Dị Thế Tiểu Nhật Tử


Nghe được tiếng bước chân truyền vào từ bên ngoài, Tào Hướng Nam liền biết Kỳ Vãn Phong đã trở lại, y hiện tại nằm trên giường không thể nhúc nhích y như một người liệt.

An An ngồi trên một cái ghế nhỏ y như một con sóc con, nghe được âm thanh lỗ tai liền dựng lên, vừa thấy a mỗ trở về liền nhảy khỏi ghế nhào qua ôm lấy chân kêu:"A mỗ.

"
Cũng là hài tử nghe lời, tuổi này hài tử nên chơi ở bên ngoài đi, chẳng có mấy đứa nhỏ liền nghe lời a mỗ ở lại trong phòng chăm sóc cho a cha trên giường.

"Tứ Lang, ta đem đại phu thỉnh tới.


" Kỳ Vãn Phong duỗi tay sờ soạng đầu nhỏ hài tử một phen, mang theo hài tử đến trước giường, đối phu lang nói.

Trong phòng có một cỗ dược vị khó ngửi, làm đại phu đều có thói quen với dược này, dò hỏi một tiếng liền mặt không đổi sắc mà qua ngồi giúp người bệnh bắt mạch, động thủ xốc chăn lên xem cái chân bị thương của người bệnh, thần sắc trên mặt không quá hảo, xem ra tình huống cũng không quá lạc quan.

Tào Hướng Nam nhìn lão nhân để râu dê này, ánh mắt mang theo hoài nghi.

Mặt sau đi theo Trần Châu tiến vào, đại a sao cùng nhị a sao ngửi thấy mùi này liền nhăn mũi, trước đó bọn họ một bước cũng không vào gian nhà này.


Từ lúc Tào Hướng Nam bị nâng trở về để ở trong phòng nằm ở trên giường, cũng chỉ có a cha cùng đại ca tiến vào liếc mắt nhìn y một cái, trong nhà những người khác không ai muốn tiến vào, giống như là sợ dính đen đủi.

"Đại phu, phu lang nhà ta? Kỳ Vãn Phong lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh, trong mắt mang theo nôn nóng hỏi.

"Ân.

" Tôn lão đại phu thu tay về, khẽ thở dài một tiếng, có chút do dự nói:"Cái chân này sợ là! cái chân này sợ là sau này sẽ ảnh hưởng đến việc đi lại.

Lão phu hổ thẹn! Y thuật của lão phu cũng không phải là tốt nhất, nhân ngoại hữu nhân, lão phu kiến nghi ngươi nên đi tìm đại phu tốt nhất trên trấn lại nhìn xem, có khi cái


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui