Một thần quốc ít nhất cần mười vạn thần lực kết tinh, đối với một thần linh hai bàn tay trắng mà nói làm sao có thể dễ dàng đạt được như vậy.
Tiếu Ân há miệng thở dốc, thật sự là ngượng ngùng nói cho hắn, mình ở thần giới đã có thần quốc của chính mình, hơn nữa ngay cả số lượng tín đồ nòng cốt cũng đạt tới con số hàng tỷ, hơn xa số lượng sinh vật trí tuệ trên viên tinh cầu này.
Hắc Long Vương đảo mắt nhìn xung quanh, cất cao giọng nói:
- Tiếu Ân, tài nguyên nhân khẩu nơi này không tồi, mặc dù kém ba trăm triệu một chút, cũng không có khả năng tất cả đều trở thành tín đồ của chúng ta. Chẳng qua ở trong trăm năm khởi đầu này, hẳn là cũng đủ để chúng ta sử dụng.
Tiếu Ân ngẩn người, hỏi ngược lại:
- Chúng ta?
Ánh mắt của Hắc Long Vương trừng lên, nói:
- Vô nghĩa, đương nhiên là chúng ta rồi. Có thứ tốt, ta sẽ không quên ngươi, ngươi cũng ở lại chỗ này, cùng ta cùng nhau vượt qua thời gian trăm năm ban đầu này. Làm một vị thần linh, trước phải chịu được tịch mịch, chỉ cần chúng ta có thể thành công thành lập thần quốc, phi thăng thần giới. Như vậy ta nhất định tiến cử ngươi cho... khụ khụ, Long thần bệ hạ. Thỉnh cầu ngài cho phép ngươi trở thành thần linh ngoại vi của long thần nhất mạch chúng ta.
Vỗ bả vai Tiếu Ân một cái, Hắc Long Vương tràn đầy tin tưởng nói:
- Chỉ bằng thực lực của ngươi và ta, tranh thủ ở trong năm mươi vạn năm tiến giai đến thần linh bậc thấp, trong ba triệu năm tiến giai đến thần linh bậc trung, về phần thần linh bậc cao và chủ thần sao, chúng ta cũng phải cố gắng. Chỉ có điều có thuận lợi tiến giai hay không, vậy phải xem duyên phận rồi. Tuy nhiên chỉ cần có thể tiến giai đến thần linh bậc trung, ngươi đã có tư cách trở thành khách nhân trong thần quốc của long thần bệ hạ. Nếu trở thành thần linh bậc cao, như vậy đã có thể trở thành thần linh ngoại tộc hạch tâm, hưởng thụ đãi ngộ đồng dạng với thần linh long tộc chúng ta.
Sau khi nghe được kế hoạch "to lớn" như thế của Hắc Long Vương, Tiếu Ân càng khó có thể mở miệng.
Chẳng qua hắn quả thật cảm ứng được, Hắc Long Vương đã xem hắn như bằng hữu tri kỷ, nếu không quyết không có khả năng lấy ra tinh cầu hoang vu không có thần linh hiếm thấy như vậy cho mình cùng hưởng.
Tiếu Ân do dự một chút, nói:
- Lão Hắc...
Hắc Long Vương lập tức giật mình, dường như cho tới bây giờ cũng không có ai gọi hắn như vậy. Chẳng qua sau khi Tiếu Ân gọi như vậy, trong lòng hắn cũng không có gì phản cảm, chẳng qua chỉ nhíu mày, nói:
- Ngươi có một sủng vật, hình như cũng kêu là lão hắc.
- Yên tâm, ta vẫn gọi hắn Hắc Toàn Phong, sẽ không lẫn lộn hắn và ngươi.
Tiếu Ân cười nói.
Hắc Long Vương hừ lạnh một tiếng, không ngờ cam chịu cách gọi này, ánh mắt của hắn lại nhìn thoáng qua xung quanh, trong mắt có một loại cảm giác kiêu ngạo nói không nên lời, nói:
- Đề nghị của ta, ngươi nghĩ như thế nào?
Tiếu Ân cười ha hả, nói:
- Ngươi chẳng lẽ đã quên, ta chính là ngoại tộc trưởng lão của bộ tộc Nguyệt tinh linh.
- Vậy thì như thế nào.
Hắc Long Vương khinh thường nói:
- Bộ Tộc tinh linh sở trường chẳng qua là kỹ xảo, mặc dù nhân số của bọn họ so sánh nhiều một chút, nhưng nếu thực sự phát sinh xung đột với long tộc chúng ta, ta cam đoan có thể đánh bọn họ xuống trần thế. Ta có thể cam đoan, bên trong thần giới bộ tộc quang minh lợi hại nhất là...
Tròng mắt của hắn vừa chuyển, nói:
- Khẳng định chính là long tộc nhất mạch chúng ta.
Sắc mặt của Tiếu Ân lập tức trở nên cực kỳ thú vị, mắt hắn đầy trông mong nói:
- Thật sự là kỳ quái, ta dường như nghe người ta nói qua, ở bên trong thần giới, hùng mạnh nhất trong quang minh nhất hệ, hình như là một vị bệ hạ gọi là Odin Lage thần vương.
- Hả, Odin Lage?
Hắc Long Vương kinh ngạc hỏi:
- Ngươi làm sao biết tên của vị thần linh vĩ đại này?
- Bởi vì ta đã từng làm giáo hoàng của Odin Lage thần vương bệ hạ.
Tiếu Ân thành thật nói
Hắc Long Vương lập tức trợn mắt xem thường, cũng không còn chút thần thái nào như vừa rồi ở cùng với những hắc long kia nữa.
- Nếu ngươi đã từng làm giáo hoàng của Odin Lage thần vương bệ hạ, như vậy ta chính là Odin Lage thần vương bệ hạ.
Hắc Long Vương bất mãn oán giận nói một câu, sau đó nói:
- Odin Lage thần vương bệ hạ cũng không phải thần linh bình thường, thực lực của hắn ngay cả là ở trong thần giới cũng được công nhận là một trong tứ đại thần vương, chúng ta cũng không thể tính toán hắn vào trong.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hỏi:
- Thần giới tứ đại thần vương rốt cuộc là những ai?
Hác Long Vương rề rà một chút, nói:
- Bên trong thần giới, vốn có tam đại thần vương, phân biệt là thần vương của ba hệ cổ lão nhất, thực lực của bọn họ vô cùng mạnh mẽ, cũng không ai biết bọn họ rốt cuộc ẩn nấp bao nhiêu thực lực. Chẳng qua có một truyền thuyết là, nếu ở dưới tình huống nguy hiểm nhất bọn họ thậm chí còn có thể mượn dùng năng lượng của lôi điện màu tím trong truyền thuyết.
- Lôi điện màu tím? Cái này cũng không có gì là giỏi.
Tiếu Ân thử nói.
Hắc Long Vương hung hăng trừng mắt nhìn hắn, nói:
- Năng lượng của lôi điện màu tím chính là được xưng cấm chú của thần tộc, ngươi còn nghĩ rằng không có gì không?
Tiếu Ân cười khổ một tiếng, dưới điều kiện tiên quyết không thể lấy ra tiểu mộc kiếm, hắn quả thật rất khó giải thích với Hắc Long Vương, kỳ thực lôi điện màu tím thực sự không có gì đặc biệt hơn người.
- Tam đại thần vương xưng hùng thần giới vô số năm, mãi đến mấy trăm vạn năm trước, một vị tử linh pháp sư kiệt xuất xuất hiện.
Vẻ mặt của Hắc Long Vương dần dần trở nên ngưng trọng, xem ra đối với hắn mà nói vị thần linh kia ở trong lòng hắn khẳng định đã lưu lại dấu vết căn bản là không thể mất đi:
- Vị tử linh pháp sư kia từng đắc tội với vô số thần linh bậc thấp, cũng bị vô số thần linh bậc thấp trong thần giới đuổi giết. Nhưng vận khí của hắn rất tốt, không biết như thế nào biến mất ở trong toàn bộ thần giới. Khi ấy vô số thần linh bậc thấp đã tiến hành việc tìm kiếm quy mô lớn nhất ở thần giới và hạ giới, nhưng gần như lục soát khắp toàn bộ thần giới và vũ trụ đều không thể tìm được tung tích của hắn.
Hai mắt của Tiếu Ân hơi sáng lên, năng lực của thần linh có hùng mạnh hơn nữa cũng là có hạn, muốn tìm kiếm khắp vũ trụ gần như là việc không có khả năng. Chẳng qua năng lực của vị tử linh pháp sư kia thực sự là không thể tin nổi, nếu đổi lại là một người khác. phỏng chừng đã sớm phải đền tội rồi.
- Sau đó chuvện này dần dần lắng xuống, nhưng không có ai nghĩ tới, qua mấy vạn năm sau, hắn không ngờ đã trở lại.
Hắc Long Vương cười khổ nói:
- Lần này, ngay từ đầu hắn có vẻ khiêm tốn hơn so với trước kia. Nhưng sau đó trong lúc vô tình hắn lại để thần linh khác phát hiện một bí mật. Vì bí mật này, ở bên trong thần giới, ngoại trừ ba vị cổ lão thần vương vĩ đại nhất kia, bao gồm cả thần linh cấp bậc thần vương của ba hệ, gần như đều gia nhập vào việc đuổi giết hắn.
Mặt của Tiếu Ân lần thứ hai biến sắc. Nếu nói lần đầu tiên đuổi giết vị tử linh pháp sư kia là những thần linh bậc thấp, cho nên hắn còn thoát được. Nhưng khi lần thứ hai hắn bị chúng thần đuổi giết, lại gần như toàn bộ thần linh trong thần giới, chênh lệch trong đó cũng thật sự là quá lớn.
Đã tới tình trạng này, Tiếu Ân thực sự là bội phục sát đất đối với vị tử linh pháp sư kia, không còn có từ ngữ gì có thể hình dung sự vĩ đại của hắn.
Đây quả thực chính là làm địch với toàn bộ thần giới, hơn nữa cuối cùng vẫn đứng vững. Nếu thần linh như vậy còn không thể xưng là một trong tứ đại thần vương, như vậy phỏng chừng trong thần giới và hạ giới cũng không có người nào có tư cách.
Nhớ lại cuộc nói chuyện với Vô Danh ngày xưa, Tiếu Ân có chút mơ hồ hiểu được, vị tử linh pháp sư kia rốt cuộc là ai.
Ngàv xưa khi hắn chưa trở thành thần linh, đã phát sinh xung đột với nữ thần Ánh Trăng, kết quả khi hắn dựa theo lời nói của Vô Danh huyễn hóa ra khuôn mặt của một người, nữ Thần Ánh Trăng vĩ đại thậm chí ngay cả một chút thời gian dừng lại cũng không có, ngay trong nháy mắt đã chạy trốn.
Sau đó, khi Tiếu Ân đăng môn bái phỏng, nữ thần Ánh Trăng kiêng kị vị thần linh hư ảo giả dối phía sau Tiếu Ân kia, thậm chí còn đáp ứng đem tặng ba người Sara. Đây là nhượng bộ như thế nào, quả thực có thể nói là nịnh nọt.
Hắn trước kia vẫn không hiểu rõ đây rốt cuộc là vì sao, nhưng sau khi đã kiểm chứng lời nói của Vô Danh và Hắc Long Vương, hắn rốt cuộc đã hiểu được đạo lý trong đó.
Nêu như ở tình huống đó, sau khi hiểu lầm Tiếu Ân là người phát ngôn của vị thần linh kia, chỉ sợ bất kể thần linh nào cũng sẽ làm ra lựa chọn đồng dạng.
Đón ánh mặt trời, Tiếu Ân hít một hơi thật dài hỏi:
- Lão Hắc, năng lực của vị tử linh pháp sư kia nắm giữ có phải là có thể khiến thần cách tự động trưởng thành, hơn nữa cuối cùng đạt tới trình độ thần cách hoàn mỹ?
Hắc Long Vương ngạc nhiên, hỏi:
- Đúng vậy, ngươi làm sao biết được?
Khóe miệng của Tiếu Ân có chút nhếch lên, nói:
- Có một số việc, bất kể giấu diếm như thế nào, vẫn sẽ có người biết được. Đúng như câu nói của quê hương chúng ta, không có giấy bọc được lửa, không có tường ngăn được gió.
Hắc Long Vương suy nghĩ một chút, rốt cục gật đầu một cái, nói:
- Ngươi nói có đạo lý, nhưng ta cũng từng ở thành Louis một năm, vì sao chưa từng nghe qua những lời này nhỉ?
Tiếu Ân ngẩn người, hỏi:
- Ngươi đi qua công quốc Louis, còn ở lại đó một năm?
- Đúng vậy.
- Vì sao.
Hắc Long Vương cười ha hả, nói:
- Ngươi nơi đó có người giảng bài, không ngờ là bốn ngụy thần, mặc dù thuộc tính của bọn họ tu luyện cũng không giống ta, nhưng cũng có những chỗ tham khảo nhất định. cho nên ta ở nơi đó nghe khoảng một năm.
Hắc Long Vương có chút tiếc nuối nói:
- Đáng tiếc chính là, bốn ngụy thần của ngươi mời đến có chút keo kiệt, không chịu lấy những thứ áp đáy hòm của bọn họ ra dạy.
Tiếu Ân vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Lão Hắc, nếu đổi lại là ngài, dưới loại tình huống truyền thụ này, ngươi sẽ dốc túi truyền thụ sao?
Hắc Long Vương cười ha hả, từ đó không nhắc tới chuyện này nữa. Trong lòng Tiếu Ân thầm kêu một tiếng hổ thẹn, nói:
- Sau này, ta sẽ nhớ rõ trong thần giới đã từng xuất hiện một nhóm lớn nhân vật như vậy. Hắc Long Vương kiềm chế vẻ tươi cười trên mặt, nói:
- Đúng vậy, cũng không ai biết những người này rốt cuộc đến từ địa phương nào. Chẳng qua những người này có một đặc điểm chung, bọn họ chẳng những nhận thức lẫn nhau, hơn nữa thần cách của bọn họ đều có tính trưởng thành hiếm có, đều có thể trở thành thần cách hoàn mỹ của thần vương tương lai.
Nói tới đây, Hắc Long Vương thở dài một hơi, nói
- Những người này thật sự là quá hùng mạnh, tốc độ tu luyện của bọn họ đã không phải thần linh, mà là...
Dừng một chút, Hắc Long Vương thực sự là không có cách nào hình dung tốc độ tu luyện của những người này, đành phải nói:
- Dù sao tốc độ tu luvện của bọn họ nhanh không thể tin nổi ở trong trăm vạn năm nhất định có thể trở thành thần linh siêu giai có được thực lực thần vương.
Tiếu Ân hơi trầm ngâm một chút nói:
- Lão Hắc, thần linh muốn tấn thăng, ngoại trừ thần cách, còn cần thần tính, linh hồn và thần thể dung hợp, ngoài ra thần quốc và vô số tín đồ hạch tâm đều không thể thiếu được. Ở dưới sự truy sát của nhiều thần linh như vậy, bọn họ làm sao phát triển thần quốc?
Hắc Long Vương sâu kín thở dài nói:
- Bọn họ căn bản là không có phát triển thần quốc.
Tiếu Ân ngẩn người, hỏi ngược lại:
- Cái gì?
Hắc Long Vương giơ hai tay, nói:
- Nếu bọn họ giống như thần linh bình thường, chậm rãi dựa vào thần quốc để phát triển, như vậy căn bản là không thể sống yên ổn ở thần giới. Nhưng bọn họ căn bản là chưa từng phát triển thần quốc gì, cũng không phân liệt phân thân và hình chiếu gì, chính là đơn giản rèn luyện thần thể, tu luyện thân mình đến trình độ tương đương với thần vương.
Sắc mặt của Tiếu Ân có chút cổ quái nói:
- Bọn họ đều điên rồi sao? Chẳng lẽ bọn họ chính là dựa vào thần thể bản thân tác chiến? Cũng không sợ người khác giết lấy thần cách sao?
Hắc Long Vương giật giật môi, nói:
- Bọn họ căn bản là không sợ, bởi vì bọn họ phân thành mấy tiểu đội, sức chiến đấu của mỗi một tiểu đội cũng không yếu, hơn nữa bởi vì là bản thể tác chiến, cho nên tốc độ của bọn họ cực nhanh, căn bản không phải là thần linh sử dụng thần quốc có thể đuổi theo.
Lão long vương ngẩng đầu lên, dường như đang nhớ lại huy hoàng của ngày trước:
- Mấy trăm vạn năm trước, số lượng của thần linh vượt quá ba lần hiện giờ, lúc ấy dưới sự liên thủ của thần linh ba hệ tập kích những thần linh đột nhiên xuất hiện, lại có thần cách có tính trưởng thành đó. Ngay từ đầu, tất cả thần linh đều nghĩ, bọn họ khẳng định có thể làm được, bởi vì lúc ấy những thần linh mới xuất hiện chẳng qua chỉ có cảnh giới của thẩn linh yếu nhược. Nhưng vị tử linh pháp sư kia xuất hiện, hắn sáng tạo ra một loại phương pháp chiến đấu kỳ lạ, để những người này xé lẻ ra, dựa vào tính linh hoạt của thần thể, lần lượt trốn qua sự bao vây tiễu trừ của vô số thần linh. Sau khi trải qua mười vạn năm, những người này không ngờ đều tấn thăng thành thần linh bậc trung, bậc cao.
Nói tới đây, ánh mắt của Hắc Long Vương lộ vẻ khủng bố. Tiếu Ân nghiêm nghị hỏi:
- Bọn họ bắt đầu phản kích sao?
- Phải
Cổ họng của Hắc Long Vương hơi giật giật, cho dù là hắn đã tấn thăng thành thần linh, nhưng khi tự thuật đoạn lịch sử này, trong lòng vẫn tràn đầy sợ hãi như trước.
- Bọn họ quả thật đã bắt đầu phản kích, hơn nữa mỗi một lần ra tay đều là vài vị thần linh liên thủ đi công kích một thần quốc. Bởi vì các thần linh còn lại không chịu rời khỏi thần điện Thiên Không đi cứu viện, hơn nữa nhóm người này không có thần quốc liên lụy, cho nên hành động tự nhiên, tới đi như bay, thậm chí lúc đó ngay cả vận mệnh chi thần cũng không thể dự đoán được mục tiêu kế tiếp của bọn họ. Cuối cùng, có rất nhiều thần linh đều bị bọn họ đánh lén đắc thủ. ngav cả nữ thần Ánh Trăng tiền nhiệm trong Tinh linh nhất mạch cũng ngã xuống khi đó, cho nên mới khiến Raphael nhặt được tiện nghi, trở thành nữ thần Ánh Trăng mới của tinh linh tộc.
Tiếu Ân ừ một tiếng, đã có một chút hiểu biết đối với nguyên nhân Hắc Long Vương vẫn có chút khinh thường nữ thần Ánh Trăng. Chẳng qua đây là vận mệnh, bất kề là ai cũng không có cách nào thay đổi.
Hắc Long Vương tiếp tục thở dài một tiếng, nói:
- Khi đó toàn bộ thần giới đều rối loạn. Bọn họ không chỉ ra tay đánh chết thần linh, hơn nữa còn hiểu được giá họa cho người khác, khiến thần linh ba hệ trong thần giới căm thù lẫn nhau, cuối cùng thậm chí còn nổ ra chúng thần đại chiến, ngay cả chủ thần cũng ngã xuống rất nhiều. Hơn nữa, dựa theo tốc độ tấn thăng như vậy, lại qua mấy chục vạn năm, chỉ sợ ngay cả cường giả cấp bậc thần vương cũng phải nguy hiểm. Chẳng qua khi đó, nhưng thần linh trong thần giới đã không có cách nào đối phó với những thần linh hùng mạnh mới xuất hiện này.
Tiếu Ân cười lạnh một tiếng, nói:
- Đó là tự nhiên, nhưng thần linh mới này lúc ban đầu đều không thể tiêu diệt, như vậy khi bọn họ đạt tới bậc trung, cao, tự nhiên không có khả năng tiêu diệt rồi.
Hắc Long Vương lắc lắc đầu, cũng không biết là đang tiếc hận cái gì, nói:
- May mắn khi đó tam đại tối cổ lão thần vương bệ hạ vẫn chưa từng tham dự trong đó xuất hiện, làm một người hòa giải. Vị tử linh pháp sư kia vẫn là cảm kích đối với tam đại thần vương, bởi vì ba vị này từ đầu đến cuối đều không tham dự bao vây tiễu trừ đối với hắn. Nếu không, với thực lực thông thiên của tam đại thẩn vương, hắn cũng chưa chắc có thể thuận lợi trốn thoát.
Tiếu Ân nắm hai tay lại, phát ra một tiếng kêu rất nhỏ của xương cốt, dường như sau khi nghe đoạn chuyện cũ này cảm khái nói:
- Những thần linh không có thần quốc này đâu? Bọn họ đều đi nơi nào rồi?
- Không rõ lắm.
Hắc Long Vương có chút tiếc nuối nói:
- Nói cũng kỳ quái khi các thần linh không đuổi giết bọn họ nữa, bọn họ lập tức náo loạn nội chiến mà phân liệt. Chẳng qua ở bền trong thẩn giới, vẫn còn có mấy chỗ cấm địa thẩn linh bậc cao đều biết, nếu tiến vào nơi đó, có lẽ có thể nhìn thấy bọn họ, nhưng càng có khả năng vì vậy mà ngã xuống.
Tiếu Ân suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi:
- Lão Hắc, ngươi vì sao biết rõ ràng như vậy?
Khóe miệng của Hắc Long Vương lộ ra một tia tươi cười chua xót, nói:
- Bởi vì năm đó ta cũng từng tham chiến, chẳng qua vận khí của ta vô cùng kém, ở trong trận chiến cuối cùng, gặp phải một vị thần linh nào đó trong đó, bị ăn mòn thành bạch cốt Cũng may thần của ta thấy ta đáng thương, sau khi chiến tranh hoàn toàn kết thúc, đã đưa ta vào chỗ vui chơi của một vị thần linh nào đó để an dưỡng. Nhưng không nghĩ tới thần linh của nơi vui chơi kia không ngờ sau đó không hiểu sao đã ngã xuống, vì vậy ta ở trong đó căn bản là hấp thu không đủ năng lượng để khôi phục cơ thể của mình, mãi đến mấy vạn năm sau, ngươi xuất hiện mới thôi.
Hắn nhìn Tiếu Ân. nói:
- Lại nói tiếp, ngươi đã cứu ta hai lần.
Tiếu Ân cười ha hả, lắc lắc đầu. nói:
- Trùng hợp, đều là trùng hợp.
Hắc Long Vương cũng không tranh cãi nữa, chỉ có chút nghi hoặc nói:
- Những thần linh mới xuất hiện năm đó thực sự là kì quái bọn họ vì sao không cần tín ngưỡng lực chứ? Cũng không kiến tạo thần quốc, lấy thần thể mạo hiểm, điều này thực sự làm cho người ta khó có thể tiếp nhận rồi
Tiếu Ân bật cười, nói:
- Có lẽ, bọn họ đã quen phương thức tác chiến này.
- Không có khả năng, thần linh kiến tạo thần quốc, ẩn cư thần điện Thiên Không, đây là việc lưu truyền vô số năm trước tới nay, lấy thần thể tác chiến, mặc dù uy lực khổng lồ. nhưng đó là phương thức tác chiến của thượng cổ thẩn linh và thượng cổ ma quái trong truyền thuyết. Chẳng lẽ bọn họ đều là nhưng thần linh của thượng cồ sao?
Tiếu Ân im lặng không nói, hắn nghĩ tới Vô Danh từng giải thích, chủ đề có liên quan tới cái tinh bích kia, không biết vì sao, trong lòng của hắn không ngờ liên tưởng đến tình hình khi linh hồn của mình xuyên qua.
Trong mơ hồ không biết lấy phương thức linh hồn phiêu đãng bao lâu, cuối cùng tiến vào cái quang động cực lớn kia, bị nhốt ở trong quang động không biết bao nhiêu năm, may mắn rời khỏi nơi đó.
Hết thảy hết thảy, nếu xác minh lẫn nhau với lời nói của Vô Danh, chẳng lẽ không thể thuyết minh một vài thứ sao?
Thật lâu sau, Tiếu Ân buông tha tự hỏi nói:
- Có lẽ, bọn họ là thượng cổ ngụy thần xuyên qua một thứ gì đó mà trở về.
Hắc Long Vương vẻ mặt không thể tin nổi, nói:
- Thượng cổ ngụy thần đã diệt sạch, làm sao có khả năng thông qua truyền tống trận đồ trở lại?
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, nói:
- Không phải truyền tống trận đồ, mà là một loại... một loại tinh bích.
Tiếu Ân hít một hơi, nói:
- Ta hiện tại còn không có hiểu rõ ràng, sau này sẽ nói cho ngươi được không?
Hắc Long Vương cổ quái đánh giá hắn một chút, sảng khoái nói:
- Được, sau này nói tiếp.
Tiếu Ân do dự một chút, hỏi:
- Gã tử linh pháp sư kia tên gọi là gì?
Hắc Long Vương lập tức có chút rụt cổ, trì hoãn một chút, mới nói từng chữ một:
- Texas!
- Texas.
Tiếu Ân chậm rãi nhắc lại tên này, hắn cuối cùng đã biết tên của vị thần linh này. Trầm ngâm một lát, Tiếu Ân thay đổi đề tài hỏi:
- Lão Hắc, ta từng gặp qua một vị thần linh bậc trung của hắc long tộc, tên là Christian, ngươi nghe nói qua chưa?
- Christian...
Hai mắt của Hắc Long Vương mở to, nói:
- Đương nhiên, Christian ở mấy trăm vạn năm trước từng là Hắc Long Vương của phân chi thứ mười hai dưới hạ giới. Mặc dù thiên phú của hắn không bằng ta, mỗi lần giao thủ ở trong đại hội long vương đều thua trên tay ta, nhưng tốt xấu cũng là một vị Hắc Long Vương hùng mạnh. Ngoại trừ ta, hắn là hắc long có hy vọng nhất trở thành thần linh trong hắc long nhất tộc.
Tiếu Ân có chút kinh ngạc nhìn Hắc Long Vương, không thể tưởng tượng được hắn và Christian còn có giao tình này.
- Tiếu Ân, ngươi vì sao đột nhiên hỏi đến hắn"
- Bời vì hắn có một việc, dường như là có liên quan đến tiền đồ của toàn bộ hắc long nhất tộc, chẳng qua hắn cũng không muốn cho các đồng bạn long tộc khác biết, cho nên sau khi cảm nhận được khí tức của ngươi trên người ta đã tìm tới cửa.
Tiếu Ân kể lại tỉ mỉ một lần chuyện của mình và Christian, chẳng qua lại che dấu loại cảm giác đặc thù kia của mình.
Hắc Long Vương lập tức nhíu mày, nỉ non nói:
- Thứ có liên quan tới toàn bộ hắc long nhất tộc? Đó là cái gì, ta làm sao không biết.
Tiếu Ân cười hì hì nói:
- Không biết không có vấn đề gì, chúng ta có thể đi xem một chút, nếu thực sự là có lợi cho hắc long nhất tộc, chúng ta cũng có thể thuận tay giúp một chút.
Hắc Long Vương liên tục lắc đầu, nói:
- Không được, hiện tại Christian đã là thần linh bậc trung, nếu có chuyện ngay cả hắn cũng không thể giải quyết, như vậy chúng ta, hai người vừa mới châm thần hỏa, tiến giai thần linh ngay cả thần quốc cũng chưa có cho dù là chạy qua, chẳng qua cũng là liên lụy, chỉ có phần chịu chết vô ích mà thôi.
Vè tươi cười trên mặt Tiếu Ân dường như càng trở nên rạng rỡ, nói:
- Lão Hắc, kỳ thực có một việc ngài đã hiểu lầm.
- Cái gì?
Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng, nói:
- Lão Hắc, kỳ thực ta đã đi qua thần giới, hơn nữa đã thành lập thần quốc thuộc về mình ở thần giới.
Ánh mắt của Hắc Long Vương ở trong nháy mắt có chút thẳng, nhưng chỉ chốc lát cũng đã khôi phục bình thường, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Tiếu Ân, trên khuôn mặt có chút co giật, đột nhiên hỏi:
- Ngươi đây là phân thân?
- Đúng vậy.
Tiếu Ân lập tức đem khí tức phóng ra, mặc dù chỉ là một phân thân mà thôi nhưng khí thế của hắn lại vượt qua Hắc Long Vương lúc này rất xa.
Kỳ thật nếu đổi lại là một thần linh, hoặc là truyền kỳ, ngụy thần khác ở thần giới, như vậy khi lần đầu tiên nhìn thấy Tiếu Ân phân thân, liền có thể khẳng định thân phận của hắn. Dù sao, ngoại trừ đám người kia không cần thần quốc, lấy thần thể hoành hành trong thần giới, thì cũng không có thần linh nào lấy thần thể phiêu đãng xung quanh.
Cho nên sau khi nhìn thấy thần linh, 99.999% đều là phân thân.
Đương nhiên, nếu như gặp được xác suất cực kỳ nhỏ nhoi kia, đụng phải thần thể chân chính của thần linh, như vậy mười phần chính là những cường giả siêu cấp phỏng chừng đã đạt tới cấp bậc thần vương.
Chẳng qua, Hắc Long Vương và Tiếu Ân quá quen thuộc, gần như có thể nói hắn nhìn Tiếu Ân từ một đại ma pháp sư bình thường từng bước trưởng thành lên. Đối với hắn mà nói Tiếu Ân có thể châm thần hỏa trước hắn một bước, cũng đã là một việc rất giỏi. Cho nên hắn mới có thể lôi kéo Tiếu Ân tới tinh cầu đã sớm chuẩn bị tốt này, muốn báo đáp ân cứu mạng lần thứ hai của hắn.
Hắc Long Vương mặc dù hùng mạnh, ý nghĩ cũng vô cùng linh hoạt, nhưng nếu muốn hắn không có căn cứ đoán ra Tiếu Ân đã là thần linh bậc trung, như vậy cho dù hắn là long thần, cũng không thể nghĩ đến.
Thở dài một hơi thật dài Hắc Long Vương thì thào nói:
- Ta nên sớm nghĩ đến, ta nên sớm nghĩ đến...
Tiếu Ân cười khổ một tiếng. Quả thật, trong hai người bọn họ tùy tiện đổi một người. Hắc Long Vương sợ là đã sớm đoán được, nhưng chính bởi vì quá quen thuộc, cho nên ngược lại không đoán ra.
- Lão Hắc, muốn đi thần quốc của ta nhìn xem không.
Tiếu Ân dò hỏi.
Nếu đổi lại một người khác có đề nghị này, Hắc Long Vương khẳng định là lo lắng, sợ đối phương là vì mưu cầu thần cách và một thân long bì long cốt long tâm long giác của mình. Nhưng đối với Tiếu Ân, hắn lại không có lòng phòng bị lớn như vậy. Dù sao hắn nghĩ đến, một phần tư hồn phách của Tiếu Ân đã hòa hợp nhất thể với hồn phách của hắn, nếu như hắn chết, Tiếu Ân cho dù không điên, ít nhất cũng phải rơi vào thời gian ngủ say ngàn năm, cho nên Tiếu Ân tuyệt đối sẽ không mưu hại hắn.
Thoáng trầm ngâm một chút, Hắc Long Vương nói:
- Được, đi thần quốc của ngươi nhìn xem, ta cũng muốn biết, ngươi rốt cuộc hùng mạnh đến mức nào.
Tiếu Ân duỗi tay vung lên, một đạo cường quang từ trong hư vô bắn ra, bao lấy hai người bọn họ, sau khi hào quang biến mất thân ảnh của bọn họ cũng nháy mắt biến mất không thấy.
Hào quang thật lớn đột nhiên từ không trung xuất hiện, Tiếu Ân đã xuất hiện ở phía trên chủ thần điện của thần quốc đại lục.
Sau khi các tín đồ phía dưới nhìn thấy Tiếu Ân trên không trung, bất kể có phải tín đồ đang cầu nguyện trong thần điện hay không, đều đồng loạt bỏ xuống tất cả trong tay, cung kính mà thành kính bái phục trên mặt đất.
Trong chủ thần điện đột nhiên vang lên tiếng chuông du dương trong trẻo, tiếng chuông này phiêu đãng về phương xa, dường như vĩnh viễn không bến bờ.
Rất xa, đồng dạng truyền lại tiếng chuông đồng dạng, những tiêng chuông này dần dần nối thành một mảnh trong khu vục có người ở của toàn bộ thần quốc.
Không bao lâu, tất cả các tín đồ trong thần quốc đều biết một sự kiện, đó chính là thần linh của bọn họ đã giáng lâm.
Mặc dù tuyệt đại bộ phận các tín đồ không thể thấy thần linh, nhưng trong lòng của bọn họ lại đồng thời trở nên háo hức sục sôi.
Tín ngưỡng lực khổng lồ mà tràn đầy thuần khiết đột nhiên từ bốn phương tám hướng tràn về phía thần điện Thiên Không, nháy mắt đã hình thành thế ba đào mãnh liệt.
Bên trong thần điện, bản thể của Tiếu Ân và Hắc Long Vương đang ngồi đối diện, về chuyện đến lừa bịp phần đông tín đồ phía dưới lại giao cho phân thân đi làm.
Lúc này Hắc Long Vương sau khi yên lặng cảm ứng được tín ngưỡng lực mênh mông hùng mạnh tới cực điểm gần như khó có thể tưởng tượng ở bên ngoài thần điện Thiên Không kia, biểu tình trên mặt xen lẫn hâm mộ và không thể tin nổi.
- Tiếu Ân, ngươi thực sự là một thần linh sơ giai sao?
Thật lâu sau, Hắc Long Vương dò hỏi.
Tiếu Ân duỗi tay vung lên, một vị nữ tì xinh đẹp cầm một cái khay đi lên, Hắc Long Vương liếc mắt nhìn về phía nữ tì này, ánh mắt lập tức ngưng trọng.
Với thực lực của hắn tự nhiên nhìn ra, tu vi của nữ tì này đã đạt tới cảnh giới ngụy thần. Chẳng qua đây cũng không phải nguyên nhân khiến hắn cảm thấy rung động, chân chính khiến hắn cảm thấy không thể tin nổi chính là vị nữ tì này không ngờ là một vị long tộc, mặc dù cũng không phải hắc long, nhưng cũng là chủng tộc bậc cao trong long tộc, một thành viên của ngân long.
Ánh mắt của Hắc Long Vương nhìn qua mấy người hầu còn lại trong Thần điện.
Bề ngoài của những người hầu này đều là trẻ tuổi tuấn mỹ, bất kể là nam hay nữ nhìn qua đều khiến người ta vui vẻ thoải mái, nhưng sắc mặt của Hắc Long Vương lại càng trở nên ngưng trọng hơn.
Trong mắt của hắn, những người hầu trẻ tuổi này cũng không phải người đơn giản gì, mà là một ít cao thủ khủng bố hùng mạnh đến cực điểm. Ở trong những cao thủ này, có loại ma thú siêu giai long tộc, phượng hoàng, cũng có nhân loại, thú nhân, tinh linh, thậm chí còn có người lùn (ải nhân), vân vân, còn có một số người khí tức trên người ngay cả hắn cũng không thể nhận ra. Chẳng qua chỉ cần cảm ứng khí tức không kém hơn hai tộc long, phượng trên người bọn họ, liền biết bọn họ tuyệt đối là chủng tộc siêu cấp.
Đương nhiên, Hắc Long Vương tự nhiên là không có khả năng biết, những người này đều là những chủng tộc hùng mạnh đã duyệt tuyệt ở Thời kỳ thượng cổ, hiện giờ ngoại trừ bên trong thần quốc của tam đại cổ lão thần vương, sợ là cũng chỉ có ở trong thần quốc của Tiếu Ân mới có thể nhìn thấy mấy người.
Chẳng qua, bất kể những người này là chủng tộc gì, bọn họ đều có một đặc điểm, chính là hùng mạnh, bất kể là người nào đi xuống hạ giới, phỏng chừng đều có thể mạt sát tên tà nhãn ma quái cấp bậc ngụy thần kia.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tên ma quái ngụy thần kia thành thành thật thật giao thủ, nếu như hắn xoay người bỏ chạy, cũng không có bao nhiêu người có thể đuổi được.
Ngắm nhìn xung quanh một chút, hắn thực sự không nghĩ ra, Tiếu Ân rốt cuộc từ đâu tìm đến nhiêu tín đồ thành kính như vậy. Tín ngưỡng lực cuồn cuộn mãnh liệt chuyển hóa thành thần lực kết tinh thuần khiết này đã khiến hắn khó có thể tin, lại thêm những người hầu hùng mạnh trên thần điện Thiên Không đủ để mạt sát hắn hiện tại cả trăm lần, Hắc Long Vương thực sự có chút đầu choáng mắt hoa.
Hắn lại lần nữa nhìn vào mắt Tiếu Ân, chỉ cảm thấy hôm nay dường như đã tiến vào trong ảo giác của thần thoại, làm sao mọi thứ đều vượt ngoài ý liệu của con người.
Tiếu Ân hơi cười, nói:
- Lão Hắc, đây chính là tử kim thạch ngươi thích nhất, không nếm thử một chút sao?
Thực ra lấy thời gian thành thần của Tiếu Ân đến xem, gần như là không có khả năng đạt được tín ngưỡng của thành viên long tộc vĩ đại. Nhưng ở trong một tỷ tín đồ hạch tâm của Quang Minh Thủy Mẫu phóng ra, lại bao hàm gần như tất cả các chủng tộc, trong đó tự nhiên cũng có các chủng tộc siêu cấp như long tộc, phượng hoàng. Hơn nữa thành viên của những chủng tộc siêu cấp này cả đám đều là cường giả chân chính, cho nên Tiếu Ân mới có thể tuyển chọn một ít tiến vào thần điện Thiên Không.
Dù sao những tín đồ này đều thuần khiết giống như tờ giấy trắng, hơn nữa tín ngưỡng lực đều quy về một hệ quang minh, cho nên Tiếu Ân cũng không lo lắng vấn đề trung thành của bọn họ.
Hắc Long Vương tiện tay lấy một nắm tử kim thạch trong khay, cứ như vậy tùy tiện đút vào miệng, trong miệng không ngừng không ngừng vang lên tiếng rốp rốp, dường như ở dưới loại tình huống mạnh mẽ nhai nuốt này, có thể khiến cho trong lòng của hắn giảm bớt lo lắng một chút.
Tiếu Ân châm chú nhìn Hắc Long Vương, nói:
- Lão Hắc, ta hiện tại đã là thần linh bậc trung rồi.
Tiếng rốp rốp trong miệng của Hắc Long Vương chợt dừng lại một chút, sau đó lại lần nữa vang lên, đợi cho một nắm tử kim thạch này đều nuốt xuống, hắn mới cười khổ một tiếng, nói:
- Kỳ thực sau khi nhìn thấy thần quốc của ngươi, ta đã biết ngươi ít nhất cũng là thần linh bậc trung, nhưng sau khi nhìn thấy số lượng và thực lực những tín đồ đó của ngươi, ta thậm chí còn hoài nghi ngươi đã đạt tới cảnh giới thần linh bậc cao.
Tiếu Ân mỉm cười, tín đồ của hắn có thể nói hoàn toàn là nhặt tới, hơn nữa thông qua kết nối với Thủy Mẫu, hắn biết Thủy Mẩu tồng cộng đã tiêu diệt vượt quá mười tỷ Vũ Khí Diệt Thế. Nói cách khác ở trong cơ thể của Thủy Mẫu, còn ẩn chứa tín đồ quang minh thuần khiết vô cùng khổng lồ.
Chẳng qua với quy mô hiện giờ của thần quốc, một tỷ cũng đã không kém bao nhiêu, nếu như nhiều hơn nữa, khó tránh sẽ dẫn tới một ít ánh mắt không ngờ, cho nên hắn đã tạm thời dập tắt ý muốn tiếp tục lấy tín đồ từ trong Thủy Mẫu.
Nhìn Hắc Long Vương, ánh mắt của Tiếu Ân vô cùng chân thành, nói:
- Lão Hắc, ta có thể cung cấp cho ngươi đại lượng thần lực kết tinh, để ngươi kiến tạo thần quốc, cũng có thể thu mua mảnh vỡ thần cách cho ngươi, giúp ngươi thành lập thần điện ở hạ giới, ngươi xem như thế nào?
Hắc Long Vương liếc mắt nhìn hắn một cái, đột nhiên cười nói:
- Ngươi lo lắng một phần tư linh hồn trong cơ thể ta, cho nên mới nghĩ đến muốn cột ta vào cạnh ngươi sao.
Tiếu Ân nao nao, cười sâu xa khó hiểu, nhưng cũng không phủ nhận, nếu như để hắn tiếp tục hiểu lầm như vậy, đối với hai bên đều tốt.
Hắc Long Vương lại nắm một nắm tử kim thạch, sảng khoái nhai nói:
- Ta đáp ứng, điều kiện như vậy nếu ta còn không đáp ứng, thì thật là quá ngu ngốc. Chẳng qua, ta có một vấn đề hy vọng ngươi có thể nói cho ta biết.
- Ngươi nói đi.
- Ta muốn biết...
Sắc mặt của Hắc Long Vương giờ khắc này trở nên dị thường ngưng trọng:
- Thần cách của ngươi có phải giống như những thần linh kia, đều có tính tự trưởng thành hay không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...