Mắt nhìn thấy thân nhân của mình trải qua sinh lão bệnh tử, chính mình lại hoàn toàn bất lực, mắt thấy hậu bối nhiều đời sanh con dưỡng cái, sau đó an nhàn, yên tĩnh hưởng thiên luân, cuối cùng lại hóa thành một nắm đất vàng, như thế vòng đi vòng lại, luân hồi không ngừng…
Mà chính mình chỉ có thể vũng bền cùng thiên địa mênh mông, yên lặng, cô độc trải qua một ngày lại một ngày, một năm lại một năm…Thậm chí một đời lại một đời…
Chuyện này đối với một vị nữ tử xinh đẹp thế này mà nói là tàn nhẫn đến mức nào? Nhưng nàng, lại không thể không chịu được! Bởi vì Đoạt Thiên chi chiến cần nàng! Thiên hạ muôn dân cần nàng!
Đoạt Thiên chi chiến nếu không có Kiều Ảnh, không biết sẽ chết thêm bao nhiêu người, thậm chí có thể đã thất bại, mà không phải thất bại chỉ một lần!
Vì Kiều Ảnh có thể bảo trì tâm cảnh, nàng thông thường đều ở lại Thiên Trụ Sơn một mình lẳng lặng vượt qua một thời gian dài đáng kể! Mà ở mảnh đất cao hàn đó, cho dù là quỷ hồn cũng không đến được, năm rộng tháng dài, cứ như vậy cách biệt tại đây, tuy rằng là đã là một bà cô hơn ngàn năm tuổi nhưng tâm tình vẫn bình lặng như nước, thủy chung thuần khiết như xưa! Có thể…vị lão tiền bối hơn một ngàn năm tuổi này, về phương diện đối nhân xử thế, còn không bằng một tiểu cô nương lần đầu bước vào đời!
Bởi vì… thế tục trong trí nhớ của nàng, tổng cộng chỉ có vài năm ngắn ngủi, hơn nữa lúc đó nàng vẫn còn nhỏ, từ lúc trưởng thành nàng đã một mực ngăn cách ở địa phương đó yên ổn luyện công, sau đó tham gia Đoạt Thiên chi chiến, rồi lại trở về tiếp tục tu luyện…
Lúc này Thiên Thánh Cung cử người xuất thế, âm thầm tuần tra cũng là bảo hộ người Thánh Địa, cũng không hiểu tại sao, Kiều Ảnh luôn luôn không quan tâm sự đời bất ngờ chủ động xin đi trước giết giặc, hơn nữa thái độ dị thường kiên quyết!
Trước đó, nàng đã một mình ở trên Thiên Trụ Sơn nghĩ ngơi suốt bốn trăm năm!
Cũng là bất đắc dĩ, hơn nữa sớm biết Kiều Ảnh tu hành tuệ ảnh tinh tiến, hiện tại đã sắp tiến triển đến cảnh giới có thể thuần thục khống chế được tự nhiên, cho nên chấp nhận thỉnh cầu của nàng, nhưng cũng bởi vì việc này, lại vừa phái ra hai vị cao thủ đi cùng.
Kiểu Ảnh, đúng là tuyệt đối không thể có chuyện xảy ra!
Kiều Ảnh sau khi tới Cúc Hoa thành, nàng đơn giản, chỉ biết là nhất định phải làm tốt công việc của mình, cực kỳ tận chức tận trách. Cơ hồ thần thức luôn đi theo trên người vài vị Thánh Hoàng của Tam Đại Thánh Địa, cho nên phía bên này có chuyện dị thường, nàng ngay lặp tức chạy đến.
Thời điểm nàng đến, đúng là lúc Quân Mạc Tà trêu cợt Bạch Kỳ Phong rồi sau đó lại trộm đi bọc hành lý của Hải Vô Nhai! Nàng nhìn thấy rõ ràng không có bóng người ở đây, nhưng sực tình quỷ dị bực này, theo bản năng nghĩ tới kỹ xảo ẩn thân của dị nhân tộc, vì thể chuyển động tuệ nhãn!
Vừa vặn nhìn thấy được hành động lén lút của Quân Mạc Tà!
Âm Dương Độn dĩ nhiên là phương pháp thần công tuyệt đỉnh thiên hạ, nếu quả thật cảnh giới chưa đến mức cao thâm, cho dù là tuệ nhãn cũng không thể nào phát hiện được, nhưng cấp bậc của Quân đại thiếu vẫn là quá mức yếu kém, đối mặt với Kiều Ảnh tu vi vượt qua haai ngàn năm trăm năm, kỹ năng tuệ nhãn cực kỳ mạnh mẽ, "tuyệt chiêu cực phẩm" chưa bao giờ thất thủ – Âm Dương Độn rốt cục cũng lần đầu thất thủ!
Kiều Ảnh hiểu rõ mấu chốt trong đó, nên chính mình phải ra mặt cảnh cáo, bóc trần gian mưu của Quân đại thiếu, đúng lúc đó, nghe được một thanh âm âm trầm:
- Ngàn vạn lần không được lên tiếng, nếu cô nương không cẩn thận phát ra một chút âm thanh, bổn công tử cũng chỉ phải lạt thủ tồi hoa! (Ra tay ác độc vùi hoa dập liễu)
Cùng lúc đó, một thanh lạnh lẽo Cửu U Hàn Nhận để ngang trên cổ nàng…
Cái thanh âm này vừa ra, Kiểu Ảnh tức thì đã biết, người này chính là họa lớn trong lòng Tam Đại Thánh Địa - Cửu U Thập Tứ Thiếu!
Kiều Ảnh nửa điểm cũng không nghi ngờ thân phận của người phía sau, bởi vì chỉ có Cửu U Thập Tứ Thiếu mới sử dụng loại Cửu U Hàn Nhận khác lạ nhất Huyền Huyền đại lục này, cũng chỉ duy nhất có Cửu U Thập Tứ Thiếu trên người mới có cực độ âm hàn Huyền Âm Khí bực này! Khiến nàng hết sức không thoải mái.
Mà ở đây còn có một điểm quan trọng hơn, lấy thực lực của Kiều Ảnh mà nói, ngoài Cửu U Thập Tứ Thiếu ra, thật đúng là hiếm có người có thể chế trụ nàng, cho dù đánh lén cũng không được, phần tự tin này Kiều Ảnh phải có…
Mà nàng hiện tại, hiển nhiên đã bị địch nhân lớn nhất khống chế…
Cái này cũng do kinh nghiệm giang hồ của nàng quá ít, nếu không, cho dù lấy thực lực lúc trước của Kiều Ảnh, Cửu U Thập Tứ Thiếu tuyệt đối không phải là đối thủ, thậm chí hai người cũng không có cùng một cấp bậc, vốn dĩ bản thân Kiều Ảnh đã vượt qua hai ngàn năm công lực tinh thuần, tại sao bị người ta tiếp cận phía sau, cũng không có phát giác, càng không dễ dàng bị chế phục…
Thật sự là nàng nhìn thấy rất nhiều việc Quân Mạc Tà sắp đặt, lại thêm lúc ấy trong lòng lửa giận ngất trời, gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây, toàn bộ sự chú ý của nàng đã bị thu hút ở đây, trong lúc nhất giới không có để ý bên cạnh…
Hơn nữa nàng đối với hành vi hiểm ác của Quân Mạc Tà đã căm giận đến cực điểm, lúc này mới bị Cửu U Thập Tứ Thiếu dễ dàng như thế, không một chút tiếng động chế trụ…
- Đừng nhúc nhích, hảo hảo nhìn lên, một vở kịch khó như vậy, chính là ngàn năm hiếm có, nếu như bị ngươi phá rối mà kết thúc, thật sự rất là tiếc nuối!
Cửu U Thập Tứ Thiếu cứ thế mà nói.
Từ phía sau, nơi mà Kiều Ảnh không thể nhìn thấy, đôi mắt hắn nháy lên cực kỳ hứng thú, khen:
- Tiểu tử này thật là âm hiểm, cũng đủ tà, bổn công tử quả thực rất thích tiểu tử này, làm tốt lắm, giết chết bọn ngụy quân tử kia, bổn công tử làm sao lại không nghĩ ra biện pháp này…
Như Quân Mạc Tà suy đoán, xác thực Cửu U Thập Tứ Thiếu luôn đi theo sau Quân Mạc Tà, đột nhiên bên cạnh xuất hiện một thiếu niên như thế, Cửu U Thập Tứ Thiếu lại há có thể hoàn toàn không có hoài nghi?
Hắn thật sự bất kể như thế nào cũng muốn tìm ra lai lịch của Quân Mạc Tà!
Lấy thực lực mạnh mẽ của Cửu U Thập Tứ Thiếu, cùng chênh lệnh lớn lao với Quân Mạch Tà, hắn tự nhiên đã trở thành một người duy nhất trên thế gian, theo dõi Quân Mạc Tà nhưng lại không bị đại thiếu gia phát hiện….
Vì thế, Quân đại thiếu ở phía trước giở thủ đoạn đùa giỡn, mà Cửu U Thập Tứ Thiếu lại ở ngay phía sau tùy tiện đi theo sau mông hắn nhìn vào, càng xem càng thấy vui mừng, chỉ cảm thấy tiểu tử này âm hiểm cay độc, thật sự là đúng với khẩu vị của mình…
Sau đó hắn nhìn thấy Quân Mạc Tà không ít lần không hiểu sao lại biến mất, sau đó lại thành công lợi dụng cái gọi là "Không Linh Thể Chất" làm cho Triển Mộ Bạch cùng phía Huyển Phủ trở mặt thành thù, sau đó lại có thể khơi mào Hải Vô Nhai Hà Tri Thu cùng Huyễn Phủ hoàn toàn chấm dứt…
Nhưng việc làm ở trên, không khỏi làm Cửu U Thập Tứ Thiếu đối với tiểu tử này càng ngày càng cảm thấy hứng thú.
Tuy rằng trong đó có nhìn thấy hắn lợi dụng tên tuổi của mình đi dọa nạt Triển Mộ Bạch, nhưng Cửu U Thập Tứ Thiếu hoàn toàn không có ý vạch trần hắn, dọc đường đi giống như xem một vở tuồng thông thường, trong lòng cực kỳ thỏa mãn.
Còn nữa, thời điểm Quân Mạc Tà đột nhiên xuất ra Cửu U Hàn Nhận, Cửu U Thập Tứ Thiếu rốt cục xác định được một chuyện: Tiểu gia hỏa này, chắc chắn có quan hệ với "Cửu Tiêu Đệ Nhất Gia" kia!
Điều này làm cho Cửu U Thập Tứ Thiếu rốt cuộc hiểu rõ, người này vì sao có khả năng như vậy, vì sao có thân pháp ẩn thân thần diệu như vậy, hết thảy phát sinh từ chỗ này, đều tại vị "Cửu Tiêu Đệ Nhất Gia" kia!
Nhắc tới tên này, Cửu U Thập Tứ Thiếu cảm thấy có chút đau đau…
Lão tử bài danh thứ mười bốn, ngươi lại có thể dám xưng thứ nhất, ta là Cửu U, vốn là ngầm, ngươi lại là Cửu Tiêu, là bầu trời, ta là "Thiếu" mà ngươi lại là "Gia", con bà nội nó, quả thực là đã chiếm tiện nghi lớn của lão tử ….
Nhưng Cửu U Thập Tứ Thiếu cũng không thể làm gì được, bởi vì, Cửu Tiêu Đệ Nhất Gia, tên này nghe nói là do người Tam Đại Thánh Địa "tặng cho"… Hơn nữa nguyên nhân căn bản nhất, lại là vì mình! Làm cho mình sau này nghe đến tên này liền tự động đi tìm Cửu Tiêu Đệ Nhất Gia gây phiền phức…
Ta Thập Tứ Thiếu anh minh thần võ bực này làm sao có thể phạm sai lầm "cấp thấp" này? Cho nên Cửu U Thập Tứ Thiếu quyết định kiên quyết bỏ mặc! Cho dù là tính sổ cũng sẽ chỉ tìm bọn người Tam Đại Thánh Địa! Bọn hắn… mới chính là đầu sỏ gây nên….
Hơn nữa, Cửu Tiêu Đệ Nhất Gia lần trước trợ giúp mình phá tan phong ấn, bất luận nguyên nhân hắn làm như thế là vì cái gì, như thế nào cũng có thể coi như mình đã nợ nửa điểm nhân tình, huống chi giữa hai người có có cái ước hẹn…
Mà tên tiểu bối trước mặt đang mượn dùng tên mình làm xằng làm bậy…Coi như là hậu bối của cố nhân….
Không nói cái khác, chỉ nói vở tuồng kinh điển này, giả mạo cũng quá hay!
Nếu vở tuồng như vậy có diễn ra vài lần… Thế thì có giả mạo ta thêm vài lần cũng không sao….
Hơn nữa, việc người này làm, cũng đúng với ý mình. Quan hệ Tam Đại Thánh Địa cùng Phiêu Miểu Huyễn Phủ tan vỡ hoàn toàn càng tốt, tốt nhất là sau đó Tam Đại Thánh Địa cũng triệt để tan vỡ một lần nữa, đây mới thật sự là đã ghiền…
Như vậy, chính mình có thể từng bước từng bước ung dung thu thập tàn cuộc…
Cho nên chuyện như vậy, Cửu U Thập Tứ Thiếu như thế nào cho phép Kiều Ảnh này phá hư?
Dĩ nhiên là không thể!
Trơ mắt nhìn Quân Mặc Tà quấy rối tứ phía, sau đó chín vị Thánh Hoàng trở mặt thành thù, đã muốn cùng đi ra ngoài quyết chiến một phen; Kiều Ảnh gấp đến độ phải nổi điên, cơ hồ không tiếc liều mạng phản kháng, Cửu U Thập Tứ Thiếu lại cùng lúc đó buông tay nàng ra, sờ sờ môi dưới nói:
- "Tà Quân uy vũ", thật không sai. Xem tiểu tử này diễn trò quả nhiên là một thú vui a, việc còn lại cơ bản bổn công tử không cần quan tâm, trở về, hay nhận tổn thương, thì xác định đi, chứ tên tiểu tử này mất công sức lớn thế, ta không thể để điều đáng tiếc xảy ra….
Nói xong, Cửu U Thập Tứ Thiếu lại đột nhiên biến mất bặt vô âm tín! Chỉ để lại một thân thể Kiều Ảnh gần như cứng ngắt, nghiến răng cơ hồ cắn nát cả răng!
Nàng nóng lòng muốn xoay chuyển tình thế, vội vàng ra khỏi thành tìm kiếm, đến thời điểm tìm thấy, vài vị Thánh Hoàng kia đã sớm đánh nhau xong. Kiều Ảnh đang do dự nên xử lý chuyện này như thế nào, lại phát hiện Quân đại thiếu mặt xám mày tro một thân tanh tưởi trên đường…
Vì thế Kiều Ảnh liền lặng lẽ theo sau, dự định tìm cho ra người chủ mưu, nàng như thế nào cũng không thể tin, tên thiếu niên miệng còn chưa dứt sữa này, tự mình có thể nghĩ ra sự kiện châm ngòi ác độc như vậy!
Nào biết đi theo người này một hồi, tiểu tử này lại có thể hoàn toàn không có bất kỳ lo lắng gì, thuần thục một hai cái công phu liền cỡi sạch toàn bộ, mà trong lúc đó lại còn ngoáy ngoáy cái mông trắng hếu mấy cái mới nhảy xuống nước….
Kiều Ảnh luôn luôn đi theo phía sau hắn, mở to hai mắt cẩn thận truy tìm, Quân đại thiếu gia lại nhanh như chớp, Kiều Ảnh chính là như vậy nhìn thấy rành mạch rõ ràng….
Kiều Ảnh sinh sống đã hơn nghìn năm, rồi lại gặp qua trường hợp bực này? Chỉ một thoáng xấu hổ rồi cả khuôn mặt đỏ bừng, cả người phát sốt đành phải quay lưng không nhìn, trong lòng cũng mắng không ít câu: Không biết xấu hổ! Đăng đồ tử! Lưu manh! Đê tiện….
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...