Tuy nhiên lần đi này là đến một tỉnh thành xa lạ, nếu đắc tội với bốn tên này có lẽ sẽ rất bất tiện. Cô thật tâm không muốn tự tìm lấy phiền phức, chỉ muốn chăm sóc tốt Tống Huyền và tìm thấy chiếc thẻ gỗ đào.
Hơn nữa, bốn tên nhãi này cũng giống La Anh Hào. Chẳng qua gia thế tốt, không hiểu chuyện, chỉ biết ăn chơi nhảy múa chứ cũng không phải loại người bại hoại.
Thêm một người bạn còn hơn thêm một kẻ địch, đặc biệt là ở nơi mình không quen biết.
Do đó, cô bèn thu hồi lại tâm trạng không vui, cố gắng gượng cười:
- Được thôi, em từ trước đến giờ chưa từng đi tới Quảng Nguyên nên đang rất hoang mang, được các anh quan tâm vậy, đúng là cầu được ước thấy.
- Ha ha... Như vậy là đúng đấy! Bốn anh em đây cũng không phải người xấu, mọi người cùng kết bạn, cùng quan tâm lẫn nhau. - An Đông Minh nhìn cô mỉm cười, cho rằng danh tiếng của bọn họ đã hù dọa Dương Tử Mi nên vô cùng đắc ý.
Dương Tử Mi thản nhiên cười, hào phóng nói:
- Em tên Dương Tử Mi, đến từ thành phố A, đây là chị gái em Sadako.
- Anh tên An Đông Minh, chủ tịch tập đoàn An Thạch là bố anh. - An Đông Minh nói.
- Anh Là Hàn Vĩ Quang, bất động sản Hàn Thị là của nhà anh. - Hàn Vĩ Quang lái chiếc Maserati màu lam giới thiệu về bản thân mình.
- Anh là Tăng Đông, người nhà họ Tăng. - Tăng Đông lái một chiếc Maybach màu trắng, đeo kính, mặc sơ mi, trông bộ dạng cực kỳ công tử tiến lên nói.
- Anh là Chu Quang Vũ, ba anh là Tổng tư lệnh quân khu Quảng Nguyên. - Chu Quang Vũ chạy một chiếc Mercedes-Benz màu đen, trông có vẻ đầy khí phách, tiến lên giới thiệu.
Tất cả bọn họ khoảng mười tám tuổi, lớn hơn Dương Tử Mi không bao nhiêu.
- Rất vui được làm quen với các anh!
Dương Tử Mi cười nói:
- Chỉ là hiện tại em đang rất vội. Sau khi đến Quảng Nguyên, em có thời gian sẽ liên lạc lại.
- Cùng đi đi... có chuyện gì, bọn anh có thể giúp đỡ. - An Đông Minh nói.
- Cảm ơn, chỉ có điều việc trước mắt em cần giải quyết là việc cá nhân. - Dương Tử Mi khéo léo cự tuyệt.
- Vậy lưu số điện thoại đi, để bọn anh có thể dễ dàng tìm thấy em. - An Đông Minh gặp qua không ít cô gái nhưng đây là lần đầu tiên thấy một thiếu nữ diện mạo xinh đẹp, lái một chiếc Land Rover đầy khí phách như thế, anh không nỡ bỏ qua.
Đương nhiên, anh cũng gặp qua rất nhiều dạng người, thấy cô có thể lái xe biển hiệu quân đội bá đạo như vậy thì chắc chắn bối cảnh đằng sau vô cùng thâm hậu. Anh không thể chơi đùa như những cô gái khác được mà thật tâm muốn kết giao.
- Được ạ!
Dương Tử Mi lấy điện thoại ra, hỏi số điện thoại của anh sau đó cô bấm máy.
- Ok, hẹn gặp lại ở Quảng Nguyên!
Dương Tử Mi nhảy lên xe, Sadako cũng nhảy lên theo.
Cô đạp mạnh chân ga, tăng tốc chạy tới.
- An thiếu gia, Dương Tử Mi thú vị đấy! - Chu Đông Vũ nói với Anh Đông Minh khi nhìn chiếc xe Land Rover phóng vụt đi.
- Mình phát hiện ra cô ấy trước, các cậu không được giành của mình. - An Đông Minh chỉ tay vào ba người còn lại nói.
- Là của mình!
- Bao giờ cô ấy ở trong vòng tay cậu thì hãy nói!
- Mình nhất định sẽ cưa đổ cô ấy! Nếu mình có thể kết giao với người con gái như thế, có thể bố mình sẽ không mắng mình suốt ngày nữa.
- Cậu tính toán được đấy. Mình thích chị gái cô ấy. - Châu Đông Vũ sờ cằm.
- Trưởng thành, xinh đẹp, trầm tĩnh, khí chất tốt... Đúng là hình tượng mà mình thích!
- Bà chị kia nhìn có vẻ 23 tuổi rồi, thiếu gia Châu cậu muốn lái máy bay à?
- Mình thích lái máy bay!
Châu Đông Vũ tỏ vẻ đương nhiên:
- Cô ấy chắc chắn cũng sẽ phù hợp với quan điểm thẩm mỹ của ba mình. Ba mình này nào cũng kêu la phải có con dâu tốt, cháu nội ngoan... Mình tin rằng, cố ấy chính là cô con dâu mà ba mình đang tìm kiếm, ha ha.
- Ọe… - Ba người còn lại nghe mà chỉ muốn nôn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...