Dị Nhân

Trên bầu trời, một con mắt bão màu đen đang lan dần ra bốn phương tám hướng với một tốc độ nhanh khủng khiếp. Cả không gian như bị một bàn tay khổng lồ bằng bóng đêm từ từ vặn vẹo, bóp chặt.
Trên quảng trường Lục Đạo, một nghìn ba trăm hai mươi mốt cặp mắt trợn trừng không thể tin được, nhìn ánh sáng đang dần dần bị thôn phệ trên bầu trời.
Và rồi khi viền sáng cuối cùng phía chân trời biến mất. Tất cả mọi thứ ngay lập tức chìm vào trong bóng tối sâu thẳm, mịt mùng.
Hà Trí Ngân và lũ trẻ chưa kịp hoàn hồn để biết được chuyện gì đang xảy ra thì điều kỳ diệu vẫn còn đang tiếp tục.
Trên không, ngay chính giữa quảng trường Lục Đạo, một tia sét khổng lồ rạch thẳng một đường xuống mặt đất giống hệt như một con rồng đang hạ xuống nhân gian.
-Bùm!
Cả đất trời bỗng bừng sáng lên rồi ánh sáng quy tụ về nơi khoảng sân trung tâm của quảng trường, tạo thành một quả bán cầu ánh sáng khổng lồ chụp lên mặt đất.
Ở chính giữa nơi đó, giờ đã xuất hiện một vật, hay chính xác hơn là một...bụi cây kỳ lạ với những chiếc lá màu ánh tím dịu dàng và những cái gai bắn ra tia lửa điện màu xanh đan xen vào nhau đẹp mắt và đầy nguy hiểm.
Từ chóp đỉnh của bụi cây, một thứ ánh sáng chói lòa màu vàng kim hiện ra giữa thinh không, to dần, to dần rồi tụ hội vào một điểm duy nhất tạo thành một quả cây kỳ dị tỏa ra hào quang rực rỡ, thơm ngát và trông giống như một quả hồ lô bị vặn xoắn từ dưới lên trên vậy.
Khi tất cả ánh nhìn đều hướng về cái quả hồ lô vàng, thì trên không trung một con chim lửa to gần bằng con đại bàng Aquila và vô cùng xinh đẹp từ đâu xuất hiện, đang giang cánh chao liệng trên bầu trời.

Còn dưới mặt đất, mọi người bỗng nhiên nghe thấy có tiếng vó ngựa, rồi một kỵ sĩ mang áo giáp màu xám, tay cầm trường cung màu đỏ từ từ xuất hiện, thong thả đi nước kiệu đến vờn xung quanh, cách bụi cây cỡ một trăm mét.
Trên bầu trời, con chim lửa hót lên một tiếng thanh thúy, thị uy với tất cả rồi chao cánh lao thẳng xuống mặt đất, giơ vuốt chuẩn bị quắp lấy cái quả cây thần kỳ vừa mới xuất hiện.
Mọi người gần như đã chắc mẩm rằng con chim sẽ quắp được trái hồ lô vàng đó, thì ở đằng xa người kỵ sĩ đã giương cung lắp tên hướng về trung tâm. Rồi bằng một động tác thanh thoát và kỹ thuật ghê gớm, ba mũi tên đỏ cùng bay vút tạo thành một vệt lửa quyện một đường xoắn bay thẳng về phía trước.
Con chim hét lên một tiếng phẫn nộ, nó quyết định bỏ qua cơ hội, bất đắc dĩ tung cánh bay lên để né tránh. Nhưng đã quá muộn cho nó, ba mũi tên lửa của người kỵ sĩ dường như có linh tính, vẽ một đường cong hoàn hảo bay ngược lên trên cắm thẳng vào ngực, cổ và đầu của con chim.
Một tiếng thét thê thảm và uất nghẹn vang lên. Con chim lửa dần tan biến trong không trung, bị chính ngọn lửa của nó thiêu đốt thành tro bụi. Chỉ còn lại ba mũi tên trơ trọi đã không còn đích ngắm nhẹ nhàng thả mình rơi xuống đất.
Lũ trẻ một lần nữa tưởng bở mọi chuyện đã an bài thì dị biến lại phát sinh. Một trong ba mũi tên đã rơi trúng vị trí cuống của quả cây, cắt đứt quả hồ lô vàng và làm cho nó rơi thẳng xuống đất.
-Không....................!
Cả lũ trẻ và người kỵ sĩ đều hét lên một tiếng kinh hoàng. Hà Trí Ngân cũng chẳng biết nó là quả gì nhưng hắn cũng cảm nhận được rằng, chỉ cần nó rơi xuống đất, thì điều gì đó rất rất kinh khủng sẽ xảy ra.
Nhưng rốt cuộc chỉ có bất ngờ là xuất hiện mà thôi.
Một cánh tay đen sì từ dưới đất chui lên, chộp lấy quả hồ lô vàng. Rồi cả thân người của hắn bật tung lên không cùng với một tiếng cười ngạo nghễ. Người kỵ sĩ lúc này đã nhận ra có người hớt tay trên của y. Hắn ngay lập tức một lần nữa giương cung lắp tên, nhưng thế cuộc giờ chẳng phải là một chọi một nữa rồi.
Một thích khách khác bất ngờ xuất hiện từ phía sau lưng người kỵ sĩ, tung một con dao găm cắm thẳng vào gáy kẻ thù, rú lên một tiếng điên dại rồi chạy thẳng về phía đồng bọn.
Người kỵ sĩ lĩnh một đòn sấm sét, cả cung tên cũng rơi xuống đất, từ từ ngã quỵ trên lưng ngựa xuống.
Nhưng kịch bản hiếm khi để những kẻ đóng vai “ác” được ...chiến thắng.
Khi hai bóng đen chạy nhanh như gió đã sắp chạm vào rìa ngoài của quả cầu ánh sáng, người kỵ sĩ cũng sắp đổ gục xuống đất thì viện binh đã xuất hiện.
.
Một cô gái áo trắng đẹp như thiên thần nhẹ nhàng ôm lấy người kỵ sĩ, từ bàn tay cô những tia sáng trắng lấp lánh quấn quýt vào vết thương trí mạng sau gáy của y.
Bên cạnh cô còn có thêm ba người nữa, hai nam một nữ. Người phụ nữ mặt áo xanh đứng trong đó lao ra, hét lên một tiếng lanh lảnh:

- Đứng lại!
Từ hai ống tay áo của cô, hàng chục hàng trăm sợi cước lóng lánh bay thẳng về phía hai tên thích khách. Cảm giác giống như là được xem trực tiếp tuyệt chiêu Quỳ hoa bảo điển của Đông Phương Bất Bại vậy.
Những sợi tơ như có linh tính cuốn vào hai tên thích khách và trói chặt chúng thành hai đòn bánh tét.
Hà Trí Ngân đoán lần này thì thực sự hết phim rồi, nhưng hắn lại quên mất một điều là nãy giờ hai tên thích khách vẫn chưa hề dùng đến dị năng của chúng. Một tên trong số chúng ngay lập tức biến mất và xuất hiện hoàn hảo ở bên cạnh, tên còn lại thì hóa thành một luồng khói đen lao thẳng về phía đám người kỵ sĩ.
Trận chiến đã đi đến giai đoạn cao trào nhất.
Từ đằng xa, người phụ nữ áo xanh vẫn tiếp tục huy động những sợi cước nhưng không còn bao nhiêu hiệu quả. Lúc này, tên to khỏe nhất trong số họ gầm lên một tiếng, lao thẳng về phía đám khói, xem ra hẳn là giáp sĩ rồi.
Nhưng lại thêm một lần nữa Hà Trí Ngân, tất cả lũ trẻ và cả hai tên thích khách đều đã nhầm.
Đó chỉ là một chiêu trá hàng của phe “chính nghĩa”, khi tên to khỏe lao về phía trước theo kiểu hùng hục như trâu nhưng đến lúc chỉ còn cách đám khói một đường tơ kẽ tóc thôi thì hắn lại bằng một tốc độ không thể tin nổi, lách qua và lao thẳng về phía tên thích khách còn lại đang chật vật tốc biến né tránh những sợi cước.
Một diễn biến quá bất ngờ, nhưng đủ để xoay chuyển hoàn toàn chiến cuộc. Đầu của tên thích khách đã rụng xuống ngay tức khắc, chỉ sau một đao nhanh như chớp giật.
Ở bên kia, trận quyết đấu cũng đã bắt đầu bằng một va chạm nảy lửa giữa tên thích khách và người còn lại bên phía kỵ sĩ. Người tưởng chừng như đóng vai trò đấu sĩ với giáp trụ, kiếm theo đúng quy cách, lúc này mới thể hiện ra vai trò thực sự của y.
Hắn lao lên về phía cơn lốc khói, rống lên một tiếng, xé toạc mọi thứ trên người, hóa thành một tên khổng lồ đá.
Bộ phim giờ đã đổi thành Tiny đấu Shadow Demon rồi.

Và kết quả là lưỡng bại câu thương cho cả hai. Tên giáp sĩ chẳng xi nhê gì với con dao được ẩn dấu một cách âm hiểm trong đám khói đâm vào giữa ngực hắn, nhưng mắt của hắn thì đã đầu hàng trước luồng khói độc hắt thẳng vào mặt.
Hắn hét lên một tiếng đau đớn, vung tay hất văng tên thích khách giờ đã hiện ra bản thể bay về phía trước, rồi bò ra lăn lộn đau đớn trên mặt đất.
Nhưng tên thích khách còn thảm hơn nhiều, mặt dù cú hất của tên khổng lồ đá không có bao nhiêu nguy hiểm với hắn nhưng nếu là...đao thì lại là một chuyện khác.
Tên đấu sĩ đã quay trở lại rất đúng thời điểm. Hắn lạnh lùng kết thúc cuộc chiến bằng một nhát, chém tên thích khách thành hai nửa khi hắn còn chưa kịp rơi xuống đất.
Mở một nụ cười của người chiến thắng, hắn hưng phấn cầm quả hồ lô vàng đi về phía đồng bọn.
Tất cả mọi người đều đứng dậy giơ tay để chuẩn bị ...vỗ tay àn trình diễn tuyệt vời vừa rồi.
Nhưng cuộc chiến vẫn ...chưa kết thúc!
Bởi vì vẫn còn một thông điệp chưa được chuyển tải trong câu chuyện tuyệt vời vừa rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui