Dương Tử Mi ngồi sau xe của Mẫn Cương. Mũi cô không ngừng ngửi thấy mùi mồ hôi trên người anh, nhưng cô không hề cảm thấy khó chịu tí nào.
Cô ngước mắt nhìn sống lưng dài, mạnh mẽ của Mẫn Cương trước mặt, thấy tóc anh lay động trong làn gió đêm, những ký ức của kiếp trước lại bất chợt ùa về khiến cô tưởng như mình đang mơ.
Mẫn Cương đột nhiên vui vẻ cất tiếng hát, là bài hát Người Tình Xe Đạp của Hậu Huyền:
“
Mẫn Cương hát rất hay. Giọng anh ấm áp và truyền cảm, nghe anh hát, Dương Tử Mi như quên hết tất cả mọi thứ xung quanh.
Lúc này, một chiếc xe Hummer H6 màu đen cũng xuất hiện trên đường của thành phố A.
Trong xe là Long Trục Thiên với trang phục toàn màu đen, người ngồi cạnh là Gia Cát Lang với trang phục toàn màu trắng.
Gia Cát Lang chán nản đưa mắt nhìn ra cửa sổ xe. Ánh mắt anh dừng lại trên đôi thiếu niên nam nữ mười lăm, mười sáu tuổi đang chở nhau bằng xe đạp bên đường.
Nam thì khôi ngô, hoạt bát, nữ thì xinh xắn, dịu dàng, đầm trắng tung bay trong gió.
- Ôi, nhớ thời học sinh quá. Cái thời mà ngày ngày chạy xe đạp chọc ghẹo các bạn gái...
Cảnh tượng tươi đẹp, trẻ trung trước mắt khiến Gia Cát Lang bất giác cảm thán không thôi.
Long Trục Thiên đang lái xe kế bên cũng đưa mắt liếc đôi nam nữ kia một cái.
Thiếu nữ đang ngồi trên xe đạp kia đang quay lưng về phía anh. Thiếu nữ có vòng eo thon nhỏ, mái tóc đen dài nhẹ bay trong gió, chiếc đầm trắng khẽ bay làm lộ ra đôi chân thon dài và trắng đẹp của cô. Còn thiếu niên nọ thì lại đang vô cùng vui vẻ, sức trẻ tràn trề.
Ánh mắt của Long Trục Thiên đột nhiên thoáng chút ảm đạm và buồn bã.
Anh không giống như Gia Cát Lang, tuổi thơ và thời niên thiếu của anh đầy trắc trở và u ám.
- Nhìn ánh mắt buồn bã của cậu, có phải là đang lạc lõng lắm, đúng không?
Bắt gặp ánh mắt u sầu của Long Trục Thiên, Gia Cát Lang bèn lên tiếng hỏi vẻ trêu đùa.
Long Trục Thiên chẳng thèm để ý đến Gia Cát Lang. Anh hướng mắt về trước và tiếp tục lái xe đi, đôi môi của anh khẽ mím lại.
Đột nhiên, dường như nhớ ra chuyện gì đó, Long Trục Thiên liền đánh tay lái qua một bên, cho xe dừng lại bên lề đường. Sau đó vội vàng mở cửa phóng xuống xe. Đôi chân dài của anh bắt đầu tăng tốc đuổi theo đôi nam nữ thiếu niên nọ. Tốc độ của anh nhanh đến nỗi khiến người đi đường cảm thấy anh chẳng khác nào một tia chớp.
Gia Cát Lang ngẩn người không biết đã xảy ra chuyện gì.
Gia Cát Lang không hiểu tại sao một người thường ngày vô cùng điềm tĩnh như Long Trục Thiên đột nhiên lại kích động như thế, không lẽ là thấy kẻ thù sao?
Tò mò, nên Gia Cát Lang cũng ló đầu ra cửa xe nhìn theo. Chỉ thấy Long Trục Thiên đang cố gắng đuổi theo đôi nam nữ thiếu niên trên xe đạp kia.
“
Gia Cát Lang đơ mặt nghĩ thầm.
Mẫn Cương đang đạp xe chạy bon bon trên đường. Bỗng nhiên, một bóng người vụt qua đứng chắn trước đầu xe không khác gì thần Tu La từ dưới đất chui lên.
Mẫn Cương vội thắng xe lại, hai chân chống xuống đất, nghi hoặc nhìn người thanh niên mặc vest đen, giày đen lạ mặt đang đứng trước mặt. Chỉ thấy thanh niên nọ như một con đại bàng đêm, cao ngạo, lạnh lùng, dũng mãnh và có gì đó khiến người khác cảm thấy e dè, ngần ngại.
Dương Tử Mi cũng bừng tỉnh sau những cảm giác ngọt ngào, lãng mạn kia. Cô ngước mắt lên nhìn, đúng lúc bắt gặp ánh mắt sắc sảo của Long Trục Thiên cũng đang nhìn cô. Cô bất giác cảm thấy như mình bị nuốt chửng trong đêm tối.
Người thanh niên này rất quen!
Dáng người dong dỏng cao khoảng một mét chín, mái tóc đen được chăm chút kỹ lưỡng, cặp châm mày rậm, ánh mắt sắc sảo, môi hơi mím lại, khuôn mặt khôi ngô, anh tuấn như được tạc ra vậy.
Long Trục Thiên lặng lẽ đứng chắn trước đầu xe đạp. Không gian xung quanh như ngưng đọng lại, cảm giác ngột ngạt, khó thở dần lan tỏa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...