Dịch: thienbinh3811595
Beta: Chiêu Nguyên
Thời điểm giữa trưa ngày hôm sau, bốn người đã về tới thành Galos.
"Phí Lôi, nơi này chính là thành Galos." Mạch Cách Lôi Ni hào hứng giới thiệu với Lâm Lập tòa thành thị phồn hoa này: "Phía trước không xa, chính là mạo hiểm giả công hội. Lúc không nhận nhiệm vụ, ta đều đợi ở chỗ này. Nếu như ngươi có chuyện gì cần muốn hỗ trợ, có thể tìm ta ở tửu quán Phỉ Thúy bên cạnh."
"Bà nội mi! Cái thành gì mà to vãi..." Đã quen với cảnh những toà nhà cao tầng chọc trời trong những đô thị, lúc này đi đến nơi thành thị xa lạ này, Lâm Lập cảm thấy mọi thứ đều mới lạ. Đi theo Mạch Cách Lôi Ni hai con mắt lại không ngừng đảo, hết nhìn đông lại nhìn tây.
Nhìn bộ dáng Lâm Lập, Cromwell không nhịn được nhíu mày, thật là một tên hai lúa.
Tâm tình hắn bây giờ rất phức tạp, có hối hận cũng có không cam lòng, nhưng nhiều hơn cả là căm hận đối với Lâm Lập.
Hắn rất hối hận tại sao mình lại theo vào Lạc Nhật sơn mạch, nếu như không chạy vào Lạc Nhật sơn mạch, thì cũng không gặp được “Leviathan Tinh Tinh”, nếu không gặp “Leviathan Tinh Tinh”, thì chính mình cũng không vứt bỏ Hina chạy trối chết, có rất nhiều phương pháp theo đuổi Hina, mà bản thân hết lần này tới lần khác lại chọn con đường ngu ngốc nhất.
Khoảng khắc “Leviathan Tinh Tinh” bắt đi Hina, hắn chỉ biết đứng đực ra, Bát cấp ma thú cường đại, chỉ là đứng trước mặt nó, Cromwell liền không nhịn được toàn thân run rẩy, hắn muốn đuổi theo cứu Hina, nhưng chân lại không nghe lệnh, tự tin trước đây hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự sợ hãi vô tận.
Cuối cùng sợ hãi chiến thắng lý trí, Cromwell lựa chọn trốn tránh. Tất cả đối với hắn giống như một cơn ác mộng.
Chính mình thì chật vật trốn về sơn động, mà tên ma pháp sư tầm thường này lại cứu được Hina, thái độ Hina đối với của mình cũng không khách khí nữa, chỉ là có khinh thường, cho tới bây giờ, Hina cũng không thèm nhìn mình bằng nữa con mắt.
Cromwell không ngốc, hắn biết rõ cái này ý vị như thế nào, nó có nghĩa rằng mình đã triệt để đã mất đi hi vọng theo đuổi Hina.
Mà trải qua một lúc hối hận, Cromwell rất tự nhiên đem hết thảy lỗi đều đỗ trên người Lâm Lập, chính là vì sự xuất hiện của hắn, mình mới đã mất cơ hội đánh bại Song Túc Phi Long, cứu cha con Hina và cũng bởi vì sự xuất hiện của hắn nên mình mới biểu hiện sợ hãi với “Leviathan Tinh Tinh”.
Hắn thậm chí cảm thấy tất cả đều là kế hoạch của Lâm Lập, cái tên ma pháp sư chết tiệt này đã sớm có tâm tư tranh đoạt Hina với hắn, cho nên mới ngay lúc đó xuất hiện ở Lạc Nhật sơn mạch.
Đối với Cromwell mà nói, Lâm Lập chính là căn nguyên tội ác, chỉ cần diệt trừ hắn, chính mình có thể thuận lợi ở bên Hina.
Lâm Lập vào Galos thành, không thể nghi ngờ là một cơ hội tốt.
