Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Phân tích trong đống da bụng của thú Gong Li một lúc, Nhất Hào phân
tích: "Chủ nhân, miếng da bụng của thú Gong Li này so với miếng Benson
miêu tả kia hoàn toàn không tương đồng, đặc biệt là những chỗ lồi lõm
không bằng phẳng này, nếu như muốn vẽ ma pháp đồ án, đồng thời đem tinh
thần lực phân bố cân đối đặt lên bên trên, độ khó lại tăng thêm gấp đôi. Tuy nhiên lại có miếng da bụng của Gong Li khác tốt hơn nhiều, nó có độ dày mỏng cân đối, bằng phẳng nhẵn bóng, là điều kiện tốt nhất để lựa
chọn chế tạo ma pháp quyển trục."

Tiếu Ân cầm lấy hai miếng da
thú Gong Li trong không gian hư cấu, dùng ngón tay vuốt tỉ mỉ, đúng là
cảm thấy có chút không giống, nhưng trên góc độ xúc giác ngón tay mà
nói, không thể nào có thể nhận biết được sự khác biệt tỉ mỉ đó một cách
rõ ràng.

Nhưng hắn lập tức cười khổ một tiếng, hóa ra cùng một
loại da ma thú cũng là có sự khác biệt rất lớn, vốn không thể giải quyết giống nhau được. Nếu như không có cách nào cách nào nhận ra sự khác
biệt nhỏ nhặt đến cực điểm này, vậy thì cho dù là người có thực lực hơn
đi nữa, cũng đừng hòng thuận lợi hoàn thành ma pháp quyển trục.

Nghĩ tới những lời Benson đã nói, trong lòng Tiếu Ân quả là có chút coi thường.

Benson nói, nhất định phải có một loại năng lực dự đoán đặc thù mới có thể trở thành người chế tác quyển trục, điều này căn bản là nói lung tung. Thật không ngờ đến gã Benson này hóa ra cũng có tư chất lừa đảo, lời nói ra
thực là làm người khác xoay vòng vòng, ngay cả đến bản thân lúc nãy cũng tin tưởng lời của hắn.

Thật ra, chỉ cần trải qua ngàn vạn lần
luyện tập thì tuyệt đối đại đa số ma pháp sư đều có thể phát hiện sự

khác biệt nhỏ bé của miếng da thú. Đồng thời tùy theo số lần chế tạo
nhiều lên, hiệu quả cũng càng ngày càng tốt hơn.

Nó giống như là
vẽ tranh, nhìn một người vẽ tranh điêu luyện, hạ bút giống như có thần
giúp, vẽ ra bất kỳ cái gì cũng đều đẹp đến mê hồn.

Họ có thể làm
được như thế, dĩ nhiên là cần có thiên phú nhất định, nhưng quan trọng
nhất, vẫn là sự cố gắng khổ luyện, nếu như không trải qua sự luyện tập
ngàn vạn lần, làm sao có thể đạt được đến mức ấy.

Chỉ là trong
thế giới ma pháp, ngoại trừ sau lưng có chỗ dựa, ngoài nhập môn học đồ
và người hầu học đồ có thể được cung cấp miễn phí vật liệu ma pháp, ma
pháp học đồ bình thường vốn dĩ không có nhiều cơ hội luyện tập số lượng
lớn. Vì thế trong hội giao dịch, những ma pháp quyển trục này mới đến
mức phải giành giật như vậy mà thôi.

"Chủ nhân, người có thể cảm thấy được không?" Nhất Hào mở to đôi mắt sáng ngời chớp chớp hỏi.

Mặt Tiếu Ân hơi hồng, lắc đầu nói: "Ta chỉ có thể cảm nhận thấy một chút khác biệt trong đó, nhưng cụ thể lại không thể cảm thấy dù là một ít."

"Đó là điều rất bình thường." Nhất Hào nói thẳng: "Ngài suy cho cũng không phải là máy phân tích, hiển nhiên không có cách nào nhận biết được kết cấu phân tử."

"Kết cấu phân tử?"

"Vâng, ta vừa nãy thực ra đã thực hiện phân tích kết cấu phân tử, vì thế mới có thể có được kết luận chính xác như vậy." Nhất Hào tỏ vẻ đắc ý trả lời.

Tiếu Ân hít một hơi dài, hắn cuối cùng đã hiểu, sự cách biệt giữa sức con người với máy móc rốt cuộc lớn như thế nào rồi.

Nhìn thấy bộ mặt ủ rũ của Tiếu Ân, Nhất Hào vội vàng khuyến khích: "Chủ nhân, muốn nắm vững điều này tất nhiên là có độ khó nhất định, nhưng
dưới sự giúp đỡ của tôi, ngài nhất định có thể phân biệt được."

Đôi mắt của Tiếu Ân như phát sáng hỏi: "Làm như thế nào?"

"Ngài tuy rằng không có cách nào tiến hành phân tích kết cấu phân tử, nhưng
chỉ cần tập vẽ trên mười vạn lần, vậy thì cho dù là nhờ vào ký ức và cảm giác từ bản năng, ngài cũng có thể đại khái nhận ra sự khác biệt của da thú, lúc đó tỉ lệ thành công vẽ thành công của ngài sẽ trên tám phần."

Tiếu Ân khẽ gật đầu, mặc dù không có cách nào đạt được mười phần, nhưng như thế hắn cũng đã mãn nguyện lắm rồi.

Còn như mười vạn lần luyện tập kia, đối với Tiếu Ân đã trong Nhất Hào không gian tiến hành vô số lần huấn luyện mà nói, sớm đã luyện thành thói
quen rồi.


Nhất Hào ân cần lấy ra một cây cốt bút hư cấu, đem những chất lỏng màu xanh nhạt giống nhau lần lượt chuyển qua.

Tiếu Ân đã nhận thức một cách sâu sắc về ý nghĩa của thực hành, cho dù sự
hiểu biết lý luận của bản thân có phong phú hơn nữa, nhưng nếu như không trải qua thực hành, vậy thì tất cả đều chỉ là hoa trong gương, trăng
trong nước, lầu các trên không thôi.

Nhẹ nhàng cầm cốt bút lên,
Tiếu Ân trong tim tái hiện lại tình hình Benson lúc đó, năng lực đem tất cả tinh khí thần đều tập trung lại, rất rõ ràng là phải trải qua một
thời gian dài luyện tập.

Tuy nhiên một điểm này đối với Tiếu Ân
mà nói chẳng hề có vấn đề gì cả, vì trong lúc tập quảng bá thể thao, hắn đều phải duy trì trạng thái tập trung tinh thần cao độ, đối với hắn mà
nói, bất kỳ lúc nào đem toàn bộ sự chú ý tập trung lại, đều chỉ như là
đồ chơi của trẻ con mà thôi.

Nhẹ nhàng ung dung, chiếc cốt bút
chạm vào một miếng da bụng của thú Gong Li, các lộ tuyến ma pháp quen
thuộc trong não hắn chớp mắt thành hình, nếu chỉ nói về sự nắm vững ma
pháp và độ thuần thục, thì đừng nói là Benson, ngay cả đến Maren cũng
không hẳn đã so sánh được với Tiếu Ân.

Chỉ là cái bức tranh này
hình thành trong đầu và dùng cốt bút vẽ ra, sự thật thì đó là hai việc
hoàn toàn khác nhau, nếu như đổi thành một người mới học khác, khẳng
định rằng sẽ chân tay lúng túng chỉ lo chỉnh trên chỉnh dưới, mà chỉ cần phân thần một chút, thì lần vẽ đó sẽ thất bại hoàn toàn.

Nhưng Tiếu Ân thì lại khác, tay hắn ổn định như núi, hạ bút như bay, cứ như thế từng đường từng đường được vẽ ra.

Không bao lâu sau, một bức tranh với những mạng lưới ma pháp đã hiện lên trên mặt da thú, mặc dù là trong không gian hư cấu, nhưng màu sắc tươi đẹp

vẫn khiến cho người ta thấy vui mắt như thường.

Tiếu Ân thở ra một hơi dài, từ trạng thái lúc nãy hồi phục trở lại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Vào lúc này, hắn vô cùng cảm ơn Nhất Hào, nếu như không phải hàng ngày
trong lúc luyện tập tinh thần lực, đã quen với việc dán mắt vào màn
hình, đồng thời dùng ngón tay vẽ theo, thì hôm nay hắn chẳng có cách nào thuận lợi hoàn thành như vậy.

"Nhất Hào, thấy thế nào?" Tiếu Ân hơi đắc ý hỏi.

"Hỏng rồi."

"Hả, cái gì?"

"Ngài thất bại rồi." Âm thanh lãnh đạm của Nhất Hào cắt ngang ảo tưởng trong lòng Tiếu Ân.

"Có chỗ nào không đúng sao?"

"Mặc dù ngài thành công trong việc đem tinh thần lực đặt lên trên đó, nhưng
còn một số chỗ vẫn phát sinh tình trạng không đồng đều tồn tại." Nhất Hào trong lúc Tiếu Ân học tập, giống như biến thành một con người khác, là hình tượng mặt sắt vô tư đúng nghĩa.

Tiếu Ân khép hờ mắt, sử dụng tinh thần lực thử cảm ứng, quả nhiên phát hiện ra một vài vấn đề nhỏ.

Mặc dù chỉ là vài vấn đề nhỏ nhưng lại có thể làm cho quyển trục thất bại hoàn toàn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui