Quyển thứ ba
Quyển thứ ba
Chương 142: "Ám Dạ" ra đời.
Dịch: Cả Ngố
Nguồn: Sưu tầm
------------------------
Sao thank ít thế kia... ko có ai đọc à :16:
- Ta đưa đám thích khách kia vào trong phủ của ngươi. Ngươi đó, hình như bản thân đã quên rồi. Ta có thể nói cho ngươi, bọn họ đều là ở đế đô kiếm chút sinh sống, ngươi nếu không nghĩ ra biện pháp, bán mạng ở đế đô mấy ngày nay có thể sẽ gia tăng không ít.
Lưu Vân mới về phủ, gặp gỡ Hoa Phi Lệ.
- Hai ngày nay thấy choáng váng đầu, nhất thời không nghĩ tới, ha ha.
Lưu Vân cười ha ha nói, ánh mắt không ngừng đánh giá nàng. Nữ nhân này, từ khi ở núi trở về, không chỉ khôi phục lại vẻ tao nhã dịu dàng ngày xưa, hơn nữa càng ngày càng phát ra kiều mỵ động lòng người.
- Ta đưa người cho ngươi dẫn dắt luyện tập võ nghệ, Thủy Hàn cùng Quý Phong ở nơi nào giúp ngươi quan sát. Những tên này cũng không phải người lương thiện gì, mời thần thì dễ mà đưa thần đi mới khó, chính ngươi coi chừng một chút.
Hoa Phi Lệ nói tiếp.
- Phi Nhi, ta sao không cảm thấy được, nàng cùng công chúa cùng nhau trở về, miệng lưỡi ngày càng trở nên lợi hại hơn? Các nàng không phải cùng một đường trở về sao?
Lưu Vân bị Hoa Phi Lệ liếc mắt một cái cả người phát run, không khỏi trêu đùa.
Kỳ thật, Thủy Linh Nhi đã sớm nói cho hắn biết, hai nữ nhân này dọc đường đi đã bất phân thắng bại như thế nào.
- Ta kỳ thật cũng lo lắng, ta quên mất tự bản thân ngươi cũng là một ôn thần! Thôi đi thôi, ta đi tìm Linh Nhi muội muội.
Hoa Phi Lệ không có để ý tới hắn, lập tức đi vào trong nội đường.
- Nha đầu kia càng ngày càng mê người! Cây đào mật à, đúng là cây đào mật!
Lúc Hoa Phi Lệ mặc một chiếc váy dài bó sát người, tạo thành một hình cong chữ S hoàn mỹ. Nàng vừa quay người lại, một cảnh mê người hiện ra, làm cho Lưu Vân không khỏi có ý nghĩ kỳ quái.
Đi tới sân luyện tập võ nghệ, Lưu Vân nhìn vào bên trong không khỏi nở nụ cười.
- Thời điểm bắt đầu, tất cả mọi người cùng Quý Phong đại ca đã bàn luận qua, tin tưởng đã hiểu sâu rồi? Nếu gặp phải tình huống đối địch như thế, các ngươi đều trở thành thi thể lạnh như băng rồi.
Thủy Hàn nhìn hơn mười người sắc mặt xám tro trước mặt, đắc ý cười nói.
Nhìn Hoa Phi Lệ cùng hai tên thích khách này, trong lòng hắn đã như mở cờ trong bụng. Đối với người khác mà nói. Những người này đều là phần tử khủng bố, nhưng đối với lão đại của tổ chức ám sát tình báo như hắn mà nói, đều là tinh anh cùng nhân tài. Nhưng vẫn vì năng lực ám sát của “Dạ Phong” quá yếu mà hắn thấy lo âu, tựa hồ thấy được mùa xuân. Vì thế, hắn thành công lừa gạt bọn họ đấu với một mình Quý Phong, lợi dụng vũ kĩ cường đại của Quý Phong, ra oai một trận cho những người này.
- Vừa rồi, ta đơn giản nói cho mọi người, mười hai phương pháp giết người dùng ít sức lực nhất, các ngươi phải hiểu rằng giết người là một loại nghệ thuật. Mà chúng ta đều là những nghệ thuật gia (nghệ sĩ). Lấy mạng đổi mạng, mạo hiểm ám sát đều là vớ vẩn. Hiện giờ, ta cho mọi người thấy được những trang bị chân chính trên người thích khách.
- Phi châm, là lợi khí tốt nhất đả thương địch thủ trong hỗn loạn cùng đêm tối.
- Ống thổi hơi, đánh chính xác mục tiêu trong vòng mười thước, kiến huyết phong hầu.
- Dây kẽm gai, hung khí giết người kẹp cổ.
- Vôi phấn, như một pháp bảo của phụ nữ.
- Phi trảo, công cụ dùng cho võ nghệ cao cường.
- Mê được, chuyên môn dùng để bắt sống.
- Thật nhiều kim phiếu, dùng cho chính mình.
Đám thích khách vây quanh người hắn, nhìn hắn không dứt, cảm giác thật là rung động à!
Rất nhiều người trong bọn họ, vì bất đắc dĩ mà phải làm thích khách vẫn cảm thấy còn kém một bậc. Bọn họ thật không ngờ, có người lại tự tin tới như vậy, phong cách. Hơn nữa, còn thủ đoạn hạ lưu nhất, tất cả đều công khai dung nhập vào nghề nghiệp đê tiện này.
….
Lúc Thủy Hàn lấy ra đồ vật cuối cùng để lên trên bàn. Chính hắn nhất thời trợn tròn mắt, người vây xem thất thần, lẳng lặng chờ đợi hắn giải thích.
- Ta kháo, tiểu tử này có mới à! Lão tử nhìn xem ngươi giải thích thế nào!
Lưu Vân nhìn tình cảnh trước mắt, không khỏi chợt cười xúc động.
- Cái này…
Thủy Hàn nhìn trên bàn, nhất thời mặt đỏ bừng nên, nói chuyện cũng lắp bắp.
“Nữ nhân quái quỷ, nàng không nên bảo ta mua cái thứ này giúp nàng mới phải?”
Chẳng qua, vẻ mặt của Thủy Hàn rất nhanh khôi phục lại bình thường.
- Đây là cái gì? Người thường sẽ nói, đây là kiện áo ngực của nữ nhân! Nhưng là một nhân sĩ chuyên nghiệp, ta nói cho các ngươi hay, đây là ám khí! Mặt trên này, được tẩm kịch độc cùng mê dược!
Thủy Hàn nhìn vào mặt trên màu phấn hồng của áo ngực, nghiêm trang nói
- Một kiện đồ vật này nếu đột nhiên rơi xuống từ trên người nam nhân, rất nhiều người sẽ có biểu hiện giống các ngươi bây giờ, cảm thấy mê hoặc, tò mò, không nhịn được mà muốn nhặt lên coi xem, kết quả chính là chết rất thảm.
Nhìn ánh mắt hoài nghi của mọi người, Thủy Hàn cứng rắn lừa đảo tiếp tục nói:
- Ai không tin, có thể thí nghiệm, nhưng không được hối hận đó!
Không ai nguyện ý đi thử, cho nên mọi người đành phải tiếp nhận lời giải thích của hắn,.
- Các vị, thật cao hứng nhìn thấy mọi người, nhóm tinh anh sống trong bóng đêm! Ta là Lưu Vân bá tước.
Lưu Vân cười cười sau đó đi vào trong đại sảnh, tiến tới tiếp đón nhóm thích khách.
Mọi người đều thi lễ vấn an hắn.
“ Xem ra ta thực sự rất có tên tuổi!” Nhìn vẻ mặt sùng bái của nhóm thích khách, lần đầu tiên Lưu Vân cảm nhận được thanh danh mang tới điểm tốt như thế nào.
- Trong hơn mười vạn quân đánh trọng thương thống soái của A Tư Mạn, bá tước đại nhân có thể xem là một thích khách ưu tú nhất của đại lục này!
Một người thanh niên, cung kính đứng dậy nói.
Hắn gọi là Bảo La, từng ở trong La Mạn hành tỉnh ám sát thành công một gã sư trưởng A Tư Mạn giữa một đại đội quân hộ vệ, cũng cắt lấy đầu người, đổi lấy năm mươi vạn kim tệ do Hoa Phi Lệ thưởng cho. Thân là thích khách, rất nhiều người đều thích tiếp nhận nhiệm vụ có độ yêu cầu cao, lấy thành công của mình làm cho thanh động đất vọng. Bảo La vẫn vì thành tích này mà đắc chí, mãi tới khi nghe thấy ở Tây Đốn thành hành động ám sát của Lưu Vân, hắn mới biết còn có người biến thái hơn so với hắn.
- May mắn, hơn nữa ta không phải lẻ loi một mình.
Lưu Vân cười nói.
- Không biết bá tước đại nhân tìm chúng ta, có chuyện gì phân phó sao?
Một người khác lớn tiếng hỏi. Một quý tộc tìm thích khách làm việc là chuyện bình thường, nhưng là có thể đem mười thích khách mới họp tại một chỗ như thế này chỉ sợ là rất hiếm có.
- Ta nghĩ, lựa chọn làm thích khách, mỗi người đều có nỗi khổ của chính mình. Các ngươi theo đuổi chẳng qua là tiền tài, cùng có thể hưởng thụ tiền tài sinh mệnh. Ta tìm các ngươi, chính là muốn dùng tiền tài cùng an toàn, đổi lấy lòng trung thành của các ngươi dành cho ta. Đồng thời, ta đem cho các ngươi một cái thân phận quang minh chính đại, cho các ngươi cáo biệt với hắc ám, sinh hoạt dưới ánh sáng của Hỏa Vân. Chuyện quá khứ, ta không hỏi, tương lai phản bội ta chỉ có chết. Các ngươi có thể lo lắng cho chính mình, không muốn liền rời đi.
Lưu Vân nói xong, lẳng lặng nhìn đám thích khách trước mặt.
Rất nhiều người đều có chút kích động. Đối với nhóm thích khách này mà nói, tiền tài mặc dù có sức hấp dẫn nhưng càng làm cho bọn hắn động tâm là, có thể có cuộc sống tự do dưới ánh nắng mặt trời, đầy là giấc mộng cả đời của những người làm nghề nghiệp hắc ám này.
- Ý của ngài là, muốn chúng ta thành lập một tổ chức?
Bảo La bình tĩnh hỏi.
- Đúng, ở trên đại lục chiến loạn này, ta cần một mũi tên nhọn âm thầm nhắm vào địch nhân. Nếu các ngươi nguyện ý gia nhập, vị sát thủ vĩ đại bên người ta đây sẽ là thủ lãnh của các ngươi.
Sau đó, Lưu Vân tung thêm một ít mồi, tỷ như vấn đề tiền lương, vấn đề nhà ở, hôn nhân,… đem những mánh khóe lừa nhân tài của các công ty trong kiếp trước phát huy ra vô cùng nhuần nhuyễn, làm cho những người này từng bước tiến vào trong bẫy rập của hắn.
“ Chỉ cần các ngươi ngồi trên thuyền của ta, muốn đi xuống sẽ rất khó đó!” Tên vô sỉ nào đó đang nghĩ thầm.
Lưu Vân cuối cùng vì thành lập ra cái tổ chức giết người mới này gọi là vì “Ám Tiễn.” Mà Quý Phong hôm nay chính thức trở thành thủ lĩnh của “ Ám Tiễn”. Hắn cùng với Thủy Hàn thủ lĩnh của “ Dạ Phong” cấu thành thế lực mới ẩn tàng bên người Lưu Vân “ Ám Dạ.”
Ngày 25, đối với Hỏa Vân đế quốc mà nói, là một ngày đáng kỷ niệm nhất. Ngày này, hoàng đế đế quốc Kiều Trì cửu thế hạ lệnh, thụ mệnh Lưu Vân bá tước thành lập quân đoàn độc lập “ Hắc Ưng”, thụ mệnh công chúa Na Á thành lập quân đoàn độc lập “ Hỏa Phượng.”, cũng cho phép hai quân đoàn này chiêu thu năm mươi nam nữ đệ tử trong Ma Khí học viện, đảm nhiệm quan quân. Đồng thời, hoàng đế còn tuyên bố, tứ hôn cho Lưu Vân bá tước cùng Thủy Linh Nhi, đợi sau khí bình ổn nổi loạn xong, tự mình hoàng tử Thế Viêm sẽ chủ trì hôn lễ này.
Nghe được tên của quân đoàn độc lập là “ Hắc Ưng” Lưu Vân còn đang kỳ quái không biết vì sao mà không phải là “ Hỏa Vân thiết quân” nhưng nghe thấy Na Á phụng mệnh thành lập độc lập quân đoàn “ Hỏa Phượng” hắn mới có vài phần minh bạch.
“ Xem ra, công chúa này đã biết là chiến ưng. Hỏa Phượng, Hắc Ưng, thực không thích hợp à! Đều là bay lượn trên trời, sớm muộn gì cũng có cơ hội đụng nhau à! Lúc trước khi ở Hàn Thành, trước mặt nàng ta nghiêm lạnh, chẳng lẽ nha đầu này sau khi bị kích thích, định tìm ta gây phiền toái sao? Ta dù sao cũng là ân nhân cứu mạng của nàng à!”
Đối với Na Á, kỳ thật Lưu Vân cũng không có quá lớn ác cảm. Khi biết nàng cự tuyệt phái người tìm kiếm mình, hắn quả thật có tức giận. Nhưng nếu chính mình có thể còn sống, đối với nữ nhân có lòng dạ hẹp hòi hắn cũng lười so đo. Về phương diện khác, ở trong mắt Lưu Vân, nữ nhân có thể khơi mào trọng trách chiến tranh, đều là rất giỏi. Tuy rằng đối với nàng hắn có nhận thức khác nhưng hắn vẫn bội phục nàng là một cô gái kiên cường dũng cảm. Ngày hôm đó từ hôn thoái lui thực sự nhẹ nhàng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, thân phận vị hôn phu của hắn, vẫn làm cho lòng của Na Á vẫn có chút tư vị gì đó. Danh khí hắn càng lớn, càng chứng minh ánh mắt của Na Á cực kỳ kém cỏi, làm cho công chúa cao quý này bị vây trong một loại cảm giác xấu hổ. Mà Chiến Ưng kia, từng được Na Á coi như là một thần tượng trong lòng, như một cành hoa rơi xuống làm khơi dậy lòng hồ yên ả trong tâm công chúa.
Dứt bỏ những ý tưởng hỗn độn trong đầu, tạm thời không nghĩ tới vấn đề phải đối mặt với Hoa Phi Lệ như thế nào, Lưu Vân dự trù chuẩn bị công việc của quân đoàn độc lập.
Đúng lúc này, một nam nhân xuất hiện mang tới cho hắn càng thêm nhiều phiền toái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...