Cuộc thi diễn ra mấy canh giờ rồi còn nghi thức bế mạc nghi thức trao giải nên đến chiều tà mới hoàn tất, hai vị công chúa và Nạp Lan Yêu Nhiên ngồi một lúc thì sắc trời cũng đã tối nên đành phải chào mà ra về.
-“ Muội và Nạp Lan tiểu thư ra ngoài trước đi, ta có việc muốn nói với Vô Tà tiên sinh.”-Gia Yêu Dạ hướng muội muội của mình và Nạp Lan Yêu Nhiên mà nói.
-“ Ừm, Vô Tà tiên sinh, Nhã Phu tỷ, Y Tiên tỷ tạm biệt.”-Nạp Lan Yêu Nhiên cũng chào một tiếng rồi tự mình ra ngoài trước, tiểu công chúa cũng chào một tiếng rồi ra ngoài.
-“ Y Tiên, Nhã Phi hai người vào trong trước đi.”-Vô Tà hướng hai người kia nói. Hai người cũng không hỏi nhiều mà đi vào trong.
-“ Vô Tà tiên sinh thật đào hoa nha, bên người có nhiều vị mỹ nữ như thế.”-Gia Yêu Dạ che miệng cười nói.
-“ Chỉ trách ta quá đẹp trai mà thôi.”-Vô Tà nhún vai nói.
-“ Ta…ta thích ngươi.”-Bỗng Gia Yêu Dạ đỏ mặt hướng Vô Tà bày tỏ tình cảm.
-“ Công chúa nếu lời này theo tiếng mách bảo của trái tim thì ta có lẽ đã cảm động rồi, nhưng lời này lại phát ra theo lý trí.”-Vô Tà chậm rãi nói-“ Cũng trễ rồi công chúa cũng về đi thôi, ngày mai công chúa nếu có ý định đến thì không nên đến làm gì, ngày mai ta liền rời đi.”
-“ Ngày mai liền rời đi?”
-“ Đúng vậy, ta ở đây chủ yếu có hai việc, nay đã hoàn thành liền rời đi thôi.”-Vô Tà gật đầu đáp.
-“ Vậy ngươi đi mạnh khoẻ.”-Gia Yêu Dạ có chút mất mát không hiểu tại sao, có lẽ là vì Vô Tà từ chối nàng, cũng có lẽ là vì Vô Tà hắn nói ngày mai liền đi.
-“ Đa tạ cát ngôn của công chúa.”-Vô Tà cười đáp.
...
...
...
-“ Nàng đẹp thế mà anh còn từ chối.”-Thanh Nhi thấy Vô Tà đi vào liền nói, nàng có cảm giác khác
-“ Chịu thôi, nếu đẹp bằng em thì anh chắc sẽ đồng ý rồi.”-Vô Tà không quên nịnh Thanh Nhi một câu.
-“Em vào phòng ta có chuyện muốn nhờ em.”-Vô Tà đi vào phòng cùng với Thanh Nhi, hắn gọi thêm Cơ Diễm vào nữa.
-“ Diễm Nhi, em có cách nào dịch dung cho Thanh Nhi thành Vô Tà được không?”-Vô Tà lên tiếng hỏi, nếu không được thì hắn phải dùng phương án hai.
-“ Được, nhưng không có cách nào kéo dài lâu được, chỉ có thể kéo dài tối đa một ngày mà thôi.”-Cơ Diễm lập tức trả lời.
-“ Một ngày liền tốt rồi, ngày mai ta sẽ tới quan sát trận đấu của tiểu tử Tiêu Viêm kia.”-Vô Tà cảm thấy hai canh giờ cũng là được rồi mà Cơ Diễm có thể làm tới một ngày vậy là quá tốt rồi.
-“ Thanh Nhi đây là lời kịch bản em sẽ nói vào ngày mai, nếu có gì ngoài dự đoán em liền tùy cơ ứng biến là được rồi.”
-“ Mà Diễm nhi này, hiện tại đan điền ta có thể chứa đấu khí nhiều hơn mấy lần, điều này là tốt hay xấu vậy?”-Vô Tà chợt nhớ đến điều này mà hỏi, dù sao Cơ Diễm cũng sống lâu gặp nhiều trường hợp rồi.
-“ Cái gì đan điền hấp thụ đấu khí nhiều gấp mấy lần?!”-Cơ Diễm kinh ngạc-“ Quá tốt nữa là đằng khác, tuy tốc độ tiến giai có phầm chậm lại nhưng cùng giai anh có thể xưng bá, nếu cộng thêm khả năng vận chuyển đấu khí gấp mấy lần của kinh mạch anh nữa thì anh có thể dễ dàng vượt cấp khiêu chiến. Gấp bao nhiêu lần?”
-“ Là năm lần.”
-“ Mười lần. Chuyện này, chuyện này, lấy ví dụ thế này cho dễ hiểu đi nếu trở về thời điểm của em anh đạt được cấp độ Đấu Đế đỉnh phong liền có thể đánh ngang tay thậm chí còn mạnh hơn tên kia, tên ác ma mà bọn em tập chung lại đánh cũng không lại.”
-“ Mạnh như thế, vậy với thực lực Ngũ Tinh Đấu Sư lúc này của anh có thể chiến với cấp bậc nào?”
-“ Chuyện này em không rõ nhưng với thủ đoạn và đống cấm thuật mà anh sở hữu thì Đấu Linh anh cũng có thể đánh một trận.”-Cơ Diễm tính toán một chút liền nói.
-“ Đấu Linh sao?”-Vô Tà chìm vào suy tư, hắn cũng chưa hài lòng lắm với thực lực như thế, cấm thuật có thể coi là con bài tẩy của hắn ít sử dụng thì hơn.
-“ Em có môn công pháp luyện thể nào không?”
-“ Luyện thể? Chuyện này em thấy hơi thừa thãi khi mỗi lần tiến giai đấu khí tự tôi luyện nhục thân rồi.”-Cơ Diễm lên tiếng khuyên, nàng không muốn Vô Tà lại đi đường vòng.
-“ Cái này em sai rồi, nếu đấu khí của ta có thể tương đương với Đấu Linh đi chăng nữa lúc va chạm chiến đấu nhục thể Đấu Sư của ta chỉ cần dính một chiêu liền thua, thế thì cũng như không.”-Vô Tà không đồng ý với việc Cơ Diễm nói-“ Ví dụ như em đánh ta một quyền ta liền thua nhưng luyện thể em phải đánh ta ba quyền, vậy chẳng phải tỷ lệ thắng sẽ cao hơn sao?”
-“ Chưa có ai nghĩ đến điều này cả.”-Cơ Diễm ngạc nhiên trước suy nghĩ của Vô Tà, ngay lập tức liền chìm vào trong Diễm Kiếm mà tìm kiếm. Chỉ lát sau trên tay nàng nhiều hơn một trục quyển màu tím.
-“ Mảnh đại lục này cũng có một số công pháp bổ trợ tu luyện nhục thân, nhưng tất cả đẳng cấp quá thấp. Còn quyển công pháp này là ở trong Diễm kiếm lúc ban đầu, nhưng lúc đó em nghĩ công pháp luyện thể chỉ là chuyện thừa nên để nó ra sau đầu luôn nếu anh không nói đến chắc nó còn phủ bụi mãi.”
-“ Hắc Long Chiến Thể quyết.”-Vô Tà nhận lấy quyển trục, hắn có cảm giác thân thuộc với nó-“ Hắc Long, sinh vật có khả năng phòng ngự cao nhất, tương truyền rằng hắc long trưởng thành có thể đi ngang qua không gian đổ vỡ mà không xây xát, dùng ngàn vạn giọt chân huyết của hắc long mới có thể luyện thành một giọt hồn huyết. Chỉ có truyền nhân tu luyện qua Vô Danh công pháp mới có thể nhìn thấy dòng này vậy nên với một người khác thì không thể tu luyện đến đỉnh phong nhưng cũng là một công pháp luyện thể hiếm có coi như là cho người hữu duyên. Về phần ta không truyền cùng Vô Danh công pháp là vì phải có giọt hồn huyết mới phát huy hết được khả năng, tại biểu tượng ngay phía đầu liền là trận pháp ẩn chứa giọt hồn huyết đó.”
-“ Tà ca có chuyện gì vậy?”-Cơ Diễm thấy Vô Tà đứng đần ra liền hỏi.
-“ Là của lão sư ta để lại, nếu không tu luyện qua công pháp ta đang luyện thì không thể đạt đến đỉnh phong của công pháp luyện thể này được.”-Vô Tà chạm nhẹ tay vào biểu tượng rồi vận chuyển Vô Danh công pháp, như có thứ gì bắn thẳng vào linh hồn hắn mà bắt đầu tan ra trải rộng cả linh hồn, không hề có cảm giác đau đớn hay khó chịu mà tràn ngập cảm giác thoải mái đến từng đốt xương.
-“ Vậy ra còn phải luyện qua công pháp của anh nữa.”-Cơ Diễm không có thắc mắc lời của Vô Tà vì nàng biết song kiếm mà nàng và Dao Tuyết đang trú ngụ tiền thân là của sư phụ Vô Tà nên công pháp luyện thể này phải có luyện qua công pháp mà Vô Tà đang tu luyện mới có thể luyện thành.
...
...
...
Ngày quyết đấu cuối cùng cũng đến, Vô Tà và Thanh Nhi lúc này đã dịch dung thành bề vẻ bề ngoài hắn dùng để gặp người khác ở đế đô, ngồi trên phi kiếm tại một vị trí mà góc nhìn đầy thuận lợi về phía sân đấu dùng một trận pháp ẩn thân che giấu đi thân ảnh và khí tức. Hắn có thể cảm nhận xung quanh có không ít cường giả tới muốn theo dõi trận đấu.
