Động tác của Tiếu Ân êm ái, không hề phát ra hơi thở, hơn nữa hắn còn tận lực ẩn giấu năng lượng dao động, cho nên dù có ở chỗ nào cũng không sợ có người phát hiện ra
Đám đạo tặc Nick mặc dù quyết định ra tay chặn đánh, nhưng bọn chúng không lập tức ra tay, mà bám theo đám người Adelaide suốt hai ngày
Trong hai ngày này, mỗi một giờ Feikesite đều thi triển ma pháp Hôn Thụy Thuật lên Hắc Giáp Tích. Mặc dù Hắc Giáp Tích không có ma pháp nhưng tốt xấu gì nó cũng là ma thú cấp 2 đỉnh phong, sở dĩ bị đám Adelaide bắt sống, hơn nửa là do may mắn. Xác xuất thành công của Hôn Thụy Thuật đối với nó không cao, thường thường phải thi triển 5, 6 lần mới thành công
Mặc dù Feikesite là cửu cấp học đồ, nhưng hai ngày liên tiếp thi triển ma pháp, khiến hắn hết sức mệt mỏi
Tối hôm đó, bọn họ dừng lại, Adelaide nhìn Hắc Giáp Tích hôn mê bất tỉnh, thở dài nói:
- Nếu như chúng ta mang theo bộ xiềng xích đặc chế thì tốt rồi
Đối với loại quái vật có khí lực lớn, da thịt lại dày thì phải sử dụng những thứ đó mới hợp lý, về phần Hôn Thụy Thuật thì chỉ là các loại thủ đoạn mang tính phụ trợ mà thôi
Feikesite cười khổ nói:
- Nếu như chúng ta biết sẽ đụng phải Hắc Giáp Tích thì chắc chắn chúng ta sẽ mang theo những thứ đó, nhưng vấn đề là cũng không ai tưởng được, chúng ta có thể bắt sống Hắc Giáp Tích
Tất cả mọi người cười khổ không thôi, mặc dù bọn họ đã dùng tất cả dây trói để trói Hắc Giáp Tích, nhưng những dây trói đó chỉ có tác dụng an ủi mà thôi. Đối với thứ ngay cả sắt thép cũng cắn thủng, mười mấy tráng hán mới miễn cưỡng áp chế được như Hắc Giáp Tích thì muốn thoát khỏi sự trói buộc của mấy cái dây trói đó là chuyện rất dễ dàng
- Feikesite, ngươi tranh thủ thời gian nghỉ ngơi đi, có thể chống đỡ được càng lâu thì càng tốt
Adelaide dặn dò nói
- Tốt
Feikesite nhắm hai mắt lại, lấy ra một viên ma hạch, nhanh chóng khôi phục lại lực lượng tinh thần
Nhưng đúng lúc này lại truyền đến tiếng cảnh báo, hơn nữa còn có những âm thanh gián đoạn vang lên
Sắc mặt mọi người đại biến, bọn họ đồng thời lấy ra binh khí, lao ra bên ngoài, chiến đấu kịch liệt nhất thời bùng lên
Xa xa, Tiếu Ân đội mắt kính, thông qua mấy con ruồi máy giám thị, thu toàn bộ chuyện phát sinh vào trong mắt
Lúc này mới thấy được lần này Adelaide mang theo đội ngũ toàn là những cá nhân tinh nhuệ, dừng chân buổi tối, bọn họ cũng chia làm hai ba trạm giám sát
Trạm giám sát đầu tiên bị bọn Nick giải quyết thì trạm giám sát thứ hai đã thổi còi báo cảnh giác. Mặc dù tên giám sát thứ hai rất nhanh bị ma pháp sư hạ sát nhưng cũng đã kinh động tới đám người Adelaide
Tình cảnh kế tiếp, không ngoài dự liệu của Tiếu Ân, song phương trong đêm tối chiến đấu khốc liệt. Mặc dù Nick nói muốn bắt sống nhưng dưới loại tình huống này, căn bản khó có khả năng làm được
Trong đoàn đội của Nick có hai kẻ khiến Tiếu Ân kiêng kỵ, trong đó có một kẻ có trang phục giống như Feikesite, người còn lại là một lão lang nhân tóc bạc
Hai người này không trực tiếp tham gia chiến đầu, mà ở một nơi không xa thi triển pháp thuật lên người chiến sỹ
Dưới trạng thái hỗn chiến, hai người đều sử dụng pháp thuật công kích, hễ chiến sỹ bị bọn họ công kích trên cơ bản đều không có năng lực phản kháng, trong thời gian cực ngắn tình thế đã nghiêng hẳn về một bên
Tên pháp sư mặc dù sử dụng ma pháp nhanh và sắc bén nhưng Tiếu Ân không hề để trong mắt. Nhưng pháp thuật của lang nhân tóc bạc lại khiến Tiếu Ân mở rộng tầm mắt, hắn thi triển pháp thuật có một nửa là thi triển lên người nhà của mình, hễ ai nhận được pháp thuật của hắn, đều trở nên sinh long hoạt hổ, uy lực đại tăng
Đương nhiên lang nhân tóc bạc cũng có thủ đoạn công kích riêng. Thủ đoạn công kích của hắn cực kỳ quỷ dị, mỗi một lần sử dụng là tạo nên một trận sương mù màu đen khiến người khác không rét mà run. Khóe mắt Tiếu Ân run lên, phỏng chừng đây là ma pháp công kích của lang nhân
Về phần Feikesite mặc dù nỗ lực thi triển ma pháp để đối kháng nhưng Tiếu Ân chỉ cần liếc mắt cũng nhìn ra, hai ngày qua hắn đã tiêu hao quá nhiều lực lượng tinh thần, giờ phút này sa cơ lỡ vận, không đủ để gây nên sợ hãi
Trong lòng thầm than một tiếng, tên Nick này quả là kiên nhẫn, vì để Feikesite tiêu hao lực lượng tinh thần, hắn có thể nhẫn nại hai ngày, quả là một địch nhân đáng sợ
Nhưng tên này vẫn không gặp may, lại muốn đối phó với mình. Hắn không thể tưởng được, trên tay Tiếu Ân có mấy con ruồi máy, không thuộc hệ thống giám sát của thế giới này, cho nên hắn không có nhiều uy hiếp đối với Tiếu Ân
Nhẹ nhàng tháo mắt kính xuống, động tác của Tiếu Ân nhẹ nhàng phiêu hốt, lên xuống vài cái đã tới bên ngoài chiến trường
Đội ngũ của Nick có hơn hai mươi người, giờ phút này ngoài mười sáu người chiến đấu bên trong, ở ngoài còn có bảy người phụ trách cảnh giới, ý định rõ ràng là muốn một mẻ lưới bắt gọn đối phương
Mà nhờ mấy con ruồi máy, Tiếu Ân nhớ kỹ phương vị của bảy tên đó, hiện tại hắn muốn giải quyết mấy tên này trước
Nhiều năm tập luyện quảng bá thể thao khiến cho Tiếu Ân có một thân thủ linh hoạt, mềm dẻo, khi hắn tiến vào, không ai phát hiện ra hắn
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất là bọn chúng đang tập trung quan sát màn chiến đấu bên trong. Nếu như không phải thế, chưa chắc Tiếu Ân đã có thể thuận lợi tiến tới gần bọn chúng
Cổ tay vung lên, trên tay Tiếu Ân có thêm một con dao găm. Con dao găm này là kiệt tác của hắn ở cửa hàng thợ rèn, trên đó có gia trì ma pháp Đóng Băng Thuật và ma pháp Hôn Thụy Thuật. Nếu dùng để đối phó ma pháp sư, lang nhân tát mãn hoặc chiến sỹ cường đại như Adelaide có lẽ không có tác dụng nhưng để đối phó với mấy tên canh cửa này thì thừa sức
Con dao nhẹ nhàng xẹt qua cơ thể người, lực lượng thần kỳ của ma pháp dung nhập vào trong, dù chỉ bị đâm sượt qua cũng phát huy tác dụng không thể khinh thường.
Tinh thần của bọn đạo tặc bị sự giá lạnh cùng mê man xâm nhập, Tiếu Ân nhẹ nhàng đưa con dao lướt qua yết hầu của bọn chúng. Chỉ mất một ít công phu, khi vòng chiến đấu bên trong chấm dứt thì toàn bộ bảy tên cảnh giới ở bên ngoài đều bị Tiếu Ân giết chết
Tiếu Ân chậm rãi lui bước, do dự một chút, lấy bộ áo giáp ma pháp trong vòng cổ ra, một tay cầm đoản cung, một tay cầm kiếm. Đối mặt với nhiều đối thủ như vậy, hắn không dám khinh thường
Khi hắn mặc áo giáp vào, chuẩn bị xong hết mọi việc, trong sân chỉ còn lại một mình Adelaide chiến đấu
Là đoàn trưởng Huyết Lang dong binh đoàn, dẫn dắt hơn trăm người, thực lực của hắn hơn hẳn mọi người, đặc biệt khi Feikesite nổi giận, liều mạng thi triển ma pháp, chế trụ ma pháp sư và lang nhân tát mãn của đối phương, thực lực của Adelaide càng được phát huy rõ
Giờ phút này, thanh kiếm sắc bén trong tay hắn nhanh như gió, áp chế ba gã cao thủ đang vây công hắn.
Bỗng nhiên đúng lúc này, Feikesite cắn vào lưỡi. Một dòng máu tươi phun ra, một dòng máu tươi bắn về phía lang nhân tát mãn. Sắc mặt lang nhân tát mãn lập tức đại biến. Giống như một con thỏ nhỏ sợ hãi, lang nhân tát mãn nhảy dựng lên, mà dòng máu tươi ở giữa không trung đột ngột đổi hướng, bắn về phía ma pháp sư
Giống như lang nhân tát mãn, tên ma pháp sư không dám ngăn cản, ngã lộn nhào xuống đất để né tránh
Chỉ cần nhìn bộ dáng của hai tên này, ai cũng hiểu ra trong đạo máu tươi đó có ẩn dấu huyền cơ, không có cách để ngăn cản. Ở xa, mắt Tiếu Ân sáng ngời lên, loại ma pháp công kích này hắn đã từng nghe qua ở công quốc Louis
Từ khi gặp Hắc Giáp Tích, hắn thấy được những chuyện khác hẳn so với quá khứ
Ví dụ như không có thiên phú ma pháp, nhưng Hắc Hắc Giáp Tích lại có thể tiến hóa vượt cấp, sử dụng nhân lực chiến đấu với ma thú, ma pháp cấp 1 Hôn Thụy Thuật lại phát sinh hiệu quả trên người ma thú cấp 2
Đã có những chuyện ngoài ý muốn như thế, thế thì huyết tiễn (mũi tên máu) này sẽ có tác dụng gì?
Giờ phút này, trong lòng Tiếu Ân thở dài, đọc vạn quyển sách không bằng đi thực tế. Đạo lý này rất chính xác, nếu như không tới đại thảo nguyên, làm sao hắn có thể biết được những chuyện thần kỳ này
Khi Feikesite phun ra ngụm máu tươi, đồng thời Adelaide cũng bộc phát, hắn chợt hét lớn một tiếng, động tác dường như nhanh hơn trước mấy lần, lực lượng cũng tăng trưởng trong phạm vi lớn
Kiếm quang trắng như tuyết của hắn giết chết ba người bên cạnh, sau đó nhanh như tia chớp, hắn tới bên người Feikesite, cõng pháp sư đã mất hết sức lực lên lưng, phá vòng vây lao ra ngoài
Đám người Nick cười lạnh một tiếng, bọn chúng chậm rãi đuổi theo phía sau. Bởi vì bọn chúng nhìn ra, Adelaide đã kích phát hết tiềm lực, chỉ cần những người mai phục ở bên ngoài cản trở một chút, hắn tuyệt đối không thể chạy trốn được
Song, ngoài sự mong đợi, Adelaide lại có thể thoát khỏi vòng vây, nhanh chóng biến mất trong màn đêm, mà từ đầu đến cuối, những kẻ được bố trí ngăn chặn không có một ai ra tay
Sắc mặt đám người Nick biến đổi, bọn chúng cúi xuống, cẩn thận quan sát bốn phía, tình hình quỷ dị này khiến trong lòng bọn chúng cảm thấy trầm trọng
- Thủ lĩnh, bọn chúng chết hết rồi
Sau một lúc, mấy tên đạo tặc đem thi thể của bảy tên canh ở vòng ngoài đến. Chứng kiến trên cổ mỗi người có một vết thương nho nhỏ, tất cả mọi người không khỏi thở sâu một hơi
Bọn chúng đều là những tên đạo tặc tinh nhuệ, vừa nhìn vết thương là biết được đối phương sử dụng binh khí gì. Có thể vô thanh vô thức giết chết bảy tên đạo tặc am hiểu thuật ẩn giấu, ngay cả bản thân Nick cũng không dám cam đoan có thể làm được
Song bọn chúng lại không biết, Tiếu Ân chẳng những có vũ khí ma pháp hỗ trợ, lại còn có sự chỉ dẫn của mấy con ruồi máy, đến thế mà còn không vô thanh vô thức giết được đối phương thì hắn không cần ở lại chỗ này nữa, mà giờ này phải chạy trốn trối chết rồi
Mặt Nick âm trầm lại, nhìn qua mấy tên tù binh. Những người đi cùng Adelaide, ngoài hai người may mắn trốn thoát được, thì có sáu người bị bắt làm tù binh, còn lại đều tử vong. Trong đám tù binh này có Miller cùng ba cao thủ của thương đội
Do lí do chức nghiệp nên một khi bị đối thủ áp sát, Miller khó phát huy được toàn bộ thực lực, cho nên bị bắt sống là chuyện hết sức bình thường. Mà ba người trong thương đội mặc dù vũ kỹ không tồi nhưng đấu chí lại kém xa so với đám dong binh. Một khi bị thương, đồng thời nhìn thấy đại thế đã mất, liền buông vũ khí xuống đầu hàng
Nick đi tới trước mặt đám người Miller, hỏi:
- Ngươi là Miller?
Miller hung hăng nhìn Nick, trong mắt chứa đấy lửa giận
Nick cười lạnh một tiếng nói:
- Ta biết ngươi không phục, nhưng nếu đã rơi vào tay ta, ngươi không phục cũng vô dụng
Dứt lời, hắn dùng ngón tay chỉ vào thi thể của đồng bạn, hỏi:
- Nói cho ta biết, ai đã làm chuyện này?
Miller ngẩn ra, ánh mắt nhìn lên mấy thi thể, trong mắt hiện lên một tia khoái ý, nhưng khó có thể che dấu được một tia kinh hãi và mờ mịt
Khóe miệng Nick nhếch lên. Nhẹ nhàng nắm hai tay bị trói của Miller lên, tay hắn từ từ dùng sức, từng giọt mồ hôi lạnh trên người Miller tràn ra. Khớp xương ở hai tay Miller bị vỡ, cuối cùng một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Miller hoàn toàn hôn mê bất tỉnh
Năm tên tù binh còn lại, mặt cắt không còn giọt máu, bọn họ biết Miller là một cung tiễn thủ kiệt xuất. Nhưng hiện giờ xương tay của hắn đã vỡ, chỉ sợ cả đời không thể khôi phục lại được. Cho dù có khôi phục lại được thì thực lực của hắn chắc chắn sẽ giảm đi bảy tám thành, không cách nào làm dong binh được nữa
Ánh mắt của Nick chuyển qua người của một tên cao thủ trong thương đội. Không chờ Nick mở miệng, tên đó đã gào lên:
- Ta nói, ta nói
Bất tri bất giác, cả đám đạo tặc đều lộ ra ánh mắt khinh bỉ
- Là kẻ đó, khẳng định là kẻ đó
Cao thủ thương đội kêu lên:
- Chắc chắn là Tiếu Ân, hai ngày trước hắn rời khỏi đoàn của chúng ta, ta chắc chắn hắn bám theo chúng ta
Ở phương xa đeo mắt kính, chăm chú chú ý động tĩnh, Tiếu Ân thất kinh, không thể tưởng tượng được hành tung của mình bị người khác nhìn ta. Thực sự là nước biển không thể đo được, nhìn người không chỉ nhìn tướng mạo, bản lĩnh của tên cao thủ thương đội này quả thực nằm ngoài ý nghĩ của hắn
Nick trầm ngâm hỏi:
- Tại sao hắn đi theo các ngươi?
- Hắc Giáp Tích, bởi vì Hắc Giáp Tích. Hắn muốn đoạt Hắc Giáp Tích
Khóe miệng Nick cười cười, âm trầm đáng sợ nói:
- Không phải hắn muốn Hắc Giáp Tích của các ngươi mà là do các ngươi muốn lấy tính mạng của hắn để đoạt lấy cây ma pháp cung kia
Cao thủ thương đội nhất thời lắp bắp, nói không lên lời
Trong lòng Tiếu Ân xấu hổ, nguyên hành động của đám Adelaide đã bị Nick nhìn ra, nếu như bản thân mình không phải lúc nào cũng chú ý được động tĩnh của bọn chúng thì chỉ sợ mình đã bị bọn chúng lừa lại rồi
Giờ phút này, lang nhân tát mãn tiến lên nói:
- Ngươi nói dối
Cao thủ thương đội liều mạng lắc đầu, trong mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ
Lang nhân tát mãn trầm thấp nói:
- Tiếu Ân là một ma cung thủ kiệt xuất, nhưng những kẻ này bị giết là do dao găm gây ra, có thể làm được như thế, chắc chắn phải là một thích khách kiệt xuất. Chẳng lẽ ngươi cho rằng tên trẻ tuổi đó có thể kiêm tu hai chức nghiệp ma cung thủ và thích khách sao?
Cao thủ thương đội nhất thời á khẩu, không trả lời được
Đến đây Tiếu Ân mới hiểu ra, nguyên tên này căn bản không biết mình có đi theo đội ngũ hay không, hắn tùy tiện lôi ra một người để chịu tội mà thôi
Lang nhân tát mãn cười lạnh một tiếng nói:
- Ngươi cũng dám lừa gạt ta, vậy chắc biết sẽ bị trừng phạt ra sao rồi chứ?
Tay hắn duỗi ra, lấy ra một thứ nho nhỏ từ trong túi tiền, đó là một con quái trùng. Động tác của con trùng này vô cùng linh hoạt, thoáng cái đã nhảy ra khỏi túi tiền, bò lên trên mặt của tên cao thủ thương đội
Sắc mặt tên đó xám lại như tro tàn, nháy mắt, thân thể hắn co rút lại, không còn bất cứ động tĩnh gì nữa
Lang nhân tát mãn ngẩn ra, tiến lên nhìn kỹ vào mắt tên đó, sau đó bất đắc dĩ mắng:
- Tên này là một tên nhát gan tham sống sợ chết, thế mà đã bị hù chết
Pháp sư khẽ lắc đầu, nhíu mày nhìn mấy tên tù binh còn lại nhẹ giọng nói:
- Bọn chúng có thể thực sự không biết là do ai hạ độc thủ
Nick hừ lạnh môt tiếng nói:
- Dù là ai làm, ta sẽ khiến hắn phải hoàn trả lại trăm ngàn lần
Dứt lời, hắn chợt quát:
- Hiện tại, các ngươi còn một cơ hội để giữ lại mạng
Ngón tay hắn chỉ vào Hắc Giáp Tích đang nằm mê man, hỏi:
- Nói cho ta biết, các ngươi làm thế nào mà dẫn dụ được nó ra, nói ra ta nhất định sẽ thả các ngươi đi
Mấy tù binh nhìn nhau, bọn họ vừa tới hồ Stanco, liền chứng kiến con quái này bò lên, còn lí do vì sao nó bò tới đó thì chỉ có trời biết đất biết, cho nên bọn họ căn bản không thể trả lời câu hỏi này được
Sắc mặt Nick từ từ lạnh lẽo lại, hỏi:
- Các ngươi không biết sao?
