Uống rượu một cách chậm rãi, chính là ngửi lấy mùi rượu. Quân Mạc Tà rốt cuộc cũng hiểu rõ cấp bậc của huyền thú. Cái gọi là cấp bậc huyền thú, kỳ thật so với cấp bậc huyền giả của loài người tỉ mỉ kỹ càng hơn, lại chặt chẽ nghiêm khắc hơn nhiều.
Chính là lấy cấp chín đỉnh phong huyền thú mà nói, phải lại tiến thêm một bước nữa mới là huyền thú vương giả, hoặc có thể nói là có được tư cách hướng về huyền thú vương giả khiêu chiến! Đó chính là biến hình!
Đều là cấp chín đỉnh phong huyền thú, có con có thể hóa thành hình người, lại có con suốt đời không thể. Mà sau cấp chín đỉnh phong huyền thú, chính là cấp mười! Đây mới là một lần lên cấp huyền thú khó khăn nhất!
Huyền thú đỉnh phong cấp chín, chỉ cần có thể biến thành hình người, liền có thể tự động thăng tiến trở thành thú vương. Nhưng chỉ có sau khi vượt qua cấp mười, mới xem như là thú vương chân chính! Chính thức là vua của mọi loài thú mà không phải vương giả của một chủng tộc duy nhất!
Mà Quân Mạc Tà trợ giúp Hùng Khai Sơn cùng Hạc Trùng Tiêu vừa mới đột phá, chính là cái cửa ải khó khăn trọng yếu này! Dĩ nhiên, lại tiếp tục tiến lên còn có mấy cửa ải nữa, bất quá Hạc Trùng Tiêu nói ngoại trừ Thánh hoàng ra, chưa bao giờ có huyền thú có thể đạt tới cái loại cảnh giới này, cho nên cũng không cần nói tới.
Quân Mạc Tà bưng một chén rượu vừa mới "đặc chế", trầm ngâm nói:
- Nói cách khác, hai người các ngươi bây giờ đều là cấp mười huyền thú sơ cấp? Mà bọn họ bốn người toàn bộ đều là đã đạt tới cấp chín đỉnh phong hóa hình thú vương rồi?
Lục vương đồng thời gật đầu.
- Một khi đã như vậy thì đợi đến lúc Thiên Tà vạn độc quả được luyện xuất ra thành đan dược, các ngươi hẳn là đều có thể ở trên trụ cột bây giờ mà lại tiếp tục tiến lên thêm một bậc nữa.
Quân Mạc Tà có chút không chắc chắn nói. Mặc dù Quân đại thiếu cũng chắc chắn chính mình ngày khác sẽ muốn luyện chế loại thần đan công hiệu cực lớn này, nhưng thủy chung không có tự mình thí nghiệm qua, nên cũng không biết công hiệu rốt cuộc có thể lớn tới trình độ nào.
Sáu đôi mắt của lục vương đều sáng ngời, đáy mắt không hẹn mà cùng bắn ra tinh quang!
Lại tiếp tục tiến một bậc nữa!
Bây giờ vừa mới tiến giai, như vậy nếu là sau ba năm lại tiếp tục tiến một nữa? Ông trời của ta, đây chính là tốc độ giống như bay a! Các triều đại Thiên Phạt thú vương tiến giai cho tới bây giờ cũng không có nhanh như vậy a!
Ba năm thời gian đối với loài người có lẽ không ngắn, nhưng đối với huyền thú tuổi thọ lâu dài lại bất quá chỉ là một chút thời gian ngắn ngủi!
Phải biết rằng tiến lên một bậc nói nghe thì dễ dàng, nhưng chênh lệch giữa hai bậc này, chính là tương đương với sinh mệnh lực lâu đời a! Trong lúc nhất thời, lục đại thú vương đều là hô hấp dồn dập, trong hai mắt bộc phát ra sự nóng bỏng không gì sánh được!
Yên lặng một hồi, Hạc Trùng Tiêu rốt cục lắp ba lắp bắp rồi lại không thể chờ đợi được hỏi:
- Phong tiền bối, ngài muốn luyện chế loại thần đan này, hình như là còn thiếu vài loại dược liệu phải không?
Vừa nghe nói như vậy, tất cả mọi người đều dựng lỗ tai lên.
- Ai, đúng là như thế, mà không chỉ là thiếu một loại.
Quân Mạc Tà thở dài một tiếng, đột nhiên mở to mắt:
- Các ngươi làm sao biết còn thiếu vài vị dược liệu?
Hạc Trùng Tiêu a a cười một tiếng, nói:
- Tại hạ cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Ha ha. Lấy khả năng thông thiên triệt địa của tiền bối mà nói, nếu là dược liệu đã đầy đủ, chỉ sợ ngay lập tức là có thể xuất ra linh đan rồi. Mà lấy khả năng của tiền bối, còn tự mình muốn lui lại ba năm sau, có thể thấy được tiền bối cũng đang tìm kiếm một số dược liệu, cần phải sau khi thu thập được đầy đủ mới có thể chính thức bắt đầu luyện đan. Vào thời gian này đến đây, e rằng tiền bối thật ra muốn có những dược tài khác, có lẽ tất cả cũng không phải là vật phàm a.
- Không sai! Hạc vương quả nhiên là Hạc vương, tâm tư hết sức cẩn mật, không như những người bình thường.
Quân Mạc Tà ha ha cười một tiếng, trong giọng nói có phần chần chừ, có chút không khẳng định nói:
- Không sai, bổn tọa muốn luyện chế được linh đan, phàm vật há có thể sánh bằng? Thiên Tà vạn độc quả mặc dù hiếm có, nhưng cũng chỉ là thuốc dẫn mà thôi. Những linh dược khác vẫn phải thu thập với số lượng lớn, chờ sau khi gom lại đến một mức nhất định mới đem dược tính bên trong cùng lúc chắt lọc. Lấy vô thượng thần thông mang ngàn vạn linh dược biến thành thuốc quý, sau đó lại tiếp tục lấy Thiên Tà vạn độc quả làm phụ trợ, mới có thể luyện ra khoáng thế linh đan mà bổn tọa muốn luyện chế!
Quân Mạc Tà ngữ khí trầm trọng, bình tĩnh mà nói. Lục đại thú vương đều là nín thở, dựng thẳng đứng lỗ tai lên nghe.
- Loại linh đan nghịch thiên này, công hiệu vô cùng lớn, một viên ít nhất có thể gia tăng trăm năm tuổi thọ trở lên cho người bình thường! Nếu là huyền giả phục dụng, sau khi ăn đan dược vào có thể đạt tới cấp Địa Huyền! Ở trong thời gian ngắn ngủi vài tháng, dược hiệu từng bước phát huy, một lần có thể đề thăng đến Thần Huyền nhị phẩm, thậm chí còn cao hơn! Hơn nữa, ở trong quá trình này, tuyệt đối không có tẩu hỏa nhập ma hay là linh khí quá cuồng bạo mà dẫn đến nguy cơ bạo thể! Đó là vì dược tính sẽ theo tiến bộ tu vi của bản thân mà từng chút một khuếch tán, có thể nói là vô kinh vô hiểm. Quả thật có thể nói là thần dược đoạt thiên địa tạo hóa.
Tiếng hít không khí đồng thời vang lên. Mười hai con mắt của lục đại thú vương đồng thời trợn lên như chuông đồng! Cơ thể đều vì kích động mà khẽ run lên!
Từ Địa Huyền một đường tăng lên tới Thần Huyền nhị phẩm? Trăm năm tuổi thọ? Vô kinh vô hiểm?
Ông trời của ta a, đây là cái linh đan gì a! Quả thực là khiến ta điên cuồng mất a! Đây là chuyện trong mơ a! A! A!
- Còn thiếu bao nhiêu dược vật? Chúng ta mọi người cùng nhau suy nghĩ biện pháp! Tất cả mọi người cùng thu thập so với một mình tiền bối người phải nhanh hơn nhiều a. Ta không có ý tứ gì khác, tiền bối cho dù thần thông quảng đại, thủy chung chỉ có sức lực của một người. Bọn ta mặc dù không thể so sánh được với thần thông của tiền bối, nhưng mà chúng ta hơn ở chỗ nhiều người, nên có thể lược bớt những quá trình không cần thiết, nhanh chóng tìm đủ dược liệu.
Hai con mắt gấu to tròn của Hùng Khai Sơn đều phát ra màu sắc xanh biếc giống như mắt lang sói, cuối cùng miệng nói lời đầy vẻ nho nhã.
- Đúng đúng, chúng ta Thiên Phạt sâm lâm chiếm cứ địa bàn rộng lớn, rất nhiều thiên tài địa bảo, tin tưởng có thể trợ giúp tiền bối nhanh chóng thu thập đủ dược liệu!
Ngũ đại thú vương khác cùng nói.
Tất cả đều mạnh ai nấy nói, cố mà mở to cái họng ra mà nói liến thoắng...
- Ân, như vậy cũng tốt. Nếu chư vị có lòng hỗ trợ, cũng giúp bổn tọa bớt chút thời gian tìm kiếm, quả thật là sự trợ giúp to lớn.
Quân Mạc Tà trầm ngâm một hồi lâu, rốt cục đáp ứng. Chúng thú vương đều là hớn hở ra mặt.
- Những dược tài mà bổn tọa còn thiếu gồm có: Long Tu thảo, Phượng Vĩ hoa, Cửu Tiết liên, Đoạn Tục căn, Tam Sắc chi (linh chi ba màu), Thất Thải kiêm...
Quân Mạc Tà đúng là thành thật không hề khách khí, lưu loát đọc ra một tràng dài, thở hổn hển một lát lại tiếp tục đọc:
- Thiên Niên tham, Bạch Chu quả, Cửu U thảo, Cửu Huyền căn... A a chờ một chút đã, nhớ là càng nhiều càng tốt nha, càng nhiều càng tốt.
Lục đại thú vương trợn mắt há hốc mồm. Ưng vương Ưng Toái Không suy nghĩ linh hoạt nhất, đã sớm mang một khối vỏ cây lớn xé xuống làm giấy, dùng móng tay sắc bén của mình làm bút, "xoát xoát xoát" liên tiếp chép lại. Đến lúc cổ tay cơ hồ mỏi nhừ đau buốt, Quân Mạc Tà bên này rốt cuộc mới đọc xong.
Sau đó Quân Mạc Tà giải thích từng cái một, những dược liệu này lớn lên hình dáng ra sao, thường sinh trưởng ở trong hoàn cảnh nào, phải như thế nào mới có thể hái lấy,... Chúng thú vương đều hết sức nín thở yên lặng, không một chút ồn nào mà tỉ mỉ lắng nghe, chỉ sợ bỏ sót mất chút nào. Cái này có thể liên quan đến đại sự lên cấp của mình a, thực là vạn vạn không thể qua loa đại khái a.
- Đương nhiên, tin rằng nhiều dược liệu trân quý như vậy muốn một lần liền thu thập đầy đủ, ngay cả lấy toàn bộ thực lực của Thiên Phạt sâm lâm bây giờ cũng không có khả năng. Các ngươi có thể thu thập nhiều ít được bao nhiêu, có thể sau khi thu thập một nhóm liền cử người đưa đến Thiên Hương thành Quân gia, sau đó từ từ chuẩn bị nhóm tiếp theo. Ân, ta hay cách một thời gian ngắn sẽ đi đến đó một lần.
Quân Mạc Tà ha ha cười nói.
- Ân, nếu như vậy, các ngươi phụ trách thu thập linh dược ở Thiên Phạt sâm lâm, mà bổn tọa trong ba năm này, sẽ đi đến nơi cực Bắc để chọn lựa linh dược ở nơi đó. Tiến hành đồng thời, tuyệt đối có thể một lần là thành công!
Quân Mạc Tà nghĩ, lần này sau khi thăng cấp, không mất bao lâu thời gian mình sẽ phải có một chuyến đi lên cực Bắc. Mấy cái chuyện này, kể cả hái thuốc, không ngại cùng nhau làm.
Tam thúc si ngốc mà chờ đợi, đỉnh tuyết phong nơi đó vẫn còn có giai nhân trông mong mà hi vọng. Đã hơn mười năm rồi, đời người có thể có mấy lần mười năm đây? Người hữu tình, có thể chờ đợi bao nhiêu cái mười năm? Đợi cho đến khi tóc bạc như sương, tuổi già sức yếu, cho dù đoàn tụ, có thể như thế nào đây? Trừ chuyện này ra, Đông Phương thế gia còn có một lời thề ước: "Tuyết sơn kiếm phong sụp đổ!" Quân Mạc Tà phi thường muốn nhìn một cái, "Tuyết sơn kiếm phong sụp đổ" là cảnh tượng hùng vĩ như thế nào. Quân Mạc Tà sớm đã chuẩn bị trước, đích thân chế tạo thiên địa kỳ quan lần này!
Những chuyện này, đều là nên làm sớm mà không nên trì hoãn!
Cho nên Quân Mạc Tà một mực chuẩn bị. Sau Thiên Phạt sâm lâm, mặc dù lực lượng vẫn còn có chỗ chưa đến. Nhưng chuyến đi đến Phong Tuyết Ngân thành, ở trong lòng hắn đã nâng lên thành nhật trình.
Bất quá, trong lòng của tiểu tử này không thể nói là không xấu. Chúng thú vương vừa hỏi, hắn trực tiếp mang phương pháp luyện đan trong Hồng Quân tháp của mình, những dược liệu không dễ dàng thu thập toàn bộ liệt kê ra.
Chỉ là những thứ này, nếu như bây giờ lục đại thú vương muốn toàn bộ thu thập đủ như theo lời nói, chỉ sợ hết cả cuộc đời của chúng nó cũng là chưa chắc có thể thu thập đủ.
Lần này Quân Mạc Tà đến Thiên Phạt sâm lâm, mục đích chủ yếu nhất chính là thu thập một số thiên tài địa bảo. Lần trước mặc dù đã thu thập không ít, nhưng mang chỗ đó so với nhu cầu của hắn mà nói, vẫn còn xa xa không đủ.
Lúc này đây, đám người Hạc Trùng Tiêu chủ động nói ra, đối với Quân Mạc Tà mà nói, tất nhiên là gãi đúng chỗ ngứa rồi. Cho nên hắn dứt khoát thành thật không khách khí mang chỗ linh dược yêu cầu đều toàn bộ nói hết ra. Cứ như vậy, trực tiếp giảm bớt sự hao tâm tổn sức của mình. Dược liệu nhiều như vậy, hơn nữa tất cả đều là thiên tài cực bảo trân quý chỉ có thể sinh trưởng ở nơi tập trung thiên địa linh khí. Chỉ dựa vào tự mình một người thu thập, ước chừng tám kiếp cũng không thu thập được đầy đủ a.
Hơn nữa, lần này mặc dù là lợi dụng chúng thú vương một lần, nhưng chờ đến lúc đan dược luyện chế ra, chỉ cần mỗi người đều có phần, bọn họ tuyệt không thiệt thòi. Tin tưởng đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là vật có giá trị. Thậm chí là vật có giá trị thật lớn!
Cho nên, Quân Mạc Tà cũng không có gì áy náy trong lòng. Có thể nói là thanh thản dị thường.
Đối với yêu cầu của Quân Mạc Tà, các vị thú vương cũng không một chút nghi ngờ, đều hết sức thề thốt đáp ứng lại, rối rít quyết định. Cho dù là mang những chuyện khác trên tay toàn bộ tạm dừng, cũng muốn trước tiên toàn lực tìm kiếm những linh dược này! Dù sao, cái này có thể liên quan đến chuyện lên cấp của các vị thú vương a, sao có thể không để ý?
Cái khác không nói, ngay chuyện lúc trước hai người Lôi Bạo Vũ tiết độc sự uy nghiêm của Thiên Phạt hung địa, liền đủ để khơi lên tâm tư tiến bước của chúng thú vương. Trước kia là không cửa tiến bước, bây giờ lại có thể lên cấp. Ví dụ sinh động chính là tứ đại thú vương ở trước mắt!
Còn có, cùng vị tuyệt thế cao nhân này rốt cục cũng có phương pháp liên hệ hữu hiệu là Thiên Hương thành Quân gia. Ân, đã có mục tiêu như vậy rồi, vậy thì chính là càng thêm nắm chắc mười phần. Thậm chí, các vị thú vương ở trong lòng đã dự tính, nếu như là nhóm linh dược đầu tiên thu thập mất thời gian không nhiều lắm, mình có phải là nên xung phong đảm nhận, tự mình áp giải linh dược đến Thiên Hương hay không? Biết đâu có thể có trước phần một chén canh a!
Trong lúc nhất thời các vị thú vương người người trong lòng hoàn toàn đều là có cái chủ ý này, sắc mặt đều có chút cổ quái. Nhìn các huynh đệ bên cạnh, cảm thấy bọn họ cũng không thể buông tha cơ hội như vậy, xem ra đến lúc đó không tránh được phải tranh chấp nội bộ một phen rồi.
Nhìn sắc trời không còn sớm, nhiều nhất có lẽ vài canh giờ nữa là trời sáng, Quân Mạc Tà liền đưa ra lời cáo từ. Chúng vương hết sức mời ở lại, nhưng Quân Mạc Tà đã quyết ý phải đi, cuối cùng cũng phiêu nhiên mất dạng.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...