Dị Năng Nữ Vương Trọng Sinh Đế Thiếu Đến Chiến Một Trận!


Phương Dịch Lâm đè nén cơn giận, ông ta nhìn thoáng qua bên dưới nhánh cây ở cách đó không xa, từ bên kia có một người đang chậm rãi đi tới.Thân trên của anh ta trần trụi, còn bên dưới thì chỉ mặc một cái quần đùi màu đen dài tới đầu gối.

Anh ta bước từng bước một về phía bên này.Thân hình anh ta cao lớn, tuấn mỹ như vậy, kết hợp với gương mặt kia như thể một kiệt tác do thượng đế tỉ mỉ điêu khắc ra.Phương Tiêu Tiêu yêu hận đan xen mà ngắm nhìn anh, trong lòng cô cầu nguyện anh ta xông tới để xé xác Lê Nhân ra.Nói như vậy, không những Lê Nhân sẽ chết khiến đáy lòng cô sung sướng, mà anh còn có thể theo mình trở về nhà.Nhưng trong lòng Phương Dịch Lâm lại âm thầm cầu nguyện rằng vị đại thần này ngàn vạn lần đừng đánh Lê Nhân ngay tại đây và trong lúc này.Nếu không, Lê Nhân đột nhiên đổi ý thì phải làm sao bây giờ?Không được.“Nếu người đã được đưa đến, chúng tôi đi về trước.” Ông ta nhanh chân bước đến bên cạnh Phương Tiêu Tiêu.

Dường như cả bọn đã cùng nhau thống nhất hành động nên tất cả đều đồng loạt lên xe, chỉ để lại một làn khói xe, còn người thì đã không còn trông thấy nữa.Lê Nhân ngước mắt nhìn người đàn ông đang bước tới, cô cười khẽ một tiếng: “Sau này, anh gọi là Mặc Kiêu, con ngươi màu đen...”Cô còn nói chưa dứt lời, Mặc Kiêu đã xông tới ôm lấy cô chẳng muốn buông tay, anh khẽ đáp: “Ừm.”Lê Nhân ngửi thấy được mùi máu tươi ở trên người anh.


Cô hơi nhíu mày, lạnh lùng quát: “Buông tôi ra.”Mặc Kiêu không những chẳng nói lời nào, mà cũng không buông cô ra.

Anh chỉ ôm chặt lấy cô.“Tôi nói lại lần nữa, buông tôi ra!” Lê Nhân hoàn toàn nổi giận.

Tuy rằng bây giờ cô không đánh lại anh, nhưng cô cũng không thể bị anh đàn áp như vậy được.“Anh không cần đi theo tôi.

Đàn em không nghe lời thì không bằng một con chó.

Lam Tịch tiễn anh ta đi.” Lê Nhân lạnh lùng thốt ra một câu.Vừa dứt lời, cô có cảm giác rằng cơ thể của Mặc Kiêu trở nên cứng đờ, anh từ từ buông cô ra.Nhưng Lam Tịch không dám động đậy, cô đứng run bần bật ở bên cạnh.


Trong lòng cô thầm than thảm rồi.

Tiểu thư à, một người đáng sợ như vậy thì tiểu thư có thể tiễn anh ta đi hay sao? Chỉ sợ là anh ta tiễn tiểu thư lên Tây Thiên thì có.Tuy rằng Mặc Kiêu không ôm cô nữa, nhưng bàn tay to của anh lại nắm lấy bàn tay nhỏ của cô.

Giọng nói của anh khàn khàn đầy từ tính: “Tôi sẽ nghe lời.”Khóe miệng của Lê Nhân co quắp, mẹ nó là tình huống gì đây?Đây là ác lang thu mình thành chú cún nhỏ sao?Lê Nhân hất tay anh ra, cô lạnh lùng nói: “Anh làm đàn em của tôi, anh phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của bổn tiểu thư, có nghe hay không?”Mặc Kiêu mờ mịt gật đầu.Lê Nhân tiếp tục nói: “Sau này, tôi sai anh đi hướng đông thì anh không được đi hướng tây!”Anh tiếp tục gật đầu, con ngươi đen láy sáng quắc ngắm nhìn cô.

Anh chẳng nói một lời, tựa như có ngàn lời vạn tiếng muốn nói nhưng lại thôi.Khóe miệng của Lê Nhân co quắp, cô cảm thấy những lời nói với anh đều như đàn gảy tai trâu.Rốt cuộc con người này thật sự khờ khạo hay vẫn đang giả ngốc?“Anh theo tôi vào đây.” Lê Nhân dẫn đầu đi ở phía trước, Mặc Kiêu nhanh chân đuổi theo.Lam Tịch cũng nhanh chóng đuổi theo, Mặc Kiêu ngoái đầu lại tặng cho cô ấy một ánh mắt cảnh cáo.


Thân thể Lam Tịch căng cứng, đôi chân cũng không còn kiểm soát được mà run rẩy.

Đại, đại ca, tôi đã làm sai cái gì cơ chứ?…Lê Nhân đưa anh đến căn phòng ở bên cạnh phòng mình, trụ sở chính của bang Lam Diễm Bang là một căn biệt thự rất lớn và phòng trống vẫn còn rất nhiều.Đến nỗi việc cô sắp xếp cho anh ở sát bên cạnh mình cũng bởi vì cô muốn tiện sai bảo anh mà thôi.Có anh ở chung thì người sống cùng sẽ tuyệt đối an toàn.“Anh đi tắm đi.” Lê Nhân xả nước đầy bồn tắm xong rồi mới để anh tiến vào.Mặc Kiêu lại tiếp tục bất động, nhưng cặp con ngươi thuần khiết kia đang nhìn chằm chằm Lê Nhân.“…” Lê Nhân cảm thấy anh chính là đứa con trai do cô nuôi dưỡng chứ không phải là tên đàn em nghe lời để cô sai bảo.Rốt cuộc cô đặt con người này ở bên cạnh mình là đúng hay sai?Cô thở dài một tiếng rồi nói: “Anh cởi quần ra rồi tiến vào tắm, ok?”“Ừm.” Mặc Kiêu nghiêm túc gật đầu, sau đó anh duỗi tay định cởi quần của mình ra..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận