Thấy vậy, Dương Tử Mi không hề né tránh, mà cô cũng vung nắm đấm lên, đối chọi với nắm đấm của gã đó.
- Aaaaaaaaa!
Tên sumo đó cảm giác như quả đấm của mình bị người ta lấy kim đâm thật mạnh, gã kêu thảm một tiếng, lùi lại về phía sau vài bước, nhưng lại phát hiện quả đấm của mình giống như bị tiêm thuốc tê, không thể nào động đậy nổi.
- Mày... Hèn hạ! Mày dùng ám khí!
Gã mở miệng chửi ầm lên với Dương Tử Mi.
Dương Tử Mi cười cười, ngón tay vân vê một cây ngân châm sáng lóe lên, giả bộ ngờ nghệch vô tội nói:
- Mày có bảo là không được dùng ám khí à? Hình như không có mà ta. Nhưng mà cái này của tao đâu được coi là ám khí? Nó là ngân châm cứu người của tao thôi.
- Con mẹ nó, mày đi chết đi!
Tên sumo kia lại lần nữa thở hồng hộc lao về phía cô...
Trước khi gã nhào đến trước mặt, Dương Tử Mi khẽ đưa chân phải ra, móc nhẹ một cái...
Rầm!
Tiếng vang của một vật nặng nề nện xuống đất.
Tướng ngã của tên sumo đó hệt như chó vồ mồi, trông vô cùng xấu xí.
Dương Tử Mi nâng chân lên lần nữa, sau đó giẫm lên sống lưng của gã sumo to con đó, đè hắn không thể động đậy nổi.
Thấy cô chỉ dùng vài chiêu nhẹ nhàng đã đánh gục ba tên sumo có cơ thể khổng lồ kia xuống đất, Hoàng Vân Quốc vui vẻ vỗ tay, kêu to:
- Hoa Hạ vạn tuế, Dương Tử Mi vạn tuế!
- Vạn tuế! Vạn tuế!
Hạ gục sumo Nhật Bản diễu võ dương oai, giúp người Hoa Hạ hả giận, những người vây xem xung quanh thấy thế cũng hưng phấn reo hò, bỗng chốc bầu không khí tràn ngập tinh thần dân tộc.
Dương Tử Mi thì không có quá nhiều tinh thần dân tộc, chẳng qua cô chỉ tò mò, tại sao luồng âm sát khí vừa rồi cô bắn ra lại bắn ngược trở về.
Sau đó cô dời bàn chân đang đặt ở trên lưng tên sumo kia xuống bên cạnh người gã, dùng sức móc một cái, hất ngược tên sumo nặng chừng hai trăm cân kia lại.
Ngay lập tức cô phát hiện trước ngực tên sumo này có treo một món đồ trang sức có hình ngôi sao năm cánh.
Kích hoạt thiên nhãn, quả nhiên cô thấy trên món đồ trang sức đó có một cỗ cát khí vô cùng nồng nặc.
Hình dáng của cỗ cát khí này là ngôi sao năm cánh, bảo vệ toàn bộ người gã sumo.
Đây là lần thứ ba cô nhìn thấy ngôi sao năm cánh rồi!
Dương Tử Mi duỗi tay ra giật món đồ ngôi sao năm cánh kia vào trong tay.
- Mẹ nó, đồ ăn cướp, trả đồ của tao lại cho tao...
Tên sumo kia thấy Dương Tử Mi lấy mất ngôi sao năm cánh lập tức hổn hển hét ầm lên.
Dương Tử Mi không thèm quan tâm đến gã mà đi đến bên cạnh một tên sumo bị cô đá trúng cổ khác, đang nằm trên mặt đất.
Quả nhiên trên ngực tên sumo này cũng có món đồ trang sức ngôi sao năm cánh, sau đó cô cũng giật lấy nó vào tay.
Vì Sadako nên bây giờ cô cũng bắt đầu có hứng thú mãnh liệt với âm dương thuật, nhưng chưa từng thực sự nghiên cứu nó.
Sư phụ không chịu nói cho cô biết, nên những tư liệu liên quan đến nó mà cô có thể tìm được là vô cùng ít ỏi.
Bây giờ, những món đồ trang sức ẩn chứa âm dương thuật quỷ dị kia đang ở ngay trước mắt, chắc chắn là cô sẽ không bỏ qua rồi.
- Chúng mày thua rồi, vì thế hai thứ này thuộc về tao. Bây giờ lập tức cút khỏi đất nước Hoa Hạ của bọn tao, trở về Nhật Bản nhỏ bé của chúng mày ngay!
Dương Tử Mi cười lạnh, giải âm sát khí cho tên sumo có tên là Fujita Ichiro kia sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.
Đám đông vây xem xung quanh kia cũng ném đủ các loại đồ vào ba tên sumo kia với sự thù hận và chán ghét đến cùng cực, la hét gào rú bắt bọn chúng cút đi.
Ba tên sumo kia khó khăn lắm mới có thể bò dậy khỏi mặt đất, ảo não trở về khách sạn.
- Inoue, chúng ta không những bị đánh, bị vũ nhục, mà đến cả vật trân quý cũng bị cướp đi mất, chúng ta nên làm thế nào đây?
Tên sumo bị Dương Tử Mi đá trật xương cổ, tên là Tahara hỏi.
- ĐM, tất nhiên là phải trả thù rồi! Con nhóc khốn kiếp! Tao nhất định phải bắt nó về Nhật Bản của chúng ta, sau đó bắt nó đi quay JAV, mẹ nó!
Tên sumo có tên là Inoue bị Dương Tử Mi đâm ngân châm vào quả đấm đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại như bình thường kia chửi ầm lên đầy tức giận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...