Dị Giới Quân Đội


Quyển thứ ba

Quyển thứ ba
Chương 198: Nam nhân cường hãn
Dịch: Cả Ngố

Nguồn: Sưu tầm
------------------------


Xin lỗi anh em vì post chậm...tại quán gần nhà 'sập tiệm' rồi :113:




- Tướng quân, không cần phái người đi. Nam nhân đang đứng ở trước mặt nàng rất cường đại rồi!
Kinh Lôi đột nhiên từ bên cạnh mỉm cười nói, đi về phía Khang Đức tướng quân.

- Ngươi là ai?
Thị vệ bên cạnh Khang Đức tướng quân lắc mình chắn trước mặt của hắn, lớn tiếng hỏi. Binh lính chung quanh cũng cầm vũ khí bao vây quanh Kinh Lôi.

- Ta và bọn họ cùng tới giúp các ngươi!
Kinh Lôi thần sắc không đổi đáp.

- Vị anh hung này, xin mời nói rõ ý đồ tới đây!
Khang Đức tướng quân vẫy thủ hạ lui lại, trầm giọng hỏi.

- Ta đến từ A Tư Mạn đế quốc, chịu sự ủy thác của hoàng hậu đến đây cứu viện các ngươi. Hoàng hậu đã nhận được tin tức tình báo, biết chuyện bên trong Tây Tư xuất hiện tông giáo tà ác, cho nên đã mời thánh ma đạo sư Khắc Lý Tư Na tự mình đến đây tiếp ứng các ngươi tiến vào lãnh thổ A Tư Mạn. Chuyện này tạm thời không thể nói tỉ mỉ. Tướng quân đợi thánh ma đạo sư phóng thích ma pháp xong thì chỉ huy đại quân chạy tới biên giới đi!

Kinh Lôi nói rõ ý đồ đến đây cho Khang Đức tướng quân biết. Đương nhiên những lời này đều là do Thủy Y Nhiên bảo hắn.

Ma pháp ngâm xướng mới vừa vang lên, pháp sư áo bào tro cũng đã nghe thấy. Bởi vì có rất nhiều hành thi ở phía trước nên hắn không cách nào xem rõ tình hình ở phía trước, cho nên cũng không quá để ý.


- Còn muốn phản kháng? Giết đi, xem mấy ma pháp sư rác rưởi của các ngươi có thể giết được bao nhiêu!
Pháp sư áo bào tro cười lạnh nói.

- Quân đoàn này ngay cả ma đạo sư cũng không có, mấy cao cấp ma pháp sư hẳn là không làm được gì mấy. Tuy nhiên thủ hạ của Khang Đức vẫn còn hơn 1 vạn người, nếu tất cả cùng xông lên thì cũng nguy hiểm.
Hi Lặc quay đầu lại nhìn mấy trăm hộ vệ phía sau mình, lo lắng nói.

Sau khi Khang Đức dẫn binh lính tiến vào núi An Đệ Tư, hắn vốn định điều động quân đội tiến hành bao vây nhưng pháp sư áo bào tro lại nói muốn bắt đơn vị quân đội này làm vật thí nghiệm, kiểm tra hiệu quả của độc huyết, bảo hắn an tâm xem cuộc chiến là được. Lo lắng việc điều động đại quân ở gần biên giới có thể sẽ khiến cho người A Tư Mạn, Hi Lặc đã đồng ý.

- Lao tới cũng phải chết!
Pháp sư áo bào tro chỉ vào con chó ở trong tay huyết ma đang giãy dụa, muốn tiến về phía trước.

- Xin bệ hạ yên tâm. Cùng với chúng nó và hơn 100 huyết ma ở trong tay ta, giải quyết những người này rất đơn giản nhẹ nhàng.

- Ta vốn chuẩn bị cho bọn họ một cơ hội đầu hàng. Khang Đức dù sao cũng là danh tướng của Tây Tư!
Hi Lặc thở dài nói.

- Người không thức thời, lưu lại có ích gì? Lại nói bệ hạ cảm giác được quân đội như vậy cũng cần phải có danh tướng tới chỉ huy sao?
Pháp sư áo bào tro cười trào phúng rồi nói.

- Đúng vậy. Bọn họ căn bản không phải người, không cần phải dùng người chỉ huy. Tuy nhiên, đại pháp sư ngươi cần phải khống chế tốt bọn người kia nếu không… …
Hi Lặc còn chưa nói xong ánh mắt pháp sư áo bào tro chợt trở nên ngưng trọng.

- Địch nhân có thánh ma đạo sư! Ta lên phía trước xem một chút!
Pháp sư áo bào tro nói xong bèn đi nhanh về phía trước.

Dưới sự hộ tống của vài tên huyết y sứ giả và một đám huyết ma đáng sợ, pháp sư áo bào tro dễ dàng đi vào giữa đội ngũ hành thi. Quái vật không có trí tuệ này có một loại bản năng sợ hãi đối với huyết ma, đều tránh ra hai bên, tạo thành một thong đạo cho bọn họ. Nhưng động tác của chúng cực kì thong thả, dường như bị một loại lực lượng vô hình trói buộc.

- Xem ra là ta đã khinh thường. Thủy hệ ma pháp nguyên tố dầy đặc có thể làm chậm hành động của chúng!
Pháp sư áo bào tro đi chưa được mấy bước, cảm giác được chung quanh có khí tức ma pháp cường đại. Ma pháp sư đã triệu hoán thủy nguyên tố về, điên cuồng vọt tới vị trí của các hành thi.

- Khắc Lý Tư Na, lão yêu bà này cũng đến đối nghịch cùng ta?

Pháp sư áo bào tro nhìn thân ảnh ở phía xa xa, khuôn mặt thoáng hiện lên nụ cười âm độc.

- Thủy hệ chung cực ma pháp. Ngươi thật là dám bỏ tiền vốn lớn đó! Để ta xem sau khi ngươi sử dụng ma pháp này thì làm sao thoát khỏi tay ta được! Sớm muộn gì cũng phải giết chết ngươi, khó tìm được cơ hội tự ngươi mang tới tận cửa. Để cho ngươi chôn cùng mấy ngàn hành thi này đi. Ha ha!

Ma Tước chăm chú nhìn vào phía trước, cẩn thẩn bảo vệ phía sau Thủy Y Nhiên. Nếu như lúc này hắn quay đầu lại nhất định sẽ phát hiện Thủy Y Nhiên đã biến thành một người khác, cũng là Khắc Lý Tư Na, một nữ nhân gầy gò già nua mà pháp sư áo bào tro vừa nhắc tới. Thủy Y Nhiên lại một lần nữa sử dụng ý hình thuật đã từng thi triển ở tinh linh sâm lâm để lừa Lưu Vân, đem dung mạo của mình biến thành bộ dáng thánh ma đạo sư Khắc Lý Tư Na của A Tư Mạn đế quốc. Mà pháp sư áo bào tro vừa liếc mắt một cái đã nhận ra “nàng”.

- Tất cả đều đến bên cạnh ta!
Pháp sư áo bào tro dừng lại, phân phó cho huyết y sứ giả ở bên cạnh.

Sau khi huyết y sứ giả và huyết ma tuân lệnh tập trung lại bên cạnh hắn, ngâm xướng của hắn cũng kết thúc. Một đoàn lam quang sáng lên, chậm rãi mở rộng, bao phủ lên người hắn. Mặc dù bị vây trong phạm vi công kích của chung cực ma pháp nhưng pháp sư áo bào tro không lo lắng chút nào. Bởi vì phạm vi công kích ma pháp rộng lớn cho nên uy lực cũng bị giảm đi rất nhiều. Mặc dù là chung cực ma pháp nhưng “Lôi thần thuẫn” của hắn cũng có thể chống lại được.

- Khi ngươi kết thúc cũng là thời gian biểu diễn của ta.
Trong sự bảo vệ của lam quang, pháp sư áo bào tro cũng bắt đầu ngâm xướng.

- Đóng băng vĩnh hằng!

Một giọng nữ lạnh như băng vang lên, tất cả mọi thứ trong thiên địa đều yên tĩnh. Ma pháp nguyên tố đang điên cuồng cũng yên tĩnh, hành thi đang di động cũng ngừng lại, hô hấp của mọi người dường như cũng đông cứng lại. Ở giữa đội ngũ hành thi hiện lên một đạo bích lục quang mang, lập tức giống như gợn song khuếch tán ra ngoài, nhanh chóng bao phủ các hành thi ở trong đó.

Bích quang vừa hiện liền nhanh chóng biến mất. Xuất hiện trước mặt mọi người là thế giới trắng toát. Toàn bộ hành thi bị ma pháp đánh trúng đều biến thành một khối điêu khắc bằng băng, vẫn duy trì tư thế, đứng yên dưới chân núi. Mặc dù là ban đêm nhưng Khang Đức cùng đám quan binh dưới tay lão đều nhìn rất rõ những băng sương lóng lánh tỏa ra quang mang nhàn nhạt này.

- Đỡ ta rời khỏi đây!
Sau khi phóng xuất ma pháp, Thủy Y Nhiên nhanh chóng lấy từ trong người ra một lọ nguyệt quang nước suối uống vài ngụm rồi nói với Ma Tước.

Ma Tước đang muốn xoay người lại thì mấy bóng đen từ giữa đám hành thi lăng không bay ra, bay thẳng về phía hắn. Hắn không kịp nhìn kĩ, chỉ theo bản năng đánh một quyền về phía bóng đen đó.

“Băng” một tiếng, một đoàn huyết vụ nổ giữa không trung.

- Độc huyết!
Trong lòng Ma Tước cả kinh, bản năng muốn mau tránh ra nhưng lại nghĩ đến sau lưng có người nên đành đứng nguyên tại chỗ, dùng thân thể huyết nhục chặn lại. Đồng thời hắn tung ra hai quyền nữa, kình khí cường đại đánh nát bấy hai bóng đen khác. Chỉ trong một hơi thở, mấy bóng đen bị hắn dễ dàng giết chết.

Vài tên huyết y sứ giả ở bên cạnh pháp sư áo bào tro nhìn thấy một màn này, tất cả đều trợn tròn mắt. Ma Tước trong nháy mắt đã dễ dàng đem mấy dị “Cẩu” giết chết đã hoàn toàn làm bọn họ chấn động.


- Máu tanh tia chớp!
Cùng lúc đó pháp sư áo bào tro đã hoàn thành ma pháp của hắn. Một đạo tia chớp thật lớn đột nhiên đánh xuống, như xé rách cả bầu trời đêm, sau đó đánh về phía Thủy Y Nhiên. Trong quá trình tia chớp phóng đi, hơn trăm hành thi bị đông lạnh đồng thời nổ tung, huyết vụ điên cuồng hướng tia chớp bay tới. Tia chớp sáng chói đem toàn bộ huyết vụ hấp thu, nhanh chóng biến thành màu đỏ quỷ dị, tiếp tục hướng mục tiêu đánh tới.

Nhìn tia chớp trên bầu trời càng ngày càng tới gần, lại cúi đầu nhìn Ma Tước đang chiến đấu, khuôn mặt tái nhợt của Thủy Y Nhiên chợt thoáng hiện một nụ cười.

- Sau này dựa vào các ngươi!

Nàng biết bản thân rất suy yếu, không thể nào thừa nhận sự công kích của tia chớp. Bởi vì đó là đơn thể công kích lôi hệ chung cực ma pháp. Cho dù là lúc bình thường nàng cũng phải dùng hết toàn lực mới đỡ được. Mà những hành thi nổ tung làm huyết vụ thẩm thấu vào tia chớp càng làm cho nàng cảm nhận được sự kinh khủng của ma pháp này.

Ma Tước giết chết mấy quái vật, xoay người lại liền chứng kiến tia chớp màu đỏ trên không trung đang đánh xuống người nữ nhân mà hắn yêu mến.

- Lão tử không chết, nữ nhân của ta sẽ không chết được!

Ma Tước rống lên một tiếng, thân hình từ mặt đất nhảy vọt lên, hai tay giơ lên cao.

- Ma Tước, không nên!
Thủy Y Nhiên khẽ kêu lên, thân thể mềm mại ngã xuống mặt đất. Nhìn Ma Tước ở phía trước, nước mắt tràn mi.

Là tinh linh tộc trưởng lão, nàng tương đối hiểu rõ long tộc. Trong chiến tranh hơn 1000 năm trước, cho dù là cự long cường đại nhất khi đón đỡ chung cực ma pháp cũng sẽ bị thương không nhẹ. Cho nên thánh ma đạo sư mới được xếp ngang hàng với cự long cường đại. Ma Tước đang hóa thân thành hình người, bởi vì nguyên nhân thân thể, lực lượng bị hạn chế rất lớn, làm sao có thể tiếp được tia chớp quỷ dị đã được đối phương cải tiến chứ?

- Ma Tước, tại sao ngươi lại ngu ngốc như vậy?

Trong chút chốc trong lòng Thủy Y Nhiên tràn ngập sự bi thương sâu sắc. Từ trước tới nay Ma Tước trong lòng nàng chỉ là một kẻ sắc long với những ngôn từ dơ bẩn, tục tĩu, đầu óc luôn toàn những thứ xấu xa. Bởi vì cảm giác Ma Tước cũng không xấu cho nên nàng vẫn duy trì sự tôn kính đối với long tộc, không có làm cho hắn quá khó xử. Nhưng căn bản không có để ý tới cự long không biết xấu hổ. Sau đó nàng lại càng xem thường Ma Tước bởi vì hắn đã làm những chuyện trở thành trò cười trong miệng mọi người. Nhưng hắn lại không biết chán, ngay cả tôn nghiêm của một chủng tộc vĩ đại cũng bị hắn từ bỏ.

Lúc này, vì nàng, Ma Tước lựa chọn vứt bỏ tính mạng của bản thân.

Nội tâm đã đóng băng mấy trăm năm cảm giác được tư vị đau nhói. Đối mặt với tử vong mà hắn vẫn thản nhiên, rốt cuộc nữ tinh linh xinh đẹp cũng động tâm.

Tuy nhiên đã quá muộn!

Không ai có thể thay đổi được tất cả những gì đang xảy ra.

Tình cảnh cực độ bi tráng xuất hiện trước mắt mọi người.

Ma Tước đưa hai tay đón đỡ tia chớp trên không trung. Lúc đầu còn có lực lượng cùng tia chớp đối kháng, làm cho tia chớp không cách nào rơi xuống, cùng tay hắn cách một đoạn nhỏ. Nhưng lực lượng của tia chớp thật lớn, không ai có thể chống lại, kể cả long tộc cũng không thể!


“Chi chi”, điện quang lóng lánh, tia chớp màu đỏ nhanh chóng nuốt chửng lấy hai tay Ma Tước, lờ mờ có thể thấy được hai tay đã cháy đen. Mà từng đạo tia điện màu đỏ cũng bắt đầu lan tỏa khắp thân thể Ma Tước. Khói nhẹ từ trên người hắn tỏa ra, mang theo một mùi khét lẹt. Đau đớn mãnh liệt làm Ma Tước thống khổ, mồ hôi toát ra như tắm, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì. Tia chớp vẫn giáng xuống, thân thể của hắn cũng theo tia chớp rơi xuống mặt đất, hơn nữa đã dần dần bị tia chớp thôn phệ.

- Ngu ngốc. Cho dù ngươi là kiếm thánh ngươi cũng sẽ bị chết rất khó coi!
Tình huống ngoài ý muốn này mặc dù làm pháp sư áo bào tro có chút giật mình nhưng chứng kiến dáng vẻ chật vật của đại hán, hắn liền an tâm mắng.

- Ta xxx con mẹ ngươi!
Một thanh âm mắng chửi vang lên, quần ào toàn thân Ma Tước rách nát, lộ ra thân hình cường tráng. Hai tay ngạnh đỡ, tia chớp đang dáng xuống đột nhiên ngừng lại.

- Ngươi cho rằng để lộ tiểu jj cho gió thổi mát là có thể chống lại hả?
Pháp sư áo báo tro cười tà ác. Đối với cường địch sắp chết ở trong tay mình, hắn rất thích trêu chọc một hai câu. Hắn cảm giác làm như vậy sẽ tạo cho hắn khoái cảm, thậm chí so với việc đem nữ nhân đặt ở dưới thân mình còn khoái cảm hơn nhiều.

- Ngu ngốc pháp sư.
Ma Tước kiêu ngạo kêu to, cắn răng đem toàn bộ lực lượng trong thân thể bạo phát trong nháy mắt, đánh về phía tia chớp. Cự hình tia chớp dần dần bị Ma Tước áp súc, cuối cùng trở thành một quang cầu chói mắt trong không trung.

- Thủy Y Nhiên, bộ ngực của ngươi thật sự rất đẹp!
Sắc long lại lên tiếng thở dài cuối cùng trong không trung rồi nhanh chóng bị một tiếng nổ mạnh nuốt chửng. Quang mang hiện lên, trong thiên địa khôi phục lại sự yên tĩnh. Một hình người cháy đen từ trên bầu trời rơi xuống, nặng nề rơi xuống trước mặt Thủy Y Nhiên.

Kẻ này sẽ không bao giờ làm phiền nàng nữa. Nhưng tâm tình Thủy Y Nhiên cũng theo sự ngã xuống của hắn mà vỡ tan.

- Thật cường hãn! Rốt cuộc là ai? Đế quốc A Tư Mạn từ lúc nào lại có loại quái vật như vậy?
Pháp sư áo bào tro nhìn bầu trời, thì thào.

- Giết giết giết. Giết sạch những ác ma này!

Hai mắt Kinh Lôi đỏ bừng, hướng Khang Đức tướng quân thét lớn một tiếng. Sau đó chạy nhanh về phía Thủy Y Nhiên. Lúc vừa rồi nhìn thấy tất cả những gì Ma Tước làm, trong lòng hắn bị cảm giác cốt nhục tương thân hành hạ khiến cho thống khổ, chết đi sống lại. Nhưng Thủy Y Nhiên trước khi đi có nói một câu:

“Bất luận phát sinh chuyện gì ngươi cũng không được hiện thân, nếu không cả kế hoạch sẽ thất bại.” làm cho hắn cố nén bi phẫn ở trong lòng, không có lao ra. Hắn cũng minh bạch căn bản hắn không thể ngăn được chuyện Ma Tước muốn làm. Bởi vì hắn không có lực lượng cường đại như vậy. Nếu là hắn hắn cũng sẽ làm giống Ma Tước, bảo vệ Thủy Y Nhiên, cho dù mất đi tính mạng giống Ma Tước hắn cũng sẽ làm.

- Giết!
Khang đức tướng quân rống to một tiếng.

- Giết!
Một vạn người cùng gào to, mang theo sát ý đầy trời, nhằm phía bình nguyên chạy tới.

Một nam nhân dũng cảm hi sinh làm cho một vạn nam nhân cảm thấy máu nóng bừng bừng, chính thức biến thành chiến sĩ vô địch, không hề biết tới sợ hãi.

Thủy Y Nhiên không hề để ý tới những tiếng hò hết đầy trời, nước mắt ràn rụa. Trong lòng nàng chỉ có nam nhân rơi từ trên trời xuống. Nàng cố gắng đứng lên, khóc rống lên, chạy tới phía thân thể cháy đen kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui