn có thể tạo được tiếng vang, chỉ có điều, hoa hồng Tử thần khuyên hắn không nên để lộ ra thân phận là luyện dược sư của mình, tốt nhất nên tìm người khác bán nó đi là được, đừng tự mình lộ diện, có thể tạo ra một thân phận bí ẩn trong quân thì càng tốt, đến lúc đó hắn còn có thể gây ảnh hưởng đến phán đoán của quân đoàn Tử thần phía trên, biết đâu lại đạt được hiệu quả mà hắn mong muốn.

Dương Ân cảm thấy cách mà hoa hồng Tử thần đề ra rất tốt, bèn cất đống huyền linh thạch và dược liệu mà hoa hồng Tử thần đưa cho, rồi vội vã rời đi.

Hoa hồng Tử thần nhìn Dương Ân rời đi, đôi mắt đẹp khẽ nhíu lại, trong lòng không khỏi lẩm bẩm: “Tên to gan này cứ thế rời đi sao?”


Không biết tại sao, trong lòng nàng ta lại cảm thấy trống rỗng, tâm tình đột nhiên có chút buồn bực, cảm thấy Dương Ân chẳng trêu ghẹo mình mấy câu, dường như lại có chút bất mãn.

Nếu Dương Ân biết trong lòng nàng ta nghĩ như vậy, hắn nhất định sẽ thuận nước đẩy thuyền.

Hiện giờ hắn có nhiều việc quan trọng hơn phải làm, hắn quay lại bàn bạc các đối sách với Lục Trí, Lục Trí có nhiều biện pháp hơn hắn, có lẽ sẽ có một kế hoạch hoàn thiện.

Sau khi Dương Ân trở về lều của mình, hắn đã kể lại ngắn gọn về việc nói chuyện luyện đan với hoa hồng Tử thần.

Đương nhiên Lục Trí cũng kinh ngạc vô cùng, cũng không tin Dương Ân thực sự là luyện dược sư, nhưng hắn ta tin Dương Ân chắc chắn có cách lấy được lượng lớn đan dược, thế là bèn cùng nghĩ ra kế hoạch.

Sau khi hai người thảo luận xong, Dương Ân lại vội vàng rời đi, lần này hắn đi tìm Tiểu Hắc.

Trong khoảng thời gian này Tiểu Hắc cứ xuất quỷ nhập thần, cũng không biết nó đang làm gì.

Dương Ân biết khả năng của Tiểu Hắc, không sợ nó có xảy ra chuyện gì, chỉ sợ không tìm thấy nó mà thôi.

Cũng may giữa bọn họ có cảm ứng thần niệm, chỉ cần Dương Ân muốn tìm Tiểu Hắc, nó luôn có thể bí mật cảm ứng được, hơn nữa còn dùng tốc độ nhanh nhất để xuất hiện ở trước mặt hắn.

Không lâu sau, Tiểu Hắc vọt từ trong góc ra, hỏi: “Vội vàng tìm Tiên Hoàng ta như thế làm gì?”


Dương Ân cứu Tiểu Hắc đã mấy tháng rồi, mà nó vẫn cứ như cũ, chẳng lớn thêm được chút nào, nhưng Dương Ân biết rằng năng lực của nó ngày càng lớn mạnh, hoàn toàn khác hẳn với lúc ban đầu.

“Tiểu Hắc, mau giúp ta luyện chế một lô đan dược trị thương mới, chất lượng tốt một chút nhé”, Dương Ân nói với Tiểu Hắc.

“Lúc trước không phải vừa mới luyện chế cho ngươi một ít rồi sao? Hơn nữa ngươi cũng chẳng cần dùng đến mấy, sao bây giờ lại muốn dùng?”, Tiểu Hắc nghi ngờ hỏi.

"Là như thế này...", Dương Ân lặp lại những gì đã nói với hoa hồng Tử thần và Lục Trí trước đó, cảm thấy mình nói đến mức khô hết cả miệng, liền lấy một bình rượu ra, tự mình uống cạn.

“Hóa ra tên nhóc nhà ngươi muốn Tiên Hoàng ta làm lao động miễn phí à, ta đây không có nhàn hạ thoải mái như thế đâu nhé”, Tiểu Hắc ngay lập tức từ chối.

“Đừng thế mà Tiểu Hắc, ta tốt thì ngươi cũng tốt, hơn nữa ngươi cũng chẳng muốn ta cứ lăn lộn mãi ở đây đúng không, đợi ta làm nên trò trống rồi, chắc chắn sẽ đưa ngươi đi dạo chơi, khám phá thế giới đặc sắc hơn nữa”, Dương Ân dẫn dụ.

“Tiên Hoàng ta có gì mà chưa từng thấy qua, ngươi bớt lòe bịp ta đi”, Tiểu Hắc trợn mắt nói.


"Đừng mà Tiểu Hắc, ngươi anh tuấn uy vũ, tiên khí bức người, thần khuyển tái sinh, luyện chế vài viên đan xoàng xĩnh cũng chỉ là chuyện dễ như trở lòng bàn tay mà thôi, ngươi giúp ta việc này đi”, Dương Ân cầu khẩn.

Tiểu Hắc do dự rồi nói: “Gâu gâu, muốn Tiên Hoàng ta giúp cũng không phải không được, nhưng việc này chẳng thể ngày nào cũng giúp ngươi mãi được, ngươi mau học thuật luyện đan đi, sau này tự mình làm lấy”.

“Lúc này thì không kịp rồi”, Dương Ân chán nản nói.

“Thời gian còn nhiều lắm, ta giúp ngươi luyện chế một lô dùng trước, sau đó ngươi chăm chỉ học tập, đợi đến lúc lô này dùng hết rồi, mà ngươi còn chưa học được thuật luyện đan thì sau này đừng có trách Tiên Hoàng ta không giúp ngươi đấy”, Tiểu Hắc nói.

Dương Ân lại nói: “Quan trọng là ta đang tu luyện thủy huyền khí, hoàn toàn không thể tạo ra được ngọn lửa, làm sao mà luyện đan được?”

“Đúng là tầm hiểu biết của người phàm, ai bảo là ngươi tu luyện thủy huyền khí rồi thì sẽ không tu luyện được ra hỏa huyền khí nữa, ngũ tạng của cơ thể con người tương ứng với ngũ hành, còn huyền khí thì có thể được chuyển hóa trong ngũ hành, tim chủ hỏa, gan chủ mộc, lá lách chủ thổ, phổi chủ kim, thận chủ thủy, ngươi tu luyện thiên về thủy huyền khí, điều đó chứng tỏ thận của ngươi tốt, đối với một người đàn ông mà nói thì thận tốt mới thật sự là tốt, tuy nhiên tứ tạng còn lại cũng không thể lơ là, nhất là nếu muốn trở thành luyện dược sư thì bắt buộc phải tu “tim” cho tốt, bây giờ việc đầu tiên ngươi cần làm chính là luyện ra “tâm hỏa”, như vậy ngươi sẽ có tiềm năng trở thành một luyện dược sư”, Tiểu Hắc nói rõ ràng đâu ra đấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui