Quyển thứ Năm
Chương 310: Huyết nhục thông đạo
Nguồn: Sưu tầm
------------------------
Bởi vì Nanh Sói không cách nào tiêu diệt quái vật trước mắt. Ngay sau đó đám thanh niên đi tới bên cạnh Nanh Sói rất nhanh chóng trở thành đối tượng công kích của Huyết khô lâu.
Một màn bi thảm lặp đi lặp lại trước mắt thiếu niên.
- Ta muốn chém chết bọn người kia!
Thiếu niên ấn mạnh cái nút phía trước, một lưỡi dao sắc bén bắn nhanh ra, chém về phía Huyết khô lâu.
Chỉ có một tia lửa bắn ra.
Theo sau đó là một Huyết khô lâu nhanh chóng hướng tới Nanh Sói mà đánh.
- Đông đông đông!
Huyết khô lâu đánh ở bên ngoài Nanh Sói tạo thành những tiếng nổ.
Khắc Nhĩ, buông lỏng tay điều khiển, vô lực ngã xuống vị trí ngồi.
- Ta muốn liều mạng với quái vật đó!
Sợ hãi cũng là ngọn nguồn của dũng khí.
Tận mắt thấy quái vật bạo hành, thiếu niên đã quên cả sợ hãi, cầm trường kiếm bên người, muốn lao ra khỏi Nanh Sói.
- Ngươi muốn chêt sao!
Khắc Nhĩ từ chỗ ngồi bật dậy, ôm chặt lấy thiếu niên.
- Buông ta ra, để ta báo thù cho bọn họ!
Thiếu niên liều mạng giãy dụa.
- Đừng kích động, để ta còn nghĩ biện pháp!
Khắc Nhĩ lớn tiếng quát.
- Ở trên chiến trường ngươi là quân nhân, phải phục tùng mệnh lệnh của ta!
Khắc Nhĩ nói xong liền nhìn ma pháp sư cầu xin trợ giúp.
- Khắc Nhĩ tiên sinh, Nanh Sói còn một phương thức công kích cuối cùng. Bố Lỗ Khắc tướng quân phân phó, không tới thời khắc cuối cùng không thể vận dụng. Ta nghĩ hiện tại đã tới lúc rồi.
Trung niên ma pháp sư trịnh trọng nói.
- Phương pháp công kích gì?
- Ma bạo.
Trung niên ma pháp sư trầm giọng nói.
- Không quản biện pháp gì, chỉ cần tiêu diệt được quái vật này là được! Ma pháp sư tiên sinh, ngươi mau chóng dùng đi!
Thiếu niên lau nước mắt, lớn tiếng kêu.
Khắc Nhĩ từ trong ánh mắt ma pháp sư đã hiểu được ý nghĩa của ma bạo là gì.
- Đệ đệ. Ngươi là chiến sĩ dũng cảm của Y Đặc gia tộc.
Khắc Nhĩ lau khô nước mắt trên mặt thiếu niên.
- Cho dù phát sinh chuyện gì cũng không cần sợ hãi. Ca ca luôn ở bên cạnh ngươi.
- Được, ca ca. Sau khi trở về ta sẽ chăm chỉ luyện võ, tương lai đem toàn bộ quái vật này giết sạch!
Thiếu niên kiên định gật đầu.
- Hảo tiểu tử!
- Đương nhiên rồi, mỗi người Y Đặc gia tộc đều là anh hùng!
Thiếu niên kiêu ngạo ngẩng đầu lên nói.
“Đáng tiếc qua hôm nay Y Đặc gia tộc sợ rằng chỉ còn là truyền thuyết!”
Khắc Nhĩ nghĩ tới đó, trong lòng không khỏi đau đớn.
- Ma pháp sư tiên sinh, bắt đầu đi!
Khắc Nhĩ quay lại nói với ma pháp sư Triều Ngũ.
Trung niên ma pháp sư gật đầu, bắt đầu lớn tiếng ngâm xướng.
Ma tinh thạch ở trong Nanh Sói theo tiếng ngâm xướng của hắn đột nhiên lóng lánh, quang mang lóe lên.
- Ca ca, ngươi nhìn xem, thật là đẹp!
Thiếu niên mừng rỡ chỉ vào ma tinh thạch quang mang lấp lánh.
“Đương nhiên là đẹp rồi. Đó là quang mang cuối cùng của tính mạng”
Khắc Nhĩ không nói gì, chỉ thản nhiên cười cười, ôm chặt thiếu niên vào trong lòng.
Trên chiến trường đột nhiên vang lên một tiếng nổ rung trời, ngay sau đó dâng lên một côt khói hình nấm.
Bố Lỗ Khắc chứng kiến một khối Nanh Sói ở phía trước đột nhiên xông lên rồi nổ mạnh. Chung quanh Nanh Sói hơn mười thước là một mảnh đất trống.
- Khắc Nhĩ!
Bố Lỗ Khắc kêu lên một tiếng to, từ trên lựng ngựa nhảy lên, bay lên không, hướng chỗ phát sinh nổ mạnh lao tới.
- Chó chết, đây là chuyện gì xảy ra!
Hoàng Y thần sử nhìn hơn mười Huyết khô lâu ở trên chiến trường bị vụ nổ kịch liệt hóa thành bột phất bay lên không trung, trong lòng không khỏi bối rối, chết lặng, hướng sĩ quan ở bên cạnh trách mắng.
Bởi vì chiến trường A Tư Mạn đã không còn là trọng điểm chú ý của Huyết thần giáo cho nên lần này tới đây hắn chỉ dẫn theo 500 Huyết khô lâu. Mỗi một kẻ chết đi đều làm cho hắn cảm thấy đau nhức trong da thịt.
- Rất xin lỗi, thần sử đại nhân. Trong các trận chiến trước đây chúng ta cũng chưa từng gặp qua loại công kích này!
Viên sĩ quan bất đắc dĩ nhún vui.
- Oanh!
Trên chiến trường lại vang lên một tiếng nổ thật lớn. Một khối Nanh Sói điên cuồng lao về phía trước mấy chục thước, sau đó nổ mạnh lại phát sinh một lần nữa.
Vòng vây của Huyết thần giáo nhất thời bị hổng một lỗ.
Tuy nhiên lỗ hổng nhanh chóng bị vài tên Huyết Y sứ giả mang theo Huyết khô lâu lấp đầy.
- Truyền lệnh xuống, điều toàn bộ Huyết Ma ở chung quanh lại đây cho ta!
Hoàng Y thần sử đột nhiên quát lên. Hắn rốt cuộc hiểu được mình vẫn còn đánh giá thấp lực lượng phản kháng của loài người.
Những tiếng nổ mạnh liên tục duy trì như trước. Thông đạo theo từng tiếng nổ thong thả kéo dài.
Đây là một con đường hoàn toàn dựa vào huyết nhục mà hoàn thành.
Trong đó có huyết nhục của loài người và của ác ma.
Đương nhiên loài người lại càng nhiều.
Khi Bố Lỗ Khắc chạy về phía Khắc Nhĩ, đám thanh niên Uy Ni thành tựa hồ hiểu được trên chiến trường xảy ra cái gì.
Lúc Nanh Sói tạo thành thông đạo, những thanh niên này liền tạo thành những bức tường người ở hai bên thông đạo.
Đây không phải là bức tường người bình thường, độ dầy của nó đạt hơn mười thước.
Người đứng ở ngoài cùng trực tiếp quay mặt nhìn về phía Huyết Ma kinh khủng, đợi tử vong giáng xuống.
Điều bọn họ có thể làm là dùng chính thân thể của mình dây dưa với Huyết Ma cương đại trong chốc lát, lấy tư thế khẳng khái đi chịu chết để cấp dũng khí cho những người ở phía sau đang đứng đợi tử thần.
Mỗi bước đi của Nanh Sói đều có các thanh niên ở phía sau tiến tới làm thành tường người.
Đi ở trong thông đạo được bảo vệ bằng bức tường người, trong lòng mỗi một Lang quân binh sĩ đều nhỏ máu, nuốt hận, lệ rơi đầy mặt.
Với những quân nhân này, cho dù có phải đối mặt với tử thần cũng không chớp mắt, lúc này bọn họ đã bị sự anh dũng của dân chúng làm cho cảm động.
Những người mà ngày thường bọn họ coi là dân chúng bình thường, lúc này lại đang là thủ hộ thần bảo vệ tính mạng của bọn họ.
Cắn vỡ răng, cắn đứt môi hòa cùng máu nuốt vào trong bụng.
Bọn họ chỉ có thể trở mắt nhìn bi kịch phát sinh trước mắt, không làm được điều gì. Bởi vì chỉ cần bọn họ hơi có động tác khác, tất cả mọi sự hy sinh đều không còn ý nghĩa gì nữa.
Ai cũng thật không ngờ Lang quân đạp lên con đường máu này đi ra cũng bởi vậy mà bắt đầu chậm rãi lột xác.
Bố Lỗ Khắc đi tới bên cạnh chiến trường.
Hắn tận mắt nhìn thấy từng khối Nanh Sói nổ mạnh, biến mất trước mắt hắn.
Mỗi một khối Nanh Sói đều có những chiến sĩ trẻ tuổi của Y Đặc gia tộc, tâm của Bố Lỗ Khắc phảng phất bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Đấu khí tăng vọt, Bố Lỗ Khắc đã tới ngưỡng của sự điên cuồng.
- Giết!
Hét lớn một tiếng, thân hình Bố Lỗ Khắc hóa thành lưu quang hướng về phương trận của Huyết khô lâu lao tới.
Kiếm quang màu vàng kim lóe lên, hai cỗ Huyết khô lâu hóa thành bụi phấn.
Khi hắn đang muốn huy kiếm hướng một Huyết khô lâu khác đánh tới thì một luồng lực lượng quỷ dị đột nhiên kích trúng lưng hắn.
- Ọe!
Hộ thể đấu khí nhất thời bị đánh tan. Bố Lỗ Khắc phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo bắn lên vài bước.
Nắm chặt trường kiếm, Bố Lỗ Khắc quay đầu lại, ánh mắt nhìn thấy một Hoàng Y trung niên ở đối diện.
- Ta là Thần giáo Hoàng Y thần sử. Có thể chết trong tay ta là vận khí của ngươi!
Hoàng Y thần sử nhe răng cười, song chưởng nổi lên quang mang màu hồng.
- Hèn hạ vô sỉ!
Bố Lỗ Khắc thốt lên.
- Ta quên mất ngươi không phải là ngươi nên không thể lấy tiêu chuẩn của con người mà tính.
Hai người hỗn chiến với nhau.
Ngay lúc hai người kịch chiến, Nanh Sói rốt cuộc thành công phá thủng vòng vây của Huyết thần giáo.
Mặc dù Huyết khô lâu cùng Huyết Ma đáng sợ nhưng đám thanh niên Uy Ni thành vẫn dùng thân thể của mình xây thành một bức tường người chắc chắn.
Sau khi Lang quân với nỗ lực và thương vong nhỏ nhất từ trong thông đạo phá vòng vây chạy đi.
Những kỵ binh sau khi phóng ngựa đi đều rơi lệ quay lại nhìn lần cuối rồi nhanh chóng biến mất ở phía chân trời.
Những quan binh phá vỡ địa ngục mà còn sống này, trong lòng đều có cùng một tín niệm: Tất cả đều phải nỗ lực, cuối cùng sẽ có một ngày hoàn trả món nợ này, tự tay bọn họ sẽ đưa những ác ma này vào địa ngục!
Sau khi Lang quân phá vòng vây, Lý Tra Đức dẫn dân chúng bên trong thành bắt đầu theo thông đạo rút lui.
Mà lúc này tường người càng ngày càng dầy.
Đi ở trong thông đạo được bao bọc bởi bức tường ngươi, thỉnh thoảng có người tự thoát ly đội ngũ đi vào trong bức tường người. Nơi nào xuất hiện lỗ hổng thì có vô số người xông lên lấp đầy.
Tính mạng ở đây có vẻ rẻ rúng như vậy.
Một người hy sinh có lẽ chỉ bởi hắn cho rằng có thể tranh thủ cho người khác một hy vọng sinh tồn.
Nhưng mà chính những hy sinh như vậy tựa như ánh nến trong đêm, hấp dẫn vô số thiêu thân điên cuồng lao tới.
Khối Nanh Sói cuối cùng nổ tung ở bên cạnh Bố Lỗ Khắc.
Ngay lúc đó hắn đã bị Hoàng Y thần sử đánh bại, ngã xuống trên mặt đất. Vài tên Huyết khô lâu hướng hắn đánh tới. Hoàng Y thần sử tựa hồ cũng không vội vã động thủ, mà đứng lại, cười ác độc, chờ đợi cảnh hắn bị Huyết khô lâu phân thây.
Chính là lúc này, một khối Nanh Sói thoát khỏi vòng vây của Huyết khô lâu bùng nổ bên cạnh Bố Lỗ Khắc.
Bố Lỗ Khắc bị hất tung lên rồi nặng nề rơi xuống mặt đất, vừa đúng lúc rơi xuống bức tường người.
Máu tươi bắn ra làm cho thần trí hắn vốn đã mơ màng trở nên thanh tỉnh vài phần.
Song khi tận mắt nhìn thấy tất cả lại làm cho hắn rơi vào sự thống khổ vô cùng.
“ Lưu Vân bá tước, ta rốt cuộc biết được tại sao ngươi lại muốn mạo hiểm tính mạng đi cứu dân chúng ở Tây Đốn thành.”
Ở thời khắc cuối cùng của tính mạng này, nhìn những Huyết Ma, Huyết khô lâu đang không ngừng điên cuồng giết chóc dân chúng, Bố Lỗ Khắc đột nhiên phát hiện chính mình luôn nhìn Lưu Vân bằng con mắt căm thù, thật ra hắn mới là một quân nhân chân chính vĩ đại.
Bức tường người lại xuất hiện một lỗ hổng. Mấy Huyết khô lâu dưới sự chỉ huy của Hoàng Y thần sử hướng tới Bố Lỗ Khắc đang nằm trên mặt đất đi tới.
Trên bầu trời đột nhiên tối sầm.
Bố Lỗ Khắc biết tử vong rốt cuộc giáng xuống.
- Lưu Vân bá tước, nếu có kiếp sau, Bố Lỗ Khắc sẽ hướng người thỉnh giáo! Hải Luân tiểu thư, xin tha thứ cho ta!
Bố Lỗ Khắc đột nhiên ngửa mặt lên trời cười phá lên.
- Đến đây đi, lão tử đang chờ các ngươi!
Là một quý tộc luôn phải để ý tới thể diện, nhưng rốt cuộc Bố Lỗ Khắc cũng nói ra những lời thô tục. Nhưng hắn chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như vậy.
- Thần long bái vĩ!
Một tiếng hét lớn, một bóng đen thật lớn từ trên trời giáng xuống, vài tên Huyết khô lâu trong nháy mắt liền bị đánh bay.
- Bốn chữ Lưu Vân bá tước này thật đúng là pháp bảo cứu mạng!
Bóng đen nắm lấy Bố Lỗ Khắc, hướng tới trời cao bay đi, rất nhanh biến mất ở bầu trời.
Giữa trưa, cuộc chiến ở Uy Ni thành cũng kết thúc.
Vì yểm hộ, che chở cho Lang quân cùng dân chúng Uy Ni thành rút lui, 178 binh sĩ là người của Y Đặc gia tộc dưới sự dẫn đầu của Bố Lỗ Khắc tướng quân lái Nanh Sói đảm nhiệm làm Cảm tử đội, ngoại trừ Bố Lỗ Khắc, toàn bộ anh dũng hy sinh. 5 vạn thanh niên Uy Ni thành hi sinh vì đế quốc, gần 10 vạn dân chúng bị Huyết thần giáo tàn sát, chiếm gần nửa số dân chúng của toàn thành.
Làm chủ lực phá vòng vây lần này, tinh anh của Y Đặc gia tộc đều hy sinh, nguyên khí đại thương. Bởi vậy trong vũ đài lịch sử của Lam Nguyệt đại lục đây là một trận chiến đấu thảm thiết nhất, bi tráng nhất trong cuộc chiến với Huyết thần giáo. Uy Ni thành bởi vậy mà được mọi người vĩnh viễn nhớ tới, những dân chúng dũng cảm này bởi vậy mà được mọi người nhớ kỹ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...