“ Chú Bằng, lâu rồi không gặp ah”
Bên trong phòng khách, Long ngồi đối diện với một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, tuấn dật, không phải ai khác chính là Quỷ Vương Bất Tử: Nguyễn Bằng
Nghe Long nói vậy, trong đôi mắt tro tàn ,không một sức sống của Nguyễn Bằng lóe lên một tia sáng, ông cười nói
“ Phải ha. Cũng đã mười năm rồi. Thằng nhóc năm nào đã trở thành một thiếu niên ah.
Những việc ngươi làm trong mười năm thật khiến ta kinh ngạc không thôi. Có thể đưa Nguyễn gia trở thành gia tộc đứng thứ hai Bát Cổ Hoàng Tộc. Ta không phục không được”
Nguyễn Băng cảm thán một tiếng, dùng ánh mắt như muốn xuyên thấu đối phương nhìn Long
Nguyễn Bằng là con trai của Nguyễn Quang Trung, hai năm trước, ông nghe lệnh của cha mình đi tới KillGod làm việc. Từ đó đến nay, ông tất bật chuyện bên ngoài, không có thời gian trở về gia tộc
Lần này được gia tộc triệu về, ông mới biết được gia tộc mình đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, hoàn toàn không nhìn ra được một gia tộc đứng hạng chót của Bát Cổ Hoàng Tôc ngày xưa nữa. Mà tất cả đều là do đứa trẻ trước mặt mình gây dựng lên
“ Ha…ha, chú Bằng quá khen. Lần này tới đây, cháu có chuyện muốn nói với chú”
Long cười cợt khiêm tốn một tiếng, sau đó khuôn mặt trở nên cực kì nghiêm túc
“ Cháu có thể giúp chú khôi phục lại thực lực, không những vậy sức mạnh còn tăng lên một tầng cao mới. Thậm chí có thể vượt qua cả sư phụ của chú Ảnh Sát”
Nghe vậy, toàn thân Nguyễn Bằng run lên, trên khuôn mặt tuyệt vọng của ông bắt đầu xuất hiện một vẻ kích động, âm thanh run rẩy:
“ Long! Cháu nói thật chứ?”
Nói tới đây, ông không khỏi dùng ánh mắt nhìn Long chằm chằm, như muốn nhìn thấy những gì hắn nói có là thật hay không.
Đối với một sát thủ đã vào sinh ra tử vô số lần như Nguyễn Bằng, thực lực là thứ còn quan trọng hơn sinh mạng của mình.
Trong cuộc chiến với Mộ Dung Thiên, ông trúng một chưởng của Mộ Dung Thiên, cứ tưởng chỉ là một chưởng bình thường ai ngờ nó lại trực tiếp phá hủy Khí Linh của ông. Khí Linh bị hủy, Nguyễn Bằng trực tiếp từ Độ Khí Cảnh cường giả biến thành một tên phế nhân
Thực lực biến mất , Nguyễn Bằng cảm giác như cả bầu trời sụp đổ vậy. Ông sợ hãi, hoang mang, suy sụp, mất hết niềm tin vào cuộc sống.
Trở về Nguyễn gia cũng là do con gái ông lấy Nguyễn Trung Kiên ra uy hiếp thì ông mới trở về. Dù vậy, Nguyễn Bằng trở về với một trái tim đã chết, một cái xác không hồn không hơn không kém
Hiện tại, Nguyễn Bằng nghe được Long nói có thể khôi phục lại thực lực của mình. Lời nói của hắn không khác gì một liều thuốc an thần khiến Nguyễn Bằng bừng tỉnh sinh cơ. Thế nhưng, ông thật sự sợ hãi mình nghe nhầm hoặc là Long nói đùa để an ủi mình
Đối diện với ánh mắt săm soi của Nguyễn Bằng, Long không chút nào né tránh mà dùng một ánh mắt tự tin, kiêu ngạo nhìn ông, cười nói:
“ Cháu nói dối chú làm gì chứ?. Chỉ là có thể khôi phục hay không còn phụ thuộc vào chú nữa”
Từ trong mắt Long, Nguyễn Bằng biết được hắn không nói dối, toàn thân run rẩy, ánh mắt nóng rực nhìn Long, âm thanh tràn đầy cương nghị:
“ Chỉ cần có thể khôi phục thực lực, bảo ta làm gì ta cũng làm”
“ Điều chú cần làm là vượt qua một thử thách. Một thử thách khủng bố là sự rằng xéo linh hồn. Chú chỉ muốn mình chết đi mà thôi
Nếu chú vượt qua, chú không chỉ khôi phục thực lực mà còn mạnh hơn trước. Còn nếu thất bại, chú sẽ hóa thành một ác ma đáng sợ, đến lúc đó, dù có phải đau lòng thì cháu cũng phải ra tay tiêu diệt chú. Chú có dám không?”
Long dùng ánh mắt nghiêm trọng vô cùng nhìn Nguyễn Bằng. Hắn không phải đang dọa Nguyễn Bằng mà đó là sự thật, là điều chắc chắn sẽ xảy ra
Đối mặt với sự uy hiếp từ Long, Nguyễn Bằng không chút nào sợ hãi cười lớn, âm thanh mang theo một sự cuồng vọng, bá đạo vô cùng:
“ Ha…ha, ta Nguyễn Bằng này từ khi sinh ra tới nay chưa biết sợ là gì.
Ta đã từng cùng một tên Độ Không Cảnh solo ở thế bất phân thắng bại, đã từng xông vào Mười Tám Tầng Địa Ngục giết chết một ngàn con Độ Khí Cảnh yêu thú, đã từng một mình chọi năm ngàn quân chính quy với vũ khí tận răng… đến nay, ta vẫn còn sống và bọn chúng đều đã trở thành bộ xương khô. Thử hỏi trên đời này có gì có thể làm ta sợ?
Long, cứ thẳng tay mà làm. Nếu như ta thất bại, không cần phải do dự mà hãy giết ta. Nếu không, dù ta sống ,ta cũng không tha cho cháu”
Nói tới đây, ông dùng thẳng thắn nhìn Long, như là cái chết đối với ông nhẹ tựa lông hồng
“ Chú Bằng quả không hổ danh là Quỷ Vương Bất Tử người đời sợ hãi. Cháu tin chú sẽ vượt qua thử thách này” Long mang theo một vẻ kính nể nhìn Nguyễn Bằng, sau đó khuôn mặt trầm xuống hạ lệnh:
“ Chú Bằng, nhắm mắt lại, toàn thân thả lỏng”
Nghe vậy, Nguyễn Bằng biết đã đến lúc rồi. Ông gật đầu, sau đó làm theo lời Long
“ Ren, Rin. Kích hoạt hệ thống “ Chuyển Đổi Năng Lượng””
Thấy Nguyễn Bằng đã nhắm mắt, Long khẽ nói một câu. Lập tức, từ trong đầu Long, hai tia sáng bắn ra sau đó biến thành Ren và Rin
“ OK, Onichan” Ren một tay chào theo kiểu quân đội , cười hì hì nói một câu. Tiếp đó, cô dơ tay lên, hai tay không ngừng kết ấn. Lập tức, một cái linh trận xuất hiện trước mặt Nguyễn Bằng
Lúc này, Rin phất tay, lập tức trước mặt Long hiện lên một bảng danh sách các vị tướng, dùng âm thanh nghiêm túc, Rin nói:
“ Yêu cầu: Chủ nhân hãy chọn vị tướng muốn truyền thừa cho Nguyễn Bằng.
Nhắc nhở: Sau khi hệ thống biến mất, hệ thống “ Chuyển đổi năng lượng” đã tiến hóa.
Hiện tại , một khi truyền thừa năng lực của các vị tướng cho một người nào đó thì đồng nghĩa với việc người đó sẽ tiếp thu toàn bộ trí nhớ, sức mạnh,… của vị tướng đó
Nếu như người tiếp thu không vượt qua mà để những thứ đó kiểm soát thì người tiếp thu sẽ biết thành vị tướng truyền thừa từ tính cách cho tới hình dáng.”
Nghe vậy, Long cũng không mấy kinh ngạc. Từ sau khi hệ thống biến mất, hắn đã nghiên cứu thật kĩ toàn bộ sức mạnh những gì còn lại hệ thống. Vì thế, hắn cũng đã hiểu rõ rủi ro mà chức năng “ Chuyển Đổi Năng Lượng” mang lại
Ở trên bảng danh sách các vị tướng tìm tòi một hồi. Bỗng Long hai mắt sáng ngời nhưng lập tức chuyển thành do dự
“ kệ đi. Mình phải có niềm tin vào chú Bằng chứ” Lắc đầu, Long khẽ lẩm bẩm một câu sau đó kích vào vị tướng trên bảng danh sách
“ Xác nhận truyền thừa: Chúa tể bóng tối: Zed”
Theo tiếng nói của Ren, lập tức từ linh trận trên tay cô, một đạo năng lượng hắc ám tỏa ra tà ác khí tức bắn về phía Nguyễn Bằng.
Chỉ thấy Nguyễn Bằng toàn thân run lên , trên khuôn mặt toát ra vẻ thống khổ cùng kinh hoàng
“ Đi thôi, thời gian truyền thừa có lẽ kéo dài mấy ngày. Chúng ta có thể làm chỉ là đợi chờ mà thôi”
Long cảm thán một câu, sau đó lôi kéo Ren với Rin rời khỏi căn phòng, để lại Nguyễn Bằng đang đấu tranh tư tưởng với một kẻ khác trong đầu mình
Bên ngoài phòng khách, Nguyễn Mẫu Đơn cùng với Trần Phương đứng đợi sẵn ở đó. Thấy Long đi ra, Nguyễn Mẫu Đơn liền vội vàng chạy tới:
“ Long, cha chị thế nào rồi?”
Âm thanh mang theo sự lo lắng vô cùng.
“ Em đã làm hết cách. Cha chị có thành công vượt qua hay không tất cả là nhờ vào định lực của ông ấy”
Long nhún vai trả lời
Nghe thế, Nguyễn Mẫu Đơn cũng biết thời gian tới là thời điểm quan trọng nhất của cha mình, cô khẽ gật đầu, mang theo tâm trạng lo âu rời đi
Thấy thế, Long huých nhẹ về phía Trần Phương đang ngơ ngác đứng đó, nói nhỏ:
“ Mau đuổi theo, lúc này cô ấy cần nhất người quan tâm an ủi. Là thời cơ tốt ah”
“Ạc. Vậy ta đi trước” Trần Phương hai mắt sáng rực, khẽ nói một tiếng với Long rồi vội vàng đuổi theo
Nhìn Trần Phương bộ dạng cuống quýt như vậy, Long không khỏi lắc đầu cười cợt. Đôi bạn trẻ này, muốn tu thành chín quả còn cần một thời gian dài ah
“ Công tử. Lão gia cho gặp ngài”
Đúng lúc này, hư không tan vỡ, lập tức một người xé rách không gian bước ra . Là một lão nhân lớn tuổi, ăn mặc quần áo quản gia, ánh mắt bình thản nhìn về phía Long hạ lệnh
Sự xuất hiện của lão nhân không khiến Long kinh ngạc là bao, hắn kinh ngạc chính là câu nói từ lão nhân. Trầm mặc một hồi, hắn gật đầu đáp:
“ Ukm. Ta biết rồi”
Nói xong, tâm niệm khẽ động, phong nguyên tố liền tích tụ dưới chân, đưa Long bay lên cao, sau đó hắn hóa thành bạch quang bắn về phía đỉnh núi
**********************
Đỉnh núi , đứng trước nhà thờ tổ Nguyễn gia, Long không khỏi cảm khái, trong lòng cảm xúc ngổn ngang
Đã gần năm năm kể từ khi hắn rời khỏi gia tộc, từ đó đến nay hắn cũng chưa từng trở lại chốn này, một nơi có nhiều kỉ niệm với hắn
“ Long đó à. Vào đi”
Đúng lúc này, từ trong ngôi chùa, một giọng nói già nua mang theo vẻ ôn hòa vang lên cắt đứt mạch suy tư của Long.
Nghe được giọng nói quen thuộc mà đã năm năm rồi hắn mới nghe lại, Long hai mắt khẽ đỏ lên, hít một hơi thật sâu bước từng bước một vào bên trong
Bên trong nhà thờ tổ có một khoảng sân rộng lớn với cây cỏ bao phủ xung quanh tạo không khí tươi mát, sảng khoái. Tại giữa sân là một bộ bàn ghế đá , một ông lão với vẻ ngoài phúc hậu ,râu tóc bạc phơ giống , trên người mang theo một cỗ khí thế xuất trần , không thuộc phàm trần. Ông lão ngồi đó, đang nhâm nhi chén trà trong tay, hai mắt toát lên một sự hưởng thụ
Nhìn thân ảnh quen thuộc, Long âm thanh nghẹn ngào:
“ Ông nội”
Trong cuộc đời của Long, hắn sợ nhất hai người là “ người đã biến hắn thành Long Hoàng” , người thứ hai là Nguyễn Mẫu Đơn. Thế nhưng, hắn kính trọng nhất chỉ có một, đó là ông nội hắn Nguyễn Bá Thành
Nếu không phải là vì mơ ước trở thành Ông Tổ Ngành Giải Trí thì Long cũng sẽ không bao giờ cãi lệnh Nguyễn Bá Thành, sẽ ở lại gia tộc làm tròn danh phận của Long Hoàng Long Tộc chứ không phải bôn ba bên ngoài mấy năm liền
Năm năm gặp lại, Long phát hiện thật không ngờ mình lại nhớ ông đến vậy.
“ Không tệ… Không tệ, mới có ba năm mà thực lực đã đạt tới Dẫn Nguyên Cảnh. Con không làm cho ta thất vọng ah” Nguyễn Bá Thành mang theo vẻ tán thưởng nhìn Long. Thân là một tên Độ Không Cảnh siêu cấp cường giả, ông hoàn toàn có thể nhìn ra thực lực của Long, và thực lực của Long khiến ông chấn động vô cùng
“ Ông nội quá khen. Năm năm không gặp, ông vẫn khỏe chứ?”Long khẽ nói một câu khiêm tốn, sau đó mở miệng hỏi han
“Ta sao? Không bị con làm tức chết đã may lắm rồi ah” Nguyễn Bá Thành trừng mắt nhìn Long , âm thanh mang theo một sự bất mãn vô cùng
Nghe thế, Long không khỏi gãi đầu. Quả thật việc hắn rời khỏi gia tộc khiến cho ông nội mình bị tức không hề nhẹ. Dù sao, trong mắt Nguyễn Bá Thành, hắn cũng là một đứa trẻ ngoan ngoãn, vâng lời ah
“ Dẫu vậy, đến giờ ta không thể không xin lỗi con vì lời nói của ta năm đó. Ta quả thật sai trong việc này ah. Con đường giải trí không phải là vô bổ, ít nhất hai bộ Tru Tiên và Tây Du Kí của con đã khiến rất nhiều cường giả đột phá”
Nguyễn Bá Thành cảm thán một câu, trong giọng nói không dấu nổi sự rung động cùng một tia hổ thẹn
Nghĩ lại năm đó mình ra sức ngăn cản Long viết tiểu thuyết, làm hoạt động giải trí, ông trong lòng cảm thấy vô cùng không có ý tứ.
Nếu như lúc đó, Long nghe lời ông mà từ bỏ tất cả thì giờ liệu rằng sẽ khiến cho quy tắc vũ trụ đột phá, để nhân loại có thể bước vào cảnh giới Thiên Nhân Cảnh trong truyền thuyết
“ Mà thôi, bỏ qua chuyện này đi. Ta lần này gọi con tới đây là muốn nói với con về tương lai của Bát Cổ Hoàng Tộc cùng kế hoạch Thiên Quốc của con” Nguyễn Bá Thành khuôn mặt nghiêm túc cực kì nói ra một câu khiến Long không khỏi chăm chú
*****************
Không ai biết Long cùng với Nguyễn Bá Thành nói với nhau điều gì, chỉ biết khi Long rời khỏi nhà thờ tổ Nguyễn gia, trên mặt hắn mang theo nụ cười đậm đặc, trong mắt lóe lên một sự hưng phấn kì lạ, khẽ lẩm bẩm một câu mang theo sát khí đậm đặc
“ Ngô gia, Lý gia, Đinh gia, Lê gia. Các ngươi chuẩn bị đợi diệt vong đi”
Đúng lúc này, âm thanh của Nguyễn Bá Thành vang lên từ trong nhà thờ tổ, một câu nói khiến Long không khỏi run lên, trong mắt toát lên sự vui vẻ
“ Long. Năm đó là lỗi của ta, ta đã sai khi ngăn cản con thực hiện ước mơ của mình. Ta rút lại yêu cầu của mình, con có thể bất kì lúc nào trở lại Nguyễn gia”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...