Bộ phim《Hình Xăm》này được chuyển thể từ tiểu thuyết 《Thanh 》 nổi
tiếng. Nó là câu chuyện kể về một đôi bạn cấp ba ngồi cùng
bàn từ yêu mếm nhau đến căm hận.
Thuở thiếu thời, họ vì để biểu đạt tình yêu cho nhau nên ở
trên lưng của mình khắc tên đối phương. Trải qua phản bội, lạc
lối, lừa dối, tình cảm của cả hai vụn nát. Cảnh cuối cùng
là nữ nhân vật chính hơn ba mươi tuổi đến cửa hàng hình xăm
xóa đi hình xăm.
Bộ phim này bố cục cũng không phức tạp, nhân vật cũng không
đặc biệt nhiều giống những phim khác. Nhưng phim này thể hiện
sự bừa bãi và tối tăm của xã hội, gợi lên sự buồn rầu và mê man trong lòng rất nhiều người.
Đã từng yêu nhau biết bao, nhưng bởi vì quá xúc động và không
lý trí, cuối cùng hủy đi một đoạn tình cảm tốt đẹp đáng cất giấu.
Loại phim xã hội này quay tốt rất dễ dàng nhận giải thưởng,
quay không tốt không chỉ phòng vé thê thảm, mà còn gặp nhiều
bình luận phỉ nhổ của mọi người ở khắp nơi. Bạc Tư Niên là
một đạo diễn mới, lần đầu tiên ra mắt liền quay phim loại này, thật sự là một hành động rất to gan.
Nhân vật quan trọng nhất trong phim này là nữ nhận vật chính
Trình Thanh, cả bộ phim vốn chính là lấy hồi ức và cách nhìn của nữ nhân vật chính mà triển khai.
Trình Thanh do một nữ diễn viên hạng hai trong nước Tiêu Thiến
đóng. Cố Hạm Hạm cho rằng nhân vật này thật ra chưa có chọn
xong, nhân vật này mâu thuẫn, phức tạp, nội tâm nhưng lại có
một mặt kiên cường. Trải qua năm tháng rèn luyện, cô gái này
đã từng đấu tranh, đã từng bất đắc dĩ, cuối cùng còn có thể bảo vệ tấm lòng son. Cô gái như vậy Cố Hạm Hạm rất tán
thưởng.
Đáng tiếc Trình Thanh của Tiêu Thiến diễn thật sự quá bi
thương, cùng Trình Thanh trong lòng Cố Hạm Hạm có điểm giống.
Khuôn mặt của Tiêu Thiến và Trình Thanh trong nguyên tác rất phù hợp, mi xa, mắt hạnh, thân hình cao ráo, vóc người mảnh mai.
Nếu ở cổ đại là thuộc về loại ngựa gầy Dương Châu*. Tất cả
người bình luận phim đều cho rằng Tiêu Thiến diễn Trình Thanh
rất hợp.
[* Ngựa gầy Dương Châu: những cô gái trẻ được chuyên môn huấn luyện từ nhỏ để khi lớn lên bán cho các thương nhân giàu có làm thiếp hoặc bán
vào chốn ăn chơi. Nó là một dạng đặc sản, thậm chí một nghề đặc biệt của Dương Châu.Bắt đầu từ Minh triều, ở Dương Châu, xuất hiện số lượng lớn
thiếu nữ trải qua huấn luyện đặc biệt, dự bị gả cho phú thương làm tiểu
thiếp, mà những cô gái này lấy gầy làm đẹp, người người đều gầy gò, vì
vậy được gọi là “ngựa gầy Dương Châu”. Nếu nói tới “ ngựa gầy”, thật ra chính là bị mua bán từ bọn buôn người. Đến thời kỳ Minh Thanh, “nuôi
ngựa gầy” thành đầu tư sinh lợi nhiều nhất, có một nhóm người đặc biệt
chuyển chuyện này thành nghề nghiệp. Trước tìm mua về các cô gái xinh
đẹp ở trong gia đình nghèo khổ, dạy các nàng ca múa, cầm kỳ thư họa, sau khi lớn lên bán cho người giàu làm thiếp hoặc vào nơi yên hoa liễu hạng (lầu xanh), lấy chuyện này làm mưu lợi. Bởi vì bần nữ rất gầy ốm, mới
lấy tên “ ngựa gầy”. Lúc đầu mua đồng nữ chỉ mười mấy xâu tiền, đợi lúc
xuất giá, thể kiếm tới một ngàn năm trăm lượng. Một số người thấy có
lợi, tìm ra rất nhiều cách cạnh tranh, nhất là đời Minh, muối thương
Dương Châu lũng đoạn nghề muối cả nước, dây dưa rất nhiều, giàu có nhất
giáp thiên hạ, nên “nuôi ngựa gầy” Dương Châu trở thành nên rất thịnh,
“ngựa gầy” xuất hiện, hoàn toàn là dùng để thỏa mãn các dục vọng biến
thái của muối thương.] [Google].
Về phần cô... Bạch Lê từng nói qua Cố Hạm Hạm thuộc về
loại ngực lớn như không có đầu óc, lời này nói cũng không sai.
Lúc Cố Hạm Hạm nhận được thông báo đến phim trường, đang quay
cảnh Trình Thanh và nam chính Trương Chí Phong nói ra nổi lòng
của mình với đối phương. Kiều Ngạn Đình không hổ là tiểu sinh
đang nổi, cùng nữ chính trong kịch bản diễn rất thuận lợi. Đem một thiếu niên đang thời kỳ thanh xuân diễn vô cùng nhuần
nhuyễn.
”Tốt, cảnh này qua.” Bạc Tư Niên ngồi ở phía trước máy quay, giơ tay ra hiệu.
Tiêu Thiến và Kiều Ngạn Đình lau mồ hôi, một cảnh đơn giản như
vậy đã NG nhiều lần, nếu còn tiếp tục bọn họ liền liều mạng với đạo diễn.
”Em thấy họ diễn thế nào?” Bạc Tư Niên cau mày hỏi.
Cố Hạm Hạm sửng sốt một lúc lâu, mới ý thức được Bạc Tư Niên là đang hỏi cô. Hở... Sau lưng Bạc Tư Niên là có mắt sao?
Làm sao mà biết được cô đứng sau lưng anh.
”Vô cùng tốt nha, hai người này diễn rất có mùi vị.” Cố Hạm Hạm thành thật nói.
Bạc Tư Niên ngẩng đầu nhìn cô:“ Tôi vẫn cảm thấy có chỗ cảm thấy không thích hợp.”
Cố Hạm Hạm cười nói:“ Đại đạo diễn anh đừng đã tốt mà còn
muốn tốt hơn, không cẩn thận liền dọa diễn viên chạy lúc đó
chỉ có anh khóc.”
”A“. Bạc Tư Niên cúi đầu mà đáp một tiếng, mơ hồ hỏi Cố Hạm Hạm,“ Vậy em sẽ bị dọa chạy sao?”
Cố Hạm Hạm nói:“ Tôi? Tôi quyết bám đùi anh không tha, anh nghĩ tới bỏ cũng không bỏ được.”
Những lời này nói có chút mờ ám, ngày thường người quen chơi
đùa ầm ĩ thế nào đều có thể, thế nhưng cô và Bạc Tư Niên
không tính là quá quen, nói như vậy có vài người sẽ cho là ám chỉ quy tắc ngầm. Cố Hạm Hạm vừa mới nói ra miệng liền hối
hận.
May mắn Bạc Tư Niên sau khi nghe cùng không có phản ứng khác
thường nào, làm cho Cố Hạm Hạm nhẹ nhàng thở dài một cái.
Ai ngờ, Bạc Tư Niên hạ xuống một câu nói tàn nhẫn:“ Cảnh kế
tiếp liền quay trước cảnh Trình Hồng nhảy lầu, cô đi chuẩn bị
một chút.”
Cố Hạm Hạm:“...” Có phải hay không lập tức sẽ tới cảnh có độ khó cao nha!
Trình Hồng là em gái Trình Thanh, chị em không cướp bạn trai
của nhau, mà Trình Hồng này chính là em gái muốn cướp bạn
trai của chị. Không chỉ như vậy, Trình Hồng còn là một người
bệnh thần kinh chính cống, đây không phải nói xấu, tinh thần cô
thật sự là có vấn đề. Cô thích Trương Chí Phong, đến nổi có
thể nói là yêu, cô yêu anh, không tiếc tính mạng uy hiếp anh,
cuối cùng nhảy lầu tự tử.
Bước ngoặc này diễn ra không lâu, nhưng ảnh hưởng của bước
ngoặc này rất lớn, cái chết của cô vẫn là cây kim vắt ngang
trong lòng nam nữ nhân vật chính.
Lại tiếp tục về sau, hai người nơi đất khách quê người, nữ thứ hai ( Đường Lâm Lang) xuất hiện... Mâu thuẫn giữ hai người
càng sâu... Cho nên nhân vật Trình Hồng thật ra rất quan
trọng. Cái chết của cô, giống như một đường ranh giới, đưa nam
nữ nhân vật chính từ ngọt ngào hạnh phúc trực tiếp đấy về
phía cao trao bi kịch.
Làm một nữ thứ ba bi kịch, cùng cô tính cách người gặp người
hận, đóng vai diễn vùng lên tuyệt đối là độ khó cao. Mà nhân
vật của Cố Hạm Hạm chính là Trình Hồng.
Cảnh Bạc Tư Niên để cho cô diễn chính là một màn Trình Hồng
thuận lợi ___ nhảy lầu. Đóng phim chính là như vậy, căn bản là không dựa theo các bước thứ tự và tình tiết phát sinh mà
tiến hành. Để tiết kiệm sức lực, thường là một cảnh này rồi đến một cảnh khác mọi người cũng nhau quay.
Trong phòng phục trang.
Cố Hạm Hạm cầm quần áo của Trình Hồng, nhịn không được sờ
ngực. Vai của cô là cướp trên tay Chu Nhược Nhan, cho nên quần áo vẫn là size nhỏ của Chu Nhược Nhan. Cái khác cũng tạm, chính
là chỗ ngực kia phải chỉnh lại rất nhiều.
Trợ lý Tiểu Tạ cười nói:“ Chị Cố. em thật hâm một chị có vóc người kiêu ngạo như vậy.”
”...” Kiêu ngạo. Từ này thật có chiều sâu.
**
Trình Hồng đứng sát trên cao, nhìn biển người ở phía dưới,
ánh mắt giống như cuộc sống không có tình yêu hoàn toàn trống
rỗng.
”A Hồng!” Đây là Trình Thanh do Tiêu Thiến đóng,“ Em đi xuống
trước, em đi xuống trước có được hay không... Em đừng đùa
giỡn! Nhảy lầu không phải là chuyện đùa!”
Trình Hồng nghiêng mặt sang một bên, mỉa mai mà cười một tiếng, ánh mặt trời chiếu lên da của cô càng thêm ảm đạm, màng nhĩ
của cô bị gió lớn thổi mạnh mà đau rát.
”Chị, em không nói đùa. Em sống chính là một người bị thần
kinh, một người bị thần kinh chỉ có thể bị mọi người cười
nhạo!” Trình Hồng đem ngón tay chỉ về phía Trương Chí Phong bên
cạnh Trình Thanh, thái đột nhiên lại mềm xuống, biểu cảm giống như một đứa bé yếu đuối vậy,“ Chí Phong, sau khi em chết anh
sẽ nhớ kỹ em sao?”
Trương Chí Phong không nói gì, nói “Đúng” cô sẽ nhảy xuống, nói “Không” cô sẽ bị kích thích càng thêm điên cuồng.
Nhưng như vậy không phải càng thêm kích thích thần kinh của Trình Hồng.
”Ha ha ha... Ngay cả khi em muốn chết anh cũng không tính lựa
gạt em sao?!” Trình Hồng điên cuồng cười, tiếng cười lại thê
lương đến nổi làm người khác không tự chủ đem tai bịt lại.
Cuối cùng, Trình Hồng không để ý Trình Thanh điên cuồng gào thét, giang hai cánh tay, khuôn mặt hướng về nơi xa.
Kế tiếp, cũng chỉ còn lại cảnh nhảy xuống. Tất cả mọi người bị phân đoạn căng thẳng hấp dẫn nỗi lòng, đều ngừng thở không tiếng động.
Lúc này, Cố Hạm Hạm lại phát hiện cô làm không được. Cô kiên quyết dằn lòng nhảy xuống.
Từ trên cao nhìn xuống khoảng sân, Cố Hạm Hạm đột nhiên nhớ
đến cảnh cô treo trên cáp treo xảy ra sự cố. Tiếng thét, máu
tưới, cảm giác sợ hãi mất trọng lượng... Trong đầu cô liên
tục thoáng hiện những đoạn ngắn này.
Cố Hạm Hạm che đầu muốn tránh khỏi những ác mộng này, chúng
lại giống như ma quỷ cứ như vậy vây khốn tứ chi của cô, thần
trí của cô, mọi thứ của cô.
Chết, cũng không giống người thường tưởng tượng đơn giản như
vậy. Một người sau khi sống lại càng thêm sợ hãi sự đau đớn
lúc chết. Cố Hạm Hạm, cô, rút lui.
Chỉ là Cố Hạm Hạm lùi bước cũng không có bao nhiêu người phát hiện, mọi người còn tưởng rằng cô đang diễn Trình Hồng nội
tâm giãy dụa và hoang mang trước khi nhảy lầu.
Bạc Tư Niên là số ít người phát hiện Cố Hạm Hạm không đúng.
”Cắt! Đều dừng một chút.” Bạc Tư Niên hô ngừng quay, mắt sáng
chớt động, nhìn về phía Cố Hạm Hạm,“ Cố Hạm Hạm, cô đi theo
tôi.”
Cố Hạm Hạm không nhúc nhích.
Bạc Tư Niên không còn cách nào, tự mình đi lên, đem Cố Hạm Hạm từ sát mép trên cao kéo đến nơi an toàn.
”Em sợ độ cao?” Bạc Tư Niên khẽ mín khóe môi. Nếu như là sợ độ cao, về phía kịch bản anh sẽ an bài cái khác ---- cắt mạch
máu cũng được, uống thuốc ngủ cũng được, chỉ cần không phải
nhảy lầu, vậy thì không thành vấn đề.
Cố Hạm Hạm lắc đầu. Không, cô không phải là sợ độ cao.
Cô giương mắt nhìn về phía Bạc Tư Niên, nói ra sự sợ hãi sâu trong đáy lòng:“ Tôi là sợ chết.”
Quay phim mà thôi, đối với chết có thể có liên quan thế nào... Đối với người không biết mà nói, đây là một chuyện rất
buồn cười, nhưng mà Bạc Tư Niên cũng không có cười.
”Có biện pháp an toàn, em sẽ không chết.”
”Biện pháp an toàn cũng sẽ có sai sót” Cố Hạm Hạm nhanh chóng phản bác Bạc Tư Niên. Trước đây cô cũng vì sai sót này mà mất mạng.
”Tôi đảm bảo sẽ không có sai sót.” Trước đó anh có đặc biệt kiểm tra qua, chắc là sẽ không có vấn đề.
”Cam đoan của anh vô dụng“. Cố Hạm Hạm thờ ơ phản bác.
”Cố Hạm Hạm” Bạc Tư Niên nâng cao âm lượng, trong ánh mắt đầy
nghiêm túc,“ Nếu như em ngày hôm nay quay phim xảy ra chuyện, đó
là sai sót của tôi. Tôi sẽ chịu trách nhiệm từ nơi này nhảy
xuống!”
”... Được rồi“. Xem như anh lợi hại.
Cố Hạm Hạm lần đầu tiên thấy Bạc Tư Niên kích động mà nói
chuyện như vậy, nghiêm túc cùng cô bàn bạc vấn đề mà đạo diễn khác xem đó là vấn đề buồn cười. Hơn nữa còn dùng tính mạng của anh đảm bảo an toàn của cô, Cố hạm Hạm nói không cảm
động đó là gạt người.
Làm một đạo diễn, Bạc Tư Niên đơn giản là có lương tâm nghề nghiệp.
...
Ánh sáng, đạo cụ, quay phim, tất cả đều một lần nữa chuẩn bị xong.
Nam nữ nhân vật chính đã đến hậu trường nghỉ ngơi, lần này bước vào ống kính chỉ có một mình Cố Hạm Hạm.
Cảnh đối thoại trước đó cùng Tiêu Thiến và Kiều Ngạn Đình
trực tiếp đạt, bây giờ chỉ cần quay lại cảnh Cố Hạm Hạm nhảy lầu, sau đó sẽ cắt nối biên tập lại một chút là tốt. Như
vậy cũng coi như là giản bớt áp lực của cả đoàn, dù sao cảnh quay trước của ba người cũng không tệ.
Chỉ cần nhảy xuống là được rồi sao? Trong thời gian ngắn chuẩn bị tinh thần nên Cố Hạm Hạm so với lần đầu tiên bớt căng
thẳng và lo lắng.
Cố Hạm Hạm hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, nhảy lên một cái.
Cô giống như một con chim bay theo số mệnh, tiến nhanh về phía
chân trời, ở thế giới bụi bặm hạ xuống tấm màn. Cuối cùng
trực tiếp rơi xuống.
”Bịch ____“. Âm thanh tử vong của Trình Hồng phát ra.
Đây là bi ai của Trình Hồng, cũng là đau xót của Cố Hạm Hạm.
Rõ ràng đây chỉ là cảnh nhảy lầu đơn giản, sau khi mọi người
xem xong một màn này, trong mắt không khỏi nhớ tới hai chứ “ bi
thương“. Kiều Ngạn Đình đáng lý là ở một bên nghỉ ngơi, vừa
vặn đi ra xem náo nhiệt cũng bị cảnh nhảy này của Cố Hạm Hạm làm cho kinh ngạc, cô nhảy cũng không quá đẹp, lại có một cảm giác mênh mang mãnh liệt.
Hai mắt Kiều Ngạn Đình híp lại, Cố Hạm Hạm này không đơn giản.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...