Dị Thế Tà Quân

: Đường Ngọc Ninh

Biên Tập: Đường Ngọc Ninh

Quân Mạc Tà nhẹ nhàng thở dài, đem thi thể của Dạ Cô Hàn cùng Mộ Dung Tú Tú kéo lên cùng nhau, nhẹ nhàng đặt ở một bên. Động tác của hắn rất cẩn thận, cẩn thận, giống như là e sợ sẽ quấy rầy cuộc đoàn tụ dưới hoàng tuyền của hai người vậy.

Chờ sau khi an trí thi thể hai người xong, hắn quay đầu lại xem xét thương thế của công chúa Linh Mộng, không ngờ lại lấy làm kinh hãi, lúc này mới phát hiện ra, thương thế của công chúa Linh Mộng cũng trầm trọng như thế!

Đánh mất người thân nhất, đau đớn kéo dài hai thứ cùng đả kích mạnh khiến cho nữ hài kiều nhược phải ngất đi, hai đầu gối ở chân, không ngờ toàn bộ trực tiếp vỡ nát, có thể thấy được mạng nàng trước đã khó duy trì được, phải dùng ra biết bao nhiêu lực lượng!

Hơn nữa sau khi bị một luồng trùng kích cự đại mạnh mẽ đánh sâu vào, làm cho đầu gối vốn đã bị thương nặng lại bị nặng hơn, chỗ đầu gối da tróc thịt bong, xương trắng bạo xuất, thậm chí gân mạch cũng lồi ra, phiếm thành một màu đỏ cùng tím rất đáng sờ, trên đầu còn có một lỗ máu to khác, máu tươi chảy xuống trước đó giờ phút này đã ngưng kết, đóng băng lại cùng một chỗ với mặt đất, nhưng ở trung ương của vết thương, lại đang chảy máu ra không ngừng.

Thương thế cỡ này, độ trầm trọng của ngoại thương cũng đến mức như thế, nếu lấy góc độ tầm thường của thế gian mà nói, là thuộc loại không cách nào trị được, cho dù có thể trị được, cũng định chắc là tàn tật rồi! May mà có Quân Mạc Tà ở chỗ này, may mà Quân Mạc Tà gần đây công lực tăng nhanh, nếu không thật sự là thúc thủ vô sách, khó khăn ứng nguyện!

Quân Mạc Tà không dám chậm trễ, tay trái tìm tòi, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của công chúa Linh Mộng, một cổ linh lực hết sức tinh thuần dũng mãnh tiến vào trong cơ thể nàng, thong thả khôi phục lại thể năng của nàng.

Giờ khắc này, cố gắng bồi bổ tài nguyên mới là mấu chốt, Linh Mộng mất nhiều máu một khi nguyên khí không còn thì tính mạng quả là đáng lo. Lúc đó có muốn trị liệu thì phải tốn công tốn sức. Tay phải cũng không rảnh nên dùng niệm lực quét qua, toàn bộ tóc của Linh Mộng công chúa dính bết vào đất bị cắt hết, sau đó hắn ôm ngang lưng nàng nhấc lên.

Quân Vô Ý lúc này cũng bước tới hiện trường, kỳ thực tam gia đã đến một hồi rồi, hắn trơ mắt nhìn người bạn chơi đùa từ nhỏ Dạ Cô Hàn không quản đến bản thân tuẫn tình mà chết, nhưng không có khuyên can một câu.

Hai mươi năm trước, Quân Vô Ý từng chính mắt chứng kiến Dạ Cô Hàn cùng Mộ Dung Tú Tú cùng rơi vào bể tình, chứng kiến sự thâm tình cùng những lời thề non hẹn biển của hai người, lại càng chứng kiến cả cảnh hai người ly biệt, bất đắc dĩ, thống khổ, cuối cùng, cũng chính là cảnh tượng phân ái tình diệt của hai người, sau khi chết mới được tương tụ......

Đối mặt với việc hảo hữu của mình tìm chết, Quân Vô Ý sớm đã đoán trước được, nhưng hắn không có lên tiếng khuyên, bởi vì hắn biết, mọi khuyên giải đã không còn ý nghĩa, hôm nay Mộ Dung Tú Tú chết, Dạ Cô Hàn mất đi niềm tin sống sót, làm sao còn có thể tiếp tục sống được?


Hoặc cũng có thể nói, trái tim của Dạ Cô Hàn, kỳ thật từ lúc mười tám năm trước đã chết! Nhưng, Mộ Dung Tú Tú còn sống ở trên đời, Dạ Cô Hàn không muốn để cho Mộ Dung Tú Tú cô đơn, cho nên hắn kiên trì sống sót cùng nàng.

Hôm nay, Mộ Dung Tú Tú vừa chết, Dạ Cô Hàn rốt cuộc cũng chính thức hết vướng bận! Cái chết, đối với hắn là giải thoát! Giải thoát chính thức! Cũng chỉ có duy nhất cái chết, mới có thể để cho phần tình ý này của bọn họ tiếp tục đi tới, sánh ngang cùng thiên địa.

Dạ Cô Hàn cả đời này, trừ lúc còn là thiếu niên có chút ngọt ngào ra, thật sự là không hề có hưởng thụ được nửa điểm sung sướng! Khi còn sống áp lực trầm trọng như thế, hôm nay theo người mình yêu rời đi, rốt cuộc cũng giải thoát!

Cho nên lúc nhìn thấy Dạ Cô Hàn tuẫn tình mà chết, Quân Vô Ý trong lòng mặc dù bi thương, mặc dù chua xót, nhưng không có khuyên bảo, thậm chí còn vì Dạ Cô Hàn cảm thấy một chút thoải mái.

Đây là một chút khiến thiên địa động dung, khiến thế nhân dễ dàng đồng thanh mà khóc! Dạ Cô Hàn, từ nay về sau sẽ vĩnh viễn băng lãnh, ngươi rốt cuộc không còn là Cô Hàn nữa...... Bởi vì ngươi đã có nàng rồi, có thể có được nàng vĩnh viễn! Đời Đời kiếp kiếp, ở dưới đất trời!

"Người đâu!" Thanh âm của Quân Vô Ý không ngờ có chút nghẹn ngào, ánh mắt sát phạt quả quyết nhưng lại ẩn chứa lệ quang trong suốt: "Chiếu cố di thể Dạ huynh đệ cùng Mộ Dung tiểu thư cho thích đáng, những kẻ khác nhanh chóng chế tạo quan tài thượng thừa lớn suốt đêm, đem hai người hợp táng!"

Quân Mạc Tà hờ hững bước tới phía trước, tay bế thân thể công chúa Linh Mộng, hắn đang lo lắng, rốt cuộc phải an bài nữ tử đáng thương trong lòng này như thế nào đây? Bây giờ hôn mê thì còn tốt một chút, nhưng một khi nàng tỉnh lại, làm thế nào mà đối mặt được với sự thật tàn khốc đó đây?

Quân Vô Ý không lên tiếng theo sau, thấp giọng hỏi: "Mạc Tà, bước tiếp theo, ngươi định làm gì?"

"Đương nhiên là hoàn toàn dựa theo yêu cầu của Dạ Cô Hàn trước lúc chết mà làm" Quân Mạc Tà lãnh khốc nói: "Ta sẽ cho hai người bọn hắn được toại nguyện mộ táng cùng nhau!" Trong mắt hắn, bắn ra hai đạo hàn quang khí thế mạnh mẽ!"

"Ý tứ của ta là...... về hung thủ thì sao?" Quân Vô Ý trong mắt lộ ra sát khí.

"Ngày mai ở trước cửa hoàng cung, dựng đài cao, hiệu lệnh toàn bộ Thiên Hương thành cùng đến mà xem, vạn chúng phải đến! Đem thích khách đại nghịch bất đạo Văn Thương Vũ áp lên đài cao, xích lõa toàn thân, quấn lưới cá quanh thân, cắt thịt lấy máu, lăng trì xử tử!"


" Chín ngày chín đêm, tổng cộng chín trăm chín mươi chín đao! Nếu ít đi một canh giờ, ít đi một đao, ta coi như đao phủ đồng mưu, họa kéo đồng tội cửu tộc! Ám sát quốc mẫu của một quốc gia, cực hình này, cũng không có gì là quá đáng chứ?"

Quân Mạc Tà bình tĩnh nói, trong giọng nói lộ ra oán độc không cách nào giải được! Tình ý của Dạ Cô Hàn cùng Mộ Dung Tú Tú, khiến cho trái tim lạnh lùng của hắn cũng cảm động một cách không hiểu.

Tại một khắc đó, hắn làm ra quyết định điên cuồng đến cực điểm! Tình ý của Dạ Cô Hàn cùng Mộ Dung Tú Tú, nhất định phải thành toàn! Quân Mạc Tà muốn làm một tang lễ khiếp sợ thiên hạ, để chuyển lời an ủi đến hai người ở trên trời có linh thiên!

Cho dù là kinh hãi thế tục, chấn cổ thước kim, thậm chí là di họa thâm viễn, cũng sẽ không tiếc! Ta mặc kệ thiên hạ đại thế, cũng mặc kệ lê dân thương sinh! Nhưng mà, chỉ cần là đáng giá để cho ta phó xuất, vậy thì ta cứ việc làm! Tà Quân làm việc, chỉ theo ý mình, tục lễ thế gian, không để vào mắt!

Dạ Cô Hàn, Mộ Dung Tú Tú, đoạn tình này của các ngươi, ta sẽ thành toàn! Cừu của các ngươi, ta sẽ báo! Tiếc nuối của các ngươi, ta sẽ đền bù! Nguyện vọng các ngươi chưa đạt được, ta sẽ hoàn thành! Ta đối với Dạ Cô Hàn hảo cảm cho tới bây giờ cũng không nhiều, đối với Mộ Dung Tú Tú lại càng mơ hồ không rõ, nhưng có thể cảm động được ta, chính là tình yêu của các ngươi!

Quân Vô Ý hít một hơi: "Trước hoàng cung? Vạn người vây xem? Quấn lưới cá quanh thân? Lăng trì xử tử?" Quyết định điên cuồng như thế, khiến cho cả vị Huyết Y Đại Tướng Quân Vô Ý cũng phải khiếp sợ đến mức rung động!

"Phải! Không truy cứu sư môn của thích khách là ta đã rất rộng rãi rồi!" Quân Mạc Tà ngẩng đầu lên, gương mặt góc cạnh rõ ràng, dứt khoát: "Cứ quyết định vậy đi!"

"Được rồi...... Chỉ là hung phạm đứng đằng sau màn này thì sao?" Quân Vô Ý thở dài, thấy khuyên bảo cũng vô dụng, thất thố hồi lâu, rốt cuộc cẩn thận hỏi một câu.

Mộ Dung Tú Tú chết, cho đến lúc chết cũng không nói rõ ràng người hại nàng rốt cuộc là ai, nhưng nàng sớm đã không cần nói, tại Thiên Hương thành, người nào có thể sai sử Văn Thương Vũ đây chứ?

Đáp án chỉ có một! Cũng chỉ có một mà thôi!

"Hắn? Hắn chưa thể chết! Ít nhất bây giờ còn chưa thể chết được, cho dù tự hắn muốn chết cũng đều không được!" Quân Mạc Tà cười cười, độc ác nói


"Cho dù không tính món nợ của Dạ Cô Hàn cùng Mộ Dung Tú Tú, thì còn có cừu của Quân gia ta, hận của nhị thúc và phụ thân, nợ máu của hai vị ca ca! Nếu như chỉ như vậy mà để hắn chế......t thì thật sự quá tiện nghi rồi! Ngay cả là lăng trì xử tử, chém hắn chín ngàn chín trăm chín mươi chín đao, thì cũng quá tiện nghi cho hắn rồi! Ta nhất định phải khiến cho hắn sống không bằng chết!"

Quân Vô Ý thở dài một hơi thật sâu.

Vào lúc ban đêm, sau khi Quân Mạc Tà an bài thỏa đáng cho công chúa Linh Mộng, toàn bộ đều không có chút do dự, lập tức điều binh khiển tướng!

Quân Mạc Tà, Quân Vô Tình, Quân Chiến Thiên, Ưng Bác Không, Phong Quyển Vân, Hải Trầm Phong, Tống Thương, Bách Lý Lạc Vân, Lãnh Ngạo, ba trăm quân Tàn Thiên Phệ Hồn, thậm chí, Quản Thanh Hàn cùng Đông Phương Vấn Tâm cũng tới, đều tập thể đi theo, lặng lẽ ra khỏi Quân phủ!

Huyết Kiếm Đường!

Có thể nói chính là thế lực quan hệ trực tiếp đến cái chết của Quân Vô Hối, nằm ngay tại ba đại doanh của Ngự Tiền Thị Vệ!

Có thể nói là cùng cấp với Tiêu gia, đều là đại cừu nhân của Quân gia!

Bao vây tiêu diệt Huyết Kiếm Đường, Đông Phương Vấn Tâm há có thể không có mặt sao?

Cừu sát phu bất cộng đái thiên!

Đông Phương Vấn Tâm nhất định phải tận mắt chứng kiến cừu nhân hại chết trượng phu mình mất mạng.

Cho dù tràng cảnh có máu tanh tàn khốc cách mấy đi nữa, thì cũng phải xem!

Vì trượng phu mình báo thù, hết thảy đều không tiếc! Đây chính là sự kiên trì của Đông Phương Vấn Tâm!

Đại cừu của Quân gia, người nhà của Quân gia phải có mặt!


Anh linh bất viễn, địa hạ hữu tri, dã khả cáo úy! (Hồn thiêng ở phương xa, dưới đất có biết, thì cũng được an ủi)

Giao thừa năm nay, nửa đêm trước thì vui vẻ qua năm, sau nửa đêm, lại bắt đầu trở thành một trận máu tanh vô tận, mà cũng là kẻ địch đầu tiên Quân gia tự tay trả nợ máu! Quân Mạc Tà quyết không cho phép bất kì con cá nào lọt lưới!

Cho nên Quân Mạc Tà tập hợp tất cả lực lượng tinh nhuệ nhất của Quân gia. Trên con phố dài, huyết vụ còn chưa tán, thì ba đại doanh của Ngự Tiền Thị Vệ, đã xuất hiện trong tầm nhìn của Quân Mạc Tà. Đang gắt gao tựa vào hoàng cung, đại doanh đề phòng sâm nghiêm, Quân Mạc Tà cười một cách lãnh khốc.

Sau một khắc, Quân Mạc Tà, Ưng Bác Không, Phong Quyển Vân, Hải Trầm Phong, Quân Vô Ý, Bách Lý Lạc Vân, Lãnh Ngạo, Tống Thương, cùng nhau đồng thời xuất động!

Mọi người vô thanh vô tức tán vào đêm tối, cơ hồ không phát ra bất cứ tiếng động nào, cảnh vệ bên ngoài ba đại doanh, cơ hồ ngay lập tức đều bị giết một cách vô thanh vô tức! Lấy mấy người thực lực đều trên chí tôn, chí tôn của người có thực lực thấp nhất cũng là thần huyền toàn lực tập kích! Mà đó chỉnh là những quân sĩ bình thường, căn bản là không tồn tại bất cứ đường sống nào chu toàn cả!

Quân Chiến Thiên mang theo đại đội nhân mã vẫn như cũ chờ đợi, trong ánh mắt của lão gia tử, lóe ra khoái ý vì báo thù cùng thương tâm vô hạn! Từng gặp qua những biến cố kinh thiên trước đó, tâm tính của lão gia tử tức thì duệ biến(thay đổi một cách sắc bén).

Nếu Huyết Kiếm Đường đã biến hóa nhanh chóng, tập thể biến thành người của hoàng gia, như vậy hết thảy không cần nói cũng biết, lại càng không cần phải có chứng cớ gì, hoàng tộc Thiên Hương đối với Quân gia ta bất nghĩa, ta vì sao còn phải tận trung, đúng là hoang đường nhất thiên hạ!

Chuyện Huyết Kiếm Đường nhanh chóng biến hóa trở thành Ngự Tiền Thị Vệ, đả kích đối với lão gia tử, lớn nến mức dị thường.

Đông Phương Vấn Tâm cùng Quản Thanh Hàn một thân bạch y, trầm tĩnh nhìn doanh trướng đen kịt trước mắt, trong mắt cũng lộ ra một vẻ lạnh lẽo.

Quân Mạc Tà áo bào màu trắng chợt lóe giữa đêm tối, hiện thân bước ra, vung tay lên, ba trăm thành viên Tàn Thiên Phệ Hồn giống như một đám báo tử linh mẫn đến cực điểm, toàn bộ không một tiếng động lao đi, đầu tiên là phân ra vài người chiếm lĩnh vị trí thủ vệ ban đầu, sau đó ba người một đội, gác ở các lộ khẩu, nhân mã còn thừa lại, thì liền giống như ong vỡ tổ ồ ạt đi vào......

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui