Dị Thế Trọng Sinh Chi Mạc Nguyệt

“Đại hoàng huynh muốn một mực ngồi tại đây như vậy sao?” Hai người trầm mặc sau đó bị Bắc Ly Nguyệt đánh vỡ, hắn thật sự là chịu không được loại không khí này.

“Đúng vậy a, tại đây rất thanh tĩnh, trong Hoàng cung rất khó có được nơi thanh tĩnh như vậy, Bát Hoàng đệ không thích ở đây sao?”

“Không, ta giống đại hoàng huynh, cũng thích ở đây, hoàn toàn chính xác a, trong Hoàng cung rất khó có được nơi tươi mát ưu nhã như vầy, ta rất thích ở đây, không có lý do nào mà không thích cả, chỉ là chúng ta cũng nên trở lại đi, hiện tại đã muộn, chắc hẳn các Hoàng tử khác cũng đã về tới chỗ Phụ hoàng à nha, đại hoàng huynh, ta thấy chúng ta hay là trở về đi.”

Đúng vậy a, bất tri bất giác đã qua lâu như vậy nữa, cảnh trí như vậy làm cho người ta nhịn không được muốn ở lại thêm, thật muốn ở chỗ này, không có ngăn cách, trải qua sinh hoạt của dân chúng, nhưng thân là người trong Hoàng cung không cho phép hắn làm như vậy, Hoàng cung là cái lồng sắt dùng để nhốt người.


Bắc Ly Tê không có đáp lại, chỉ là ngơ ngác mà nhìn cảnh sắc trước mắt, hồi lâu mới trả lời: “Được rồi, kia, Bát Hoàng đệ chúng ta cùng trở về đi, trở về quá muộn không tốt, đi thôi.”

Hai người dắt ngựa cùng trở về, trời chiều luôn xinh đẹp như thế, thân ảnh hai người cũng ở dưới trời chiều mà trở nên xinh đẹp, chậm rãi biến mất, cho đến khi không thấy nữa.

——————- các đồng chí, ta đã trở về —————————————

Đến khi hai người trở về, tất cả mọi người đang chờ bọn hắn, đặc biệt là Bắc Ly Mạc, còn phái người đi tìm trong rừng, trông thấy Bắc Ly Nguyệt trở về trong nội tâm không khỏi nhẹ nhàng thở ra, nhưng để cho hắn cảm thấy nghi vấn chính là, Bắc Ly Nguyệt vì sao lại cùng Bắc Ly Tê trở về?

“Nguyệt Nhi, hai người các ngươi như thế nào ở cùng một chỗ?”

“Khởi bẩm Phụ hoàng, ta đi săn vô tình gặp phải đại hoàng huynh liền hàn huyên, lại quên thời giờ, thỉnh Phụ hoàng thứ tội.”

“Mà thôi, các ngươi trở về thì tốt a.” Chỉ cần Nguyệt Nhi bình yên vô sự, như vậy cũng tốt.


Trông thấy Bắc Ly Nguyệt hai tay trống trơn mà Bắc Ly Tê cũng vậy, Bắc Ly Tuyệt trong tâm muốn lần này hai người bọn họ nhất định phải thua.

“Đại hoàng huynh cùng Bát Hoàng đệ như thế nào lại hai tay trống trơn a, các ngươi ngay cả một con thỏ cũng không thể bắt sao? Không nói đến Bát Hoàng đệ, Bát Hoàng đệ tiễn thuật vốn không tinh, kia, đại hoàng huynh như thế nào cũng như vậy?”

Bắc Ly Tuyệt lại muốn khiêu khích Bắc Ly Nguyệt rồi, lần này còn nhiều thêm một Bắc Ly Tê, thật sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, hoàn toàn quên giáo huấn trước kia, gia hỏa không biết sống chết.

“Đúng vậy a, ta tiễn thuật không tinh a, nhìn người nào đó dáng vẻ cao cao tự đại chưa kìa, khắp nơi khoe khoang mình bắt bao nhiêu con mồi, đại hoàng huynh đó là do không muốn đi săn mà thôi, hoàn toàn không giống người nào đó.” Bắc Ly Nguyệt nghe hắn nói như vậy cũng nổi giận, bình thường nói hắn còn chưa đủ còn bỏ thêm đại hoàng huynh, thật sự là gia hỏa thiếu đánh.

Bắc Ly Mạc cũng lên tiếng: “Tuyệt nhi, chú ý một chút cho trẫm, ngươi như vậy là bất kính với đại hoàng huynh, lần sau cẩn thận một chút cho trẫm.” Bắc Ly Mạc kỳ thật sớm muốn lập Bắc Ly Tê làm Thái tử, cho nên nghe thấy Bắc Ly Tuyệt làm càn như thế cũng nhịn không được mà cảnh cáo, không hổ là Phụ hoàng của Bắc Ly Nguyệt a.


“Phụ hoàng, ngài sao có thể thiên vị bọn họ như vậy, thân là một Hoàng tử mà ngay cả đi săn đều làm không được thật sự là bại hoại của Hoàng gia, Phụ hoàng ngài không thể thiên vị bọn hắn như vậy, bọn hắn sẽ coi trời bằng vung.” Bắc Ly Tuyệt cũng nổi trận lôi đình, lại nghe xong cảnh cáo Bắc Ly Mạc nhất thời khó chịu mắng lên, nhưng hậu quả của những lời này, hắn sẽ phải trả giá thê thảm, đau đớn, một cái giá vô cùng lớn.

“Lớn mật, rất tốt, dám chống đối trẫm, người đâu, chiêu cáo thiên hạ trẫm miễn trừ ngôi vị của Ngũ hoàng tử, từ nay về sau không được bước vào Hoàng cung một bước.” Bắc Ly Mạc thừa cơ diệt trừ một một nhân vật nguy hiểm. ( tác giả: Hình như quá qua loa, nha, mọi người chấp nhận xem đi, Tiểu Tuyết huấn luyện quân sự vừa xong liền về nhà, hơi mệt)

“Phụ hoàng, ngươi không thể như vậy a.”

Tối chung Ngũ hoàng tử, không bắc ly tuyệt bị kéo xuống, từ nay về sau nhân sinh của hắn lâm vào một phiến Hắc Ám, hắn mẫu phi chết sớm không có có thể tin người, hắn chỉ có thể bi thảm sống hết một đời, cả đời này hận bắc ly chớ cùng bắc ly nguyệt, đang ở đế vương gia bản bởi vì như thế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui