Dị Thế Tà Quân

Mộ Tuyết Đồng ngẩn ra, cẩn thận nhìn Quân Mạc Tà, trong lòng rung động, thiếu niên này chỉ dựa vào mấy câu nói của mình đã đoán được Phong Tuyết Ngân Thành đã xảy ra biến cố lớn, thậm chí là nói đúng điểm quan trọng!

- Theo ta suy đoán, các ngươi bị đánh lén khi đang trên đường trở về Ngân Thành phải không? Sau đó, mấy vị cao thủ Hàn gia đã hi sinh chính mình để các ngươi chạy thoát? Quyết định rất đúng nhưng thật không dễ dàng, ha ha, tiếp đó mấy người các ngươi lăn lội giang hồ, lại phát hiện chẳng có chỗ nào để dung thân, cho nên mới nhớ đến Quân gia này.

Quân Mạc Tà lời nói như đao:

- Bởi vì hiện tại chỉ có Quân gia mới có năng lực bảo hộ các ngươi, thậm chí các ngươi tính toán muốn nhờ lực lượng Quân gia tiêu diệt phản nghịch, thuận tiện xem như Hàn gia giúp Quân gia báo thù, phải không? Sau đó đôi bên đều thỏa mãn, Ngân Thành vẫn là Hàn gia. Mộ thúc thúc, ta thậm chí còn biết đây chỉ là chủ ý của cá nhân ngươi. Tính toán của ngươi thật sự rất tuyệt a.

Mộ Tuyết Đồng chấn động, bỗng đứng dậy nói:

- Ngươi, làm sao ngươi đoán được?

- Chỉ dựa vào việc các ngươi xuất hiện ở chỗ này, chuyện này đã quá rõ ràng rồi. Nhưng bằng vào thân phận của Mộ thúc thúc ngươi, dựa vào cái gì có thể đại biểu cho Ngân Thành Hàn gia, coi như có thêm thân phận tiểu công chúa của Hàn Yên Mộng thì cái gọi là liên hợp này cũng quá nực cười rồi. Nếu các ngươi không đến lúc vạn bất đắc dĩ, tin rằng sẽ không đưa ra hạ sách này!

Quân Mạc Tà lắc đầu nói.

Mộ Tuyết Đồng biến sắc, nhẹ giọng nói:

- Ngươi còn đoán ra diều gì nữa?


Quân Mạc Tà mỉm cười, ngồi xuống:

- Đoán ra không ít sự tình, đáng tiếc đều là chuyện bất lợi cho Hàn gia! Thứ nhất, nếu Tiêu gia mưu tính tạo phản, thậm chí đang tiến hành, như vậy đầu tiên bọn chúng cần khống chế mạng lưới tình báo! Chính là khống chế những tin tức tình báo then chốt của Ngân Thành. Sau đó chậm rãi đem mạng lưới tình báo bỏ cũ thay mới, toàn bộ đổi thành người của mình. Cứ như vậy, chỉ cần Tiêu gia không chủ động nói chuyện, người của Ngân Thành Hàn gia tất cả đều biến thành kẻ mù người điếc! Nhất định phải hoàn thành xong bước này, bước thứ hai mới bắt đầu bài trừ sức ảnh hưởng của Hàn gia tại Ngân Thành.

Quân Mạc Tà cười cười:

- Cho nên, tin rằng trước kia thỉnh thoảng Hàn gia có phái cao thủ ra ngoài làm việc, vận khí tốt thì may mắn trở về, vận khí không tốt dĩ nhiên là vĩnh viễn lưu lại bên ngoài. Những chuyện này, trên giang hồ chỉ cần tìm hiểu tin tức nhạy bén một chút sẽ biết ngay, nhưng cao tầng Hàn gia ở Ngân Thành tổng bộ lại hoàn toàn không hề hay biết. Bởi vì Tiêu gia không cho bọn chúng biết! Qua một thời gian, phong ba trên giang hồ dần dần biến mất, sau đó sẽ quay sang đối phó mấy người các ngươi, cứ như vậy mà chậm rãi thu thập.

Đợi đến lúc thực sự nắm chắc, cũng chính là lúc bức vua thoái vị. Nhưng trong đoạn thời gian này, thậm chí là trước lúc bức vua thoái vị một khắc, Hàn gia vẫn vô tư thoải mái. Bởi vì ngoài mặt, Tiêu gia chính là tận tâm tận lực tất cả sự tình đều làm rất tốt, nói không chừng từ đáy lòng Hàn gia còn cảm kích Tiêu gia, cho rằng Tiêu gia thật sự là trung thần, vì Ngân Thành mà dốc hết tâm huyết. Thật sự là chỗ dựa vững chắc, tiếp đó lại nghĩ đến tổ tiên mà cảm thấy áy náy, lại cấp cho Tiêu gia càng nhiều quyền lợi, đến cuối cùng chính mình trở thành tay trắng, trở thành lão hồ đồ, mặc cho người ta xâu xé!

Quân Mạc Tà cười cười:

- Ta nói đúng hay không?

Mộ Tuyết Đồng hít một hơi thật sâu, chăm chú nhìn Quân Mạc Tà nói:

- Đúng! Hoàn toàn đúng! Ngươi rốt cục làm thế nào mà đoán ra?

- Chẳng lẽ còn cần lý do sao? Nếu là ta phải làm chuyện này, ta cũng sẽ làm như vậy!


Quân Mạc Tà mỉm cười, trong mắt lộ vẻ châm chọc:

- Các ngươi sống trên Đại Tuyết Sơn thời gian rất dài. Sớm đã quen sống sung sướng, đã không còn biết cái gì là đạo lí đối nhân xử thế. Tỷ như lúc này đây, ta ở trước ba quân tướng sĩ vạch trần âm mưu của Tiêu gia, lại hành hạ Tiêu Hàn, giết chết Tiêu Bố Vũ, đả thương Tiêu gia trưởng lão, cả giang hồ sớm đã bàn tán xôn xao.

- Nếu Ngân Thành còn do Hàn gia khống chế, tất nhiên sẽ lập tức hành động! Thứ nhất, giam lỏng người Tiêu gia, thứ hai, phái cao thủ dẫn đại đội nhân mã tiếp ứng các người trở về, sau đó ba mặt một lời, tuyên bố mọi chuyện cho cả thiên hạ! Nhưng suốt đường đi các ngươi không hề nhận được tin tức gì từ phía Ngân Thành, là vì sao? Các ngươi chưa hề hoài nghi sao? Người trong thiên hạ đều biết chuyện, vì sao Ngân Thành lại không biết? Vì sao tất cả đều không có phản ứng? Rốt cuộc là vì cái gì? Những chuyện đó, các ngươi đều không nghĩ tới sao?

Các ngươi chỉ một đường hướng về Ngân Thành mà đi. Lại không biết, chính mình từng bước một đưa tự đưa mình tới Hoàng Tuyền! Đi vào cạm bẫy của Tiêu gia đã sắp đặt! Ta chỉ cần thấy hai người các ngươi xuất hiện ở đây, mọi chuyện các ngươi đều không cần nói, ta hoàn toàn hiểu được! Nhưng làm ta khó hiểu chính là: đám người các ngươi Thiên Huyền có, Thần Huyền cũng có, đều là nhân vật nổi danh tung hoành giang hồ, tại sao lại ngu ngốc như vậy? Chẳng lẽ các ngươi không hề cảm thấy có chút gì không đúng sao? Một chút đề phòng cũng không có?

- Trên thực tế, sau khi các ngươi áp giải bọn chúng từ Thiên Nam về, tối đa là qua hai ngày lộ trình, nếu vẫn không thu được tin tức gì từ Ngân Thành thì phải đoán được con đường phía trước đầy nguy hiểm! Lúc đó lập tức kiếm chỗ ẩn dấu, sau đó phái một người công lực cao nhất cải trang trở về Ngân Thành dò la tin tức. Nhưng các ngươi lại hoàn toàn không hề có ý niệm này trong đầu, thản nhiên lao thẳng vào cạm bẫy của Tiêu gia, ta thực sự không biết các ngươi rốt cuộc là ngông cuồng tự đại hay ngu xuẩn quá mức!

- Hoặc là các ngươi không bị ngốc mà bị danh tiếng của Phong Tuyết Ngân Thành làm cho váng đầu! Cho nên các ngươi cứ hiên ngang trở về, nói không chừng trên đường đi còn suy nghĩ khờ dại rằng: tin tức không truyền về Ngân Thành càng tốt, đến lúc đó sẽ cho Tiêu gia một kích bất ngờ. Ta không thể không nói các ngươi ngây thơ đến mức đáng thương. Các ngươi chẳng lẽ đều quên, hệ thống tình báo của Ngân Thành đều nằm trong tay Tiêu gia hay sao?

Quân Mạc Tà một mạch nói ra, mọi chuyện giống như tận mắt nhìn thấy, mọi chuyện cực kỳ phù hợp!

Mộ Tuyết Đồng nghe xong trợn mắt há mồm, trên đầu mồ hôi đầm đìa! Những lời của Quân Mạc Tà hoàn toàn chính xác. Mà sự thật cũng đúng là như vậy! Mộ Tuyết Đồng hay Tam trưởng lão, Ngũ trưởng lão đã qua đời trước đó cũng đều có phần lo lắng Tiêu gia thế lực quá lớn, lòng mang dã tâm, cần diệt trừ tận gốc. Nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới, lần thảm kịch này thật ra có thể tránh khỏi!

Ngay cả khi không tránh được hy sinh thì cũng tuyệt không lâm vào tình trạng thảm thương như bây giờ!

Cứ theo lời nói của Quân Mạc Tà, nếu đám người mình có thể nghĩ được như vậy, trường tai họa này nhất định có thể tránh khỏi.


Mộ Tuyết Đồng thở dài một hơi, rốt cuộc quyết định, ngẩng đầu lên nói:

- Đúng thế, hiện tại Phong Tuyết Ngân Thành thật sự đang gặp nguy hiểm lớn, Tiêu gia không biết khi nào sẽ nổi loạn! Chúng ta mười mấy người, cũng chỉ còn lại ta cùng tiểu công chúa liều chết chốn thoát. Cùng đường bí lối, buộc phải đến Quân gia cầu viện! Vô luận chúng ta có đủ tư cách liên minh hay không, ta vẫn hi vọng Quân gia có thể vì kẻ thù chung là Tiêu gia mà giúp chúng ta một phen!

Hắn hít một hơi thật sâu nói tiếp:

- Địch nhân của Quân gia chỉ là Tiêu gia; Hàn gia cùng Quân gia không hề có thù oán. Thậm chí, năm đó Tiêu gia muốn diệt sạch cả nhà Quân gia, nhưng thành chủ đại nhân đã không tiếc gây chiến với Tiêu gia để ngăn chặn việc này. Theo đó mà nói thì Ngân Thành Hàn gia chúng ta đối với Quân gia là có ơn không oán! Ta nói lời này không phải muốn báo đáp cái gì, mà chỉ hi vọng Quân tam thiếu có thể cân nhắc lợi hại trong chuyện này.

Hắn uống một ngụm nước một cách khó khăn, tiếp tục nói:

- Huống chi, ngoài chuyện đó ra còn có tình cảm của Vô Ý cùng Đại tiểu thư. Hiện giờ Đại tiểu thư sống một mình trên ngọn Tuyết Phong, cứ si ngốc ngóng trông suốt mười năm nay, sớm đã mòn mỏi khổ sở biết bao! Chẳng lẽ, ngươi nhẫn tâm nhìn thấy Đại tiểu thư phải chịu nỗi khổ tương tư, lại còn rơi vào tay Tiêu gia, nhận sự lăng nhục hà hiếp của bọn chúng sao?

Quân Vô Ý đứng bên sắc mặt biến đổi, há mồm định nói.

Quân Mạc Tà vội ngăn lời nói sắp thốt ra khỏi miệng Quân Vô Ý, nhìn thật sâu vào mắt Mộ Tuyết Đồng:

- Cho nên, các ngươi tới đây để xin giúp đỡ. Chúng ta có thể đáp ứng, nhưng vẫn là câu nói đó. Mộ thúc thúc ngươi đừng nhắc đến cái gì mà hợp tác nữa. Bởi vì lời nói của ngươi thật sự không đủ trọng lượng, quyết định hợp tác không thể như trò đùa thế được! Nếu nói đến chuyện hợp tác thì tuyệt đối có thể bàn bạc. Nhưng ta muốn sau khi gặp được cao tầng của Ngân Thành, mới có thể nói đến chuyện hợp tác.

- Đối phó với Tiêu gia tất nhiên là tâm nguyện của Quân gia ta, nhưng tình hình trước mắt bọn chúng đối với chúng ta chưa có uy hiếp gì quá lớn. Trái lại, lúc này cơ nghiệp ngàn năm của Hàn gia đang bị đe dọa. Nếu Hàn gia thật lòng muốn hợp tác, nhất định phải xuất ra chút thành ý mới được! Bởi vì Quân gia chúng ta ngoài mong muốn báo thù ra, hiện giờ cũng có đủ năng lực để báo thù, nhưng không có nghĩa vụ thay Hàn gia bán mạng! Tình người là tình người, đạo lý là đạo lý, chuyện này hi vọng Mộ thúc thúc ngươi có thể hiểu được.

Mộ Tuyết Đồng nhẹ nhàng thở ra, nói:


- Đây là đương nhiên! Ta tin thành chủ quyết không bạc đãi Quân gia. Điểm này ngươi cứ yên tâm.

Quân Mạc Tà cười cười, không nói gì thêm.

Quân Mạc Tà chính là người như vậy. Đúng vậy, ngay cả là một món đồ ta phi thường muốn có, nhưng khi hành sự nhất định phải đợi đến lúc thời cơ chín muồi, ta mới ra tay! Hơn nữa, mục đích của ta đơn giản chỉ là vì quyền lợi, nguyện vọng của ta.

Nếu trong chuyện này có cả lợi ích của kẻ khác, vậy thì thực xin lỗi nhé, mời ngươi xuất ra thành ý của ngươi! Ta không có nghĩa vụ phải giúp đỡ kẻ khác, điều ta theo đuổi, chính là không có lỗi với chính mình, không thẹn với lương tâm, chỉ thế thôi không hơn!

Nếu Hàn gia không thể đưa ra điều kiện đủ khiến ta động tâm. Như vậy chuyện này tất nhiên vẫn phải làm, chẳng qua ta sẽ đợi Hàn gia Tiêu gia lưỡng bại câu thương lúc đó ta mới ra tay. Như vậy, tin rằng khó khăn sẽ không lớn lắm, cũng có lợi cho ta hơn.

Phải biết rằng, nếu bây giờ lập tức ra tay tiến hành. Cao tầng Hàn gia vẫn đang bị Tiêu gia che mắt, một khi Quân gia từ bên ngoài tùy tiện xông vào, chính là tự chuốc lấy toàn bộ áp lực, thậm chí còn bị Hàn gia công kích!

Mạo hiểm quá lớn như vậy, như thế nào cũng tính không ra.

Trái lại, nếu đợi hai nhà sống mái với nhau xong, kết cục rõ ràng rồi, lúc đó cũng chỉ phải đối phó với một Tiêu gia thực lực đại tổn, những chuyện khác cũng không cần quan tâm nữa.

Đạo lý này, Quân Mạc Tà hiểu, Quân Vô Ý hiểu, thậm chí Mộ Tuyết Đồng trong lòng cũng hiểu rõ! Cho nên đối với Quân Mạc Tà mà nói "các ngươi tới xin sự giúp đỡ, chúng ta có thể đáp ứng, nhưng không thể nói là hợp tác". Những lời này phi thường hợp lý. Hơn nữa, Quân Mạc Tà nói như vậy đã là nhượng bộ lắm rồi.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui