Trong tay hắn vốn có không ít tử kim thạch, nhưng trước khi đi sau khi dọn dẹp lại vòng không gian, chỉ lưu lại hơn trăm viên mà thôi. Cho nên hai nghìn tử kim thạch, căn bản là không có.
Khẽ lắc đầu, Tiếu Ân rất rõ ràng lấy ra hai giọt nước gần như trong suốt, vô cùng xinh đẹp, nhẹ nhàng thả xuống cái khay vàng, sau đó thu tiêu mộc kiếm vào vòng cổ không gian, đợi sau khi trở về, nhất định phải nghiên cứu kỹ một chút.
Tên người hầu trước mặt hắn chẳng qua chì là một bộ xương khô vừa mới có được trí tuệ không bao lâu mà thôi, nhìn vật phẩm trong cái khay, dùng thanh âm cực kỳ khó nghe nói:
- Khách nhân, ngài đưa sai đồ rồi. Chúng ta cần chính là hai nghìn tử kim thạch.
Tiếu Ân ngẩn ra, hắn vô cùng ngờ vực, chẳng lẽ ở địa phương này không chấp nhận chuvện giao dịch bằng thần lực kết tinh sao?
Nhưng còn không chờ hắn kịp nói, một cơn gió trong nháy mắt lướt tới trước mặt hắn, bộ xương khô vừa rồi đứng trên đài cao nói thao thao bất tuvệt chủ trì cuộc bán đấu giá dùng tốc độ nhanh như tia chớp cất hai giọt thần lực kết tinh trên cái khay vàng đi, đồng thời kèm theo một đá, trực tiếp đá bay bộ xương khô đang cầm khay vàng sang một bên.
Sau đó, nó mới ngoác cái miệng rộng màu trắng bạc ra mà nói:
- Khách nhân tôn kính, xin ngài tha thứ, hắn cái gì cũng đều không hiểu.
Tiếu Ân cười khanh khác rồi xoay người rời đi.
Bộ xương khô kia do dự một chút rồi nói:
- Khách nhân tôn quý, ngài mua đồ ở chỗ chúng ta, có cần chúng ta cung cấp dịch vụ bảo vệ an toàn cho ngài hay không? Nếu ngài cần, chúng ta có thể cam đoan sự an toàn của ngài trên phiến lãnh địa này, giá cả cũng rất phải chăng?
Tiếu Ân nao nao, bộ xương khô hóa ra là một nhân vật tinh minh, biết rõ tà nhãn kia có ý đồ xấu với mình, không ngờ còn dám đề xuất yêu cầu như vậy.
Tuy nhiên lấy thân phận của hắn, nếu đáp ứng thì chắc là có thể làm người ta cười đến rụng răng mất.
Nhẹ nhàng cười, Tiếu Ân chậm rãi nói hai chữ:
- Không cần.
Sau khi hắn rời khỏi tòa kiến trúc này, phía sau hắn có vô số ánh mắt dõi theo bóng hắn.
Những người này đương nhiên đều nhận ra hai hạt tròn tròn như hai giọt nước vừa rồi là cái gì, ở trong lòng lập tức dâng lên một cảm giác rằng Tiếu Ân thật thâm sâu khó dò.
Nhưng mà ngay khi Tiếu Ân vừa rời khỏi tòa kiến trúc này, hắn lập tức cảm nhận được một cỗ sát khí mãnh liệt ập xuống đầu hắn.
Một tà nhãn to lớn đến độ so với người được cho là cao lớn cũng to hơn mấy lần xuất hiện. Hắn đang dùng ánh mắt khát máu và giễu cợt nhìn Tiếu Ân.
Tiếu Ân đột nhiên mỉm cười, không biết từ khi nào, ở phía sau tà nhãn, Day Ville đã ung dung xuất hiện, trong tay hắn cầm siêu cấp ma pháp đạo cụ băng tuyết tráo như thể là cầm một túi vải trắng...
Một đạo hào quang màu đỏ sậm phát ra từ trên người tà nhãn. Đi kèm với chúng là khí tức đầy tàn bạo và điên cuồng của tà nhãn.
Đây là năng lực chiến đấu cường đại nhất cùa tà nhãn. Đặc biệt là về phương diện có thể ảnh hướng đến tâm linh của các sinh vật khác càng có thêm chút độc đáo.
Từ chuvện này mà nói, thủ đoạn công kích của tà nhãn cũng có chút tương tự thần tính, chẳng qua uy lực thực sự chênh lệch quá lớn mà thôi.
Mắt thấy tà nhãn sắp phát động công kích, những người chung quanh Tiếu Ân sớm đã tản ra. sợ bị tay bay vạ gió.
Nhưng mà, ngay khi con mắt to lớn đầy lực lượng tà ác của tà nhãn đã hoàn toàn chuyển thành màu hồng, Day Ville đứng ở xa xa sau hắn vung tay ném ra một sợi dây ánh sáng như người bình thường tiện tay ném túi rác vậy.
Băng tuvết tráo bay đến giữa không trung thì trong nháy mắt hóa lớn rồi khó khăn lắm mới chụp được tà nhãn khổng lồ vào bên trong. Trong khi mọi người trợn mắt há hốc mồm, chăm chú nhìn bằng ánh mắt không tin nổi thì băng tuvết tráo đã hoàn toàn bao phủ tà nhãn đầy khí tức hung hãn và hoàn toàn chặn những luồng sáng bắn ra từ con mắt duy nhất của hắn.
Thể tích tà nhãn không nhỏ. Day Ville chậm chạp lết tới như rùa đang bò. mãi mới bước được năm bước. Sau đó hắn vung tay kéo một cái. băng tuyết tráo lập tức lộn một vòng, rơi xuống tay hắn một cách cực kỳ khéo léo.
Sau khi băng tuvết tráo rời khỏi, thân thể khồng lồ của tà nhãn lại một lần nữa xuất hiện. Tuy nhiên lúc này tà mắt cũng không còn thô bạo và hung hãn như bình thường nữa.
Cũng không phải thứ sinh vật của hắc ám thế giới vốn dĩ trời sinh đã thế nay đột nhiên sửa đổi tính tình mà là bởi vì bất cứ thứ gì mất đi sinh mạng rồi mà lại chưa biến thành vong linh sinh vật đều biến thành như thế.
Tất cả màu đỏ trên người tà nhãn đã biến mất. Hiện ra trước mặt mọi người là một màu trắng làm người ta sợ đến trắng bệch cả ra.
Chẳng qua là ngắn ngủn năm bước đã khiến tà nhãn đang trong trạng thái nổi giận, nhiệt độ cơ thể cao tới hơn trăm độ biến thành một khối băng. Uy lực cường đại đến bực này đủ để cho bất cứ kẻ nào cũng phải lác mắt.
Tay Day Ville run run cầm băng tuyết tráo lên. Hắn giống như là vừa làm một việc tầm thường nhỏ nhặt như phủi bụi trên áo chẳng hạn rồi lại sóng vai Tiếu Ân chậm rãi đi xa dẩn, ở phía sau bọn họ, để lại một đám người đang ngơ ngác nhìn nhau.
Tà nhãn này có thanh danh cực kỳ vang dội ở khu vực này. bản thân lại là một cường giả ngàn năm truyền kỳ hùng mạnh. Thậm chí còn có người nói. hắn chắc chắn có thể trong vòng ngàn năm nữa tiến giai ngụy thần.
Nhưng cho dù là ai cũng không thể ngờ. hắn hôm nay không ngờ chết ở đây mà còn chết trong tình trạng không đánh trả nổi một đòn. Điều này đối với người biết chuvện mà nói thật sự là một chấn động không gì sánh bằng.
Có thể trong khoảnh khắc giết chết truyền kỳ hơn nữa còn là một truyền kỳ hùng mạnh thì sẽ là nhân vật như thế nào?
Trong nhất thời, trong ánh mắt mọi người nhìn về phía hai nguời Tiếu Ân và Day Ville đều mang theo một chút kinh hãi và một chút sùng bái.
Trên lầu cao của tòa nhà đấu giá. có vài người đang thu tất cả mọi chuvện xảy ra vào trong mắt.
Mấy nguời bọn họ nhìn nhau vài lần, không khỏi có sự khiếp sợ đến mức khó có thể tin nổi. Một tên pháp sư mặc áo bào đen sờ sờ mấy sợi râu trước ngực mình, nhưng là đột nhiên phát hiện tay mình hụt hẫng. Hoá ra hắn đã vô tình nhổ đứt bộ râu dài bình thường vẫn quý hơn châu báu mầy lần.
Hắn thở dài một tiếng, hỏi:
- Các vị, các vị thấy thế nào?
- Rất mạnh. Người kia thật sự rất mạnh.
Một thanh âm u ám vang lên:
- Có thể dễ dàng giải quyết một vị truyền kỳ, bề ngoài xem như công lao của món ma pháp đạo cụ kia. nhưng ta nhớ lại khi người này khống chế ma pháp đạo cụ này đã đạt tới trình độ gần như hoàn mỹ. Nếu là ta đoán không sai người này chỉ sợ...
Thanh âm này tuy rằng ngừng lại. nhưng lại có một thanh âm tương đối trẻ đột nhiên vang lên:
- Người đó tuyệt đối là cảnh giới ngụy thần. Chỉ có điều người đầu tiên ta nhìn không thấu. Tuy nhiên phỏng chừng cũng là cùng một cảnh giới. Nếu không khi đối mặt tên kia cũng không có khả năng bình tĩnh như thế.
Chủ nhân của thanh âm này rõ ràng rất được mọi người tôn kính. Tuy nhiên đối với việc Tiếu Ân cũng là ngụy thần không có bao nhiêu người tin.
Ngụy thần. Đó chính là danh hiệu cao nhất dưới thần rồi đó.
Đừng tưởng ở luân hồi giới thì ngụy thần nhìn qua dường như là vô cùng vô tận nhưng trên thực tế đám ngụy thần đó cũng chỉ có ở thời điểm đó mới có thể tụ tập với quy mô như thế.
Kỳ thật nếu chia bình quân, một viên tinh cầu thích hợp cho người sống sẽ có một ngụy thần. Đương nhiên, ở một số địa phương thí dụ như là khu mộ của ngụy thần thần bí này cũng có một số nhất định cường giả bậc cao như vậy.
Nhưng cho dù là như thế, ở một bình đài nhiều nhất cũng chỉ có duy nhất một ngụy thần thôi. Mà trong đó tuyệt đại bộ phận ngụy thần ờ các bình đài đã sớm theo dòng sông thời gian mà tan vào khói bụi.
Thanh âm kia dừng một lát rồi nói:
- Giúp ta thông báo chủ nhân, ở chỗ chúng ta xuất hiện hai cường giả thực lực tương đương với ngụy thần bình thường không biết có mưu đồ gì. Xin lão nhân gia chú ý nhiều hơn.
Mọi người phía sau hắn ngơ ngác nhìn nhau. Chỉ vì một chuyện nhỏ bé không đáng kể mà không ngờ phải kinh động đại nhân. Điều này thật là quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Nhưng trước mặt người này cũng không có ai dám nói lời phản đối, cũng chỉ có cung kính vâng lệnh mà làm.
Tiếu Ân tự nhiên cũng không có khả năng biết sau khi hắn đi đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng không biết việc bọn họ đến đây đã bị vị chủ nhân chân chính của bình đài biết được.
Tuy nhiên trước khi hắn tới đây vốn cũng không tính chuyện hành động lén lút. Chỉ cần không để kẻ khác thấy diện mạo thật của mình còn thì hắn chẳng sợ gì cả.
Hai người đi một đoạn, cũng không có nói chuyện phiếm gì cả nhưng đã kịp truyền đạt tin tức lẫn nhau.
Day Ville rất cao hứng đối với việc hắn lại một lần nữa có một món đạo cụ thượng cổ bí truyền. Còn Tiếu Ân cũng minh bạch kẻ thống trị bình đài này rốt cuộc là một kẻ đáng sợ như thế nào.
Theo lời Day Ville, hắn đã nói chuyện rất vui vẻ và hòa đồng với vài tên trên bình đài. Đến tột cùng ai rảnh như vậy mà lại đi nói chuyện cùng hắn, Tiếu Ân cũng không biết được, về phần người kia nguyện ý hay không, cũng chẳng quan tâm. Chỉ cần Day Ville muốn thì hắn có trăm ngàn phương pháp hoàn thành chuyện này. Tóm lại, thống trị bình đài này một vị vong linh ngụy thần chân chính Han Musi.
Cũng không ai biết hắn đến tột cùng đã khống chế nơi này bao nhiêu năm. Chẳng qua nghe nói bình đài của hắn đã tồn tại ở khu vực trung ương trong thời gian dài nhất mà không bị hủy diệt. Chỉ thế thôi cũng có thể hiểu được danh tiếng và sức mạnh của hắn.
Ngụy thần này ở trong một tòa thành lớn ở trung ương của bình đài, cũng không biết đã bao nhiêu năm không xuất hiện trước mặt người ngoài. Nếu không phải vong linh cũng có được sinh mạng gần như vô cùng giống thần thì chỉ e có rất nhiều người đã phải hoài nghi sự sống chết của vị các hạ này.
Nếu đã biết chỗ vị này ở, hai người Tiếu Ân lập tức chuyển hướng, đi thẳng về phía tòa thành ở trung tâm của bình đài.
Tòa thành ở trung tâm bình đài không cần nghi ngờ gì nữa chính là nơi dễ thấy nhất. Tòa nhà cao nhất thì cho dù là ở xa xa cũng có thể dễ dàng nhận ra.
Hành động của bọn họ đã được một vài nguời để ý nhanh chóng báo tin về tòa thành lớn.
Tiếu Ân tuy rằng phát hiện có người giám thị nhưng cũng chẳng để vào mắt. Bởi vì mục đích chuyến đi này của bọn họ vốn phải là bí mật gì cả.
Thấy hai người bọn họ đi thẳng một mạch đến tòa thành trung tâm, lập tức làm cho rất nhiều người kinh hoảng. Toàn bộ tòa thành lập tức căng thẳng như gặp đại địch.
Tiếu Ân đi tới bên ngoài tòa thành, hắn liếc mắt một cái là thấy ngay ký hiệu kỳ lạ trên cổng tòa thành lập tức hiểu được hoá ra phòng bán đấu giá kia là cơ sở kinh doanh của tòa thành này.
Trách không được vì sao tà nhãn kia không ngờ kiêng kị như thế. Cũng không lạ chuyện bộ xương khô chủ trì bán đấu giá kia có tự tin như thế. Có thể bảo hộ hắn an toàn khi ở bình đài này hoá ra nguyên cớ là ở đây.
Đi tới cổng chính của tòa thành. Day Ville tiến lên, nói với hai vong linh toàn thân vũ trang, mặc áo giáp ma pháp:
- Tại hạ Day Ville. Muốn gặp mặt Han Musi các hạ tôn quý. Xin mời thông báo một tiếng.
Tên kia võ sĩ không chút ngăn trở, còn cung kính mời hai người bọn họ tới trong tòa thành.
Hai nguời Tiếu Ân tự nhiên sẽ không thấy kỳ quái. Nếu bọn họ ở hội đấu giá đã ra tay giết một tên tà nhãn cấp bậc truyền kỳ trong nháy mắt. vậy chắc chắn không thể gạt được người ở đây. Khi chưa biết ý đồ cụ thể khi đến đây của bọn họ thì chỉ cần không phải ngu ngốc sẽ không vô lễ với bọn họ.
Chờ trong một căn phòng hoa lệ được một lát thì một người mặc áo bào đen che kín toàn thân đi tới trước mặt bọn họ. cung kính nói:
- Nhị vị khách nhân tôn quý. Chủ nhân của ta, Han Musi miện hạ đã ở bên trong điện đợi các ngài ghé thăm. Xin mời đi theo kẻ hèn này.
Tiếu Ân đảo mắt qua người này. trong lòng có chút kinh ngạc. Thực lực người này đã đạt tới cấp truyền kỳ đỉnh phong. Nếu hắn đoán không sai thì chỉ trong vòng mười năm đến một trăm năm chắc chắn có thể tiến giai ngụy thần. Nhưng từ miệng hắn, hai chữ chủ nhân phát với sự tôn sùng từ tận đáy lòng. Xem ra Han Musi này về cơ bản có thê khẳng định chắc chắn là thượng cổ ngụy thần.
Địa vị của người áo đen trong tòa thành chắc chắc rất cao. Phàm là những chỗ hắn đi qua bất kể là ai đều cung kính thi lễ với hắn, mà hắn hoàn toàn không có phản xạ đáp lễ. Chỉ một chuyện nhỏ thế thôi cũng đủ thể hiện địa vị và quyền lực của hắn. Nếu Tiếu Ân đoán không sai, có lẽ đây chính là nhân vật số hai của bình đài này. duới Han Musi trên mọi người khác.
Đi qua một loạt những lầu các đình đài bài trí lộng lẫy. bọn họ đến một chiếc cầu dài đến hai mươi thước, rộng hai thước.
Dưới cầu là một hồ máu đỏ tuơi, thỉnh thoảng có thể thấy bọt khí sủi lên. Nhưng tràn ngập trong không khí là mùi máu tươi khai khái, tanh tưởi.
Tiếu Ân thậm chí còn có thể cảm ứng được trong huyết trì (hồ máu) này có hằng hà sa số những linh hồn đang trôi dạt bồng bềnh. Bọn họ đều đang tru lên thảm thiết, dùng phương pháp đặc biệt của linh hồn để nguyền rủa sinh linh và vong linh. Tiếu Ân hơi biến sắc, hỏi:
- Đây là chỗ nào?
Người áo đen trầm giọng nói:
- Là nơi chủ nhân của ta giết kẻ địch!
Tiếu Ân yên lặng nhìn cái hồ lớn này. chẳng nói chẳng rằng, chẳng qua chỉ là hừ lạnh một tiếng, đi theo gã áo đen bước lên cầu.
Nếu gã áo đen đã dẫn hắn đến chỗ này đương nhiên là có ý muốn thị uy. Nhưng muốn uy hiếp Tiếu Ân lúc này không phải là điều dễ dàng, ngược lại chuyện này khiến sự phản cảm đối với người nọ xuất hiện trong lòng Tiếu Ân.
Rổt cục, bọn họ cũng lặng lẽ bước qua hồ. đi tới một căn phòng rộng lớn trống trải.
Trong phòng này, trên mặt đất bằng phẳng rộng hơn trăm thước còn có một đài cao hơn trăm bậc thang. Mỗi một bậc thang đều do bạch ngọc mài dũa mà thành. Giá trị mấy thứ này thôi cũng đã đủ làm người ta ngạc nhiên thán phục không ngừng.
Trên đài cao chỉ có một chiếc ghế dựa rộng thùng thình. Trên ghế có một nam nhân vóc dáng cao lớn hơn xa người thường đang ngồi.
Tiếu Ân cảm thụ khí tức từ trên người nam nhân kia truyền tới. Nếu không phải đã sớm khẳng định đối phương là vong linh sinh vật thì e là Tiếu Ân cũng có chút hoài nghi đây thật ra là một nhân loại.
Bởi vì khí tức lưu lại chung quanh người hắn thật sự là rất giống một người sống hàng thật giá thật. Chẳng qua trong khí tức sinh mạng khổng lồ lại mơ hồ ẩn chứa một chút khí tức vong linh. Nếu ở thế giới bên ngoài thấy gã rồi bảo gã là một vong linh pháp sư cao lớn anh tuấn vậy chắc chắc cũng có không ít người sẽ tin tưởng những lời này.
Gã áo đen đi đến bậc thang dưới cùng, cung kính thi lễ rồi nói:
- Chủ nhân vĩ đại. Khách nhân đã đến..
Han Musi vung tay lên. Gã áo đen lập tức lui ra ngoài. Toàn bộ cung điện rộng lớn chỉ còn lại có ba người bọn họ.
Ba người nhìn nhau chăm chú. Bọn họ vừa cảm ứng khí tức đối phương vừa vô cùng cẩn thận khống chế khí tức của mình.
Dần dần, trên mặt Han Musi rốt cục lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn thờ dài một hơi thật dài rồi nói:
- Ta còn tưởng các ngươi cho dù là ngụy thần chẳng qua cũng chỉ là ngụy thần vừa mới tiến giai không bao lâu mà thôi, nhưng không thể tưởng được các ngươi không ngờ cũng là thượng cổ ngụy thần.
Tiếu Ân trong lòng khẽ động, biết hắn khẳng định tính sai. Tuy nhiên nếu không động thủ. uy lực do lĩnh vực lực lượng biểu hiện quả thật có thể so sánh với thuộc tính bản thân lĩnh vực của thượng cổ ngụy thần.
Về phần Day Ville, hắn tuy rằng cũng không phải thượng cổ ngụy thần chân chính, nhưng duới sự trợ giúp của siêu cấp ma pháp đạo cụ là băng tuyết tráo, hắn coi như tương đương với cường giả có được song trùng thuộc tính. Cho nên Han Musi kỳ thật cũng không nói sai gì cả.
Hơi hơi cười, Tiếu Ân và Day Ville đồng thời khẽ gật đầu làm lễ.
Bọn họ biểu đạt thái độ ngang hàng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không có mặc cho đối phương muốn làm gì thì làm. Nhưng điều này thật ra khiến Han Musi hơi yên tâm một chút.
- Nhị vị đến cung điện của ta không biết có gì cần phân phó? Nếu ta có thể làm được vậy cũng có thể xem xét một chút.
Han Musi từ tốn nói.
Day Ville tiên lên một bước, cười nói:
- Han Musi đại nhân tôn kính. Chúng ta lần này đến đây kỳ thật là muốn cùng ngài làm một vụ giao dịch.
- Giao dịch?
Han Musi cười ha ha nói:
- Không biết là giao dịch cái gì. Không ngờ cần hai vị nhân tài như vậy đến giao dịch?
Day Ville nhìn hắn một cái, còn Tiếu Ân và Nhất Hào đã sớm liên họp, không ngừng phân tích cường độ sức mạnh của Musi và truyền kết quả vào đầu Day Ville.
Trong lòng đã biết rõ ràng mọi chuyện, Day Ville cười nói:
- Chủ nhân của ta nghe qua danh tiếng của ngài, biết ngài hiện giờ đã là một vị ngụy thần siêu cấp có bốn thuộc tính và đang chuyển hóa thuộc tính thành thần tính.
Khuôn mặt anh tuấn của Musi trong nháy mắt cũng đã lộ ra một vẻ chấn động.
Người ngoài chỉ biết hắn là một cường giả ngụy thần ba thuộc tính. Nhưng không ai biết, mấy trăm năm trước hắn cũng đã thành công mở rộng ba thuộc tính thành bốn thuộc tính.
Hơn nữa càng quan trọng hơn chính là trong mấy trăm năm gần đây, hắn đã chuyển hoán thành công bốn thuộc tính thành bốn thần tính.
Đây tuyệt đối là bí mật lớn nhất của hắn. Để bảo vệ bí mật này, hơn ngàn năm qua hắn chua từng ra khỏi tòa thành này dù chỉ là một bước.
Đương nhiên, cũng bởi vì uy danh năm đó của hắn quá vang dội, cho nên trước khi người ta tin là hắn đã chắc chắn chết thì phỏng chừng cũng không có bao nhiêu kẻ dám có ý đồ xấu với chỗ này.
Hắn gay gắt nhìn chằm chằm Tiếu Ân và Day Ville. Han Musi cảm xúc trào dâng mênh mông. Hắn có suy nghĩ phải lập tức giết chết hai người này nhưng cuối cùng lại cũng không có hành động gì cả. Bởi vì hắn cũng không nắm chắc lắm, trừ hai người này ra còn ai khác biết bí mật này nữa hay không.
- Chủ nhân các ngươi là ai?
Han Musi lạnh lùng hỏi.
Day Ville chậm rãi ưỡn ngực, từ trên người hắn lập tức phát ra một vầng hào quang đan xen hai màu đỏ đen. Hào quang đầy khí tức cường đại và cũng đầy một loại lực lượng tinh túy. Bất kể là ai đến gần hào quang này đều có cảm giác phải cúi đầu bái lạy ngay.
Musi đương nhiên sẽ không quỳ lạy, tuy nhiên hắn cũng đã tự cho là mình đã minh bạch lai lịch đám người Tiếu Ân.
- Hóa ra là thần sứ các hạ đích thân đến. Thật sự là khiến Han Musi thụ sủng nhược kinh (CBRO: được sủng ái mà lo sợ).
Hắn dừng một chút rồi nói:
- Không biết chủ nhân nhị vị đến tột cùng là vị thần linh nào?
Số lượng thần linh tuy rằng thua xa ngụy thần, nhưng trải qua không biết bao nhiêu năm tháng phát triển, dựa theo thần cách mà phân chia thì chỉ có trời mới biết có bao nhiêu thần linh tồn tại.
Tuy nhiên nếu đã là thần thì hoàn toàn có thể lý giải vì sao hắn bị chú ý mà không bị hắn phát giác.
Day Ville hơi hơi lắc đầu, cũng không trả lời vấn đề này mà nói tiếp:
- Chủ nhân chúng ta lệnh cho chúng ta mang theo tình hữu nghị chân thành đến đây để cùng các hạ trao đổi một món đồ.
Han Musi khẽ động dung, hỏi:
- Món đồ gì?
Tuy rằng Day Ville mặc áo choàng màu đen phủ kín từ đầu đến chân và phóng ra ma pháp ẩn nấp, hoàn toàn che khuất khuôn mặt của hắn, nhưng trên người hắn rất tự nhiên tỏa ra một khí tức chân thành.
- Chủ nhân chúng ta muốn có một mảnh thần tính.
Hai mắt Musi đột nhiên trợn lên, tỏa ra hào quang mãnh liệt như hai ngọn đèn pha. Tiếu Ân thầm lắc đầu. Vong linh vẫn là vong linh. Nhân loại không làm ra chuyện như vậy.
- Ý tứ của các ngươi là muốn lấy tính mạng của ta sao?
Khóe miệng Han Musi chậm rãi nhếch lên, hiện ra một vẻ trào phúng. Hắn tu dưỡng vô cùng tốt, đến giờ phút này vẫn không trở mặt động thủ.
Vẻ mặt Day Ville và Tiếu Ân bất động, để mặc cho khí thế của hắn điên cuồng bùng nổ, nhưng không có ý chống cự.
Biểu hiện như vậy khiến Han Musi hơi an tâm một chút, ít nhất cũng không lập tức bỏ chạy. Tuy nhiên trong ánh mắt hắn vẫn đầy vẻ bất hảo.
Quả thật, nếu có kẻ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ngươi, hỏi ngươi lấy thứ quý giá nhất của mình, vậy bất kể người nào cũng không tươi cười đón chào.
Day Ville đột nhiên duỗi ra một bàn tay ra, nói:
- Han Musi các hạ tôn kính. Chúng ta đến cũng không ý cùng ngài đối địch. Chúng ta chỉ muốn cùng ngài tiến hành một cuộc giao dịch. Nếu ngài đồng ý. Chúng ta sẽ trao đổi. Nếu ngài không đồng ý. Chúng ta đương nhiên cũng sẽ không cưỡng cầu.
- Hừ! Giao dịch? Bất kể ngươi xuất ra cái gì cũng đừng nghĩ có thể đổi lấy thần...
Thanh âm Musi đột nhiên ngưng bặt. Ánh mắt hắn dường như đang sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào cái thứ vừa xuất hiện trên cánh tay đang vươn ra của Day Ville. Lúc này Day Ville đã mở lòng bàn tay hắn ra. Trong tay nắm chặt một mảnh thần cách. Bằng vào kiến thức và lịch duyệt của Han Musi thì chỉ cần liếc mắt một cái là biết lai lịch thứ này. Cho nên biểu tình của hắn mới có thể biến thành cổ quái như thế.
-Nguơi! Nguơi! Nguơi!
Musi liên tiếp nói ba chữ ngươi rồi cuối cùng lại nói không ra lời. Trong cuộc đời hắn đã trải qua. cho tới nay vẫn chưa bao giờ trải qua những chuyện như hôm nay. Thần cách và thần tính tuy rằng đểu là những thứ cần thiết để thành thần nhưng cho dù là kẻ ngu ngốc cũng biết thần cách thì chính mình không thể tự sinh ra. Còn thần tính chỉ cần cố gắng là sẽ có hy vọng chuyển hoán thành công. Đối với những ngụy thần cường đại như bọn họ mà nói chính là như thế.
Càng là ngụy thần cường đại thì khi tu luyện tới cực điểm càng có thể dễ dàng chuyển hóa bán thần lực của bản thân mình thành thần tính. Cho dù là một lần không thành công thì còn cơ hội khác. Nhưng thần cách không như thế. Thứ này chưa từng nghe nói qua có ai có thể tự động ngưng kết thành.
Cho nên khi hắn thật sự đối mặt với việc này, trong lòng không khỏi nửa mừng nửa lo. Trong đó kinh ngạc và do dự chiếm phần lớn.
Day Ville buông cánh tay xuống, nhưng mảnh vỡ thần cách duới sự khống chế của hắn cũng không rơi xuống mà quay tròn quanh bàn tay hắn.
Đây là một mảnh vỡ thần cách do đích thân Tiếu Ân luyện ra, cũng không có thuộc tính gì cả. Mảnh vỡ thần cách trong suốt lấp lánh giữa không trung, tỏa ra ánh sáng không theo quy tắc nào cả làm người ta có cảm giác hoa cả mắt.
Tinh quang trong mắt Musi sớm đã biến mất sạch sẽ. Trong ánh mắt đó giờ chỉ còn sự tham lam không cách nào che dấu được. Tiếu Ân có thể khẳng định. Nếu hắn không phải e dè thực lực hai người mình và nghĩ đến phía sau mình có thần linh sai khiến, vậy hắn đã sớm ra tay cướp đoạt.
- Các ngươi muốn dùng mảnh vỡ thần cách để trao đổi thần tính sao?
- Đúng!
Day Ville không chút do dự trả lời.
- Các ngươi cần thần tính gì?
Day Ville do dự một chút, dường như suy xét cái gì đó. Sau một lát, mới chậm rãi trả lời trong ánh mắt hơi khẩn trương của Han Musi:
- Trừ thần tính quang minh hệ, bất kể là thần tính trung lập hay là thần tính hắc ám đều có thể trao đổi.
- Các nguơi cần mấy cái thần tính?
- Vậy phải xem ngài có thể cung cấp thần tính tinh phiến đáng giá thế nào.
Musi trầm ngâm một lát, trên mặt lộ ra một nụ cười, nói:
- Thân sứ các hạ tôn kính. Thần tính của bản thân ta không thể trao đôi với ngài.
Day Ville vừa nghe liền giơ tay, lập tức hút thần cách đang phiêu dạt giữa không trung đang ra sức phô bày vẻ mê hoặc của mình nắm trong tay.
- Thật sự là rất đáng tiếc. Nếu ngài không có ý trao đổi. Vậy chúng ta cũng không làm phiền. Cáo từ.
Day Ville và Tiếu Ân lần lượt gật đầu chào hắn, xoay người bước đi không chút nào lưu luyến. Han Musi ngẩn ra. Hắn quả thật không ngờ đối phương hành sự quyết liệt như thế. Một lời không hợp liền lập tức bỏ đi. Hắn vội vàng cao giọng nói:
- Hai vị, xin dừng bước.
Hai người Day Ville dừng chân lại, cũng không quay đầu lại mà chi hỏi:
- Han Musi các hạ. Ngài còn có cái gì muốn nói. Chẳng lẽ muốn giữ hai người chúng ta lại sao?
Lúc này, đến lượt trong lời nói của Day Ville ẩn chứa một chút trào phúng.
Musi khẽ biến sắc. Đương nhiên trong lòng hắn cũng không thể tránh khỏi chuyện có ý niệm này trong đầu. Hơn nữa nói thật ra, nếu giao dịch tiếp theo mà không thành công, vậy hắn cũng tính liều một phen được ăn cả ngã về không.
Dù sao, mảnh vỡ thần cách đối với một kẻ đã chuyển hoán thần tính thành công như hắn quá trọng yếu. Chỉ cần có thể có được thứ này, vậy hắn cam tâm tình nguyện vứt bỏ sản nghiệp khổng lồ đã mất không biết bao nhiêu năm gầy dựng cùng vô số tâm huyết đổ vào đấy cũng sẽ không tiếc.
- Không. Ta chỉ muốn nói với hai vị rằng thần tính của bản thân ta không thể trao đổi nhưng ở trong tay của ta cũng có hai thần tính tinh phiến khác. Không biết hai vị có hứng thú không?
Day Ville lập tức xoay nguời lại, lạnh lùng nói:
- Han Musi các hạ. Thời gian của chúng ta vô cùng quý giá. Không nên tùy tiện đùa giỡn chúng ta.
Hắn không chút nào khách hỏi:
- Thần tính tinh phiến của ngài đâu?
Musi có chút xấu hổ đưa một tay ra. Ở trước mặt hắn lập tức xuất hiện hai điểm sáng thần bí.
Hai điểm sáng này cũng không có khí tức thần bí như ám dạ tinh thần của riêng hắc ám hệ thần linh nhưng lại có một loại lực lượng cường đại không hề kém cỏi hơn hắc ám hệ thần tính.
Từ khi vào đây Tiếu Ân vẫn không nói gì nhưng trong khoảnh khắc này đã phóng xuất tinh thần ý niệm, dò xét hai thần tính này một chút.
Một điểm sáng mang đến cảm giác chạm vào nó như chạm vào biển lửa ngập trời, dường như ngay cả toàn bộ thế giới cũng sẽ bị hủy bởi một kích.
Còn điểm sáng kia lại mang đến cho hắn một loại cảm giác yên ổn bình hòa, như khi đối mặt người nhà, làm cho người ta vô tình sảng khoái tinh thần.
Hai thần tính này tuy rằng không phải thần tính hắc ám hệ nhưng đều là thần tính trung lập hệ.
Một là nguyên tố hệ hỏa thần tính. Cái kia đại khái là một loại thần tính bảo vệ gia đình an binh. Hơi hơi gật đầu một cái, Tiếu Ân ra hiệu đồng ý
Hai con mắt Musi bỗng nhíu lại một chút. Hắn vốn tưởng rằng Day Ville mới là kẻ làm chủ chuyện này. Nhưng không thể tưởng được người thực sự ra quyết định lại là kẻ từ đâu đến giờ không nói một tiếng, trước sau vẫn đi theo phía sau Day Ville. dường như không có chút chủ kiến nào của mình cả.
Lúc này, trong lòng hắn lập tức nổi lên một cảm giác bí hiểm, mơ hồ có chút may mắn rẳng mình đã không lựa chọn trực tiếp trở mặt với đối phương.
- Được. Chúng ta đã thống nhất ý kiến.
Day Ville vung tay.
Ánh sáng chợt lóe lên trước mặt hắn, mảnh vỡ thần cách vững vàng bay về phía Han Musi. Ánh mắt Musi lộ ra vẻ vui mừng quá đổi và sự sung sướng như trút được gánh nặng.
Tuy rằng là một đổi hai, nhìn bề ngoài thì có vẻ thiệt thòi một chút, nhưng thần tính và thần cách giá trị như thế nào. chi cần là người hơi hiểu một chút kiến thức phổ thông sẽ biết rành mạch. Lấy một đổi một, hắn không nghĩ trên thế giới có thể có chuyện tốt như vậy.
Vươn tay ra bắt lấy mảnh vỡ thần cách lại cảm thấy một cỗ năng lượng ẩn chứa uy lực hùng mạnh đang bảo vệ chung quanh nó.
Musi thầm rùng minh, liếc mắt nhìn bọn họ một cái. Đột nhiên nghĩ ra được cái gì, hắn vội vàng cười xin lỗi. ở thời điểm quan trọng này, hắn cũng không muốn phát sinh chuyện gì bất ngờ. thành thật đưa thần tính đến trước mặt hai người Tiếu Ân.
Quả nhiên, lực lượng bảo vệ mảnh vỡ thần cách lập tức biến mất. Hai bên đều lấy được thứ mình muốn nên rất là vui mừng.
Tiếu Ân hài lòng thu thần tính tinh phiến vào trong không gian trang sức. Lần này tuy rằng không thể đổi được thần tính tinh phiến hắc ám hệ nhu cầu cấp bách nhưng hai trung lập hệ cũng không tệ, ít nhất có thể lưu lại để ngày sau cho Day Ville dùng.
Gật đầu chào cái kẻ là một trong những lão già làng của khu vực trung ương, hai người Tiếu Ân quay người bước đi.
Bọn họ cũng không có hứng thú muốn biết thần tính trong tay đối phương từ đâu mà có. Chỉ cần đối phương nguyện ý trao đổi, bọn họ đã cảm thấy mỹ mãn rồi. Musi đột nhiên giơ tay, nói:
- Hai vị thần sứ đại nhân. Xin hỏi các ngươi còn cần thần tính tinh phiến nữa hay không?
Hai người Tiếu Ân không hẹn mà cùng dừng bước.
- Trong tay của ngài còn nữa:
- Không. Trong tay ta không còn, nhưng ta có thể vì hai vị thu thập nhiều thần tính tinh phiến nữa.
Han Musi nói câu này bằng tốc độ cực nhanh. Sau khi chứng kiến phong cách hành sự quyết liệt của hai tên này, hắn cũng không còn có ý kéo dài thời gian.
Tiếu Ân lập tức nghĩ ra. Sau khi hắn và Cự Ma thần tiến vào khu vực trung ương, quả thật phát hiện không ít địa phương có lực lượng thần tính. Tuy nhiên những địa phương này cũng giống như nơi này đều là những binh đài diện tích cực kỳ rộng lớn. Người thống trị chắc chắn cũng là ngụy thần cường đại.
Nếu hai người mình sỗ sàng đi vào bái kiến e là chưa chắc mỗi một lần đều có thể thu hoạch được thần tính tinh phiến.
Nhưng Han Musi quả thật là đại ca khu vực này, là một địa đầu xà (thổ địa hoặc rắn địa phương)hàng thật giá thật. Nếu là giao nhiệm vụ thu mua cho hắn chắc chắn sẽ an toàn và mau chóng hơn.
Trầm tư một lát. Tiếu Ân:
- Thời gian ở lại đây của chúng ta cũng không nhiều. Còn cần ba hắc ám thần tính tinh phiến và sáu cái trung lập tính thần tính tinh phiến. Nếu ngài có thể giúp chúng ta trong vòng ba ngày thu hoạch. Vậy chúng ta nguyện ý ở chỗ này chờ.
- Tốt!
Han Musi chẳng qua là hơi trầm ngâm một chút rồi lập tức đáp ứng:
- Hai vị, trong vòng ba ngày thu thập chín thần tính tinh phiến cũng không phải dễ dàng gì. Tuy rằng ta dám khẳng định toàn bộ khu vực trung ương tuyệt đối có không ít nhưng chi bằng hai vị như vậy mà tìm tới cửa không nhất định có thể thuận lợi gặp chủ nhân chân chính, hơn nữa có khi còn vì ý kiến bất đồng mà có thê phát sinh xung đột không cần thiết. Cho nên...
Vẻ mặt hắn vô cùng nghiêm túc nói:
- Nếu ta có thể trong vòng ba ngày giao ra số thần tính tinh phiến quy định, như vậy ta tổng cộng cần sáu mảnh vỡ thần cách.
Tiếu Ân và Day Ville đưa mắt nhìn nhau, dường như là đang tiến hành thảo luận ngầm. Han Musi tuy rằng ngoài mặt tươi cười nhưng trong lòng hắn đang vô cùng khẩn trương. Người khác không biết nhưng hắn lại biết mình cất chứa không chỉ có hai thần tính trung lập mà thôi. Nếu giao dịch này thành công, như vậy số mảnh vỡ thần cách trong tay tuyệt đối có ít nhất ba cái.
Bất quá chi có mấy khắc mà trong lòng Musi dường như đã qua nhiều năm.
Rốt cục, Day Ville gật đầu một cái nói:
- Được. Chúng ta sẽ chờ ngài ba ngày. Hy vọng ngài có thể trong vòng ba ngày này thu thập đủ thần tính tinh phiến.
Han Musi cất tiếng cười to. nói:
- Hết thảy ngài cứ yên tâm!
Hắn giơ tay vỗ một cái. gã áo đen lập tức lặng lẽ mở cửa đi vào. Han Musi phân phó vài câu. Người nọ lập tức kinh ngạc nhìn đám người Tiếu Ân một cái, trên nét mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Han Musi không ngờ để cho bọn họ ở trong phòng ngủ của mình trong cung điện. Điều này làm người ta không thể tin nổi. Phải biết rằng nơi đó là chỗ ở của Han Musi đại nhân, ngay cả hắn cũng không có tư cách tiến vào. Vậy mà hiện giờ lại mở ra cho hai tên rõ ràng là người ngoài này vào ở. Bởi vậy có thể thấy được hai người này đã gây cho hắn ngạc nhiên đến mức nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...