Quyển thứ Năm
Chương 304: Thánh minh sáng lập
Nguồn: Sưu tầm
------------------------
- Đến đây, cạn một chén!
Lôi Y Mạn đi tới trước người Ma Tước, giơ chén rượu lên.
Vẻ mặt hắn tràn đầy hưng phấn, trong ánh mắt tràn ngập sự kính trọng.
Biết được Ma Tước là biến dị Long tộc cường đại, Lôi Y Mạn không có ôm hận vì bị tẩn cho một trận đau đớn mà ngược lại rất vui vẻ. Làm người đầu tiên trong lịch sử đại lục khiêu chiến cự long, hắn thậm chí còn cảm thấy kiêu ngạo.
- Được, cạn ly!
Ma Tước cũng vui vẻ nâng chén.
Đối với thú nhân kiếm thánh tính tình ngay thẳng, sảng khoái này, Ma Tước cũng có chút tán thưởng.
- Ta thua không oan uổng chút nào! Đấu tay bo, Lôi Y Mạn ta cả đời chưa thua ai, nhưng hôm nay ngươi làm cho ta tâm phục khẩu phục! Trước tiên kính ngươi một chén!
Lôi Y Mạn ngửa đầu đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch.
- Theo đuổi lực lượng vĩnh viễn không có giới hạn. Ta tin tưởng sau trận đánh này ngươi sẽ càng trở nên mạnh hơn!
Ma Tước cũng tỏ vẻ phong độ cao thủ, nói với Lôi Y Mạn giống như một trưởng bối giáo huấn vãn bối.
Nhưng Lôi Y Mạn nghe xong lại nói:
- Đúng vậy. Ngươi không biến thân, lực lượng còn chưa phát huy đến mức tận cùng đã dễ dàng đánh bại ta! Ta thật hy vọng có một ngày có thể đánh một trận với ngươi sau khi ngươi đã biến thân.
Trên đời này lại có người thích bị ngược đãi.
Ma Tước không khỏi cười:
- Muốn đánh nhau cứ tới tìm ta. Ta lúc nào cũng rảnh rỗi cả.
Bên kia, Khắc Lý Tư Na cùng Thủy Y Nhiên đang trò chuyện rất hợp ý.
Nữ nhân cùng nữ nhân tụ tập một chỗ luôn có nhiều chuyện để nói, cho dù là nữ thánh giai cường giả cũng vậy.
Lạc Tang ngồi ở bên cạnh các nàng không khỏi dỏng tai lên nghe.
Phải biết rằng Tinh linh tộc được xưng là con cưng của tự nhiên, đối với ma pháp có ưu thế trời cho. Hơn nữa tính mạng dài dằng dặc khiến cho bọn họ có nhiều thời gian tiến hành nghiên cứu ma pháp cùng tu luyện. Rất nhiều ma pháp đều do bọn họ tiến hành hoàn thiện, cải biên, tạo ra cái mới.
Hai nữ thánh giai ma pháp sư trao đổi tâm đắc, đương nhiên không thể bỏ qua.
Nhưng khi Lạc Tang nghe được hai người nói chuyện với nhau thì thiếu chút nữa té ngã từ trên ghế xuống.
- Ngươi mua loại vải này ở nơi nào? Thật là đẹp!
- Cái này hả? Là ở một hiệu độc quyền tại Hải Lam thành. Thoạt nhìn cũng không tệ lắm?
- Ừ, thật là đẹp!
- Vòng tay của ngươi cũng rất đẹp!
- Hàng thủ công mỹ nghệ của tinh linh, không đáng giá tiền!
- Khó trách nhìn qua lại có linh khí như vậy! Lần sau lúc ta đến Hải Lam thành, ta sẽ mua cho ngươi một ít quần áo kiểu mới. Ngươi giúp ta làm ra một số đồ trang sức như vậy được không?
- Đương nhiên là có thể!
- Chờ sau khi chiến tranh kết thúc, hai chúng ta kết bạn đi tới các nơi trên đại lục mua đồ, thế nào?
- Thật sao? Ngươi dẫn đường cho ta?
- Được. Ta đối với phục sức hàng hiệu của mỗi nước đều có nghiên cứu!
- Cứ ước định như vậy nhé. Bắt tên kia trở chúng ta đi, muốn đi đâu cũng được. Còn có thể thuận tiện giúp chúng ta vận chuyển!
Đối với rất nhiều nam nhân mà nói, đưa nữ nhân đi dạo phố mua đồ là một chuyện thống khổ.
Nếu nhữ nhân này điên cuồng mua sắm thì lại càng thống khổ hơn. Ma Tước đang cụng chén với Lôi Y Mạn đột nhiên rùng mình.
Vận mệnh bi thảm cứ như vậy bắt đầu.
Rượu quá tam tuần cũng là lúc nên nói chuyện chính sự.
Lưu Vân nâng chén đứng dậy, hướng mọi người hành lễ sau đó nói:
- Các vị tiền bối. Hôm nay Lưu Vân vô lễ, có nhiều chỗ đắc tội, vẫn xin tha thứ! Trước tiên ta xin kính ba chén hướng mọi người tạ tội!
- Bá tước đại nhân nói quá lời!
Mọi người nghe vậy cũng nhất tề nâng chén.
Mặc dù chuyện phát sinh ban ngày có làm cho mấy vị thánh giai cường giả mất mặt mũi nhưng bọn hắn càng rõ ràng đây là một thế giới cường giả vi tôn, thực lực quyết định tất cả.
Giống như bọn họ đánh bại vô số đối thủ bước lên đỉnh cao của đại lục, lực lượng trong tay Lưu Vân cũng chinh phục bọn họ.
Tinh linh tộc cùng Long tộc ngàn năm qua cơ hồ đã tuyệt tích trên đại lục. Mọi người chỉ biết tới hai chủng tộc này qua một số truyền thuyết về tinh linh. Truyền thuyết này được mọi người truyền miệng rồi dần dần thành thần thoại. Hai chủng tộc này cũng là hai chủng tộc thần bí nhất trên đại lục.
Sau khi tỉ thí kết thúc, Lưu Vân đầu tiên hướng bọn họ tạ tội, tiếp theo lại giới thiệu với bọn họ những người ở bên cạnh hắn. Có bốn vị thanh niên đến từ Long tộc, Thủy Y Nhiên trưởng lão đến từ Tinh linh tộc.
Lúc này bọn họ mới hiểu được thủ hạ của hắn tập hợp từ hai cỗ lực lượng cường đại là Long tộc và Tinh linh tộc.
Lửa giận trong lòng những người này biến mất.
Ai có được lực lượng như vậy đều có thể tung hoành khắp Lam Nguyệt đại lục.
Lưu Vân có thể làm như vậy đã coi như là tôn trọng bọn họ.
Vì vậy bọn họ lựa chọn lưu lại, hy vọng Lưu Vân có thể giải khai sự mê hoặc hồ nghi ở trong lòng bọn họ.
Tại sao Long tộc cùng Tinh linh tộc lại tụ tập ở bên cạnh hắn?
1000 năm trước trên đại lục từng xuất hiện một nền văn minh huy hoàng?
Nền văn minh này làm sao lại bị diệt vong?
Bá tước trẻ tuổi này đến cùng muốn làm gì, muốn bọn họ làm cái gì?
Trong đại sảnh yên tĩnh trở lại.
Ánh mặt mọi người đều tập trung trên người nhân vật này, chờ mong lời kế tiếp của hắn.
- Ta đã từng nói qua cho mọi người, 1000 năm trước trên đại lục từng có một nền văn minh huy hoàng rực rỡ. Về phần khi đó đến cùng đã xảy ra cái gì thì để cho thánh ma đạo sư Thủy Y Nhiên, trưởng lão Tinh linh tộc nói cho mọi người đi!
Thủy Y Nhiên đứng dậy.
Nữ tinh linh xinh đẹp đưa ánh mắt nhìn mọi người ở chung quanh, sau đó nói:
- Cuộc sống 1000 năm trước đối với các chủng tộc từng sinh hoạt trên Lam Nguyệt đại lục mà nói là một đoạn hồi ức, một đoạn quá khứ đau đớn mà mọi người không muốn nhớ lại. Nó trực tiếp làm cho một nền văn minh vĩ đại bị diệt vong cùng một đoạn lịch sử của các quốc gia loài người bị đứt đoạn. Tinh linh, Long tộc, Ải nhân từ nay về sau yên lặng sống qua ngàn năm với một cuộc sống ngăn cánh với bên ngoài.
Thủy Y Nhiên chậm rãi nói.
Tất cả mọi người say mê lắng nghe.
Bọn họ theo giọng nói ôn như của nàng ôn lại một đoạn năm tháng như mộng ảo.
Long Kỵ sĩ cường đại có khắp đại lục, bay lượn trên bầu trời, bảo vệ cả Lam Nguyệt đại lục. Nhân tộc, long tộc, thú nhân, tinh linh, ải nhân cùng các chủng tộc khác sống hòa bình, bình đẳng, cuộc sống tự do.
Trên Lam Nguyệt đại lục, ngọn lửa chiến tranh đã tuyệt tích. Tất cả các chủng tộc hình thành một liên minh thật lớn. Mặc dù quốc gia vẫn tồn tại như cũ nhưng đã không còn là công cụ để khuếch trương xưng bá đại lục mà là công cụ để phục vụ các tộc.
Tất cả mọi người trên Lam Nguyệt đại lục đều đem ánh mắt nhìn về phía biển xa xôi, chuẩn bị đi khám phá thế giới mới.
Ngay lúc này dị biến đột nhiên phát sinh. Ma pháp sư tà ác của loài người cũng những kẻ có dã tâm đã làm hạo kiếp phát sinh.
Một tổ chức tông giáo tà ác đã hướng cả đại lục phát động cái gọi là “Thần chiến”.
Hòa bình trong thời gian dài đã biến mất, chiến tranh phủ xuống, Lam Nguyệt đại lục trở thành địa ngục cho ác ma hoành hành.
Một tính mạng sống đầu tiên trong thời gian ngắn biến thành quái vật.
Một tòa thành thị xinh đẹp trong một đêm biến thành một nấm mộ.
Một quốc gia cường đại trong nháy mắt bị chia cắt.
Một khuôn mặt quen thuộc một lát sau trở thành hung thủ đoạt đi tính mạng của người khác.
Sợ hãi, tuyệt vọng, tử vong tràn ngập cả đại lục. Ngày tận thế phủ xuống!
Vì sinh tồn, vì gia viên, chỉ còn cách dũng cảm chiến đấu!
Phút hỗn loạn ban đầu trôi qua, tất cả các chủng tộc đều cầm vũ khí đi lên chiến trường.
Chiến tranh sắp đến hồi kết thúc, long tộc, tinh linh tộc, ải nhân tộc thương vong thảm trọng. Để lưu lại cho chủng tộc một điểm hy vọng, một số ít người được liên minh đại lục an bài rời khỏi chiến trường. Mà những tinh anh còn lại của loài người trong trận quyết chiến cuối cùng với Huyết thần giáo, hầu như chết hết. 1000 năm sau Long tộc cùng Tinh linh tộc đều tự phong bế lãnh địa, bắt đầu tu dưỡng, hồi phục. Ở một nơi xa xôi của đại lục không có bị trận chiến tranh này lan đến, Thú tộc cùng Nhân tộc cũng không có bị diệt vong, bọn họ dần dần phát triển trở thành các quốc gia của Lam Nguyệt đại lục ngày nay. Nhưng mà bọn họ lại chỉ biết rất ít tin tức về cuộc chiến này. Nền văn minh huy hoàng của đại lục bởi vậy mà bị đứt đoạn, chỉ có một số rất ít hoàng thất đế quốc mới biết được cuộc chiến với tà giáo này do tinh linh ghi lại.
Thủy Y Nhiên kể xong, trong phòng an tĩnh tới mức mọi người có thể nghe được tiếng một cây châm rơi.
Một câu chuyện xưa thật dài, nói liền hai giờ nhưng tất cả mọi người không cảm giác được thời gian trôi qua. Chỉ cảm thấy li kì kích động như đang ở trong mộng.
Cuộc chiến kinh thế hãi tục làm cho mọi người ngủ say trong mộng, không thể kiềm chế trong một lúc lâu.
Thậm chí ngay cả Lưu Vân cũng bắt đầu vì cuộc chiến này mà cảm thấy lo lắng.
“Huyết thần giáo tránh né mũi nhọn của Thú nhân viễn quân chinh cùng Hắc Ưng Kỵ binh sư, đem trọng điểm công kích đặt ở A Tư Mạn đế quốc, đến cùng là có tính toán gì?
Hắn mơ hồ cảm giác được cái tổ chức hơn 1000 năm trước thiếu chút nữa thì đem đại lục đẩy vào địa ngục sẽ không đơn giản như vậy. Hành động công kích A Tư Mạn cũng không phải là hành động mạo hiểm được ăn cả ngã về không của bọn họ.
- Theo như lời của Thủy trưởng lão thì tà giáo đó có phải là Huyết thần giáo bây giờ không?
La Lạp phá vỡ yên lặng, lo lắng hỏi.
Mặc dù tỉnh mộng nhưng ác mộng mang đến sự sợ hãi vẫn còn tiếp tục.
Hắn hy vọng Thủy Y Nhiên trả lời không phải.
Nhưng Thủy Y Nhiên nặng nề gật đầu:
- Phải nói là thế lực còn sót lại của tà giáo.
Lúc này vẻ mặt của những thánh giai cường giả tung hoành đại lục nhất thời đều xám nghoét.
Nếu như Thủy Y Nhiên nói đúng sự thật, những cường giả này tự thấy mình so với cường giả 1000 năm trước thì thực lực kém rất xa.
Nhưng những tồn tại cường đại này đều hy sinh trong cuộc chiến với Huyết thần giáo.
- Thủy trưởng lão, ngươi chắc chắn chứ?
Lạc Tang hỏi lại.
- Tất nhiên. Hết thảy tất cả những gì Huyết thần giáo làm hiện nay đều giống như tà giáo năm đó.
Thủy Y Nhiên khẳng định.
- Năm đó một bộ phận Long tộc, Tinh linh tộc cùng Ải nhân tộc rời khỏi chiến trường có trách nhiệm với thế lực còn sót lại của tà giáo. Sau 1000 năm, Long tộc cùng Tinh linh tộc thường xuyên phái người đến các nơi trên đại lục để điều tra ngầm nhưng vẫn không có bất cứ tin tức gì. Bọn họ thủy chung vẫn ở ẩn không ra. Sau đó Lưu Vân bá tước trong lúc vô tình đi tới Tinh linh sâm lâm, mang đến tin tức về Huyết thần giáo. Long tộc cùng Tinh linh tộc sở dĩ xuất hiện bên cạnh hắn, cũng bởi hy vọng hắn đến lãnh đạo trận chiến này.
Thủy Y Nhiên không chỉ khẳng định thân phận của Huyết thần giáo mà con biểu hiện Long tộc cùng Tinh linh tộc ủng hộ Lưu Vân. Nàng hy vọng Lưu Vân có thể có được sự trợ giúp từ những cường giả này, như vậy phần thắng lại tăng thêm vài phần.
Lưu Vân cảm kích nhìn nàng, rồi hướng mọi người nói:
- Đương nhiên, thông qua cuộc chiến tranh trước đó chúng ta đã phát hiện thực lực của Huyết thần giáo hiện tại không bằng năm đó. Cũng giống như các chủng tộc của đại lục, thực lực của bọn họ cũng không hoàn toàn khôi phục, nếu không tuyệt đối không phải là cục diện như ngày hôm nay.
Để giảm bất tâm lý khẩn trương của mọi người, Lưu Vân liền bổ sung thêm.
La Lạp nói:
- Nếu Huyết thần giáo ảnh hưởng tới an nguy của cả đại lục, ảnh hưởng đến sự tồn vong của các chủng tộc, là một thành viên của nhân tộc, chúng ta tất nhiên phải góp một phần sức lực của bản thân. Trước đây chúng ta không có ra tay đối phó Huyết thần giáo là bởi vì cũng không rõ lai lịch cùng mọi chuyện về tà giáo này, không muốn bị tiến vào dòng suối đấu tranh quyền lực.
Đám người La Lạp cũng cảm giác được mọi chuyện nghiêm trọng hơn so với bọn hắn tưởng tượng rất nhiều. Đồng thời cũng đoán được mục đích lần này Lưu Vân yêu cầu mọi người tới đây, cũng bắt đầu tìm cách cho mình xuống thang.
Những người khác cũng gật đầu đồng ý.
Nếu tinh linh cùng Long tộc đã ra mặt, là tồn tại trên đỉnh cao của loài người, bọn họ cũng cần phải bày tỏ thái độ của mình.
“Những tên dối trá! Tà giáo quậy như thế, các ngươi không rõ mới là lạ!”
Lưu Vân thầm mắng trong lòng.
- Các vị tiền bối đều là tồn tại siêu nhiên trên Lam Nguyệt đại lục, Huyết thần giáo hỗn tạp sẽ tan vỡ, không cần các vị lo lắng. Ta mời các tiền bối đến đây là hy vọng mượn sự hùng mạnh của quý vị ở mỗi nước, sau khi chiến tranh kết thúc bằng tốc độ nhanh nhất làm cho Lam Nguyệt đại lục ổn định. Lần này trong chiến tranh, Tây Tư, A Tư Mạn đề bị thương tổn rất nặng tới nguyên khí, chắc chắn sẽ lưu lại một lỗ hổng thật lớn trong quyền lực, một khi không cẩn thận sẽ dẫn phát một cuộc chiến tranh mới. Cho nên ta đề nghị thành lập một tổ chức gọi là Thánh Minh ---- do các thánh giai cường giả tạo thành, phụ trách hòa giải mọi tranh cãi giữa các quốc gia sau khi chiến tranh kết thúc, chỉ đạo mỗi nước tiến hành xây dựng lại. Đại lục chiến loạn đã lâu, nhu cầu cấp bách là có người lãnh đạo các quốc gia trên đại lục nghênh đón ánh rạng đông hòa bình. Mong các vị tiền bối suy nghĩ về đề nghị của ta!
Đám người La Lạp cân nhắc một hồi lâu, rốt cuộc đồng ý đề nghị của Lưu Vân. Nhưng bọn hắn tỏ vẻ chuyện này dính dáng đến nhiều nội dung phức tạp, còn muốn chậm rãi nghiên cứu, thương lượng.
- Khổ cực hồi lâu lại không cho bọn họ đấm đá!
Ma Tước nhìn Lưu Vân có vẻ khó hiểu, hỏi.
- Dưới sự uy hiếp của Huyết thần giáo, bọn họ có dũng khí cùng bỏ công sức ra sao? Tiểu tử này thật sự dối trá!
Thủy Y Nhiên ghé vào lỗ tai hắn, cười nói.
- Không biết hắn lại đang âm mưu giở trò quỷ gì!
Lưu Vân cười cười, thầm nghĩ:
“ Đơn giản chì vì một chữ lợi mà cãi cọ, tranh luận. Lão tử không có thời gian tranh cãi cùng các ngươi.”
- Chuyện thành lập Thánh Minh chúng ta cứ định như vậy. Cụ thể làm như thế nào còn chờ sau khi chiến tranh kết thúc, tất cả các quốc gia trên đại lục cùng ngồi một chỗ, hảo hảo thương lượng, không cần phải gấp gáp. Ngoài ra ta còn một việc khác muốn thương lượng với các vị tiền bối.
Lưu Vân nói tiếp.
Thủy Y Nhiên nói rất đúng, chuyện kế tiếp Lưu Vân muốn làm chính là đem các vị cường giả cột chặt vào cỗ chiến xa của mình
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...