Đang định vào trong thì đột nhiên bên ngoài có hai người vội vã đi vào.
Một người là một phụ nữ khá lớn tuổi, ăn mặc quý phái sang trọng, người còn lại là một người đàn ông lớn tuổi, mặc một bộ Đường phục màu xanh trắng, tay cầm la bàn và xâu chuỗi, dáng vẻ thần tiên, thoát tục.
Vừa nhìn thấy người đàn ông nọ, mí mắt Dương Tử Mi giật liên hồi.
Đó chính là người mà kiếp trước khi làm thầy bói lề đường cô rất ngưỡng mộ. Người mà giới quý tộc, nhà giàu phải xếp hàng chờ. Xem một quẻ phải tốn một trăm ngàn, thầy tướng số nổi tiếng của thành phố A, Giang Mông Nhiên.
- Giang đại sư, ông hãy xem giúp xem con trai tôi nó bị gì, hình như là bị trúng tà.
Nghe tiếng Mộ Dung Vân Thanh không ngừng la hét từ trong phòng vọng ra, Mộ Dung phu nhân lòng dạ rối bời và nhìn Giang Mông Nhiên kỳ vọng nói.
- Phu nhân hãy yên tâm, chỉ cần Giang Mông Nhiên tôi ra tay thì không có tà ma quỷ quái nào mà không trừ khử được.
Giang Mông Nhiên tự tin nói.
- Vậy thì tốt quá. Tôi biết Giang đại sư pháp thuật cao thâm nên mới vội đến tìm đại sư.
Đoạn, Mộ Dung phu nhân nhìn thấy Dương Tử Mi, bà khẽ chau mày và quay sang hỏi Tiêu Cường, người dẫn Dương Tử Mi đến:
- Cô này là ai?
- Phu nhân, đây chính là thầy tướng số mà ông chủ bảo tôi mời đến ạ.
Tiêu Cường vội đáp.
- Thầy tướng số sao?
Mộ Dung phu nhân nhìn Dương Tử Mi một lượt.
Trước mặt bà chỉ là một cô bé khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, trên người đang mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, gương mặt thanh tú, dáng vẻ dịu dàng. Tuy đôi mắt tràn đầy linh khí nhưng lại không giống dáng vẻ của một thầy tướng số gì cả.
Giang Mông Nhiên nghe nói Dương Tử Mi là thầy tướng số nên đưa mắt liếc cô một cái, khinh thường nói:
- Giờ ngay cả mấy con heo, con mèo cũng dám mạo nhận là thầy tướng số chúng tôi để lừa gạt người khác, chả khác nào sỉ nhục các thầy tướng số chân chính như chúng tôi đây vậy.
- Ai cho các người làm vậy. Giờ Giang đại sư đã đến, những người không phận sự đều tránh qua một bên hết đi, đừng làm lỡ việc của Giang đại sư. Còn không mau vào trong xem có giúp được gì cho Giang đại sư không.
Mộ Dung phu nhân tức giận trách mắng Tiêu Cường.
- Dạ, phu nhân.
Tiêu Cường không dám cãi lời nên chỉ biết quay sang nói với Dương Tử Mi:
- Cô Dương, ngại quá, cô chờ chút ạ.
Dương Tử Mi vẫn bình thản chờ đợi mà không hề tỏ thái độ bực bội vì bị người khác xem thường.
Cô cũng muốn xem thử người mà kiếp trước cô từng ngưỡng mộ kia rốt cuộc tài giỏi thế nào nên cũng yên lặng đứng sang một bên quan sát.
Giang Mông Đạt thấy bên ngoài đã được bày Thất Tinh Trận, mắt ông khẽ nhíu lại và quay sang nhìn Dương Tử Mi một cái.
Tuy nhiên, đối với ông mà nói, Thất Tinh Trận chỉ là một trận pháp cơ bản của các thầy tướng số nên chuyện cô biết bày Thất Tinh Trận cũng chẳng có gì là đặc biệt.
Tiêu Cường mở cửa phòng.
Dương Tử Mi nhìn vào bên trong.
Chỉ thấy trong phòng đang có bảy, tám âm hồn đang lờn vờn xung quanh Mộ Dung Vân Thanh. Các âm hồn đó oán khí rất nặng, sát khí cũng nặng không kém. Chả trách cả căn phòng đều toát ra luồng khí màu đen sậm.
Lúc này, Mộ Dung Vân Thanh hoàn toàn mất đi dáng vẻ thư sinh, nho nhã, phong độ của ngày thường. Đầu tóc anh ta rối bời, quần áo trên người bị xé rách tơi tả, trên mặt còn có vài vết xước, sắc mặt tiều tụy, hai mắt đỏ bừng và đang điên cuồng đập phá một chiếc ghế trong phòng.
Giang Mông Nhiên định bước vào thì đã vội lùi lại, quay sang nói với Mộ Dung phu nhân:
- Quả nhiên là bị trúng tà. Giờ anh ta phát điên rồi, phải trói anh ta lại thì tôi mới có thể làm phép được.
Mộ Dung phu nhân bảo Tiêu Cường tìm thêm vài thanh niên cao to đến để trói Mộ Dung Vân Thanh lại. Nào ngờ, lần lượt từng người đều bị Mộ Dung Vân Thanh ném thẳng ra ngoài. Lúc này đây, không ai có thể là đối thủ của anh ta.
- Giang đại sư, làm sao đây? Giờ nó đã bị trúng tà nên mạnh lắm. Đại sư cứ để vậy và làm phép trừ tà giúp nó được không? Chi phí bao nhiêu tôi trả cho đại sư gấp mười lần.
Mộ Dung phu nhân khẩn thiết nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...