-“ Tà ca này liệu tên tiểu tử đó có đến không vậy?”-Thanh Nhi nhàm chán hỏi, trận đấu cấp bậc thấp nàng không cảm thấy chút hứng thú nào cả, nếu không vì Vô Tà nàng đã chẳng ở đây rồi.
-“ Còn nhớ tiểu tử dùng dị hoả ở đại hội chứ? Là tiểu tử Tiêu Viêm đó.”-Vô Tà nhún vai nói.
-“ Hèn gì em thấy ngọn lửa quen quen thì ra hắn là Tiêu Viêm đó hả.”-Thanh Nhi biết Vô Tà để lại cho Tiêu Viêm một viên đan hoả lúc ở Thạch Mạc thành.
-“ Hắn là dịch dung nên lát nữa tới là khuôn mặt khác. ừm, tiểu tử Tiêu Viêm tới kia rồi.”-Vô Tà thấy nơi xa một thiếu niên mặc hắc bào trên lưng đeo một thanh trọng thước từng bước lên bậc thang tiến đến khu vực thi đấu.
-“ Cây thước đó có vẻ là hàng tốt đó.”-Vô Tà cảm thấy thanh trọng thước không phải là dạng vừa.
-“ Quá sức thô.”-Cơ Diễm lập tức nói-“ Cây quạt lần trước anh lấy đâu rồi.”
-“ Ta thấy nó nặng quá nên không có dùng, quên mất chưa trả lại em.”-Vô Tà lấy cây quạt ra tay cầm quạt liền trĩu xuống.
-“ Tài liệu làm ra cây quạt này là dùng huyền thiết thạch làm, cùng nguyên liệu với thanh thước kia nhưng lượng tài liệu dùng là nhiều gấp đôi nên khả năng cũng gấp đôi luôn.”-Cơ Diễm giới thiệu.
-“ Cái gì? Gấp đôi tài liệu? Nếu thật vậy thì cây trọng thước quá thô đi.”-Vô Tà vạn phần kinh ngạc-“ Mà khả năng của nó là gì?”
-“ Áp chế tốc độ vận chuyển đấu khí xuống còn năm thành, rất có lợi cho việc tu luyện.”-Cơ Diễm liền nói-“ Lúc trước anh đang áp chế tại đan điền nên em cũng không có nói qua, giờ anh dùng nó mà tu luyện đi.”
-“ Được, ta hiểu rồi. Hiện tại ta cũng đang luyện thể điều này thì phù hợp đây.”-Áp chế còn một nửa tốc độ vận chuyển thì lúc rời tay khả năng liền bùng nổ, điều này giống với đeo cát vào chân mà tập chạy khi quen với việc đó rồi bỏ ra tốc độ liền nhanh hơn nhiều.
-“ Nặng hơn?”-Vô Tà đang liên tưởng đến đeo cát tập luyện liền chợt nghĩ đến việc nếu tu luyện dưới trọng lực nặng hơn thì luyện thể sẽ tốt hơn, hơn nữa khi bỏ đi trọng lực đó sức mạnh liền bùng nổ. Nghĩ là làm liền, Vô Tà lấy ra một lọ ngọc máu của thượng cổ yêu thú Thánh cấp mà Cơ Diễm có trong Diễm kiếm nàng cũng không nhớ là yêu thú gì nhưng chắc chắn là thánh cấp vì chỉ có máu thánh cấp trở lên nàng mới thu hoạch thôi.
-“ Tuyết Nhi em giúp ta khắc mấy cái trận pháp trọng lực lên chiến nhẫn này đi, dùng máu yêu thú này mà khắc.”-Vô Tà đưa qua cho Dao Tuyết vì chiến nhẫn vị trí có thể khắc rộng chưa tới nửa phân nên để Dao Tuyết khắc là tốt nhất.
-“ Anh cần mấy cái? Loại nào?”
-“ Bốn cái loại tăng một lần trọng lực đi.”-Vô Tà suy nghĩ giây lát liền trả lời, thêm bốn lần vậy là gấp năm lần trọng lực bình thường điều này là quá đủ rồi, còn việc dùng loại tăng một lần trọng lực thì đây là đơn giản, giới hạn một người đeo nó là ảnh hưởng và năng lượng cần thiết duy để duy trì thấp mấy giọt máu yêu thú Đấu Thánh kia liền đủ gần như là vĩnh viễn rồi.
-“ Được.”-Dao Tuyết gật đầu, rất nhanh bốn trận pháp mini được khắc lên.
-“ Em làm thật tốt.”-Vô Tà khen một tiếng rồi nhận lấy đeo lên ngón tay, ngay lập tức cả người hắn nặng chịch xém chút ngã từ phi kiếm xuống, cầm thêm chiếc quạt huyền thiết kia hắn muốn không đi nổi luôn.
Vô Tà liền cho mình một lý do để thu chiếc nhẫn và chiếc quạt vào trong giới chỉ-“ Ta giữ sức cho lát nữa, sau đó mới bắt đầu.”
-“ Được.”-Cơ Diễm cũng không phản đối điều này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...