Ngủ một giấc tỉnh dậy, hài tử, tức phụ đều có...
Tào Hướng Nam nhìn xuống nhìn hài tử nhỏ đang liếm tay ở trước giường mình, hài tử thật gầy, nước da vàng như nến, vừa thấy chính là dinh dưỡng không đủ.
Tiểu hài tử tên gọi Tào Thụy An, là một tiểu ca nhi, tính theo tuổi mụ là bốn tuổi, trên thực tế còn chưa đến ba tuổi.
Đây là con hắn? Tựa hồ cũng không phải.
Nữ nhi? Tào Hướng Nam lập tức mà phủ định ý tưởng này, coi như là con hắn là được rồi.
Người thời đại này kết hôn sớm, mười năm mười sáu tuổi liền kết hôn, sớm mười hai mười ba tuổi cũng có.
Nguyên thân mười năm tuổi kết hôn, cưới một ca nhi lớn hơn hắn hai tuổi.
Nguyên thân cũng không thích loại ca nhi cao lớn giống như Kỳ Vãn Phong, lại còn hơn hắn hai tuổi, hắn thích một ca nhi nhu nhược cùng thôn, ca nhi kia trong thôn có tiếng mỹ lệ, được rất nhiều người theo đuổi, đáng tiếc nhân gia chán ghét hắn, ghét bỏ nhà bọn họ nghèo, xong lại bị một phú hộ trên trấn coi trọng, mang cỗ kiệu nâng trở về làm trắc phòng.
Sau Tào Hướng Nam chặt đứt tưởng niệm, bà mối trong thôn làm mai cho hắn, trong nhà bỏ ra một văn tiền cho hắn cưới Kỳ Vãn Phong.
Sau hôn nhân Tào Hướng Nam cùng Kỳ Vãn Phong không thể nơi cái gì yêu nhau hay không yêu nhau, cuộc sống sinh hoạt cứ như vậy mà lặng lẽ trôi qua, sau lại có tiểu ca nhi An An.
Đáng tiếc vì là tiểu ca nhi cho nên không được trong nhà yêu thích.
Nhìn tiểu hài tử đứng trước giường tìm chỗ ngồi, đôi mắt như cũ vẫn luôn nhìn hắn, Tào Hướng Nam cũng không để ý, chậm rãi tìm kiếm, chải chuốt ký ức của nguyên thân.
Địa phương hắn ở gọi là Tào Gia thôn, trong thôn đại bộ phận người đều họ Tào, nhà bọn họ cũng là đại gia, Tào Hướng Nam trong nhà xếp hàng thứ tư.
Tào gia a cha là Tào A Sơn, trong trí nhớ Tào Hướng Nam c cha hắn là một người tính cách yếu đuối, người chưởng gia chính là a mỗ Trần Châu, quản lý tiền tài trong nhà, là một người keo kiệt bủn xỉn, vắt cổ chày ra nước.
Trên Tào Hướng Nam có ba đại ca, đại ca Tào Phú Quý, nhị ca Tào Phú Cường, tam ca Tào Xuân Tình là một ca nhi, hắn đứng thứ tư kêu Tào Hướng Nam, phía dưới còn có một đệ đệ kêu Tào Cao Tiến.
Đại Ca Tào Phú Quý là một hán tử trung hậu thật thà, cưới một ca nhi trong thôn rất được a mỗ yêu thích là Trần Lệ, hai người trên dưới sinh được ba hài tử, hai hán tử một ca nhi, đại tiểu tử mười một tuổi Tào Kim Bảo, nhị tiểu tử Tào Ngân Bảo chín tuổi, tam ca nhi Tào Thanh Lan tám tuổi.
Nhị ca Tào Phú Cường là người ham ăn lười làm, chuyên môn thích trộm cắp vặt, là một nam nhân thích đánh bạc, cưới một tức phụ kêu Vương Yến, phu phu hai người ở trong nhà đều không biết làm chỉ biết ăn.
Nhà bọn họ sinh được bốn hài tử, hài tử lớn nhất là Tào Thiên Bảo tám tuổi, ở giữa là hai ca nhi, sau cùng là một tiểu tử kêu Tào A Bảo, lớn hơn so với An An một tháng.
Tam ca Tào Xuân Tình là ca nhi, trong ấn tượng hắn tam ca là một người rất đẹp, gả làm trắc phòng cho một thiếu gia tửu lầu, sau khi gả đi liền sinh được hai tiểu tử, rất được sủng ái.
Mỗi năm sẽ khái người đến đưa lễ về nhà mẹ đẻ, nhưng người lại không bước về Tào Gia thôn.
Ngũ đệ Tào Cao Tiến năm đó Trần Châu hoài thai liền tìm thầy bói tính quẻ, thầy bói nói cái thai chưa xuất thế này là tiểu tử, lại có mệnh tú tài, Trần Châu liền nâng đứa nhỏ này ở đầu tim mà che chở, nuôi nấng, cho nên Tào Cao Tiến từ nhỏ đã được đưa vào thư thục đọc sách.
Tào Cao Tiến từ nhỏ đã được tiên sinh khen luôn miệng, là một người đọc sách tốt.
Năm trước là người tốt nhất trong thôn khảo được đồng sinh, sau đó liền đi qua trấn Phần Thủy đọc sách, năm nay chuẩn bị tham gia khoa khảo, toàn Tào gia đều chờ Tào Cao Tiến quang tông diệu tổ.
(Làm rạng rỡ tổ tông thì phải, mị lười tra gg quá.).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...