Dị Giới Ta Tới Đây!!!


Q1 – TUNG HOÀNH ĐẾ ĐÔ – CHƯƠNG 22: TẨU TẨU ĂN DẤM


Tác giả: Luna Wong


“Mẫu hậu, đây là chuyện gì a?” Long Ngự Ngôn phải mất rất lâu mới tìm được tiếng nói của mình trở về. Nếu là để ý, còn có thể nghe được trong câu nói đó có chút run.


Đúng, hắn là không muốn mất mặt nên hôm qua mới ngỏ lời thú Khâu Bối Vận. Nhưng hắn làm vậy chỉ là để cứu mặt mũi thôi, chỉ cần nàng đáp ứng, hắn tạo thêm chút tin tức không tốt về nàng liền có thể lui hôn. Hắn hoàn toàn chưa từng nghĩ đến việc phải thú nàng vào cửa.


Long hậu lại không có lưu ý đến hắn, chỉ quét mắt một cái liền đáp: “Lúc nhỏ Bối Bối cùng học ngươi gọi bổn cung như vậy, lúc đó ngươi cũng nào có phản đối, thế nào hiện tại lại phát sinh ích kỷ như vậy?”


“Không, không phải vậy, nhi thần chỉ là. . .có chút kinh ngạc mà thôi.” Long Ngự Ngôn cố chỉnh lại bình tĩnh mà đáp.


Khâu Bối Vận ăn no cũng không tiếp tục lưu lại nữa, nàng hướng Long hậu cười: “Mẫu hậu, Bối Bối muốn về nhà.”


“Được được, bổn cung cho người mang Bối Bối trở về.” Trước khi về Long hậu còn vui vẻ cho nàng mang không ít điểm tâm hồi phủ nữa. Trước đó còn không quên dặn dò, nếu là hết có thể tiến cung lấy thêm, không được keo kiệt phải chia cho huynh trưởng cùng đại ác ma tẩu tẩu ăn cùng.



Khâu Bối Vận vâng vâng dạ dạ xong liền nghênh ngang mà rời khỏi đông cung, khi lướt qua Long Ngự Ngôn, đầu ngẩng cao hết cỡ, bộ ngực chưa phát triển cũng được ưỡn lên cao, bày hết thái độ cao ngạo cho hắn xem. Dám dùng ánh mắt ghê tởm nhìn nàng là phải gánh hậu quả này.


Chỉ là vừa ra khỏi hậu cung, Khâu Bối Vận đã thấy được Long Ngự Quân hạ triều, chạy trước hắn còn có hỏa kỳ lân với thân hình nhỏ nhắn bọc đầy hỏa mao đỏ lóa mắt nữa. Hoàng cung không cho mang thị vệ bên cạnh nhưng thần thú của bản thân thì vẫn được, quan trọng là có người nào tự có được một con thú cho mình mà thôi.


Nàng biết Long Ngự Quân cũng không phải khoe khoang mà mang theo hỏa kỳ lân, chỉ là hắn nhìn không thấy, Vô Diện lại không được vào theo, đây đều là bất đắc dĩ mà thôi. Nàng vội nhảy cẩn lên tay giơ cao quơ quơ liên tục, miệng hô to: “Tiểu Quân Quân, tiểu Quân Quân.”


Nhìn thấy Long Ngự Quân bước đến bên này, nàng mới nhấc váy chạy đến chỗ hắn. Hỏa kỳ lân thấy được Khâu Bối Vận thì hỏa mao vốn là liễm liễm hút người nhìn của nó trong lúc bất chợt như ngọn nến nhỏ trước gió, có thể tùy thời tắt. Chỉ là nó phải dẫn đường, mà chủ nhân cũng không nói gì, vì vậy không thể không chạy đến đó được.


Long Ngự Quân nghe được âm thanh thì thập phần ngạc nhiên, bởi lúc hắn cùng Khâu Hựu Kình xuất phủ, Khâu Bối Vận vẫn còn làm sâu lười trên giường chưa chịu thức giấc, lý nào hiện tại lại ở trong cung. Do đó hắn mới ôm một bụng nghi vấn mà bước đến

“Vì sao Bối Bối ở đây?” Khâu Bối Vận nhào vào ôm lấy cánh tay hắn, hắn mới hơi cau mày hỏi.


“Mẫu hậu truyền Bối Bối đến, cho ăn điểm tâm còn tặng vòng.” Khâu Bối Vận lay động cái tay đeo vòng trước mặt hắn, biết là hắn sẽ không thấy nhưng vẫn làm cho có lệ.


Lúc này tiểu thái giám cầm lồng thức ăn chạy đến, hắn vội vàng hành qua lễ rồi đứng ở một bên. Bởi nhiệm vụ mang Khâu Bối Vận xuất cung của hắn vẫn chưa có hoàn thành, không thể ly khai được.


Long Ngự Quân nghe được là người của Long hậu lập tức trong lòng mọc lên nghi ngờ trầm trọng, hạ lên đuổi người: “Ngươi trở về đi, bổn vương vừa lúc cũng xuất cung, để bổn vương mang nàng hồi phủ là được.”


Không để tiểu thái giám đáp, Khâu Bối Vận đã chu môi xen vào: “Không được, hắn về người nào cầm thức ăn cho ta.” Nàng mới không động tay động chân làm mấy thứ này đâu.


Ba vạch đen có độ dài ngắn khác nhau lập tức từ trên trán của Long Ngự Quân chảy xuống, đã ăn thì thôi không nói, còn mang về nữa. Nàng không biết rõ thân phận của hắn, không biết rõ Long đế nghi kỵ hắn nên hắn cũng chỉ có để tự mình nuốt giận vào bụng thôi.


“Vậy đi thôi.”


Khâu Bối Vận cười đến vô hại không chịu dời bước mà níu lấy cánh tay hắn, đầy khả ái nói ra một câu: “Ta mỏi quá đi không nói, tiểu Quân Quân cõng ta.” Hai tay của nàng vươn ra, bàn tay quay phía của Long Ngự Quân lắc lắc. Cái giá của việc làm tẩu tẩu nàng là bị nàng hành hạ, hắc hắc!



“Thế lúc nãy Bối Bối tiến cung làm thế nào?” Ý hắn đây là bắt bí Khâu Bối Vận, nàng vào không người cõng, nay ra lại bắt hắn cõng, đây là cố ý ỷ lại vào người khác.


Khâu Bối Vận xị mặt xuống, ngồi xổm người, hai khuỷu tay đặt trên đầu gối chống má, bày thái độ không cõng không chịu đi. Mặc cho tiểu công công năn nỉ, dụ dỗ, đưa ra đề nghị cõng nàng nàng cũng không chịu.


Long Ngự Quân bất đắc dĩ cũng ngồi xổm thân xuống, thở dài một hơi nói: “Leo lên.” Trước mặt người khác nàng giả ngốc, hắn cũng không tiện ở trước mặt người của Long hậu nói hay làm gì nàng, chỉ có thể nhịn. Mà trong cung cấm kỵ cưỡi ngựa cưỡi thú, vì vậy hắn mới phải cõng nàng như vậy.


Khâu Bối Vận lại vui vẻ đứng lên, chân nhún một cái nhảy lên cái lưng to rộng của hắn, “Tiểu Quân Quân thật tốt, bắn tim bắn tim.” Cho đại ác ma tẩu tẩu một cái like.


Bắn tim? Không chỉ Long Ngự Quân mà tiểu thái giám kia nghe được cũng đầy đầu dấu chấm hỏi.


Khâu Bối Vận thả người trên cái lưng của Long Ngự Quân đầy thỏa mãn mà than một tiếng. Mắt nàng nhìn cái mông nhỏ của hỏa kỳ lân đi ở phía trước, cứ lắc tới lắc lui rất khả ái. Chỉ là mắt vừa nâng lên đã thấy Khâu Hựu Kình bị một đám nữ nhân vây quanh ở hoa viên.


“A, ca kìa.” Thế nên rất ngạc nhiên mà hô lên, sau lại dùng âm thanh cực nhỏ tựa như lẩm bẩm bên tai Long Ngự Quân, “Không nghĩ đến ca lại thu hút ong bướm như vậy.” Đáng tiếc hắn đoạn tụ chi phích, lại còn dung mạo tuyệt thế vô song của đại ác ma tẩu tẩu, có nam nhân nào địch lại a.


Đại ác ma tẩu tẩu cũng rất yêu nghiệt a, vì sao không người nhìn đến?


Long Ngự Quân nghe lại cứ như không nghe, biểu tình như bình thường, cõng Khâu Bối Vận không hề ngừng lại mà lướt qua luôn. Cước bộ vững chắc không nhanh lại không chậm, đi đến phương hướng của cung môn theo chỉ dẫn của hỏa kỳ lân.


Khâu Bối Vận vốn là muốn giùng giằng mắng người, nhưng lại nhớ ra một vấn đề.



Đại ác ma tẩu tẩu ăn dấm rồi!


Thật đáng chết, nàng lỡ miệng mất rồi, tai hại thật. Đại ác ma tẩu tẩu nhìn không thấy, hắn sẽ không biết, thế mà nàng lại vô tình nói ra.


“Tiểu Quân Quân?” Mặc cho nàng dùng giọng điệu ngọt ngào thế nào cũng lấy không được một đáp lời của Long Ngự Quân.


Khâu Bội Vận gọi đến n lần mà Long Ngự Quân cũng không đáp đến một lời, đây để lòng của nàng treo đầy áy náy. Cũng may là chưa thành thân a, nếu không, tối nay huynh trưởng nhất định phải đến thư phòng ngủ rồi. Có phải lần này sẽ có cãi nhau không? Vẫn là sớm nghĩ cách chuộc tội mới là thượng sách.


—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com—–


Luna: Đã khoe web lên tiktok rồi. Giờ thì chờ mua tên miền mới thôi nào.


Luna: Phát hiện một đám phá giá trên Shopee, còn là các shop quốc tế nữa chứ. Họ đánh vào tâm lý người tiêu dung ý, nhưng không sao ta đã định ra được phương hướng đi cho shop rồi, chia sẻ với mọi người sau hen.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận