Dị Thế Tà Quân

Bọn người Tư Không Ám Dạ lúc này đã đi tới, từ rất xa đã nghe được tiếng nói của Quân Mạc Tà, Tư Không Ám Dạ quay đầu lại hướng về Đoan Mộc Siêu Phàm cười, tán thưởng nói:

- Tiểu tử này thật vô sỉ, làm ta nhớ lại ngươi năm đó!

Đoan Mộc Siêu Phàm lập tức giận dữ, liền nắm chặt tay hắn, nói:

- Ta ta sao lại không không không không không...!

Tư Không Ám Dạ vội vàng nhấc tay đầu hàng, cười đến nỗi ra nước mắt, thống khổ nói:

- Ta sai rồi đại ca, ta không nên dây vào ngài, nghe ngài nói chuyện thật sự là quá thống khổ đi, ta sẽ sửa! Còn không được sao? DKM, cái tật xấu này mấy thập niên gần đây ta cũng không có sửa được!

Hiện trường một mảnh hỗn loạn, Đông Phương Vấn Tình phụ giúp Quân Vô Ý đẩy xe lăn, đứng ở trước mặt Quân Mạc Tà.

Quân Vô Ý hơi mỉm cười nhìn cháu mình, nhẹ hỏi một tiếng:

- Ngươi?

Quân Mạc Tà hì hì cười nói:

- Tam thúc ngài thực sự là quá thần dũng, đơn thương độc mã địch vài đầu huyền thú cửu cấp đỉnh phong, cuối cùng còn lành lặn trở về, ngay cả thở gấp cũng không có, khó được nhất chính là từ đầu tới cuối đều ngồi ở trên xe lăn không hề di động a, cháu thật bội phục, tâm phục khẩu phục.

- Tiểu quỷ này!


Quân Vô Ý trừng mắt nhìn hắn, hừ một tiếng, cũng không hỏi nữa. Trong lòng hắn biết chuyện này không thể thoát khỏi quan hệ với Quân Mạc Tà, thế nhưng cũng không muốn hỏi lại, chuyện này cũng không thể trực tiếp hỏi được. Nhất là ở một nơi phức tạp này, thứ hai ở trong lòng Quân Vô Ý đã xác nhận chuyện này là do Quân Mạc Tà sắp đặt, thế nhưng đến tột cùng là làm như thế nào, đó là bí mật của Quân Mạc Tà, nếu như là bí mật, vậy càng ít người biết càng tốt!

Có một số việc nên biết, còn một số việc không nên biết chính là quên đi vậy!

Cho nên Quân Vô Ý lựa chọn cách không hỏi.

Thế nhưng Quân Vô Ý cũng rất kiêu ngạo, bởi vì chính là cháu của hắn đã sáng tạo ra kỳ tích! Trừ cháu của mình ra, Quân Vô Ý tuyệt đối sẽ không tin bất cứ người nào có thể làm được chuyện này!

Thế nhưng chỉ với chuyện này cũng có thể nói là có một không hai trong thiên hạ rồi!

Lúc này, trên chiến trường đã không thể tìm được một mảnh đất trống.

Mảnh đất ở chính giữa xuất hiện một vị lục y nữ tử thiên kiều bá mị, giống như một đóa ngọc lan nơi u cốc, lẳng lặng mà đứng. Vị thiếu nữ này không chỉ có vóc người quốc sắc thiên hương, càng khó có được chính là, trên người của nàng tự nhiên sinh ra một loại khí chất dịu dàng.

Dáng người nóng bỏng, trước sau lồi lõm, eo thon mảnh khảnh, tựa hồ như chỉ khẽ động cũng có thể bẻ gãy, dáng người như vậy, nếu như tại trên người một cô gái bình thường. Ấn tượng đầu tiên của mọi người chính là" Nhân gian vưu vật!

Thế nhưng ở trên người thiếu nữ này lại hoàn toàn bất đồng! Ngược lại cảm thấy rất đáng yêu, rất nóng bỏng, rất hấp dẫn...

Một đôi mắt thanh tịnh như nước, ngũ quan xinh xắn, làn gió đưa những lọn tóc mai nhẹ nhàng quét qua làm cho người ta càng cảm giác như phiêu phiêu dục tiên. Nhìn thoáng qua là đã yêu. Khuôn mặt lục y thiếu nữ này còn mang nét thanh thuần, tựa hồ như thuần khiết không hiểu sự đời, càng làm cho người ta có một loại cảm giác mãnh liệt muốn tới che chở!

Xà Vương!

Một vị tuyệt sắc thiếu nữ thanh tú trong thiên địa mặt mày như vẽ, thanh lệ thoát tục, sao có thể giống như vị chủ quản vạn độc, thủ đoạn tàn nhẫn trong truyền thuyết, là Xà Vương một trong những Huyền Thú vương giả thiên phạt? Cái này căn bản là khác nhau một trời một vực!


Thế nhưng, thật sự chính là nàng ta!

Vị lục y thiếu nữ này chính là một trong những mười hai vị Thú Vương của Thiên Phạt sâm lâm, Xà Vương! Cũng là vị chủ quản vạn độc chi vương, là một vị vương giả cực kỳ đáng sợ trong Thiên Phạt sâm lâm, Xà Vương Thiên Tầm!

Quân Mạc Tà thật có chút bất ngờ, bởi vì Mai tôn giả lại không phái ra người mạnh nhất là Thú Vương Hạc Vương Hạc Trùng Tiêu, mà lại phái ra Xà Vương! Chẳng lẽ Xà Vương Thiên Tầm lại có bản lĩnh thắng được Hạc Vương sao? Hoặc là dùng độc để chiến thắng? Quân Mạc Tà nghĩ một lát sau đó cảm thấy khả năng này không lớn.

Phải biết rằng Xà Vương mặc dù là độc vương, vạn độc chi vương, thế nhưng đối thủ của nàng chính là một trong những bát đại chí tôn được đại lục công nhận! Mà một khi đã đạt tới trình độ huyền công bậc này, mặc dù không thể nói là bách độc bất xâm, chư tà bất nhập cảnh giới, thế nhưng dùng độc căn bản cũng không có tác dụng gì.

Nói thêm một chút nữa, bất kì một cao thủ nào trong bát đại trí tôn cũng đều đa mưu túc trí, kinh nghiệm chiến đấu hết sức phong phú, bọn họ đối với sự uy hiếp của đám độc vật đều biết rõ, chỉ sợ không đợi địch nhân xuất thủ, bản thân đã sớm nghĩ cách khắc phục rồi.

Cho nên, mặc dù có tuyệt độc trí mệnh cũng có tác dụng gì? Mặc dù những thứ độc này trong truyền thuyết có đề cập tới tiếp xúc là vong mạng, thế nhưng đối với chí tôn cấp cường giả mà nói hiệu lực cũng chỉ thường thường mà thôi!

Đại lục sau một hồi khẩn trương thương nghị, liền phái ra một người hắc ảnh đi ra, đứng đối diện với Xà Vương. Không ngoài dự đoán của Quân Mạc Tà, phương diện đại lục đã phái ra chính là lãnh huyết chí tôn Lệ Vô Bi!

Người này đúng là người trong dự liệu của Quân đại thiếu, nhưng Lệ Vô Bi ở trong lòng Quân Mạc Tà thật ra không phải là nhân tuyển tốt, người tốt nhất chính là Ưng Bác Không, lấy một thân tuyệt độc của đối thủ, tối lợi hại chính là dùng kỹ năng tốc chiến tốc thắng, càng linh hoạt càng tốt.

Tổng hợp lại những điều này chính là ưu thế của Ưng Bác Không, không ai có thể hơn được, huống chi Ưng Bác Không còn có phi ưng thân pháp, đối phó với Xà Vương đúng là thiên địch! Ưng ăn xà!

Điểm này Quân Mạc Tà có thể nghĩ đến, đám người của đại lục Thạch Trường Tiếu cũng muốn để Ưng Bác Không xuất chiến, thế nhưng bọn họ lại không dám liều lĩnh, thế cục lúc này đã rõ ràng, ba trận thắng thua, đại lục đã thua một trận, nếu như thất bại thêm một lần nữa. Vậy trận thứ ba cũng khỏi cần đánh nữa.

Mà Ưng Bác Không lại không vừa mắt với phụ tử Lệ Tuyệt Thiên, hắn rõ ràng là có quan hệ mật thiết với Quân đại thiếu, lần này Quân gia xuất chiến, quân đội có thể nói là gần như trở ra toàn bộ, về phương diện có hòa hảo với thiên phạt hay không, trong lòng mọi người ở đây đều rõ.


Dựa vào vận khí sao? Ba trăm người đều có vận khí tốt như vậy sao? Toàn bộ đều được ông trời chiếu cố? Chỉ có kẻ ngu mới tin chuyện này.

Tuy tất cả mọi người đều tin tưởng Quân gia, tin tưởng Ưng Bác Không sẽ không bởi vì lợi mà bán đứng đại lục, thế nhưng nếu vạn nhất thì sao? Ai có thể gánh được trách nhiệm này? Cho nên liên quân đại lục đều không muốn đi trên sợi dây thép, đều lựa chọn Lệ Vô Bi xuất chiến!

Cũng phải nói, bàn về huyền công, hắn so với Ưng Bác Không còn hùng hậu hơn.

Song phương đã tuyển xong người xuất chiến, liên quân đại lục chí tôn đứng thứ năm đấu với thiên phạt Thú Vương vạn độc Xà Vương, Thiên Tầm!

Đúng lúc này, đột nhiên Thiên Phạt sâm lâm từ đối diện lóe lên một thân ảnh, chỉ để lại một đạo tàn ảnh, giống như tia chớp hướng về bên này, chạy tới trước mặt Quân Vô Ý cùng Đông Phương Vấn Tình, sau đó bắt được Quân Mạc Tà ở giữa hai người, sau đó giống như hành vân lưu thủy cực tốc lui về, chỉ lưu lại một chuỗi tàn ảnh!

Trên chiến trường bỗng xuất hiện hai đạo tàn ảnh thật dài, xếp thành một hàng gần như song song, tựa như là đội hình thẳng tắp do binh sĩ đứng nghiêm, sau đó biến mất!

- Thiên tiên hóa thân, ngàn thiên huyễn ảnh! Thiên Địa Tù Lung!

Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong đồng thời kinh hô. Đối với thủ đoạn vô cùng cao thâm của người đứng đầu thiên phạt, tự đáy lòng hai người dâng lên cảm giác khiếp sợ!

Vị Mai tôn giả này còn có bao nhiêu công phu chưa tung ra đây? Chẳng lẽ thực lực của nàng đã ngang hàng với người đứng đầu Độn Thế Tiên Cung hay sao?

Thế nhưng...Trong thiên phạt còn có. Hai người gian nan nuốt một ngụm nước miếng.

Mai tôn giả dùng chiêu thức này bắt lấy Quân Mạc Tà, đúng là chiêu thức lúc trước dùng để đối phó với Lệ Tuyệt Thiên, Thiên Địa Tù Lung! Đối với việc Quân Mạc Tà có thể vô thanh vô tức biến mất trong tay mình, Mai tôn giả mặc dù rất khó hiểu, thế nhưng có thể đoán ra đó là một loại bí thuật.

Lại nghĩ tới, Quân đại thiếu rất có khả năng là đệ tử của vị cao nhân thần bí kia, cho nên mới có thủ đoạn này, mà đối mặt với bí thuật thần bí như thế, chính mình còn không hiểu được, thậm chí ngay cả mình còn không làm được, thế nhưng Quân đại thiếu lại làm được!

Cho nên Mai tôn giả lần này bắt Quân Mạc Tà dứt khoát vận dụng Thiên Địa Tù Lung có thể nhốt được bất kỳ thứ gì! Lúc trước sở dĩ để hắn bất ngờ bỏ đi là do mình dùng lực hơi ít, căn bản nghĩ giết gà không cần dùng đao mổ trâu, hiện tại nếu như xác nhận tiểu tử này có ý đồ bỏ đi, có công phu Thiên Hạ Vô Song chạy trối chết, tự nhiên muốn toàn lực xuất thủ, trực tiếp nắm chắc hắn, trở về quần thú bên này, để hắn ở bên cạnh mình, cho cái mông của hắn chạm vào mặt đất!


Bịch một tiếng, cái mông của Quân Mạc Tà truyền tới từng trận đau đớn, vạn hạnh là mặt đất không có hòn đá nào, nếu không chẳng phải là bị nở hoa hay sao?

Quân Vô Ý nhíu mày, Đông Phương Vấn Tình vội vàng ghé vào lỗ tai hắn nói:

- Vừa mới xuất thủ chính là người đứng đầu thiên phạt đó, có thể là hắn cảm thấy tư chất của Mạc Tà hơn người, cho nên mới thu Mạc Tà làm đồ đệ, việc này đối với Mạc Tà mà nói, là phúc không phải họa, an tâm một chút chớ có nóng vội!

Quân Vô Ý a một tiếng, ánh mắt lại tràn đầy lo lắng, thế nhưng hắn cũng rõ, đối mặt với đệ nhất nhân của thiên phạt cường thế như vậy, chính mình cũng hoàn toàn bất lực, chỉ có thể cầu trời cho cháu mình được an toàn mà thôi!

Cũng chẳng ai ngờ được, Mai tôn giả đột nhiên lại xuất thủ! Thậm chí ngay cả Quân Mạc Tà cũng không ngờ được. Đợi đến khi hắn kịp phản ứng đã phát hiện toàn thân mình không thể động đậy, cuối cùng, tâm ý khẽ động, định chui vào Hồng Quân Tháp, thế nhưng thần trí vẫn câu thông được với Hồng Quân Tháp, mà bản thân lại không nhúc nhích được.

Chính thức là bị nhốt a!

Mai tôn giả này có thể phong tỏa thiên địa linh khí tạo thành Thiên Địa Tù Lung, khiến Quân Mạc Tà trực tiếp bị nắm. Thần thức có thể tiến vào mà thân thể không thể vào! Trong lòng Quân Mạc Tà rất hận! Lão bất tử này thật là đáng chết, cứ thích đối phó với ta, rốt cuộc là có dụng ý gì?

Ta đâu có đắc tội với hắn? Vì sao cứ nhất khoát không buông tha cho mình! Chẳng lẽ ngược đãi lão tử đã thành nghiện? Thật là một tên cuồng đãi sao? Nhưng ta là mặt hàng gì chứ, ở đây có nhiều Thần Huyền chí tôn như vậy, sao ngươi cứ phải nhằm vào ta? Vì sao? Quân Mạc Tà trăm mối vẫn không thể giải thích được.

- Thành thật một chút cho ta, ngoan ngoãn ngồi yên không nên cử động! Nếu không ngươi sẽ không dễ chịu như bây giờ đâu!

Mai tôn giả ở phía sau hắn đá một cước lên mông hắn. Vị trí lại là ở phía sau lưng Quân Mạc Tà, cho nên người khác không có phát hiện ra. Quân Mạc Tà đột nhiên bị ăn một cước, đau tới tận tim, thế nhưng cũng không dám nhúc nhích, trên mặt lại xuất hiện nụ cười mỉm.

Hảo hán không thèm để ý thiệt thòi trước mắt, ngươi cứ chờ đó!

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui