Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

********

“Bệ hạ, đã có kết quả thẩm vấn.”

Vô Nhai cùng Tạ Ân trải qua một đêm thẩm vấn, sáng sớm hôm nay chạy tới thư phòng Hoàng Phủ Ngạo bẩm báo.

“Nói đi.”

Hoàng Phủ Ngạo vừa phê chữa công văn vừa nói.

“Hồi bẩm bệ hạ, Ma Vu Sư kia là Cẩn quý phi vì Ngọc quý phi mà tiến cử vào cung, các nàng lợi dụng Ma Vu Sư kia trừ bỏ Lan Trắc phi cùng tiểu hoàng tử vừa hạ sinh xong thì giết Ma Vu Sư để diệt khẩu.

Nhưng mà trước khi Ma Vu Sư chết, quả thực đã dạy Tương Trắc phi một loại vu thuật âm độc, hai năm nay, tất cả hoàng tử, công chúa chết non đều vì nó.

Về phần Vân Trắc phi chết thảm, căn cứ theo lời Minh Khê điện hạ, bởi vì Tương Linh • Âu Lí Tư lợi dụng Huyết Anh Quỷ Thai để giết hại huyết mạch hoàng thất, nó vốn đã quen dùng huyết mạch hoàng thất làm thức ăn, vì thế sau khi có ý thức của riêng mình sẽ không ăn thực vật bình thường nữa.

Còn có, Huyết Anh Quỷ Thai sở dĩ tập kích tiểu điện hạ, bởi vì nó cảm nhận được oán hận của Tương Linh • Âu Lí Tư đối với tiểu điện hạ, đại khái là ghen tị vì tiểu điện hạ được bệ hạ sủng ái đi.

Thông qua oán hận, Huyết Anh Quỷ Thai đã xem tiểu điện hạ là thực vật kế tiếp của nó.”

Vô Nhai tạm ngừng một lát, sau đó có chút không chắc chắn nói.

“Bệ hạ, thần cảm thấy sự tình không phải đơn giản như vậy, tuy tất cả hoài nghi đều được vạch trần, nhưng còn vài điểm thần nghĩ vẫn không thông……”

“Ác?” Hoàng Phủ Ngạo lúc này rốt cuộc mới ngẩng đầu lên, buông công văn trong tay.


“Nói thử xem.”

“Vâng, bệ hạ. Khả nghi thứ nhất, chính là chỗ Cẩn quý phi, theo lời Cẩn quý phi thì Ma Vu Sư kia chủ động liên hệ, nói sẽ vì nàng mà ra sức. Thế lực Cẩn quý phi trong cung cũng không lớn, vì cái gì Ma Vu Sư cực hiếm hoi trên đại lục lại chủ động vì nàng mà ra sức? Trong này nhất định có kì quặc.

Chỗ khả nghi thứ hai là chuyện Tương Linh • Âu Lí Tư luyện Huyết Anh Quỷ Thai.

Căn cứ theo lời Minh Khê điện hạ nói, bởi vì Tương Linh • Âu Lí Tư nguyền rủa tử tự của bệ hạ, vì thế Huyết Anh Quỷ Thai này đã quen dùng huyết mạch hoàng thất làm thức ăn, lúc có thể thoát li khỏi cơ thể mẹ, có ý thức của riêng mình, cho dù không có sự chỉ huy của Tương Linh • Âu Lí Tư cũng sẽ chủ động công kích thành viên hoàng thất.

Nhưng kì quái chính là, Tương Linh • Âu Lí Tư đối với việc này không rõ, nàng chỉ nghĩ hài tử nàng luyện ra sẽ hoàn toàn nghe theo sự chỉ huy của nàng.

Vì thế lúc Huyết Anh Quỷ Thai không nghe theo sự điều khiển, liên tục chủ động công kích số phi tử có thai, Tương Linh • Âu Lí Tư cảm thấy vô cùng kinh hoảng.

Nếu Tương Linh • Âu Lí Tư không hiểu, vậy thuyết minh Ma Vu Sư trước lúc chết truyền đạt lại vu thuật cho nàng đã cố ý không nói.

Chỗ khả nghi thứ ba chính là Ma Vu Sư kia.

Nàng vì cái gì chủ động đầu quân vào Cẩn quý phi không có thế lực lớn trong cung, vì sao phải dạy Tương Linh • Âu Lí Tư vu thuật tà ác, âm độc như vậy, nhưng lại không nói cho nàng biết Huyết Anh Quỷ Thai lớn lên có thể sẽ hại chết tất cả tử tự của bệ hạ, làm huyết mạch hoàng thất Nam Việt đế quốc chúng ta có thể bị đoạn tuyệt.

Thần cho rằng Ma Vu Sư kia rất khả nghi, suốt đêm bảo người chạy tới chỗ Tương Linh • Âu Lí Tư đào lên, phạm phi một m đều đào sâu ba thước nhưng không hề phát hiện thi cốt.”

Hoàng Phủ Ngạo lặng lặng nghe Vô Nhai bẩm báo, sắc mặt dần dần cũng trở nên ngưng trọng.

“Nói vậy, Ma Vu Sư là cố ý tiến cung, mà mục đích của nàng là lợi dụng nhóm cung phi tranh đấu mà hại tử tự của trẫm, thậm chí là đoạn tuyệt huyết mạch hoàng thất Nam Việt đế quốc.

Mà thi cốt nàng sở dĩ không thấy đâu, khả năng lớn nhất có thể là nàng vẫn chưa chết, sau khi đạt được mục đích liền rời khỏi hoàng cung, hoặc tránh ở một nơi nào đó.


Xem ra, nàng có oán hận rất sâu đối với trẫm hoặc Nam Việt.”

“Bệ hạ minh giám, thần cũng đoán như vậy. Bất quá, dựa theo hình dung của Cẩn quý phi, Ma Vu Sư khi hẳn là một bà lão hơn 70 tuổi, bệ hạ có từng………”

“Trẫm không nhớ rõ mình từng đắc tội qua lão thái bà.”

“Như vậy……….”

“Này có gì mà nghi hoặc.” Tạp Ân đứng một bên nhanh mồm xen vào một câu: “Vì cái gì nhất định phải là lão thái bà? Nếu người ta đã tới làm chuyện xấu thì sao có thể lấy mặt thật a? Ta còn chưa thấy qua người nào dám dùng mặt thật đắc tội hoàng đế bệ hạ chúng ta cùng Nam Việt đế quốc?”

“Tạp Ân nói đúng.” Hoàng Phủ Ngạo đồng ý gật đầu, gương mặt béo của Tạp Ân cười tươi như hoa.

“Như vậy, nàng đầu quân vào Cẩn quý phi —— Tuyết Cơ • Hách Lí có mục đích gì?” Tạp Ân hỏi nghi hoặc của mình.

“Trẫm hiện tại nghĩ ra một mục đích.” Sắc mặt Hoàng Phủ Ngạo trở nên âm trầm đến đáng sợ.

“Chỉ sợ, nàng đầu quân vào Tuyết Cơ • Hách Lí là vì Việt nhi mà tới.”

“Tiểu điện hạ, cư nhiên dám tính kế tiểu điện hạ chúng ta.” Tạp Ân cả kinh kêu lên.

“Điều bệ hạ dự đoán rất có lí, Cẩn quý phi làm ra sự tình này, người ta sẽ nghĩ nàng làm vậy vì Tiểu điện hạ, khả năng Tiểu điện hạ bị liên lụy vào rất lớn. Chính là người nào lại muốn vu xấu, hãm hại Tiểu điện hạ a?”

Nói tới đây, Vô Nhai cảm giác đầu mình ngày càng đau.


“Để nhóm ẩn vệ tiếp tục điều tra chuyện này, tận lực giữ bí mật, càng ít người phát hiện càng tốt. Mặc khác, lập tức tra xét toàn bộ hoàng cung, người có thân phận khả nghi lập tức bắt giam, nghiêm gia thẩm vấn.”

“Vâng, bệ hạ.” Vô Nhai hướng Hoàng Phủ Ngạo hành lễ xong lập tức lui xuống.

“Bệ hạ, còn phần Ngọc quý phi các nàng thì sao?” Tạp Ân dò hỏi.

“Chuyện Tương Linh • Âu Lí Tư mọi người đều biết, hạ lệnh xử tử, về phần Đông Lệ Nhã cùng Tuyết Cơ • Hách Lí, tạm thời giam lỏng, chuyện các nàng tận lực áp chế, càng ít người biết càng tốt.”

“Vâng, bệ hạ.”

……….

Tuyết vực, trên đài chiêm tinh cao cao.

Một cô gái xinh đẹp toàn thân mặc sa y tuyết trắng, đẩy cửa phòng đã bị phong bế suốt nửa tháng.

“Gia gia.”

Cô gái kính cẩn đứng ở cửa, nhìn lão giả ngồi dưới đất đã sắp bị chồng sách cổ xưa bên người bao phủ.

“Ân, là A Hoa sao?”

Âm thanh lão giả lộ ra sự già nua cùng mệt mỏi, so với nửa tháng trước đã tiều tụy hơn rất nhiều.

“Đúng vậy, gia gia. Ngài truyền A Hoa tới, ngài đã tra được ngôi sao bên cạnh ngôi sao tượng trưng cho Chân Thần của chúng ta rồi sao, ngôi sao hắc ám kia đại biểu điều gì a?”

“Tra được…… tra được……….”


Giọng nói lão giả không có chút hưng phấn nào, ngược lại tràn ngập lo lắng.

“Làm sao vậy, gia gia? Ngôi sao kia không tốt sao?”

“Ai ~~~” Lão giả thở dài một hơi.

“Ngôi sao kia, tên là Hư Vô.”

“Hư Vô?”

“Đúng vậy, ta theo điển tịch xa xưa của gia tộc mà phỏng đoán. Lúc thiên địa sơ khai, có hai vị thần, một chính là Chân Thần của chúng ta, là ngôi sao màu bạc kia, tên là Sáng Thế. Mà một ngôi sao khác chưa bao giờ xuất hiện tượng trưng cho vị thần còn lại, tên là Hư Vô.”

“Nếu ngôi sao tượng trưng cho Thần thức tỉnh, vì sao gương mặt gia gia lại sầu muộn như vậy?”

“Ngôi sao kia sở dĩ kêu là Hư Vô, vì nó có thể làm chúng ta, thậm chí là cả phiến đại lục này trở về hư vô.”

“Cái gì?” Cô gái áo trắng kinh hô.

“Gia gia, ngài không phải nói cuộc sống của chúng ta trên đại lục này đều do Chân thần cai quản sao? Nếu là lĩnh vực của Chân Thần thì cho dù là Hư Vô Chi Thần cũng không thể can thiệp đi!”

“Theo truyền thuyết, lúc Chân Thần Sáng Thế biến mất rất lâu, Hư Vô Chi Thần sẽ thức tỉnh, hắn làm thế giới này trở về hư vô, thẳng tới khi Chân Thần Sáng Thế một lần nữa thức tỉnh.

Ngôi sao bạc tượng trương cho Chân Thần Sáng Thế đã yên lặng suốt 7 nghìn năm, rốt cuộc một lần nữa thức tỉnh, nhưng mà tại sao, ngôi sao tượng trưng cho Hư Vô Chi Thần cũng thức tỉnh ngay thời khắc này.

Phiến đại lục này đồng thời thức tỉnh hai vị Thần, hi vọng Chân Thần của chúng ta có thể ngăn cản Hư Vô Chi Thần a, ai ~~~ thật không biết là phúc hay họa a ~~~”

Trên đài chiêm tinh cao cao, chỉ còn vang vọng tiếng thở dài của lão giả.

Hoàn Chương 82.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận