Sau khi người một nhà đoàn tụ, Tiếu Ân ở lại một ngày, cuối cùng nói ra mục đích của mình.
Lần này hắn trở về, mục đích chủ yếu chính là muốn thuyết phục mấy người lão Bond chuyển nhà, chỉ có chuyển vào bên trong đại lục thần tạo thì Tiếu Ân mới chân chính yên tâm.
Lão Bond nhìn phủ bá tước hoa lệ xa xỉ, thủy chung không có tâm tư hạ quyết định, Joey lại có chút không quá vừa lòng.
Bởi vì Tiếu Ân nói rất rõ, địa phương tương lai bọn họ phải đi là một khối đại lục vừa mới khai khẩn, hơn nữa người của đại lục trên cơ bản đều là người da đen. Dưới tình huống bình thường chỉ sợ không có bao nhiêu người nguyện ý đi tới khối đại lục như vậy sinh sống.
Về phần Hara, nó cũng không có quyền biểu quyết, đã bị Joey bắt đi ngủ, hắn chu miệng phẫn nộ rời đi.
Tiếu Ân nhìn khuôn mặt của bọn họ, đột nhiên thở dài một hơi, từ trong vòng cổ không gian lấy ra hai bình dược phẩm ma pháp, nói:
- Phụ thân, dì Joey, đây là dược phẩm ma pháp mà ta cố ý luyện chế.
Nói tói đây, ngay cả là Tiếu Ân, khuôn mặt cũng không kìm nổi có chút đỏ lên, biến thành quả lao động của người khác thành của mình, đây cũng không phải là chuvện đáng khoe khoang gì.
Nhìn dược phẩm sinh mệnh xanh thẳm, lão Bond hồ nghi hỏi:
- Thứ này có thể có tác dụng gì?
- Tác dụng của thứ này thì chỉ có một.
Tiếu Ân nghiêm mặt nói:
- Nó có thể kéo dài tuổi thọ của nhân loại.
Ánh mắt của lão Bond và Joey lập tức sáng lên, ở một giây đồng hồ sau đồng thời lộ ra khát vọng, thậm chí còn có vẻ tham lam.
Tục ngữ nói chết tử tế không bằng sống tồi, có thể còn sống, hơn nữa phía dưới còn một đám lớn người hầu hạ, ai nguyện ý chết chứ?
Tiếu Ân tiếp tục nói:
- Loại dược phẩm này chỉ khi phục dụng ở dưới khí hậu đặc thù của đại lục kia mới có khả năng phát huy hiệu quả lớn nhất. Nếu như sinh hoạt ở nơi này, chỉ sợ tuổi thọ kéo dài sẽ giảm bớt một nửa không lý do. Hơn nữa mọi người cũng không phải một đi không trở lại, về sau cứ cách một hai năm đều sẽ đi nghỉ một lần, thế nào?
- Được.
Lão Bond còn không nói gì, Joey đã giành trước chấp nhận, bà còn châm chọc lão Bond còn đang do dự, giận dữ nói:
- Lão còn muốn suy nghĩ cái gì, có phải đang nghĩ phải chờ ta chết lão lại đi tìm một người khác?
Linnuo đang uống trà suýt chút nữa phun ra. Làm một ma pháp sư cao quý, lão cũng không thể lý giải ý nghĩ trong lòng của những người dân bình thường này.
Mặc dù lão Bond và Joey đều đã làm bá tước và bá tước phu nhân mấy năm, cũng đã học một chút cái gọi là tri thức quý tộc, nhưng là từ đáy lòng bọn họ vẫn là một cặp vợ chồng nông dân bình thường, Joey rốt cuộc đã trở về bản sắc của bà.
Lão Bond xấu hổ cười cười, nói:
- Nói bậy, ta làm sao có suy nghĩ như vậy. Được rồi, tất cả theo bà, chúng ta đi là được.
Joey lúc này mới mặt mày hớn hở, chẳng qua bà lập tức do dự một chút, hỏi:
- Tiếu Ân, chúng ta có thể mang một ít người đi không? Trong phủ bá tước có một số người hầu quen thuộc, còn có...
Nhìn thấy bà ấp a ấp úng, vặn tay nhăn nhó không chịu nói ra, Tiêu Ân cũng không có cách nào khác đành phải rời ánh mắt tới trên người lão Bond.
Lão Bond do dự một chút, nói:
- Tiếu Ân, trong tay con còn có bao nhiêu dược phẩm như vậy? Có thể lấy thêm một lọ, gần đây thân thể của Witte giống như không tốt lắm, Joey có chút lo lắng.
Tiếu Ân lập tức nói:
- Ba yên tâm đi, một phần của sư phụ Witte con đã sớm chuẩn bị tốt.
Khi hắn gặp Witte lần đầu tiên mới chỉ có chín tuổi hiện giờ trong nháy mắt cũng đã trôi qua suốt hai mươi năm, vị sư phụ thợ rèn này cũng từ trung niên tiến vào lão niên.
Mười ngày sau, Tiếu Ân dẫn theo một đám người rời khỏi một mảnh đất đen đang dần dần khôi phục sức sống.
Làm cho Tiếu Ân không nghĩ đến chính là, số người nguyện ý đi theo lão Bond đã vượt rất xa so với tưởng tượng của hắn.
Nghe được lão Bond muốn tới một địa phương khác mưu sinh, hơn nữa ở phía sau lão còn có chỗ dựa là Tiếu Ân, trong toàn bộ thôn trang gần như có một nửa số người kéo theo gia đình nguyện ý đi theo bá tước đại nhân.
Không chỉ có như thế, Witte, German, còn có người nhà của bọn họ và mấy đệ tử thân cận đều nguyện ý cùng đi.
Mà khiến Tiếu Ân giật mình nhất chính là, Scott không ngờ cũng nguyện ý đuổi theo lão Bond cùng đi, ở trong vòng hai ngày, lão đã truyền lại tước vị cho người con cả, tùy ý thu thập một chút, liền cùng với Witte chạy đến phủ bá tước của lão Bond.
Nhìn bộ dáng hai lọn tóc mai hoa râm của nam tước Scott, trong lòng Tiếu Ân cũng sinh cảm khái nghĩ tới những việc đã cùng lão trải qua khi tới công quốc Louis, cho nên chủ động đề xuất cấp cho lão một phần dược phẩm sinh mệnh, tự nhiên là khiến Scott hưng phấn không ngừng, cùng với Witte hai người uống đầy một bụng rượu, cùng ngày đã say bất tỉnh nhân sự.
Dẫn theo mọi người đi được mấy ngày, sau khi rời xa trang viên, Tiếu Ân liền bắt đầu dựng ma pháp trận đồ.
Mặc dù tất cả mọi người đều nghe nói qua, lần ra đi này phải sử dụng ma pháp truyền tống trong truyền thuyết, nhưng khi bọn họ tận mắt nhìn thấy ma pháp trận đồ, trong lòng mỗi người đều vô cùng sợ hãi.
Tiếu Ân đã vô cùng thuần thục đối với việc dựng truyền tống ma pháp trận đồ, hơn nữa trải qua nhiều lần thử nghiệm, tất cả tự nhiên đều quen thuộc, rất nhanh đã hoàn thành công tác xây dựng.
Sau đó, dưới sự hỗ trợ của mấy ma pháp sư cho mỗi một người và một con gia súc đều đội lên đỉnh đầu một cái mũ phòng hộ.
Theo hào quang màu trắng chớp động từng đợt, đoàn xe khổng lồ dần dần giảm bớt, Linnuo đã sớm tiến vào đại lục thần tạo trước một bước, mà bên trong hơn hai mươi vị chiến sĩ và đại lượng tín đồ do Cự Ma Thần bồi dưỡng ra sau khi tái hiện thần uy đã sớm chuẩn bị từ lâu.
Sau khi toàn bộ đoàn xe đều tiến vào truyền tống trận đồ, Tiếu Ân tháo dỡ ma pháp trận đồ tại chỗ xuống, xóa bỏ hoàn toàn dấu vết xung quanh.
Sau đó, lực lượng tinh thần của hắn dạo qua một vòng xung quanh; sau khi xác định không có người phát hiện, cũng "Vù" một tiếng trực tiếp tiến vào bên trong đại lục thần tạo.
Thực ra sau khi có sự phối hợp của Cự Ma Thần, Tiếu Ân đã có thể trực tiếp truyền tống giữa thế giới hiện thực và đại lục thần tạo.
Nhưng mỗi lần truyền tống hắn nhiều nhất chỉ có thể mang theo dưới mười người, hơn nữa nhiều xe ngựa như vậy, sử dụng loại phương pháp truyền tống này tự nhiên là vô cùng không hợp lý.
Trước kia mỗi lần nhìn thấy Vô Danh có thể trực tiếp ra vào trong không gian mà không cần truyền tống trận, đều làm cho Tiếu Ân hâm mộ không ngừng.
Hiện giờ hắn cũng nắm giữ một phương pháp dọa người, nhưng đáng tiếc, để sử dụng loại phương pháp này cũng không phải là lực lượng của một mình hắn, mà hắn và Cự Ma Thần mới làm được.
Sau khi có được đại lục thần tạo, còn có một chỗ tốt rất lớn, đó chính là trên người Tiếu Ân đã không cần mang theo nhiều vật phẩm trang sức không gian nữa. Nguyên nhân bởi vì sự tồn tại của thần lực trong đại lục thần tạo, thậm chí còn có thể dung nạp vật phẩm trang sức không gian, đây chính là lực lượng của thần, đã vượt xa giới hạn mà con người có thể tưởng tượng.
Sau khi tiến vào đại lục thần tạo, Tiếu Ân nhìn đến đám người lão Bond đang nhìn cảnh sắc tươi đẹp xung quanh mà chậc chậc lấy làm kỳ.
Vốn bọn họ nghĩ rằng sẽ đến một mảnh đất đai hoang vu chưa khai hoang, tất cả đều chuẩn bị phấn đấu ba mươi năm, nhưng sau khi bọn họ đi tới nơi này, mới phát hiện hoàn cảnh nơi đây so với địa phương ban đầu của bọn họ, quả thực chính là khác biệt một trời một vực.
Đặc biệt là lão Bond tùy tiện tìm một mảnh đất đào lấy một ít đất đặt vào miệng nhấm nuốt vài cái, lập tức mặt lộ vẻ vui mừng, hướng về phía mọi người tuyên bố phát hiện vĩ đại của lão.
Sự phì nhiêu của đất đai nơi này, tuyệt đối là lão ít gặp trong cuộc đời này. Dựa theo lời nói của lão, chính là gieo trồng bất kể hạt giống gì vào trong đất cũng sẽ có thu hoạch rất tốt.
Những lời này lập tức làm cho mọi người hoan hô một trận, vốn trong lòng của một ít người còn lo lắng không yên thì giờ khắc này cũng biến mất hoàn toàn.
Bọn họ đều đang vui mừng, đi theo lão Bond quả nhiên là quyết định đúng.
Lúc này ma pháp sư có thể đi theo Tiếu Ân vào đại lục thần tạo tổng cộng cũng chỉ có sáu người, cũng chính là sáu ma pháp sư tự do chủ động đầu nhập tới, về phần ma pháp sư đến từ Nguyệt tinh linh và ma pháp công hội Tiếu Ân lại lựa chọn lưu bọn họ ở trong phủ bá tước.
Phủ bá tước tuy rằng là người đi nhà trống, nhưng vẫn để lại một bộ phận quản gia và người hầu phụ trách quét dọn.
Người được lưu lại cũng không đến mức tâm sinh bất mãn, lãnh địa của bá tước đại nhân cực lớn, thu nhập hàng năm cũng không phải là một số lượng nhỏ, bọn họ chỉ cần hơi nhón tay một chút, thì cũng đủ cả đời không lo cơm áo.
Sau khi rộn ràng nhốn nháo hơn nửa ngày, Tiếu Ân cuối cùng dẫn theo bọn họ đi về phía một khu vực đã được quy hoạch tốt.
Đây là kiến nghị của Nhất Hào, để tất cả mọi người ở cùng một chổ, có thể cho bọn họ cảm giác an toàn càng lớn. Còn vấn đề hình thành phạm vi thế lực của đoàn thể nhỏ này, ở trong mắt Tiếu Ân căn bản là không đáng giá một xu.
Nhiều chỗ ở như vậy, căn bản đã không cần Tiếu Ân động thủ, chỉ cần một đạo thần dụ của Cự Ma Thần, như vậy bất cứ đoàn thể nhỏ nào cũng chỉ có phần tan thành mây khói.
Đây là thực lực, thực lực có thể nắm hết mọi thứ trong tay, chỉ cần có được thực lực như vậy thì tất cả đều không cần e dè.
Sau khi bố trí ổn thỏa cho đám người lão Bond đã là chuyện của nửa tháng sau. Tiếu Ân lấy ra mấy bình dược phẩm sinh mệnh cho mấy nhân vật trọng yếu uống, đồng thời giao Hara cho tứ tinh đại ma pháp sư trong sáu vị ma pháp sư, để hắn dạy Hara tri thức ma pháp sơ cấp.
Mặc dù bản thân Hara cũng không có nhiêu thiên phú về ma pháp, nhưng sau khi trải qua mấy năm rèn luyện Quảng bá thể thao thì tiềm năng của nó cũng được mở ra một bộ phận, tư chất học tập ma pháp chừng đó tuyệt đối là đủ rồi.
Sau khi thu xếp tất cả, Tiếu Ân để Linnuo chủ trì đại cục, đặc biệt lấy mấy bản ma pháp lục thư đã loại bỏ đưa cho sáu gã ma pháp sư kia, lập tức đạt được cảm kích chân thành của bọn họ.
Về phần hoàng kim ma pháp trận thì tạm thời là không cần, bởi vì mật độ ma pháp nguyên tố ở nơi này vốn nồng đậm gấp hai lần trở lên so với ngoại giới, là thánh địa tu luyện mà các ma pháp sư luôn mơ ước.
Sau nửa tháng, Tiếu Ân cảm thấy mỹ mãn trở về trong ma pháp tháp của mình, nhớ lại việc lớn nhất trong lòng đã an bài thỏa đáng, hắn cũng đã hoàn toàn yên tâm.
Sau khi về tới ma pháp tháp, trải qua suy nghĩ cặn kẽ cuối cùng Tiếu Ân lại sử dụng ba vạn thần lực kết tinh chế tạo ra ba cái thần cách thấp kém, sau đó đưa cho Vô Danh, nhờ hắn bán đấu giá ở trong mười hai chi nhánh còn lại và ở Ngân Tâm.
Làm như vậy có hai mục đích, mục đích đầu tiên tự nhiên là có thể thu được đại lượng thần lực kết tinh.
Sau khi chân chính có được thân thể thần linh, Tiếu Ân mới hiểu được vì sao phần đông thần linh lại khát khao đối với tín ngưỡng lực như vậy. Bởi vì đối với chân thần mà nói cho dù có nhiều thần lực kết tinh hơn nữa cũng đều cảm thấy giật gấu vá vai.
Thân thể của Cự Ma Thần giống như một cái động không đáy, cường độ hấp thu tín ngưỡng lực trong thần lực kết tinh gần như là tham lam, đại lượng tín ngưỡng lực được hắn chuyển hóa thành thần lực chứa đựng bên trong thân thể.
Sau khi sử dụng gần trăm vạn thần lực kết tinh, cuối cùng hoàn toàn nhồi nhét đủ nhu cầu của mảnh vỡ thần cách thứ nhất.
Chẳng qua ở trong tay của Cự Ma Thần lại còn có ba mảnh vỡ thần cách tương tự, hắn lại lần nữa hòa tan một mảnh trong đó, vì thế đối với thần lực kết tinh càng khao khát hơn.
Dù sao, muốn dựa vào tín ngưỡng lực sinh ra từ một chút tín đồ trong đại lục thần tạo, thì căn bản ngay cả tư cách cho hắn nhét kẽ răng cũng không có.
Trải qua phân tích trong khoảng thời gian này, Tiếu Ân cũng đã hiểu được vì sao lúc trước bọn họ có thể dễ dàng bức Cự Ma Thần tới mức thê thảm như thế.
Đó là bởi vì trên người của Cự Ma Thần căn bản là đã không còn lực lượng dư thừa. Vì kiến tạo quốc gia của thần, Cự Ma Thần đã hao phí vào đó tất cả tín ngưỡng lực của hơn trăm năm qua ngưng tụ lại, ở trong thần cách và thân thể của hắn quả thực chính là một cái thùng rỗng mà thôi cho nên đám người Tiếu Ân cuối cùng mới có thể thành công đánh tan quốc gia của thần.
Nếu Cự Ma Thần ngay lúc đó giống như hiện tại trong cơ thể có thần lực tương đương với trăm vạn thần lực kết tinh, như vậy cho dù nhiều ngàn năm truyền kỳ hơn nữa liên thủ cũng tuyệt đối không có khả năng thành công.
Nhưng muốn tập hợp trăm vạn thần lực kết tinh, đối với Cự Ma Thần loại nhân vật vừa mới tấn thăng chân thần này mà nói lại là một một việc khó khăn cờ nào.
Hắn thật cẩn thận tích cóp từng chút một hơn trăm năm, chẳng qua chỉ đạt được mười vạn thần lực kết tinh mà thôi số lượng trăm vạn đối với hắn lúc đó mà nói đó căn bản chính là nhiệm vụ không thể tưởng tượng.
Sau khi hiểu rõ những điều này, Tiếu Ân càng có lòng đố kỵ mãnh liệt đối với những thần linh cao giai cao cao tại thượng này. Trải qua năm tháng lâu dài tích lũy, trời mới biết bọn họ đã nắm giữ bao nhiêu thần lực kết tinh. Chẳng qua có thể khẳng định một chút, đó chính là thần lực kết tinh của bọn họ nhiều chỉ sợ cũng không phải Tiếu Ân có thể tưởng tượng.
Tiếu Ân tin tưởng, chỉ cần có thể đạt được đủ thần lực kết tinh, lại thêm thần cách của bản thể Tiếu Ân cung cấp, thì thực lực của Cự Ma Thần nhất định có thể đạt được tăng trưởng nhảy vọt.
Còn vấn đề của quốc gia của thần, tạm thời không cần suy xét, bởi vì thần linh một khi có được quốc gia của thần chuyên chúc, như vậy sẽ bị quy tắc giới hạn, tiến vào bên trong nơi được gọi là thần giới, nhưng cũng không phải việc Tiếu Ân muốn nhìn thấy.
Đương nhiên, ngoại trừ mục đích muốn đạt được đại lượng thần lực kết tinh này, làm như vậy còn có thể đánh lừa mọi người, làm cho lực chú ý của các thần linh bị phân tán, sẽ không chú ý tới chi nhánh mười ba.
Dựa theo kế hoạch, ở trong hội đấu giá của mỗi chi nhánh, Vô Danh sẽ chỉ lấy ra một phần mảnh vỡ thần cách mà thôi.
Ba cái thần cách thấp kém có thể phá vỡ đi chia làm hơn ba mươi mảnh vỡ thần cách, sau khi bán đấu giá ở các nơi, Vô Danh còn có thể từ trong đó chọn lựa một ít truyền kỳ hoặc là ngụy thần có được uy năng hùng mạnh đưa mảnh vỡ thần cách cho bọn họ.
Sau khi có hành động này, cam đoan có thể khiến cho chúng thần không kịp nhìn, làm sao cũng không có khả năng đoán được ý đồ chân chính của Vô Danh.
Chỉ có điều trước khi Vô Danh rời đi, Tiếu Ân đã định ra cho hắn một kỳ hạn.
Trong vòng một năm, bất kể như thế nào cũng phải trở về, nếu không Tiếu Ân chưa chắc có thê đến được Luân Hồi giới.
Sau khi làm xong tất cả những việc này, Tiếu Ân cũng tạm thời nghỉ ngơi, hắn sắp xếp lại một chút những gì mình đã làm trong khoảng thời gian này.
Một ngày này, khi Tiếu Ân đang trầm tư, Mary lén lén lút lút đi vào phòng của Tiếu Ân, hạ giọng nói:
- Sư phụ, bên ngoài có người tìm ngài.
Tiếu Ân ngạc nhiên, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Mary không ngờ lại có thái độ kỳ quái như vậy, không khỏi nổi lòng hiếu kỳ:
- Là ai?
- Là tiểu thư Sara.
Maiy hạ thấp thanh âm nói:
- Tiểu thư Sara ở trong ma pháp tháp của Tiffany đại ma pháp sư đợi ngài.
Tiếu Ân lập tức trở nên do dự, đối với Sara, hắn tự nhiên là có tình cảm rất tốt nhưng ở phía sau Sara lại có thêm nữ thần Ánh Trăng, cho nên ở cùng một chỗ với nàng quả thực là có chút lo lắng đề phòng.
Trầm ngâm một lát, Tiếu Ân nói:
- Ta đi gặp mặt, cũng tốt
Mary uyển chuyển cười, đột nhiên hỏi:
- Như vậy con đi tìm tiểu thư Juliana thảo luận vấn đề có liên quan linh vật.
Dứt lời, nàng xoay người bước nhanh rời đi, trong mơ hồ có thể thấy một chút tiếu ý trên gương mặt nàng.
Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng, trong lòng thầm mắng một câu, nhưng ma xui quỷ khiến lại cũng không ngăn cản, gặp mặt Sara tốt nhất vẫn không nên cho Juliana biết.
Tiếu Ân vội vàng đi xuống ma pháp tháp, đi tới phòng của Vô Danh nhìn một chút, hắn đã không còn nằm ở trên giường.
Vô Danh lần này đi sẽ khoảng một năm, ở trong khoảng thời gian này, mặc dù bên cạnh Tiếu Ân đã có Cự Ma Thần làm bảo tiêu, nhưng ở trong lòng hắn, Cự Ma Thần vẫn không thể giống như Vô Danh, cho nên trong lòng khó tránh khỏi có chút không yên.
Tuy nhiên hắn cũng biết, một cửa này nhất định phải qua, hơn nữa phải dựa vào lực lượng của chính mình để qua. Nếu như ở dưới tình huống không có Vô Danh, Tiếu Ân cũng có thể làm được tâm trầm như nước, bất động như núi đó mới gọi là tâm chí đại thành chân chính, hơn xa so với hiện tại một khi mất đi sự bảo hộ của Vô Danh liền biến thành bó chân bó tay.
Thân thể hắn khẽ động, đã đi tới gần ma pháp tháp của Tiffany đại ma pháp sư trong gang tấc
Tòa ma pháp tháp này hắn đã tới rất nhiều lần, hắn cực kỳ tán thưởng đối với ma pháp quang học chế tác đặc biệt trong ma pháp tháp.
Một chân vừa mới bước vào bên trong ma pháp tháp, hắn lập tức cảm ứng được một cỗ năng lượng ma pháp tràn ngập ra ngoại giới.
Đây là năng lượng phòng hộ của ma pháp tháp, không những có thể sử dụng ma lực nhất định tạo thành tường năng lượng đẩy người chưa được phép ra, đồng thời có thể cảnh báo cho nhân viên quản lý bên trong ma pháp tháp.
Nhưng thân phận lúc này của Tiếu Ân ra sao, nếu như ngay cả chút thủ đoạn nhỏ này cũng không thể giải quyết, đó mới thực sự là mất mặt.
Ý niệm của hắn khẽ động, ma lực của bản thân đã sớm trước một bước chặn đứng dao động ma pháp mà bên ngoài ma pháp tháp truyền vào trong tháp, quá trình này quả thực so với trong nháy mắt còn phải nhanh hơn mấy lần, ngay cả Tiffany chủ nhân của ma pháp tháp cũng không phát giác.
Đại lâu trong ma pháp tháp không có một bóng người, nhưng Tiếu Ân biết, ở trên tầng ba, Tiffany chính là đang nói chuyện với Sara.
Sara mặc dù vẫn giống như trước kia gọi Tiffany là dì, nhưng thái độ của Tiffany đối với Sara lại đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mặc dù ở trong thanh âm và vẻ mặt vẫn đồng dạng tràn đầy quan tâm, nhưng trong ngôn từ và thái độ lại đã có phần cung kính khi đối mặt với thần linh.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, thái độ kết giao của các sinh vật trí tuệ đều biến hóa theo thực lực và địa vị.
Quan hệ giữa mình và mấy người sư phụ Maren, Linnuo, Sloppy Burger, quan hệ giữa Sara và đám người Tiffany, Arnezeder cũng giống như thế.
Nếu như ngày sau đến khi mình thành thần, chỉ sợ loại quan hệ này còn có thể chuyển biến, nhưng đây cũng không phải sức người có thể nghịch chuyển.
Dường như cảm ứng được Tiếu Ân đã đến, Sara lập tức ngạc nhiên vui mừng ngẩng đầu lên, nói:
- Tiếu Ân, ngươi tới thực là mau nha.
Tiếu Ân cười khổ trong lòng, kiếp trước, khi cô gái mời người đều hy vọng đối phương có thể đến nhanh, ở trên điểm này xem ra tất cả con gái đều là như thế.
- Ánh trăng chi nữ tôn kính... ôi, Sara, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Hắn vốn muốn nói hình thức một chút, nhưng nói được một nửa lại phát giác như vậy không được tự nhiên, đành liều một phen, dứt khoát gọi thẳng tên đi.
Vẻ tươi cười trên mặt Sara càng nhiều hơn chân thành và vui sướng, nàng dịu dàng nói:
- Tiếu Ân, ta muốn tới nơi giao dịch của vũ trụ đi dạo một lần.
- Cái gì? Đi nơi giao dịch của vũ trụ?
- Đúng vậy, bộ tộc Nguyệt tinh linh chúng ta không có thượng cổ truyền tống trận, cũng không có cách nào tiến hành truyền tống cấp tinh cầu, cho nên ta hy vọng có thể nhận được sự trợ giúp của ngươi.
Tiếu Ân ngạc nhiên hỏi:
- Hai người Harden và Rebagliati không phải sử dụng siêu cấp truyền tống trận tới sao?
- Không, bọn họ được nữ thần trực tiếp đưa tới trên tế đàn.
Sara nghiêm túc nói:
- Đi tới nơi giao dịch của vũ trụ là một tâm nguyện vẫn chưa thành của ta.
Tiếu Ân yên lặng chăm chú nhìn nàng, cuối cùng nói:
- Được, ta hiểu được.
Sau đó hắn quay đầu, nói:
- Tiffany, ta muốn mượn truyền tống trận trên lầu dùng một chút được không? Tiffany sắc mặt quái dị nói:
- Tiếu Ân các hạ, ngài nếu như cần xin cứ tự nhiên, nhưng truyền tống trận trên lầu thực sự quá mức đơn sơ, căn bản là không có khả năng tiến hành truyền tổng giữa các tinh cẩu.
Tiếu Ân cười khẽ, nói:
- Ta cũng không muốn trực tiếp truyền tống, ta chẳng qua là muốn truyền tống đến bên trong Nguyệt tinh linh mà thôi.
Tiffany sửng sốt, theo bản năng hỏi:
- Ngươi đi rừng rậm Nguyệt tinh linh? Vì sao?
- Ta thân là ngoại tộc trưởng lão của bộ tộc Nguyệt tinh linh, nhưng đối với bộ tộc tinh linh từ trước đến nay lại không có cống hiến gì, thực sự là vô cùng hổ thẹn.
Tiếu Ân nhìn Sara, hắn dùng những lời mà chính mình cũng không tin nói:
- Ta muốn kiến tạo một truyền tống trận cấp tinh cầu ở bên trong rừng rậm Nguyệt tinh linh, sau khi có truyền tống trận này, bộ tộc Nguyệt tinh linh muốn đi ra ngoài chơi cũng sẽ thuận tiện hơn.
Tiffany yên lặng gật đầu, vì một tâm nguyện của Sara, Tiếu Ân không ngờ muốn dựng ma pháp truyền tống trận đồ ở rừng rậm tổng bộ của Nguyệt tinh linh, hơn nữa còn là loại cấp bậc vũ trụ. Mà Sara ngoại trừ khóe miệng mỉm cười thì đối với việc này phảng phất giống như chưa phát giác, giống như tất cả đều là đương nhiên.
Nhẹ nhàng thở dài vị thủ tịch ma pháp sư của công quốc Louis ngày xưa này đã không bao giờ còn hiểu được trong lòng Tiếu Ân và Sara rốt cuộc suy nghĩ cái gì...
Bên trong thành thị rừng rậm rộng lớn, nơi nơi đều tràn ngập một mảnh không khí vui vẻ dào dạt.
So với thiên tính tham lam của nhân loại, bộ tộc tinh linh là một bộ tộc vô cùng dễ dàng thỏa mãn. Đối với tuyệt đại đa số tinh linh mà nói chỉ cần địa phương mà bọn họ sinh tồn có Thế Giới Thụ xuất hiện, chỉ cần địa phương của bọn họ cư trú có khá năng sinh trưởng ra thực vật và đại thụ, thì những tinh linh này sẽ không oán hận gì.
Bọn họ có được lịch sử kế thừa lâu đời mà lại thông minh khéo léo đủ để biến nhưng thứ này thành mỹ thực trên bàn ăn và y phục giàu khí tức nghệ thuật nhất trên thế giới.
Có lẽ cũng chính bởi vì loại tính cách đặc thù này, cho nên ở trên toàn bộ đại lục, các tinh linh mặc dù có được thực lực hùng mạnh, nhưng lại có vị trí đích xác cũng không cao lắm. Bởi vì bọn họ khuyết thiếu loại khí thế hung tàn mà độc ác khiến người ta sợ hãi. Điều này từ thái độ của các quốc gia phương Bắc đối với thú nhân và thái độ của các quốc gia phía Nam đối với tinh linh liền có thể nhìn ra.
Ngoài ra khuôn mặt xinh đẹp đặc hữu của bộ tộc tinh linh lại càng khiến cho vô số cường giả trong các chủng tộc nhân loại thú nhân mơ ước.
Việc buôn bán tinh linh trên đại lục luôn cấm không dứt.
Chẳng qua, tất cả những điều này theo sự giáng lâm của nữ thần Ánh Trăng mà dẫn tới cải thiện toàn diện. Phần đông các tinh linh lần đầu tiên phát hiện, địa vị của bọn họ đột nhiên trở nên cao quý, thái độ của các cường giả và quý tộc trong nhân loại dần dần đã phát sinh biến hóa vi diệu, dường như đã khiến phần đông các tinh linh trở thành chủng tộc tôn quý nhất trên đại lục.
Sau khi Sara và Tiếu Ân đi tới quảng trường lớn của bộ tộc Nguyệt tinh linh lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Theo sự biến hóa mà nữ thần Ánh Trăng mang đến, địa vị của Sara là Ánh Trăng chi nữ ở bên trong đồng tộc đã sớm là không ai có thể với tới.
Huống hồ, lúc này vị nhân loại đứng ở bên cạnh Sara cũng đã sớm được phần đông các tinh linh biết rõ.
Ngàn năm truyền kỳ có được danh xưng đệ nhất cường giả của ba mảnh đại lục, hơn nữa còn là ngoại tộc đại trưởng lão duy nhất của bản tộc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...