Thân là người thừa kế gia tộc, Cromwell rất rõ ràng, thế lực khổng lồ của gia tộc mình tại Galos, ngay cả cao tầng của Ma Pháp Công Hội cũng không thể bỏ qua ý kiến Mai Lâm gia tộc, một khi Lâm Lập tiến vào Ma Pháp Công Hội thì không phải cực kỳ dễ đối phó sao?
Nghĩ vậy mọi tối tăm phiền muộn trên mặt Cromwell biến mất xuất hiện vẻ tươi cười.
Cũng chính vì vậy nên trên đường đi Cromwell chưa bao giờ nói chuyện với Lâm Lập, lúc này lại chủ động mở miệng hỏi: "Phí Lôi pháp sư chút nữa có muốn đi Ma Pháp Công Hội thông báo không? Nếu có gì muốn hỗ trợ cứ nói, Mai Lâm gia tộc coi như nói vài lời với Galos Ma Pháp Công Hội."
"Thông báo?" Lâm Lập không khỏi sững sờ.
"Ngài không biết?" Cromwell trong lòng lại mắng một câu đồ hai lúa, nhưng trên mặt như cũ bảo trì dáng tươi cười: " Văn bản của Hội nghị tối cao quy định rõ ràng, Ngũ cấp ma pháp sư trở lên mới đến một tòa thành thị, phải thông báo với cai thành của thành phố Ma Pháp Công Hội."
"Đợi một chút... Hội nghị tối cao là cái gì vậy?"
"Cả nghị hội tối cao mà ngài cũng không biết?" Lâm Lập lại để cho Cromwell mở rộng tầm mắt, lòng hư vinh thật lớn thỏa mãn ngoài, không nhịn được lại mắng câu hai lúa: " Hội nghị tối cao thành lập cuối niên đại Hắc Ám, tên đầy đủ là Hội Trọng Tài An Thụy Nhĩ Ma Pháp Công Hội, thành lập với mục đích là để Ma Pháp Công Hội tiến hành giám sát cùng quản lý, đương nhiên là các gia tộc ma pháp không được tham gia quản lý, ví dụ như Mai Lâm Gia Tộc của chúng ta.."
"Nha..." Lâm Lập nhẹ gật đầu, lại có chút nghi ngờ hỏi: "Vậy Ma Pháp Công Hội xem như cấp dưới của cái nghị hội tối cao nhất đó?"
"Không sai biệt lắm thì chính là như vậy, nhưng Hội nghị tối cao bình thường sẽ không trực tiếp tham dự quản lý."
Lâm Lập cũng không tiếp tục truy vấn, chỉ là trong lòng thầm nghĩ, xem ra An Thụy Nhĩ thế giới này phức tạp hơn so với tưởng tượng của mình.
Mỗi người chìm trong suy nghĩ riêng nên đoàn người đã đi tới mạo hiểm giả công hội lúc nào không hay.
Đây là một công trình kiến trúc khổng lồ, chiếm hơn phân nửa con đường, trang hoàng bên ngoài khá đơn giản mộc mạc, nhìn từ ngoài cửa ngươi không thể nào tưởng tượng được đây là tổ chức khổng lồ và giàu có nhất của thế giới An Thụy Nhĩ, từ cửa chính đi vào, là một gian đại sảnh rộng rãi, theo như Mạch Cách Lôi Ni giới thiệu, đây chính là nơi bọn hắn thường nhận nhiệm vụ, trong đại sảnh chật ních mạo hiểm giả, có một số người thì chờ đợi nhiệm vụ mới, cũng có một số đã nhận được nhiệm vụ đang chuẩn bị rời đi, tất cả những chức nghiệp mà những mạo hiểm giả này sở hữu Lâm Lập đều biết, từ ma pháp sư đến chiến sĩ, lại từ cung thủ đến đạo tặc, đại đa số bọn hắn đều mang theo mùi máu tươi nhàn nhạt trên người, rõ ràng là do chém giết ma thú quanh năm lưu lại.
"Phí Lôi, ngươi trước ở chỗ này ngồi, ta cùng Hina đi giao nhiệm vụ, rất nhanh sẽ trở lại."
Mạch Cách Lôi Ni nói xong đang muốn quay người rời đi, Lâm Lập lại vươn tay kéo hắn trở lại: "Nhiệm vụ của các ngươi không phải đã thất bại sao?"
“Nhiệm vụ thất bại cũng phải giao, nếu không thì chúng ta không thể nhận những nhiệm vụ khác."
"Nhiệm vụ thất bại sẽ không có phiền toái gì chứ?"
Mạch Cách Lôi Ni lắc đầu: "Phiền toái thì không có gì, chỉ là tổn thất một ít tiền thôi."
"Ngươi ở nơi này chờ ta."
Nói xong Lâm Lập tìm một nơi hẻo lánh, lặng lẽ mở ra Phong Bạo giới chỉ, từ bên trong móc ra cái móc câu của con sư hạt lúc trước hắn gặp khi giúp An Độ Nhân hái Dã Cương hoa, lúc trước Lâm Lập cảm thấy cái móc câu này Độc tính không tệ, định lấy nó làm vũ khí,cha con Mạch Cách Lôi Ni lại dẫn đường cho mình nên Lâm Lập cũng không định tiếp tục cất giấu.
"Dùng cái này giao nhiệm vụ không có vấn đề gì chứ?" Lâm Lập đem cái móc câu của con sư hạt đưa cho Mạch Cách Lôi Ni.
"Ngươi..." Trung niên mạo hiểm giả cũng không nghĩ tới, vấn đề chính mình lo lắng nhất cứ thế mà được giải quyết, còn muốn nhờ Lâm Lập trợ giúp dọc đường, nhất thời cha con Mạch Cách Lôi Ni cũng không biết nên nói gì cho phải, chỉ là không ngừng lặp lại: "Cảm ơn, cám ơn..."
"Khách khí cái gì, dù sao thứ này ta cũng không cần dùng..." Lâm Lập cười cười: "Ta còn có chút việc muốn làm, không thể tiếp tục đi cùng các ngươi rồi, nếu có gì cần giúp, có thể đi Ma Pháp Công Hội tìm ta, nếu không có chuyện gì gấp, ta có thể nghỉ ngơi tại đây một thời gian."
"Phí Lôi tiên sinh!" Lâm Lập mới vừa đi tới ngoài cửa mạo hiểm giả công hội, lại trông thấy Hina đuổi tới, mái tóc dài màu vàng kim tung bay, khuôn mặt đỏ bừng, sắc mặt ngượng ngùng: "Phí Lôi tiên sinh..."
"Ân?"
"Phí Lôi tiên sinh... Ta..." Hina bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm chặt, không ngừng tự động viên mình trong lòng, cứ lặp lại "Ta" cả buổi, cuối cùng cũng thốt lên được mấy từ: "Phí Lôi tiên sinh gặp lại..."
"Gặp lại Hina." (nam chính thật ko có tiền đồ)
Lâm Lập cười cười vừa muốn quay người, lại chợt thấy một hồi làn gió thơm đánh úp lại, Hina rốt cục cũng lấy được dũng khí, đem một đồ vật nhét vào trong lòng bàn tay Lâm Lập: "Cái này tặng cho ngươi!"
Vừa đem thứ đồ vật nhét vào tay Lâm Lập xong, Hina đã là mắc cỡ đén mức tai đỏ bừng, không đợi Lâm Lập hỏi, vị mỹ nữ chân dài giống như một bé thỏ trắng bị doạ sợ chạy trối chết về mạo hiểm giả công hội.
Nhìn qua bóng lưng nhanh nhẹn rời đi, Lâm Lập không khỏi ngây dại, đứng yên thật lâu, mới nhớ đồ vật trên tay.
Đó là một cái túi vừa làm, chế tác mặc dù có chút thô ráp, nhưng từng mũi khâu lại rất dụng tâm, cầm trên tay, Lâm Lập phảng phất cảm giác được nhàn nhạt nhiệt độ cơ thể trên người Hina...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...