Dị Năng Vương Phi
"Nàng muốn mở Không gian giới?" Lãnh Thần Phong biết sớm muộn cô cũng sẽ muốn mở Không gian giới, bởi thế cũng không kinh ngạc lắm.
"Đúng thế" Lăng Vân Trúc gật đầu "Huynh cũng biết ta muốn làm súng dị năng mà, nhưng vì khuyết thiếu nguyên liệu nên vẫn chưa thể làm. Vừa hay Không gian giới có thể sẽ có, mà ta cũng muốn biết bên trong nó có cái gì."
"Được rồi" Lãnh Thần Phong mỉm cười, không nói thêm nữa mà tiến về phía cô "Đưa tay cho ta"
Lăng Vân Trúc khẩn trương đưa bàn tay đang đeo Bạch Nguyệt cho hắn. Lãnh Thần Phong vừa cầm được bàn tay của cô liền đem hai mặt giới chỉ của Hắc Nguyền và Bạch Nguyệt áp vào nhau.
Thời điểm Hắc Bạch Song Nguyệt giao hòa cũng là lúc từ hai giới chỉ phát ra quang mang chói mắt. Quang mang sáng đến mức trắng xóa cả căn phòng khiến Lăng Vân Trúc và Lãnh Thần Phong đồng thời che mắt đi. Cho tới khi quang mang biến mất, đợi hai người mở mắt ra thì thấy mình không còn ở trong phòng nữa.
Lăng Vân Trúc đưa mắt đánh giá xung quanh. Nơi này là một không gian vô cùng rộng lớn, rộng đến nỗi cô không thể ước lượng diện tích là bao nhiêu. Hơn nữa khung cảnh lại không khác nào chốn tiên cảnh. Đập vào mắt đầu tiên là một rừng hoa đào, từng cây từng cây mọc theo hàng vô cùng có quy luật. Bên cạnh rừng đào là một mảnh ruộng trồng linh thảo cỡ lớn, từng cây linh thảo đều đã trưởng thành tươi mới chỉ trực người tới hái xuống.
Lăng Vân Trúc nhìn mảnh ruộng linh thảo mà tâm muốn bay lên chín tầng mây.
Trời ạ, toàn là linh thảo cấp cao. Mặc dù cô chưa đạt đến cao cấp luyện đan sư nhưng cũng đọc qua "Linh thảo toàn thư".
Linh thảo cũng chia làm bốn cấp: Sơ cấp là linh thảo từ cấp 1 đến cấp 3, Trung cấp là linh thảo từ cấp 4 đến cấp 6, cao cấp thì từ cấp 7 đến cấp 8, cuối cùng đỉnh cấp là cấp 9 và cấp 10.
Cấp bậc của linh thảo cũng ứng với cấp bậc của đan dược, và chất lượng cũng thế. Mỗi cấp bậc của đan dược lại được chia làm bốn phẩm: Sơ phẩm đan dược, Trung phẩm đan dược, Thượng phẩm đan dược và Cực phẩm đan dược.
Tuy nhiên cho đến nay chưa một ai có thể luyện ra cực phẩm đan dược. Cho dù là người có thiên phú đến bậc nào cũng chỉ luyện ra thượng phẩm đan dược đã là tốt nhất. Dị năng giả vốn đã không nhiều, dị năng hệ hỏa lại càng ít, có thiên phú luyện đan mười phần chỉ chiếm được tám phần, đa số chỉ có thể luyện đến Trung phẩm đan dược, còn Thượng phẩm đan dược còn dưới trăm người.
Lại nói dị năng hỏa hệ hỏa mới có thể luyên đan nhưng người phù hợp để dưỡng linh thảo phải là dị năng giả hệ mộc. Dị năng hệ mộc bẩm sinh đã có quan hệ mật thiết với thực vật trong thiên nhiên, cho nên càng có thể đảm bảo cho sự phát triển của linh thảo.
Đây cũng nguyên nhân Liệt Vong quốc lại kết minh một nước như Địa Trần. Mặc dù Địa Trần là một quốc gia nhỏ, nhưng nó còn mệnh danh là "Sinh Mệnh quốc", là nơi bắt nguồn của dị năng giả hệ mộc. Hơn nữa Địa Trần quốc phát triển chính là nhờ các ruộng linh thảo, mặc kệ là những kẻ luyện đan sư bình thường có ngạo mạn cỡ nào, đều phải đối với người Địa Trần quốc nể mặt mấy phần.
"Phong, ngươi mau nhìn. Là ruộng linh thảo" Lăng Vân Trúc hưng phấn kéo Lãnh Thần Phong đến gần ruộng linh thảo đang mọc tươi tốt kia "Nhìn sơ qua ở đây đều là linh thảo từ trung cấp trở lên, mà ta xem chất lượng không đơn giản là thượng phẩm đâu."
"Phải, chất lượng đều là cực phẩm. Linh thảo cực phẩm mấy ngàn năm nay chưa từng xuất hiện trên Khải Huyền đại lục, dù là Địa Trần quốc cũng chỉ có thể dưỡng ra thượng phẩm linh thảo." Lãnh Thần Phong khi bước vào Không gian giới cũng rất ngạc nhiên với nơi này. Quả không hổ là Sáng Thế Thần, có thể tạo ra thế giới bậc này. Hắn thầm nghĩ, nếu sau này cưới nha đầu về, hắn cũng muốn tạo một nơi như vậy, để hai ngươi yên bình sống cùng nhau đến cuối đời. Hắn nên suy nghĩ bắt đầu âm thầm thực hiện luôn, để cho nha đầu một bất ngờ lớn.
"Ha ha, bổn cô nương phát tài rồi" Hai mắt Lăng Vân Trúc càng thêm sáng rực. Nàng không phải đang muốn luyện đan sao, vốn còn đang lo không có đủ linh thảo để luyện tập, mặc dù cô hiện tại mới chỉ là sơ cấp luyện đan sư, hơn nữa cực phẩm linh thảo kia lấy ra cho cô luyện tập cô không nỡ. Nhưng có còn hơn không nha.
Lãnh Thần Phong bật cười. Nha đầu này lại nổi tính trẻ con rồi, hai mắt hắn càng thêm sủng nịch xoa đầu nàng.
"Được rồi. Tất cả đều là của nàng" Nói đoạn hắn dắt nàng về phía rừng đào "Vừa nãy ta nhìn trong rừng đào thấy có một căn nhà nhỏ. Chúng ta qua đó xem đi."
"Được" Lăng Vân Trúc vui vẻ đáp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...