Dì Lan



Mở mắt tỉnh dậy trước mắt tôi là căn phòng xa lạ, tôi nhìn xung quanh thì chắc chắn đây là bệnh viện, định ngồi dậy mà thấy ngực đau quá, nhìn xuống dưới thấy dì Lan đang nằm ké ở giường mà ngủ, tay dì nắm lấy tay tôi rất chặt, nhìn dì ngủ thật dễ thương… tôi liền mỉm cười đưa tay lên vén nhẹ mái tóc của dì, chạm vào má dì một cảm giác mịn màng mát mát làm tôi đỡ đau đi phần nào, mỉm cười ngắm dì một lúc, bỗng dì giật mình tỉnh dậy thấy tôi đã tỉnh dì vui quá lại khóc, nhìn mắt dì đỏ lên mà tôi thương Dì quá…– Nào con có sao đâu, dì cứ khóc vậy là xấu đó – tôi mỉm cười xoa nhẹ má dì, dì cũng mỉm cười leo lên giường ngồi cạnh tôi, dì xoa má tôi hỏi…– Con còn đau không, có đói không dì mua cháo cho con ăn nhé – dì nói xong tôi gật gật đầu, dì liền mỉm cười đi ra khỏi phòng…Tôi tựa đầu vào thành giường suy nghĩ, hôm nay quả nhiên là một trải nghiệm đau đớn…Nằm trên giường suy nghĩ một lúc, thì thấy Dì Lan đi vào tay cầm một chiếc cặp lồng, vào đến nơi dì dơ cái cặp lồng lên…– Hì có cháo rồi nè – dì lan cười hi hi, haizz sao lại giống như đứa trẻ khoe quà vậy, tôi cười khổ… dì mở cặp lồng một mùi cháo thơm tỏa ra làm cái bụng tôi reo lên ùng ục, dì lấy thìa xúc miếng cháo rồi thổi nhẹ đưa về phía tôi, tôi hé miệng ăn rất ngon…– Cháo ngon hông nè, cháo này là cháo xương đó bác sĩ nói con xương của con bị ảnh hưởng lên phải ăn cháo xương cho mau liền hì…Tôi gật gật đầu tiếp tục ăn, mấy thìa cháo đầu tiên thì yên bình, mấy thìa tiếp theo dì bắt đầu nổi cái tính trẻ con trêu tôi, dì đưa thìa lại gần, rồi lại rút thìa lại, xong lại cười hihi tôi cay lắm…– Hì hì thôi nè, ăn đi – dì đưa thì cháo trước miệng tôi, tôi không thèm nhìn nữa liền quay mặt đi, dì lại cười buông thìa cháo xuống xong ngồi sát lại tôi, bàn tay mát lạnh nhẹ nhàng của dì lại áp vào mặt tôi xoa nhẹ, làm tôi hơi nóng mặt…– Thôi dì xin lỗi, ăn nốt đi rồi nghỉ nhé – nghe dì nói tôi vẫn mặc kệ dì, giờ tức rồi không thèm ăn nữa…! Dì thấy vậy bắt đầu dở bài…– Đi mà, dì xin lỗi rồi mà – dì lại ôm tay tôi lay lay, tôi chợt quay đầu lại thì mặt dì đã ở ngay trước mắt tôi…Lần đầu tiên được nhìn Dì với khoảng cách gần như vậy, trái tim tôi bắt đầu rộn ràng, những cảm xúc kỳ lạ bắt đầu ùa về, ngay lúc này tôi muốn hôn lên bờ môi ấy…Dì cũng nhìn tôi, đôi mắt to tròn ấy như liều thuốc thúc đẩy tôi vậy, tôi cũng bỏ mặc để mình trôi theo cảm xúc ấy, môi tôi khẽ chạm nhẹ vào bờ môi của dì… Dì tròn xoe mắt ngạc nhiên không đẩy tôi ra, mà dì còn khẽ nhắm mặt lại như một sự cộng hưởng…“Mình thật sự đã hôn dì ư, dì là của bố, là mẹ kế của mày đó Hoàng” trong đầu tôi tự nhủ như vậy, nhưng tại sao tôi vẫn không thoát ra được khỏi làn môi ngọt ngào mát mẻ này…“Cốc cốc”…Tiếng gõ cửa phòng vang lên, tôi và Dì giật mình lùi lại, dì mặt đỏ bừng ánh mắt nhìn tôi long lanh lắm, kèm thêm chút ngại ngùng…Tôi ngồi liền quay mặt vào trong để che đi cái mặt đang đỏ phừng phừng kia…Người vào là Bố tôi…– Con đã thấy khỏe hơn tí nào chưa, còn đau ở đâu không – bố tôi ngồi bên cạnh quan tâm, tôi bỗng cảm thấy day dứt vì hành động vừa rồi của mình, tôi không dám nhìn bố mà nói…– Dạ không sao con đỡ rồi – tôi ấp úng trả lời, bố tưởng tôi còn đau lên, vỗ nhẹ vai tôi, bố đâu biết là tôi ngại với bố…– Hoàng này có phải con đánh nhau trên trường đúng không – bố tôi bỗng nghiêm mặt lại hỏi, tôi ngẩng đầu lên nhìn bố lắc đầu…– Con… con… chỉ bị ngã thôi mà – nghe tôi nói vậy bố tôi lắc đầu, mặt tức giận…– Trên áo của con có một vết giày, vị trí đúng với ngực của con, con vẫn còn cãi sao, từ bao giờ mà con lại ra ngoài đánh nhau như côn đồ vậy – bố tôi không kiềm chế được mà quát mắng…– Hừ sao bố không hỏi con nguyên nhân tại sao, con thích đánh nhau sao, 17 năm qua bố thấy con đánh nhau một lần nào chưa, con nói dối bố là không muốn bố lo cho con, con biết đánh nhau là sai, nhưng cái gì nó cũng có nguyên nhân của nó – tôi rất uất ức, biết đánh nhau là sai nhưng đang đau mà bị mắng nó ức lắm với lại mình có chủ động đi gây lộn đâu, tôi bỏ trăn qua một bên tập tễnh xuống giường đi ra phía cửa, Dì liền kéo tay tôi lại, tôi hất tay dì ra tiếp tục đi…– Hoàng con định đi đâu… còn anh nữa, anh hãy hỏi nguyên nhân trước khi mắng con được không, con đang đau mà sao anh lại quát con như vậy – dì quay ra mắng bố, xong quay ra cười đuổi theo tôi, tôi không quay lại mà nói…– Con muốn lên sân thượng, dì không muốn thì quay về đi…Dì không trả lời, đi đến khoác tay tôi dìu tôi đi lên sân thượng….



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận