Một bàn tay của Hắc Long Vương nhẹ nhàng nắm lấy đạo xạ tuyến này, sắc mặt lão cực kỳ ngưng trọng, hơn nữa cũng cực kỳ phờ phạc.
Tiếu Ân chỉ cần liếc mắt một cái cũng nhìn ra, lão tuyệt đối là đã đại thương nguyên khí.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, lập tức lấy ra một viên tử kim tinh thạch, đây chính là hắn dùng trăm phương ngàn kế lấy ra từ khẩu phần lương của Hắc Toàn Phong.
- Long vương đại nhân, ngài phải nghỉ ngơi một chút.
Tiếu Ân vẻ mặt thành khẩn đẩy tinh thạch trong tay tới.
Hắc Long Vương liếc mắt nhìn một cái, vừa lòng gật đầu, sau khi nhận lấy lão lại làm một chuyện khiến Tiếu Ân không làm sao có thể tưởng tượng được.
Chỉ thấy lão dùng tay ném đi, tử kim tinh thạch lập tức bay lên cao, sau đó lão há miệng hút một cái, khối tinh thạch lớn bằng nắm tay tiểu hài tử này đã bị lão hút vào trong miệng.
Thanh âm “Rốp rốp” vang lên từ trong miệng Hắc Long Vương, giống như người ta đang ăn cái gì đó rất giòn nuốt tử kim tinh thạch vào bụng.
Tiếu Ân trừng mắt cứng lưỡi nhìn lão, lúc này mới nhớ ra người này dù sao cũng không phải là nhân loại.
Hèn chi Hắc Toàn Phong thích ăn tinh thạch năng lượng như vậy, thì ra đó cũng không phải nó sai lầm, mà là tật xấu của tổ tiên di truyền lại.
- Mùi vị không tồi, lực lượng rất thuần khiết.
Hắc Long Vương vừa lòng nói:
- Ngươi còn có bao nhiêu, lấy tất ra đây đi.
Tiếu Ân sắc mặt biến thành màu đen, nắm chắc vòng cổ không gian, nói:
- Không được, tử kim tinh thạch trong này đã không còn bao nhiêu, ngài không thể lấy đi toàn bộ.
Hắc Long Vương tức giận trừng mắt nhìn hắn, nói:
- Mấy viên tử kim tinh thạch mà thôi. Ôi, nhân loại kiến thức thật nông cạn.
Tiếu Ân bất mãn nói:
- Tầm mắt của ta và ngài tự nhiên là không thể so sánh rồi. Thứ này trong mắt của ngài có lẽ không tính là gì, nhưng đối với ta mà nói, đây chính là bảo vật mà trên tinh cầu này đã khai thác gần như không còn.
Hắc Long Vương hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Quên đi. Chờ sau này ngươi đến nơi giao dịch của vũ trụ sẽ biết thứ này rốt cuộc không đáng giá cỡ nào.
Dứt lời, lão cầm năng lượng xạ tuyến trong tay, thở một hơi thật dài, nói:
- Vận khí lần này không tồi, không ngờ thực sự đã ngưng tụ cho ta một đạo quang nguyên (nguồn sáng) vạn năm. Có thứ này hẳn là có thể chế tác hai quyển trục Quang Minh thần vực rồi.
Khóe miệng Tiếu Ân khẽ động, chần chừ một lát rốt cuộc không nói cho Hắc Long Vương biết trong tay mình có tám vật như vậy.
- Long vương đại nhân, quang nguyên vạn năm rốt cuộc là cái gì vậy?
Bộ dạng của Tiếu Ân giống như trẻ con hiếu kỳ hỏi.
- Ha ha, đây là một loại vật phẩm hình thành khi ngưng tụ năng lượng mặt trời đến cực hạn, ở trong vũ trụ cực kỳ hiếm thấy, cũng là thứ cần thiết để chế tác quyển trục Quang Minh thần vực.
Hắc Long Vương có chút đắc ý nói:
- Vận khí của ta rất tốt, ở trên tinh cầu này chẳng những đã phát hiện thượng cổ Truyền Tống Trận, hơn nữa còn phát hiện nơi đặc thù có thể ngưng tụ nguồn sáng. Nếu không phải như thế, ta cũng sẽ không để ngươi đi nơi giao dịch của vũ trụ.
Tim của Tiếu Ân nhảy lên kịch liệt, hắn trầm giọng hỏi:
- Long vương đại nhân, muốn ngưng tụ thứ này chẳng lẽ còn cần nơi đặc thù gì sao?
- Đó là đương nhiên.
Hắc Long Vương nhìn Tiếu Ân một cái dường như trào phúng nói:
- Ngươi cho là địa phương nào cũng có thể sản sinh ra những vật giống như Tái Sinh Nguyên Dịch và Thế Giới Thụ Chi Diệp sao?
Tròng mắt Tiếu Ân khẽ chuyển, hỏi:
- Thứ này phải chăng trên mỗi tinh cầu đều có thể ngưng luyện?
- Đương nhiên không đúng rồi.
Hắc Long Vương thở dài một tiếng, nói:
- Ở trên vô số tinh cầu ta đã du lịch qua trong hơn mười vạn năm, chỉ có ba tinh cầu có điều kiện phù hợp ngưng luyện nguồn sáng.
Lão chỉ chỉ dưới chân, nói:
- Viên tinh cầu vứt đi này đúng là một trong số đó.
Sắc mặt Tiếu Ân chợt biến đổi mấy lần, hắn ngưng trọng nói:
- Long vương đại nhân, nếu viên tinh cầu này có điều kiện thần kỳ như vậy, vậy vì sao còn bị bỏ rơi?
Hắc Long Vương ngẩn người, lão ngẩng đầu lên, trong mắt cũng là một mảnh mờ mịt.
- Đúng vậy, chỉ cần ở trên viên tinh cầu này có hoàn cảnh đặc thù như vậy thì bất kể như thế nào cũng không nên bị bỏ rơi mới đúng.
Nghe được tiếng thì thào tự nói của Hắc Long Vương, Tiếu Ân càng cảm thấy lạnh lẽo hơn.
Hắc Long Vương cũng không biết ở trong ma pháp công hội có mấy địa phương đã sớm ngưng luyện ra hàng ngàn hàng vạn nguồn sáng vạn năm như vậy, nếu để lão biết điều này chỉ sợ càng kinh ngạc hơn.
Trong lòng Tiếu Ân đột nhiên hiện ra một ý niệm kỳ dị, hắn vội vàng hỏi:
- Long vương các hạ. Ngài không phải có được một loại ma pháp trận có thể bổ sung năng lượng cho tinh thạch đã hết năng lượng sao? Nếu như ngài bố trí ma pháp trận như vậy ở đây, như vậy có thể chậm rãi bồi dưỡng ra loại nguồn sáng vạn năm này không?
Hắc Long Vương dường như lâm vào trong tự hỏi đối với vấn đề này, cho nên chỉ thuận miệng trả lời:
- Không có khả năng, ma pháp trận bổ sung năng lượng và ma pháp trận hấp thu nguồn sáng cũng không giống nhau, hai cái không xuất hiện quan hệ gì.
Hô hấp của Tiếu Ân không tự chủ được trở nên trầm trọng:
- Nguồn sáng vạn năm phải làm sao mới có thể ngưng luyện? Chỉ có thể giống như ngài vừa làm sao?
- Đương nhiên không phải, nguồn sáng vạn năm bình thường là sau khi bố trí ma pháp trận hấp thu nguồn sáng, trận pháp có thể không ngừng hấp thu ánh sáng, trải qua khoảng vạn năm thu thập thì có thể sản sinh ra một đạo nguồn sáng vạn năm.
Hắc Long Vương kinh ngạc hỏi:
- Ngươi hỏi cái này để làm gì?
Thân thể của Tiếu Ân có chút cứng đờ, khẽ lắc đầu, nói:
- Tò mò mà thôi.
Chẳng qua, ở trong lòng hắn lại hiện lên cảnh tượng nhìn thấy trong ma pháp công hội.
Hàng ngàn hàng vạn nguồn sáng vạn năm bay múa giống như xúc tu. Trên mặt đất, tinh thạch năng lượng thật dày tản ra ánh sáng màu trắng nhàn nhạt. Tim của Tiếu Ân đập như sấm, hắn dường như đã phát hiện một bí mật thật lớn mà khó giải.
Hắn có thể khẳng định, quang tráo (màn hào quang) trong ma pháp công hội kia nhất định là tác dụng của một ma pháp trận, nhưng ma pháp trận này phải cao minh hơn rất nhiều so với trận pháp Hắc Long Vương nắm giữ.
Bởi vì màn hào quang này không chỉ có thể một lần nữa bổ sung năng lượng cho tinh thạch năng lượng, hơn nữa trong quá trình bổ sung năng lượng dài còn có thể hình thành nguồn sáng vạn năm.
Càng quan trọng chính là, màn hào quang này chẳng qua mới chỉ xuất hiện ba, năm vạn năm mà thôi, nhưng nguồn sáng vạn năm trong đó lại lấy đơn vị ngàn cái để tính toán, cho nên hai ma pháp trận này căn bản là không thể đánh đồng.
Nhưng khiến Tiếu Ân khó hiểu chính là, những ngàn năm truyền kỳ trước kia làm sao lại nắm giữ ma pháp trận thâm ảo như vậy chứ?
Nếu nói thực lực của bọn họ có thể đã vượt qua Hắc Long Vương đã sống hơn mười vạn năm, như vậy Tiếu Ân tuyệt đối không tin.
Hơn nữa những ngàn năm truyền kỳ sau một trận tử đấu liền hóa thù thành bạn cùng sáng lập một vật khổng lồ tới bảo vệ ma pháp tổng công hội.
Nếu nói tất cả đều là trùng hợp, vậy cũng quá khó làm người ta.
Có lẽ, ngày xưa bố trí ma pháp trận này cũng không phải là những ngàn năm truyền kỳ đó, mà là một kỳ nhân khác?
Tiếu Ân vô cùng hoài nghi, đứng phía sau tất cả những việc này hẳn là có một đôi hắc thủ đang thao túng.
Chính là ở dưới sự thao túng của bàn tay này, cho nên mới xuất hiện ma pháp công hội, mới xuất hiện màn hào quang dưỡng dục vô số nguồn sáng vạn năm.
Có lẽ, làm cho viên tinh cầu này biến thành tinh cầu vứt đi, làm cho những sinh vật có được năng lực hùng mạnh đều rời đi cũng là do bàn tay này ở phía sau thao túng.
Nghĩ đến đây Tiếu Ân liền không kìm nổi rùng mình một cái.
Hắn lập tức nhắc nhở mình không được nghĩ tiếp nữa, bởi vì nếu tất cả những điều này đều do hắc thủ đang khống chế, như vậy với thực lực của hắn đi truy xét những việc này chẳng phải giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, tự tìm đường chết.
Tuy nhiên, tròng mắt khẽ chuyển, Tiếu Ân nghĩ đến một chuyện kỳ quái, nếu mục đích của hắc thủ kia là vì thu hoạch nguồn sáng vạn năm, như vậy thứ này ở trong ma pháp công hội đã có rất nhiều rất nhiều nhưng vì sao cho tới bây giờ cũng không có ai chú ý tới.
Chẳng lẽ, hắc thủ này cũng không ngờ sao?
- Tiếu Ân. Có lẽ là bởi vì không có sinh vật trí tuệ cao cấp nào phát hiện địa phương này mà thôi.
Hắc Long Vương rốt cuộc nghĩ thông suốt, hơn nữa đã tìm được giải thích tốt nhất:
- Ta có thể phát hiện địa phương này cũng là một may mắn mà thôi. Nếu để ta thực sự đi tìm kiếm chỉ sợ cũng không có khả năng phát hiện.
Tiếu Ân miễn cưỡng gật đầu cười, xem như đã tiếp nhận giải thích này của lão, sau đó hắn nhìn về phía nguồn sáng vạn năm không ngừng vặn vẹo trong tay lão, hỏi:
- Kế tiếp ngài định chế tác quyển trực Quang Minh thần vực sao?
- Đúng vậy.
Trên mặt Hắc Long Vương hiện lên một tia tiếu ý, nói:
- Tất cả tiếp theo, ngươi cố gắng cảm ứng một chút đi, có lẽ đối với sự trưởng thành sau này của ngươi có chút chỗ tốt.
Dứt lời, Hắc Long Vương lấy ra hai quyển trục trống.
Hai quyển trục này có khác biệt rất lớn với những quyển trục Tiếu Ân thường sử dụng, ở trên mặt nó có một tia năng lượng dạo động kỳ dị, dường như trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ đủ để hủy thiên diệt địa.
Sắc mặt của Tiếu Ân khẽ biến, hỏi:
- Long Vương đại nhân, hai quyển trục này do cái gì chế tác mà thành vậy?
- Ha ha, đây là long lân đặc chế mà thành.
Trong thanh âm của Hắc Long Vương mang theo một tia kiêu ngạo nói không nên lời:
- Tài liệu có thể chế tác quyển trục thần vực đều là thứ vô cùng quý hiếm, tuy nhiên đối với Long Tộc chúng ta mà nói, long lân rút ra chính là vật dẫn tốt nhất.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, sợ là chỉ có bảo bối như vậy mới có thể ghi lại năng lượng khổng lồ như vậy.
Hắc Long Vương đặt quyển trục ở trước mặt, sau đó trên người của lão nổi lên một đạo hào quang màu vàng kịch liệt.
Tiếu Ân lập tức cảm ứng được một cỗ uy áp thật lớn mà mênh mông từ trên người lão long này chợt dâng lên, cỗ áp lực hùng mạnh này mặc dù không phải nhằm vào Tiếu Ân mà phát, nhưng hắn vẫn như trước cả người phát run, cái loại cảm giác tuyệt đối không không dễ chịu này giống như đối mặt với thần linh.
Lúc này, Tiếu Ân thậm chí còn nhớ lại những năm tháng mình chưa tiến giai đến đại ma pháp sư.
Khi đó hắn căn bản là không có khả năng cảm nhận được sự hùng mạnh của cỗ lực lượng này, cho nên mặc dù bị một chút ảnh hưởng, nhưng cũng không quá lớn. Nhưng sau khi hắn trở thành ma đạo sĩ, cảm ứng đối với năng lượng tăng cường nhiều lần, đồng thời cũng đã thể ngộ tới chỗ đáng sợ của cường giả chân chính.
Khóe miệng Tiếu Ân lộ ra một nụ cười chua xót nhàn nhạt, thật không biết phải tu luyện đến ngày tháng năm nào mới có thể kề vai sát cánh với long vương trước mắt này.
Một khắc khi năng lượng hoàng kim xuất hiện, uy thế của Hắc Long Vương rõ ràng là tăng nhiều, nhưng đáng tiếc chính là, phạm vi bao phủ của đạo năng lượng hoàng kim này thật sự là quá nhỏ.
Đừng nói Tiếu Ân gần trong gang tấc không bị cỗ năng lượng này lan đến, cho dù là trên người của bản thân Hắc Long Vương cũng không có cỗ năng lượng này, một chút hào quang màu vàng kim đó toàn bộ đều gắn vào phía trên hai quyển trục long lân ở trước mặt lão long vương.
Dưới sự chiếu rọi của hào quang màu vàng kim, một đoạn nguồn sáng vạn năm không ngừng vặn vẹo kia rốt cuộc yên lặng xuống, giống như một con côn trùng mất đi sinh mạng trôi nổi trên không.
Sắc mặt của Hắc Long Vương vô cùng ngưng trọng, lão vung tay lên, một đoạn nguồn sáng vạn năm liền từ một phân thành hai.
Sau đó, hai đoạn nguồn sáng vạn năm này liền phân biệt chầm chậm bay về phía hai quyển trục trên mặt đất kia.
Rất nhanh, hai đoạn nguồn sáng đều tự ấn vào trong quyển trục long lân, nhưng mà ngay tại một khắc này, hào quang hoàng kim dường như bị hấp lực cực lớn, giống như nước lũ chảy về phía hai quyển trục.
Sắc mặt của Hắc Long Vương vẫn như trước cực kỳ trầm trọng, dường như không có nửa điểm cảm xúc, hào quang hòng kim trên người của lão càng lúc càng mờ nhạt, tuy nhiên bất kể mỏng manh đến cỡ nào trước sau đều không hoàn toàn đứt đoạn.
Dần dần, cơ nhục trên người lão long vương bắt đầu héo rút, bộ mặt vốn của người trung niên cũng nhanh chóng trở nên già nua.
Tiếu Ân lập tức hiểu được, đây là bởi vì liên quan tới năng lượng của bản thân lão tiêu hao thật sự quá nhiều, thậm chí đã có chút cầm cự không nổi.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy trong lòng Tiếu Ân thực ra nóng như lửa đốt, trời mới biết Hắc Long Vương còn có thể tiếp tục kiên trì hay không, nếu như cuối cùng thất bại trong gang tấc, vậy mới kêu là hết sức xui xẻo.
Hắc Long Vương đột nhiên quay đầu, thì thào nói:
- Tử kim… tinh thạch, nhanh.
Ánh mắt của Tiếu Ân sáng lên, không cần nghĩ ngợi lấy ra tất cả tử kim tinh thạch thả tới trước mặt Hắc Long Vương.
Nhưng còn không chờ hắn mở miệng, đã nhìn thấy hai tay Hắc Long Vương cùng vươn ra gom tất cả tử kim tinh thạch vào miệng giống như gió thu cuốn hết lá vàng.
Theo tiếng "Đôm đốp" giống như hạt đỗ nổ vang lên trong miệng lão, sắc mặt của lão nhanh chóng chuyển biến tốt lên.
- Còn nữa không, lấy ra một chút nữa đi.
Hắc Long Vương không biết xấu hổ nói.
Tiếu Ân đưa hai tay ra, nói:
- Tất cả đồ ăn của Hắc Toàn Phong đều đã bị ngươi ăn hết sạch rồi.
Hắc Long Vương thất vọng thở dài một hơi, cơ nhục trên cơ thể lão lập tức khôi phục nguyên trạng, ngay cả năng lượng hoàng kim trên người vốn như có như không cũng một lần nữa trở nên tràn đầy.
Tiếu Ân lẳng lặng nhìn lão, đối với biểu hiện trước đó của Hắc Long Vương cảm thấy hoài nghi nghiêm trọng.
Lão già này nếu như không nắm chắc hoàn toàn, làm sao lại mạo hiểm chế tác quyển trục Quang Minh thần vực? Lại liên tưởng đến biểu hiện trước và sau khi cắn nuốt tử kim tinh thạch của Hắc Long Vương, Tiếu Ân mơ hồ cảm thấy, lão dường như đã sớm lên kế hoạch lớn.
Hai quyển trục trên mặt đất dần dần trở nên rõ ràng, hai đoạn nguồn sáng vạn năm kia rốt cuộc đã ngưng nhập hoàn toàn vào bên trong quyển trục long lân.
Hắc Long Long đột nhiên đưa tay ra nhanh như điện vuốt một cái trên hai quyển trục, năng lượng hoàng kim trên người lão đột nhiên sáng ngời giống như bạo phát.
Sau đó, tất cả năng lượng hoàng kim toàn bộ biến mất, mà hai quyển trục ở trên mặt đất lại hiện ra vô số đường cong màu vàng kim.
Hắc Long Vương thật dài một hơi nhẹ nhõm, đặc biệt dứt khoát đặt mông ngồi xuống.
Ánh mắt của Tiếu Ân lại bị hai quyển trục kia hấp dẫn.
Ở trên quyển trục, có năng lượng màu vàng kim mặc sức chảy xuôi giống như dòng nước, những năng lượng này đối với hắn dường như có một loại cảm giác mê hoặc trí mạng.
Hơn nữa từ trên quyển trục còn hiện ra uy áp hùng mạnh, càng khiến người ta hết hồn.
Tiếu Ân cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới, trên thế giới này không ngờ lại có quyển trục có thể ẩn chứa uy năng khổng lồ như thế.
So sánh với nó, quyển trục Tử Vong Xạ Tuyến cấp bảy trước kia quả thực chỉ là món đồ chơi của tiểu hài tử. Mà trong trận chiến ở ma pháp công hội, quyển trục triệu tập người khổng lồ lửa của LaBeouf cũng biến thành không đáng một xu.
Trong lòng của Tiếu Ân có một loại ý nghĩ muốn phóng thích uy năng trong đó, hắn muốn nhìn xem, quyển trục này rốt cuộc bao hàm uy lực hùng mạnh đến mức nào.
Tuy nhiên đây cũng chỉ là muốn một chút mà thôi, nếu như hắn thật sự làm như vậy, đoán chừng Hắc Long Vương trước mắt nhất định sẽ khiến giông bão nổi lên.
Thật lâu sau, Hắc Long Vương rốt cuộc đã khôi phục một chút nguyên khí.
Lão thu lại quyển trục, dùng một thứ như sợi dây buộc lại. Nói cũng kỳ quái, sợi dây này vừa buộc lại, loại năng lượng khổng lồ này lập tức bị ẩn nấp hoàn toàn.
Tiếu Ân kinh ngạc nhìn sợi dây này, hỏi:
- Long vương đại nhân, đây là thứ gì vậy?
- Cái này hả, là tóc của ta.
Hắc Long Vương thuận miệng nói.
Tiếu Ân hâm mộ nhìn Hắc Long Vương, ánh mắt có thể so với một bóng đèn lớn 100W.
Lão long này, cả người đều là bảo vật, ngay cả tóc cũng có tác dụng hùng mạnh như vậy.
Hắc Long Vương bị Tiếu Ân nhìn đến mức sởn tóc gáy, là lão quái vật đã sống hơn mười vạn năm nên sau khi nhìn thấy ánh mắt của Tiếu Ân, lão liền đoán được ý nghĩ của hắn.
Lão tức giận hừ một tiếng, nói:
- Tiếu Ân, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?
Tiếu Ân vội vàng kiềm chế tâm thần một chút, nói:
- Long vương các hạ, ta đang suy nghĩ vừa rồi ngài thực sự cần tử kim tinh thạch của ta sao?
Hắc Long Vương mặt không đổi sắc nói:
- Đương nhiên, ta vô cùng cần.
Trong lòng Tiếu Ân mắng to lão long vô sỉ này, chẳng qua vật đã bị lão ăn, bất kể như thế nào cũng không nôn ra được.
Tiếu Ân xoay chuyển ánh mắt, nói:
- Long vương các hạ, ta thay ngài tới nơi giao dịch vũ trụ, trao đổi những thứ hai vị trưởng lão Long Tộc cần trở về, hẳn là cũng có chút khổ cực.
Hắc Long Vương hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi muốn thứ gì, nói đi.
Tiếu Ân lập tức quá đỗi vui mừng, lão long này mặc dù đủ vô sỉ, nhưng ở một số phương diện mà nói cũng là đủ hào phóng.
- Ta cần mấy quyển trục trống và mấy sợi tóc để buộc quyển trục.
Hắc Long Vương hồ nghi hỏi:
- Ngươi cần những thứ đó làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn chế tác quyển trục thần vực?
Tiếu Ân nhìn thấy vẻ mặt trào phúng của Hắc Long Vương, vội vàng nói:
- Cũng không phải ta muốn làm quyển trục, chỉ là mấy thứ đó cũng là bảo bối cực kỳ quý giá, nếu mang tới nơi giao dịch vũ trụ, hẳn là cũng có thể đổi chút tử kim tinh thạch.
Vẻ mặt của Hắc Long Vương khẽ động, do dự một chút, giơ tay lấy ra mười sợi tóc và quyển trục trống đã chế tác xong, nói:
- Những quyển trục này hẳn là có thể đổi được hơn trăm viên tử kim tinh thạch rồi, lần này sau khi ngươi trao đổi, ta lấy tám mươi viên, còn thừa đều cho ngươi.
Tiếu Ân quá đỗi vui mừng, vội vàng nhận lấy.
Hắc Long Vương đưa hai quyển trục trong tay qua, sau đó thét dài một tiếng. Một lát sau, hai u linh long vừa rồi trực tiếp trốn ở chỗ sâu trong lòng đất lập tức xuất hiện.
- Lida, ngươi đưa Tiếu Ân đi tới thượng cổ Truyền Tống Trận, dạy cho hắn phương pháp khống chế Truyền Tống Trận.
- Vâng, vương vĩ đại.
- Chờ một chút.
Tiếu Ân vội vàng nói:
- Long vương đại nhân, trước hết ta trở về an bài một chút, nếu không mấy đệ tử kia của ta chỉ sợ là phải sốt ruột chờ đợi.
Hắc Long Vương hiểu ý nói:
- Được!
Tiếu Ân vui mừng đáp lời, theo Lida thông qua Truyền Tống Trận loại nhỏ trên hải đảo lập tức trở về trong thượng cổ Truyền Tống Trận.
Lida nhìn hắn một cái thật sâu, nói:
- Tiếu Ân các hạ, ngươi có thể rời đi, ta sẽ ở chỗ này chờ ngươi, hy vọng ngươi có thể mau chóng trở lại.
- Ngài yên tâm. Ta nhất định sẽ trở lại rất nhanh.
Sau khi cười ha hả đáp ứng một câu, Tiếu Ân liền vội vàng rời nơi khỏi sương mù dày đặc này.
Sau khi rời khỏi nơi đó, Tiếu Ân lập tức lấy ra liên lạc khí hắn đã đưa cho đám người Kim, vội vội vàng vàng nói với Kim một tiếng, liền thông qua Truyền Tống Trận của ma pháp công hội đi tới trên đại thảo nguyên hoang vắng kia.
Đại thảo nguyên, trong thành Hollywood vẫn yên lặng giống như trước kia.
Tiếu Ân người không biết, quỷ không hay thông qua Truyền Tống Trận đi tới Hollywood. Không lâu sau, Kim và Lai An mặc trang phục của học đồ cũng xuất hiện ở bên trong Truyền Tống Trận.
Nếu muốn tiến hành truyền tống khoảng cách cực lớn, như vậy nhất định phải có chỉ dẫn của ma pháp sư không gian hệ, cho nên Tiếu Ân mới để Lai An đưa Kim đến đây.
Để Lai An tạm thời ở lại Hollywood. Tiếu Ân dẫn theo Kim tiến sâu vào trong đại thảo nguyên tùy tiện tìm một địa phương hẻo lánh vô biên.
Ở địa phương này, cho dù là bản lĩnh của Hắc Long Vương lớn hơn nữa cũng không có khả năng cảm ứng được.
Tiếu Ân thật cẩn thận bố trí một ít Chướng Nhãn Pháp ở xung quanh, sau đó hắn lấy ra hai quyển trục long lân trống, học theo bộ dáng của Hắc Long Vương đặt ở trước mặt.
Sau đó, hắn lấy ra một đoạn nguồn sáng vạn năm.
Một đoạn cong tinh tế lơ lửng ở trong tay, cho dù là ai cũng không nghĩ ra năng lượng ẩn chứa trong đó rốt cuộc hùng mạnh mà không thể tin nổi tới mức nào.
- Kim, hiện tại ngươi bắt đầu minh tưởng, bất kể bên người phát sinh biến cố gì, ngươi cũng không cần để ý, cho đến khi ta gọi ngươi mới thôi.
Tiếu Ân sắc mặt ngưng trọng phân phó.
Mặc dù Kim không biết Tiếu Ân vì sao phải an bài như vậy, nhưng hắn cũng không chút do dự đã đáp ứng, hơn nữa đã lập tức hành động theo phân phó.
Tiếu Ân cảm ứng được động tác và quyết tâm của Kim, Tiếu Ân lập tức biết, chỉ cần mình không mở miệng thì Kim sẽ tuyệt đối không đình chỉ.
Trên mặt hắn hiện ra một tia tươi cười, càng ngày Tiếu Ân càng hài lòng đối với đám người Kim…
Sau khi Kim dần dần tiến vào minh tưởng sâu, Tiếu Ân cũng theo đó chậm rãi nhắm hai mắt lại, Nhất Hào nhanh chóng dung hợp với tinh thần của hắn, tất cả hành động của Hắc Long Vương khi chế tác quyển trục Quang Minh thần vực chậm rãi quay về hiện lên trong đầu Tiếu Ân.
Có thể dung nhập nguồn sáng vạn năm vào trong quyển trục long lân trống, một điểm quan trọng nhất trong đó chính là những hào quang hoàng kim hiện ra từ trên người Hắc Long Vương.
Mặc dù Hắc Long Vương cũng không giải thích, nhưng Tiếu Ân một mực ở bên cảm thụ được lại biết rõ ràng, đây chính là lực lượng thuộc về thần linh.
Cũng chỉ có lực lượng của thần linh mới có thể chế tác quyển trục thần vực.
Chẳng qua hiện giờ Hắc Long Vương đại thương nguyên khí căn bản không thể so sánh với trước kia, cho nên sau khi lão chế tác hai quyển trục mới có thể trở nên suy sụp vô lực.
Nhưng trong quá trình chế tác, Tiếu Ân có thể khẳng định, năng lượng hoàng kim nắm giữ uy áp vô hạn kia nhất định chính là thần lực.
Nếu đổi lại là người khác, ngay cả là đã biết phương pháp chế tác cũng không thể phục chế quá trình này. Nhưng Tiếu Ân lại khác, hắn ở bên trong sân chơi của Thần đã thức tỉnh một loại năng lực tương tự như thần vực, nếu như vận dụng thích hợp, như vậy hắn cũng có vài phần nắm chắc có thể chế tác ra quyển trục Quang Minh thần vực mới.
Đương nhiên, một điểm mấu chốt trong đó chính là hắn phải kích phát ra loại lực lượng thần bí làm cho Hắc Long Vương cũng phải kiêng kị vạn phần mới được.
Một khi Kim tiến vào bên trong minh tưởng tầng sâu đã tập trung toàn bộ lực chú ý vào trong đó, đối với hết thảy ngoại giới đều không chú ý gì.
Mà sau khi hắn đầu nhập toàn bộ tinh thần và thể xác vào loại cảnh giới minh tưởng này, ở xung quanh thân thể hắn liền có một tia năng lượng hoàng kim bắt đầu vờn quanh.
Đây là lực lượng từ trong huyết mạch của Thần trên người hắn sản sinh ra, cỗ năng lượng này vốn là một loại năng lượng hoàn toàn tự chủ, cùng với năng lượng trên người Kim hình thành hai hệ thống năng lượng hoàn toàn khác nhau. Một khi cỗ năng lượng này đạt tới một mức độ nhất định, như vậy sẽ từ lượng biến mà sinh ra chất biến, xâm chiếm thần trí của Kim, khiến hắn biến thành một vị bán thần linh chỉ biết giết chóc và làm việc theo bản năng.
Nhưng sau khi trải qua lần đả kích trước kia của Tiếu Ân, cỗ năng lượng này đã sinh ra biến dị thật lớn, hoàn toàn dung hợp với hệ thống của bản thân Kim, dưới tình huống như vậy còn muốn xâm chiếm thần trí của Kim đã là một việc không có khả năng.
Hơn nữa càng thú vị chính là, chỉ cần khi Kim minh tưởng, cỗ năng lượng này sẽ xuất hiện và trợ giúp Kim hấp thu năng lượng của ngoại giới, làm cho thực lực của hắn tiến hành thăng cấp hơn xa người bình thường. Đồng thời, khi sinh ra giao thoa với tinh thần ý thức của Tiếu Ân, còn có thể kích phát loại năng lượng thần bí mà đặc thù trong thân thể Tiếu Ân.
Đây chính là nguyên nhân khiến Tiếu Ân không ngại cực khổ để Lai An đưa Kim từ ngàn dặm xa xôi đến.
Tinh thần ý thức của Tiếu Ân từng chút từng chút khuếch tán ra, dưới sự trợ giúp của Nhất Hào hắn bảo trì tần suất dao động của tinh thần ở dưới một trạng thái vô cùng ổn định.
Trong trí nhớ của Nhất Hào, ngày xưa khi tinh thần ý thức của Tiếu Ân và năng lượng hoàng kim trên người Kim sinh ra biến dị thì tần suất dao động của tinh thần chính là ở mức độ này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...