Cao thủ thương đội nhận ra sát khí trong lời nói của đối phương, thống khổ nói:
- Chúng ta thực sự không biết, tất cả là do Adelaide dẫn đường, tất cả kế hoạch là do hắn đặt ra. Chúng ta chỉ biết làm theo mệnh lệnh mà thôi
Nick trầm ngâm một chút, nếu đổi lại là hắn, chỉ sợ hắn cũng dùng thủ đoạn đó
Hắn nhìn về phương xa, trong lòng hối hận, chỉ vì khinh thường mà để cho hai tên đó chạy thoát. Ngày sau, tuyệt đối là mầm họa lớn
- Tản ra, đi tìm cái tên giết chết huynh đệ của chúng ta
Nick vung tay lên, nói:
- Giả quyết nhanh lên, chúng ta còn phải truy tìm Adelaide
Mấy tên thủ hạ đáp ứng một tiếng, tay bọn chúng vung lên, giết chết toàn bộ sáu tên tù binh, sau đó ba người một tổ theo trật tự tản ra, tìm kiếm bốn phía xung quanh
Lang nhân tát mãn và ma pháp sư đồng thời nhắm hai mắt lại, bọn họ đang sử dụng lực lượng tinh thần riêng của mỗi người nhằm thăm dò khí tức khác thường ở xung quanh
Nhưng Tiếu Ân đã ẩn giấu toàn bộ lực lượng tinh thần của mình. Dù bọn chúng có làm thế nào cũng không có cách nào phát hiện được
Tiếu Ân tháo mắt kính, lui về phía sau một đoạn, cầm đoản cung trong tay, một tiễn bắn ra
Một tiếng rít chói tai vang lên, tiếng kêu thảm thiết của tên đạo tặc vang lên, hắn bị một mũi tên xuyên thấu lồng ngực, nhìn qua là biết không thể sống nổi
Hai tên còn lại lập tức bị kinh động, bọn chúng không dám tụm lại một chỗ, nhanh chóng tản ra. Đồng thời tiến về phía Tiếu Ân ẩn núp
Tiếu Ân cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ đón chào
- Là hắn, chắc chắn là Tiếu Ân
Nick cúi đầu, tức giận kêu lên, vừa nghe thấy tiếng rít đòi mạng đoạt hồn của mũi tên, lập tức khiến hắn nhớ lại đoạn sỉ nhục lúc trước
Pháp sư không nói hai lời, liên tục thi triển ba cái ma pháp phòng hộ, cho mình, cho lang nhân tát mãn và cho Nick
Ba người liếc mắt nhìn nhau, bọn chúng lẳng lặng đợi, bởi bọn chúng tin tưởng, nếu đối phương đã bại lộ hành tung, như vậy chắc chắn sẽ bị đám thủ hạ phát hiện và bị cuốn lấy.
- Nick, hắn chẳng những là ma cung thủ, hơn nữa còn là một thích khách kiệt xuất, chúng ta phải cẩn thận
Pháp sư cẩn thận nhắc nhở
Nick khẽ gật đầu, một khi nghĩ lại bảy tên đạo tặc bị giết chết một cách không minh bạch, trong lòng hắn trở nên lạnh lẽo
Một lúc sau, phía trước truyền đến những tiếng kêu thảm thiết và tiếng binh khí va chạm, sắc mặt ba người vui mừng lên, đồng thời đứng lên chạy về phía trước
Chỉ chốc lát sau, bọn họ đã tới chỗ Tiếu Ân và đám đạo tặc giao thủ
Nhưng khi bọn hắn chứng kiến tình cảnh trước mắt thì thấy trong lòng lạnh toát, một dự cảm không tốt xuất hiện trong lòng
Một võ sỹ mặc trọng giáp, giơ đại kiếm trong tay, khiến cho ba tên đạo tặc chật vật chống đỡ. Xung quanh bọn họ có năm cỗ thi thể, trong đó có một tên bị kiếm đâm xuyên qua bụng. Trên mặt đất có một tên đạo tặc bị dao găm đâm, nhãn lực của mọi người rất tốt, vừa nhìn qua đã đoán ra tên này chết giống như bảy tên đạo tặc trước đó
Thấy ba người bọn họ, tên võ sỹ mặc trọng giáp thu đại kiếm lại, lui về phía sau một bước, động tác của hắn vô cùng nhẹ nhàng, bộ áo giáp dày trên người không gây ảnh hưởng gì tới động tác của hắn
Nick cẩn thận tiến lên, lớn tiếng hỏi: Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
- Tiếu Ân trốn ở đâu?
- Hắn là Tiếu Ân
Một tên đạo tặc khác nói
- Cái gì?
Nick khó tin hỏi
- Chính là hắn, bắn tên cũng là hắn, dùng dao găm và đại kiếm cũng là hắn
Tên đạo tặc sợ hãi hô lên, nếu như không phải có Nick ở bên cạnh, nếu như không phải bên cạnh Nick có lang nhân tát mãn và pháp sư, chỉ sợ hắn đã bỏ trốn rồi
Tiếu Ân cúi người xuống, nhặt đoản cung trên mặt đất kẹp vào nách, sau đó rút con dao găm trên thi thể đạo tặc cắm vào giày. Cuối cùng trước ánh mắt kinh hãi của bọn Nick, hắn nói:
- Hoan nghênh, tiên sinh Nick
- Ngươi…. Ngươi thực ra là ai?
Nick nghiến răng nghiến lợi hỏi
- Kẻ hèn Tiếu Ân, chúng ta đã từng gặp qua một lần
Thanh âm Tiếu Ân sau chiếc mặt nạ, phát ra chấn động rất nhỏ:
- Ngài hẳn là chưa quên, ai đã bắn ngài ngã ngựa chứ
Nick hít sâu một hơi, hắn nhe răng cười nói:
- Tốt! Tiếu Ân, quả thực là ta không có nghĩ ra, ngươi chẳng những là một ma cung thủ lợi hại, mà còn là một thích khách kiệt xuất, còn có vũ kỹ cường đại nữa. Ta thừa nhận, ngươi là kẻ có tài năng nhất mà ta từng thấy
Trong lòng Tiếu Ân xấu hổ vô cùng. Nói về tài bắn cung, hắn chỉ mới luyện tập có mấy trăm vạn lần trong Nhất Hào không gian, miễn cưỡng xem như là bách phát bách trúng
Còn việc hắn là một chiến sỹ và thích khách kiệt xuất, thì điều đó không hề đúng
Nếu như không phải con dao găm của hắn có gia trì hai loại ma pháp, có thể khiến cho người bình thường trong nháy mắt mất đi năng lực hoạt động thì tuyệt đối hắn không cách nào vô thanh vô thức giết chết bảy tên đạo tặc
Còn chuyện vừa rồi đối chiến với mấy tên đạo tặc, hắn càng muốn cười to lên
Hai tay hắn cầm đại kiếm, tùy ý để cho hỏa côn của đối phương đập vào người, căn bản không hề để ý tới hỏa côn của đối phương. Với bộ áo giáp này, chỉ bằng thứ vũ khí rác rưởi của bọn đạo tặc, tối đa chỉ lưu lại vài vết xước, không tạo ra bất cứ thương tổn nào đối với hắn Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Trái lại, dù là ai, chỉ cần bị đại kiếm trên tay hắn chém phải, không bi gãy xương gãy cốt thì cũng chả còn lực để chiến đấu nữa
Nếu như Adelaide có thêm bộ áo giáp này, cầm thanh đại kiếm này, thì chỉ cần mấy hiệp là có thể giết sạch toàn bộ bọn đạo tặc. Nhưng Tiếu Ân lại không làm được, một lúc sau mấy tên đạo tặc hiểu ra, Tiếu Ân chỉ có vẻ bề ngoài nhìn được nhưng thực chất bản lãnh chẳng có gì. Bọn chúng không công kích hắn nữa, mà chia ra thành vòng tròn bao vây hắn, nhất thời duy trì được cục diện không thắng không bại. Mặc cho Tiếu Ân dùng sức như thế nào cũng không gây thêm được thương tích nào cho bọn chúng nữa
Một tên đạo tặc tiến lên, nói thầm vào tai Nick vài câu, con mắt của tên thủ lĩnh đạo tặc nhất thời sáng lên. Hắn nhìn bộ áo giáp trang bị trên người Tiếu Ân, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ tham lam
- Tiếu Ân, đồ trên người ngươi trộm được ở đâu?
Nick cười lạnh một tiếng nói:
- Hóa ra ngươi chỉ có khí lực lớn mà thôi. Hừ bộ áo giáp này không tồi, rất kiên cố chắc chắn, tháo nó ra, ta sẽ tha mạng cho ngươi
Tiếu Ân tức cười, nếu thực sự tháo bộ áo giáp này ra, chắc chắn hắn sẽ chết nhanh hơn. Hắn lắc đầu, nói:
- Ngươi muốn biết lai lịch bộ áo giáp này của ta sao, vậy thì lên đây mà thử, xem ngươi có thể nhận ra không
Dứt lời, hắn vung đại kiếm lên, giống như một con báo, vọt nhanh tới
Đám người Nick bị dọa sợ, biết không chống lại được, lập tức phân tán ra bốn phía
Trong mắt tên pháp sư và lang nhân tát mãn lộ ra vẻ xem thường. Nếu như Tiếu Ân cầm đoản cung trên tay âm thầm đánh lén, bọn họ còn có thể sợ hãi vài phần, nhưng hiện tại hắn mặc trọng giáp, ngược lại biến thành bia ngắm cho pháp sư, không còn uy hiếp gì nữa
Pháp sư cười lạnh một tiếng, lui nhanh về phía sau vài bước, vung tay lên, Băng Đạn Thuật cấp 1 phát ra. Loại ma pháp này có hiệu quả rất cao khi đối phó với võ sỹ mặc trọng giáp, chẳng những có thể tạo ra lực sát thương nhất định, lại có thể kiềm chế hành động của đối phương
Nhưng khi băng đạn bắn trúng người Tiếu Ân, trên người hắn chợt hiện lên một đạo ánh sáng màu trắng, đạo ánh sáng này lóe lên, Băng Đạn Thuật giống như một viên đá rơi vào trong biển sâu, biến mất vô tung vô ảnh
Tròng mắt của đám người Nick mở to ra, bọn họ nhìn ra ma pháp phát ra trên người đối phương …Trời ạ, Nick thống khổ rên lên một tiếng, đây là loại quái vật gì, sao hắn có thể thi triển ma pháp nữa chứ?
- Áo giáp ma pháp
Pháp sư lớn tiếng kêu lên, giống như tiếng gáy của gà trống vào mỗi buổi sáng sớm, thanh âm trở nên phấn khởi
Con mắt của mọi người sáng lên, ma pháp đạo cụ, đây là bộ ma pháp đạo cụ quý hiếm
- Giết hắn
Trong mắt Nick hiện lên vẻ quyết đoán, kêu lên:
- Chắc chắn hắn là đệ tự trực hệ của một gia tộc nào đó, chúng ta nhất định phải giết chết hắn, nếu không sẽ có phiền toái lớn
Những người còn lại không nói gì nhưng âm thầm thừa nhận. Có thể có được bộ áo giáp ma pháp, tuyệt đối không phải là người bình thường, đây là loại người mà đạo tặc như bọn chúng không thể trêu chọc được
Đoàn đạo tặc Nick tuy có danh tiếng lớn nhưng nếu thực sự trêu chọc đến những nhân vật không thể động đến, ví dụ như siêu cấp quý tộc hoặc ma pháp sư cao cấp, vậy thì bọn chúng chỉ có con đường diệt vong, ngay cả ông chủ ở sau lưng bọn chúng cũng không có cách cứu được bọn chúng
Tên có bộ áo giáp ma pháp này chắc chắn có hậu thuẫn cực lớn. Nếu như để hắn chạy thoát, hậu quả sẽ vô cùng lớn. Cho nên, giờ phút này, đám người Nick thể hiện ra rõ sát khí nồng đậm
Một đạo ánh sáng mờ mịt màu đen từ trên mặt đất dâng lên, chậm rãi hướng về phía Tiếu Ân. Vốn luôn cực kỳ chú ý lang nhân tát mãn, vừa thấy hắn làm phép, Tiếu Ân lập tức né tránh, nhưng đám hắc khí dường như có năng lực truy tung, thủy chung bám theo hắn không tha
Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, một đạo ánh sáng phát ra từ bộ áo giáp, ma pháp phòng hộ cấp 3 nhất thời phóng ra, đánh tan đám hắc khí này đi
Ánh mắt của đám người Nick lộ rõ vẻ tham lam và kinh hãi, bộ áo giáp ma pháp này mặc dù có vẻ bề ngoài không hề thu hút nhưng dù là công kích vật lý hay công kích ma pháp đều không lay chuyển được nó. Trong lòng bọn chúng xuất hiện cảm giác vô lực, không thể kích phá được vòng phòng ngự của đối phương sao?
Thân hình Tiếu Ân không ngừng chuyển động, trực tiếp hướng về phía hai tên đạo tặc. Hai tên đó khi trước đã giao thủ qua với Tiếu Ân, biết người này không những có khí lực mạnh mà động tác rất linh hoạt nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại không nhiều, chỉ cần không cùng hắn trực tiếp chiến đấu, trên cơ bản không có uy hiếp gì
Cho nên hai người bọn họ nhẹ nhàng lui về phía sau, không có bất cứ sự kinh hoàng thất thố gì
Nhưng lúc này Tiếu Ân đã có sự chuẩn bị, một kiếm của hắn quét ngang ra, trên cây đại kiếm đột phát ra một đạo ánh sáng màu xanh hình quạt, nhanh như tia chớp xuyên qua bụng của hai tên đó
Một giây sau, hai tên đó từ trên không trung rơi xuống mặt đất, nửa thân trên méo mó ngã xuống
Trong không khí tràn ngập mùi vị máu tanh. Hai tên đạo tặc bị Phong Nhận Thuật chém đứt thành hai mảnh. Ngũ tạng lục phủ rơi vương vãi trên mặt đất, trong tai mọi người vọng lại tiếng kêu thảm thiết trước khi chết của hai tên đạo tặc
Sắc mặt của pháp sư và lang nhân tát mãn nhất thời trắng bệch, không còn một tia huyết sắc
- Vũ khí ma pháp
Nick kêu lên
Từ đầu tới chân được bộ áo giáp ma pháp che chắn, hơn nữa trên tay còn cầm vũ khí ma pháp, cuối cùng bọn họ hiểu được, tại sao tên này dám đối mặt với nhiều người như vậy.
- Ma pháp phòng hộ cấp 2, cấp 3, Phong Nhận Thuật
Pháp sư hít sâu một hơi, miễn cưỡng trấn định báo ra tên ma pháp
Tiếu Ân lắc đầu nói:
- Không đúng
Pháp sư sửng sốt hỏi:
- Có gì không đúng?
Tiếu Ân vỗ lên áo giáp, trên người xuất hiện thêm ba đạo ánh sáng ma pháp. Pháp sư miệng cứng lại nửa ngày, chỉ cảm thấy trong miệng tràn đầy hương vị đắng ngắt, cuối cùng hắn thì thào nói:
- Kiên Cố Thuật, Khinh Linh Thuât, Ma Pháp Thuẫn Bài
Sắc mặt của Nick vốn đã khó coi, sau khi pháp sư báo ra tên của những ma pháp này lại càng trở nên khó coi, trong lòng bọn chúng vạn phần hối hận, không ngờ lại trêu chọc phải con quái vật này
Pháp sư trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên giống như nổi điên kêu lên:
- Là ai? Bộ áo giáp này là do ai chế tạo ra? Là ma đạo sỹ sao?
Nick ngẩn ra hỏi:
- Chuyện này có quan hệ gì với ma đạo sỹ?
Đôi môi của pháp sư run run:
- Đương nhiên là có quan hệ, gia trì ma pháp lên áo giáp có yêu cầu cực cao, gia trì một cái ma pháp thì không có vấn đề gì nhưng có thể gia trì được nhiều ma pháp như thế, ma pháp sư bình thường tuyệt đối không thể làm được
Đôi mắt Tiếu Ân chớp động, hắn không cảm thấy có gì khó khăn khi gia trì ma pháp lên áo giáp
Kỳ thực gia trì ma pháp không hề dễ dàng, trừ khi đạt tới cao cấp ma pháp sư, nếu không căn bản không có cách để gia trì nhiều loại ma pháp lên một kiện đạo cụ ma pháp
Nhưng Tiếu Ân thì khác, đạo cụ ma pháp là do hắn tự mình chế tạo ra, đối với đạo cụ hắn hiểu rõ đến từng chi tiết nhỏ. Hơn nữa, có Nhất Hào ở bên cạnh hỗ trợ tính toán và xếp đặt, cho nên hắn mới thu được kết quả nghe rợn người như bây giờ
Nghe bộ áo giáp này có thể là do ma đạo sỹ chế tạo, ngay lập tức Nick buông bỏ ý định giết chết Tiếu Ân
Ma đạo sỹ, trong thế giới ma pháp thần kỳ này, đây là một danh xưng khiến bất cứ ai cũng phải run rẩy
Đám người Nick mặc dù tự phụ, nhưng giờ phút này không có một chút tin tưởng nào có thể đánh bại Tiếu Ân
- Chạy
Nick quyết định thật nhanh, chợt kêu lên
Pháp sư, lang nhân tát mãn, cùng những tên đạo tặc còn lại và Nick, không phân biệt trước sau, chạy tản khắp bốn phương tám hướng
Tiếu Ân cười lạnh một tiếng, hắn thu hồi đại kiếm, cầm đoản cung lên. Một tiễn bắn ra, khiến một tên đạo tặc bỏ mạng tại chỗ
Sau đó, thân thể Tiếu Ân hơi run lên, giống như mất sức nặng bay lên giữa không trung, bộ áo giáp nặng nề giờ đây nhẹ như lông hồng, không có chút sức nặng nào
Nghe phía sau truyền tới âm thanh thảm thiết, hai chân Nick càng chạy nhanh hơn, gần như một ảo ảnh, chạy như bay trong thảo nguyên
Lang nhân tát mãn và pháp sư đều có tuyệt kỹ, mặc dù tốc độ không so được với Nick nhưng với pháp thuật của mình, dù Tiếu Ân có đuổi theo, cũng chưa chắc làm gì được bọn chúng
Hơn nữa một khi bọn họ tách ra, dù Tiếu Ân truy kích ai, cũng không thể một mẻ lưới bắt hết mọi người
Nhưng bọn chúng lại không nghĩ đến, nếu nói về tốc độ, có ai có thể so được với ma pháp sư phi hành trên không trung
Một tiễn của Tiếu Ân bắn chết tên đạo tặc bình thường, hắn liền kích hoạt ma pháp Phong Tường Thuật trên bộ áo giáp, truy đuổi theo hướng Nick bỏ chạy
Hắn không lo lắng mình bị lạc mất phương hướng, cũng không lo lắng đối phương chạy thoát. Bởi vì mấy tên đó đều bị mấy con ruồi máy bám theo. Chỉ cần không gặp phải ma pháp sư hoặc ma thú, trên cơ bản bọn chúng không thể chạy thoát được
Tốc độ phi hành trên không trung quả thực hơn xa so với khi di chuyển trên mặt đất, rất nhanh Tiếu Ân nhìn thấy bóng dáng đang chạy như điên của Nick
Song chưởng khẽ động, động tác của Tiếu Ân tiêu sái tự nhiên, giống như một con ưng vồ mồi, vồ xuống mục tiêu
Dù sao Nick cũng là một vị cao thủ tung hoành nhiều năm, mặc dù không có giác quan thứ 6, nhưng đối mặt với nguy hiểm, hắn vẫn cảm ứng được
Hai chân hắn vẫn lao về phía trước, nhưng đầu của hắn lại quay ngược lại, nhìn về phía sau
Phía sau trống rỗng không có ai nhưng cảm giác nguy hiểm trong lòng hắn lại càng thêm tăng cao. Đột nhiên một luồng kình phong đập thẳng vào mặt, đầu hắn vừa quay lại, lập tức nhìn thấy một võ sỹ mặc trọng giáp lăng không bay xuống
Trong một giây đó, hắn ngẩn cả người ra, tình cảnh này khiến hắn không thể tưởng tượng được
Một võ sỹ mặc trọng giáp uy phong lẫm liệt, nhưng là…..
Tên võ sỹ đó không ngờ có thể phi hành trên không trung. Hắn có thể phi hành trên không trung, làm sao hắn có thể làm được?
Mang theo nghi vấn trong lòng, hai chân Nick mất đi tính ổn định, thân thể hắn giống như chiếc bánh xe, trượt về phía trước
Nếu để cho đám thủ hạ biết, thủ lĩnh đại danh đỉnh đỉnh của mình khi chạy trốn bị trượt chân, chỉ sợ tất cả bọn chúng đều giật mình
Tiếu Ân nhìn Nick té ngã trên mặt đất, tên Nick này thật là cơ trí, động tác này của hắn nhìn qua thì vụng về nhưng lại tạo ra một khoảng cách giữa mình và hắn
Nhưng nếu đã đuổi kịp, Tiếu Ân không chần chừ, thi triển ma pháp Thúc Bác Thuật và Băng Đống Thuật, không chút lưu tình lên người Nick
Đối với người bình thường, ma pháp có lực sát thương cực lớn, hơn nữa khi bị ma pháp ngắm bắn, xác xuất để võ sỹ có thể né tránh thành công là cực thấp
Bị hai cái ma pháp một trước một sau đánh trúng, Nick hoàn toàn mất đi năng lực chống cự, cả người mềm nhũn nằm xuống. Mặc dù hai ma pháp này không gây nguy hiểm gì cho tính mạng của hắn, nhưng hiện giờ hắn không còn năng lực gì để chống cự nữa
Tiếu Ân đầu đội mũ sắt, ánh mắt tỉnh táo dị thường. Hắn vung tay lên, Hôn Thụy Thuật phát ra, lập tức hai mắt Nick nhắm lại, trầm mình vào giấc ngủ sâu
Nếu như trong tình trạng bình thường, Hôn Thụy Thuật tuyệt đối khó có khả năng phát huy công hiệu dễ dàng như vậy, nhưng giờ phút này tâm thần Nick đại loạn, cho nên chỉ có một lần đã thành công
Thấy Nick ngủ thiếp đi, Tiếu Ân phi hành theo hướng khác, đuổi theo hai tên chạy trốn còn lại
Có sự chỉ dẫn của ruồi máy, rất nhanh Tiếu Ân tìm tới nơi
Đây là phương hướng lang nhân tát mãn chạy trốn, nhưng khiến Tiếu Ân thấy kỳ quái đó là, hắn ở trên không trung cả nửa ngày nhưng lại không phát hiện ra thân ảnh của kẻ nào cả, nhưng con ruồi máy theo dõi tên lang nhân tát mãn lại dừng ở chỗ này
Do dự trong chốc lát, Tiếu Ân từ trên không trung hạ xuống, vứt Nick sang một bên, cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh
Sau một lát, hai mắt hắn sáng ngời lên, bởi vì hắn phát hiện, hai con ruồi máy đồng thời dừng lại trên một tảng đá hình chữ nhật
Ở chỗ này, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những tảng đá như thế này. Tảng đá này to nhỏ không đồng đều, độ cứng cũng thế, không ai biết nó được sinh ra như thế nào, nhưng mọi người đã sớm quen với sự tồn tại của nó
Hòn đá trước mặt này nhìn qua không có gì khác biệt, hơn nữa phối hợp với hoàn cảnh xung quanh cũng thích hợp, nhưng nếu hai con ruồi máy dừng lại ở đây, thì tảng đá này tuyệt đối có chuyện
Hắn hít sâu một hơi, vung tay lên, hai con ruồi máy đồng thời bay đi. Sau đó Tiếu Ân không chút do dự phóng ra Thúc Bác Thuật và Băng Đống Thuật
Khi hai cái ma pháp này tiếp xúc với hòn đá, cảnh tưởng trước mắt chợt biến đổi, một luồng ánh sáng phát ra, tảng đá này tiêu biến, lộ ra thân hình cao lớn của lang nhân tát mãn
Trên người lang nhân có một luồng lực lượng thần kỳ, chặn ma pháp của Tiếu Ân lại
Đây là một luồng lực lượng kỳ dị, không giống với lực lượng tinh thần của ma pháp sư. Nhưng uy lực lại không hề nhỏ
Sắc mặt Tiếu Ân biến đổi, cất bước tiến lên, cầm cự kiếm trong tay chém xuống
Lang nhân tát mãn cực kỳ hoảng sợ, nhưng hắn thân là lang nhân, cho nên động tác của hắn tương đối nhanh nhẹn, hắn chợt nhảy lên, tránh được một kiếm này của Tiếu Ân
Có điều một kiếm tiếp theo của Tiếu Ân, mặc dù chém lung tung nhưng giống như cuồng phong gió lốc, tốc độ thi triển ra khiến người khác phải lo lắng
Lang nhân tát mãn không biết đã tránh thoát được bao nhiêu kiếm. Đột nhiên trên người hắn xuất hiện một trận giá lạnh, động tác lập tức chậm lại. Lồng ngực hắn truyền đến một trận đau nhức, một luồng lực đạo đánh hắn bay lên cao. Giây phút này, hắn mới nhìn rõ, đó là ma pháp Tật Phong Thuật, nhưng ma pháp này không phải phát ra từ đại kiếm mà là từ đầu ngón tay của Tiếu Ân
Lang nhân tát mãn trọng thương té ngã nằm trên mặt đất, hắn kêu lên:
- Ma pháp sư, ngươi là ma pháp sư ….
Tiếu Ân xem thường, cười lạnh một tiếng nói:
- Ngươi hiện tại mới biết, chậm mất rồi
Lang nhân tát mãn dường như mất đấu chí nhìn Tiếu Ân. Tên này là ma pháp sư! Trời ạ! Lang nhân tát mãn cảm thấy thế giới này đảo điên hết rồi, từ khi nào ma pháp sư lại mặc áo giáp, sử dụng đại kiếm?
Tiếu Ân thi triển Hôn Thụy Thuật lên người lang nhân tát mãn. Mặc dù lang nhân tát mãn đã mất đi đấu chí nhưng Hôn Thụy Thuật lại không có tác dụng với hắn, Tiếu Ân nhíu mày, giơ chuôi đại kiếm lên, nhẹ nhàng gõ vào đầu hắn, vốn khôi phục lại được chút thần trí, lang nhân tát mãn lại bi tráng ngã xuống
Thu hồi đại kiếm, trong lòng Tiếu Ân thầm nghĩ, không biết mình có sử dụng lực quá đà hay không, nếu không cẩn thận khiến não hắn chấn động, thế thì không xong rồi. Nhưng có thể khẳng định một cách chắc chắn đó là trong một khoảng thời gian ngắn, lang nhân tát mãn khó có khả năng tỉnh lại được
Cắp hai tên này vào nách, lại một lần nữa Tiếu Ân bay lên không trung, mục tiêu truy kích lúc này của hắn là tên pháp sư trong đoàn đạo tặc. Mặc dù tên pháp sư có thực lực khoảng chừng bát cấp, cửu cấp học đồ, nhưng trong mắt Tiếu Ân, lực uy hiếp của tên này là nhỏ nhất
Rất nhanh, Tiếu Ân đã đuổi kịp tên pháp sư. Không biết tên pháp sư này kiếm đâu ra một con ngựa, hiện tại hắn đang thúc ngựa, liều mạng muốn thoát khỏi nơi đây. Tốc độ của ngựa mặc dù nhanh nhưng so với tốc độ phi hành của Tiếu Ân, thì đúng là đom đóm so với trăng rằm, không đáng để nhắc tới
Khi Tiếu Ân bay trên đỉnh đầu của tên pháp sư, tên pháp sư ngây người ra nhìn Tiếu Ân. Thấy hai tên trên nách Tiếu Ân, sau một lát, hắn kéo cương ngựa lại, trong mắt hiện lên một màu đỏ
Tiếu Ân rùng mình, nổi da gà, tên này muốn liều mạng rồi
Suy nghĩ một chút, Tiếu Ân hạ mình xuống, vứt hai tên cắp ở nách xuống bụi cỏ, sau đó chậm rãi nghênh đón ma pháp sư ở khoảng cách không xa Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tên pháp sư thở hổn hển, thần sắc trong mắt hắn phức tạp, cuối cùng hắn mở miệng nói:
- Thả cho ta đi
Tiếu Ân chậm rãi lắc đầu, đến bước này, sao hắn có thể thả người được chứ
Pháp sư hít sâu một hơi, đột nhiên há mồm, một luồng máu tươi phun ra, hóa thành một mũi tên đỏ đâm về phía Tiếu Ân
Khuôn mặt Tiếu Ân không biểu lộ gì. Hắn nhận ra đây là ma pháp mà Feikesite thi triển để thoát thân. Hắn nhớ kỹ khi Feikesite thi triển ma pháp này, dù là pháp sư hay lang nhân tát mãn, không ai dám đón đỡ. Trong lòng động, Tiếu Ân không biết thứ này có gì ảo diệu, cho nên hắn không lựa chọn chống lại nó
Thân hình nhanh như tia chớp lui về phía sau, nhưng tốc độ của mũi tên máu này còn nhanh hơn, khoảng cách giữa nó và Tiếu Ân trong nháy mắt bị rút ngắn
Hai hàng lông mày Tiếu Ân nhíu lại, khi lui về sau hắn đã thi triển ma pháp hộ thuẫn. Thế nhưng khi ma pháp hộ thuẫn vừa mới hình thành, đã bị mũi tên máu này xuyên qua, hơn nữa tốc độ của nó không hề chậm lại
Lúc này Tiếu Ân mới chính thức chấn động. Đây là ma pháp cổ quái gì, sao lại có uy lực cường đại tới mức ngay cả ma pháp hộ thuẫn cũng không có cách ngăn cản
Hai chân liên tiếp lui về phía sau, đồng thời hai tay giao nhau vung lên. Trong nháy mắt liền có ba, bốn ma pháp cấp 1, cấp 2 bạo phát, hung hăng đánh vào mũi tên máu
Song sự cố gắng của Tiếu Ân dường như không có tác dụng gì. Mũi tên máu vẫn lao thẳng về phía hắn như trước, dường như không đạt được mục đích thì không bỏ qua
Mặc dù khoảng cách giữa Tiếu Ân và mũi tên máu ngày càng gần nhưng Tiếu Ân vẫn duy trì được sự tỉnh táo. Huấn luyện của Nhất Hào không hề lãng phí, tại thời khắc mấu chốt này, Tiếu Ân lại càng ổn định như núi
Một luồng ánh sáng trong nháy mắt hình thành, với tốc độ thong thả nghênh đón mũi tên máu. Khi mũi tên máu tiếp xúc với luồng ánh sáng, một tiếng nổ lớn vang lên. Khí lưu cuồng bạo thậm chí còn hất văng tên pháp sư ngồi trên ngựa xuống
Bị khí lưu đánh thẳng vào, nửa người tên pháp sư đầm đìa máu tươi, còn chiến mã thì mau chóng chạy trốn, rất nhanh không còn tung tích
Tiếu Ân thở phào một hơi, cuối cùng mũi tên máu kinh khủng kia đã biến mất. Khi hắn thi triển ma pháp Phi Tường Bạo Tạc Thuật thì mũi tên máu cũng phải thua
Nhưng những nơi mà mũi tên máu đi qua, đều bốc lên một luồng khói trắng và một mùi hôi khó chịu. Rất hiển nhiên, mũi tên máu này còn có năng lực ăn mòn mãnh liệt
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, trách không được lúc trước hai tên đó không dám tiếp xúc với mũi tên máu này. Thì ra thứ này chẳng những cường đại mà còn có năng lực ăn mòn nữa, dù chỉ dính vào người một ít cũng gây ra phiền toái lớn
Thấy tên pháp sư ngã ngựa, trong lòng Tiếu Ân không khỏi nghĩ thầm, tên pháp sư này nhìn qua không giống ma pháp sư cao cấp nhưng ma pháp cấp bậc này tuyệt đối không thấp, hơn nữa Feikesite cũng thi triển được loại ma pháp này. Rốt cuộc, loại ma pháp này có ảo diệu gì đây?
Hắn cẩn thận bước tới bên người tên pháp sư, nhưng ngoài ý muốn, tên pháp sư đã thất khiếu chảy máu, không còn sống nữa
Do dự một chút, Tiếu Ân tháo chiếc mũ và bộ áo giáp trên người xuống. Thứ này mặc dù có năng lực phòng ngự cực mạnh, nhưng mặc nó lại không hề dễ chịu tí nào. Nếu hiện giờ chiến đấu đã chấm dứt, tự nhiên hắn không muốn mặc nó nữa
Lục lọi trên người tên pháp sư, Tiếu Ân chỉ tìm được một ít ma pháp lục thư linh tinh, cùng với vài quyển trục hạ cấp và một ít năng lượng tinh thạch hạ cấp. Hắn lắc đầu, hung hăng chửi tên pháp sư nghèo kiết xác này vài câu, nhưng vẫn thu mấy thứ đó vào trong vòng cổ
Dù ít nhưng cũng phải lấy, lãng phí không phải là thói quen tốt
Sau đó hắn tới bên cạnh lang nhân tát mãn và Nick, cân nhắc trong chốc lát, hắn lấy ra một bình nước, đổ lên đầu tên Nick
Hôn Thụy Thuật chẳng qua là ma pháp cấp 1, đối với người bình thường chỉ có hiệu quả trong vòng sáu giờ, nhưng nếu đổ nước lên đầu, lập tức có thể giải trừ hôn mê
Nick lắc đầu, tỉnh lại từ trong hoảng hốt và mê man
Hắn nhìn tình cảnh trước mắt, lập tức hiểu được mọi việc, đặc biệt nhìn lang nhân tát mãn bên cạnh cùng với pháp sư đã thất khiếu chảy máu mà chết, tất cả những điều này gây cho hắn sự chấn động lớn
- Ma pháp sư Tiếu Ân, là ta không đúng, mong ngài tha thứ
Nick thở dốc nặng nề, khép nép nói
Tiếu Ân mỉm cười nói:
- Ngươi nghĩ ta sẽ tha thứ cho ngươi sao?
- Tiên sinh Tiếu Ân, ngài cũng biết ta là một tên đạo tặc, hơn nữa là đạo tặc có danh tiếng
Nick trầm giọng nói:
- Số tài phú mà ta tích lũy được trong vòng hơn mười năm qua, chắc đủ để chuộc cái mạng nhỏ của ta chứ
Tiếu Ân lắc đầu nói:
- Ngươi nghĩ ta ham muốn tài phú sao?
- Ngài là ma pháp sư cao quý, đương nhiên ngài không ham muốn cuộc sống phú quý. Nhưng khoản tài phú này có trợ giúp rất lớn đối với sự tu luyện của ngài
Nick ung dung cười nói:
- Ngài lưu lại mạng nhỏ của ta, không phải vì khoản tài phú đó sao?
Tiếu Ân cau mày, bản lãnh đoán ý người khác qua sắc mặt của tên này quả là giỏi, hơn nữa tâm tư của hắn lại nhanh nhẹn. Có nên vì một chút kim tiền mà bỏ qua cho gã này không đây?
Dường như nhận ra tâm tư của Tiếu Ân, Nick cười khổ một tiếng nói:
- Tiên sinh Tiếu Ân, chẳng lẽ tới hiện tại, ngài còn lo lắng ta trả thù ngài sao?
Tiếu Ân ngẩn ra, đôi mắt lộ rõ tinh quang, chăm chú nhìn Nick. Mà Nick thản nhiên đối mặt với hắn
Sau một lát, Tiếu Ân cười nói:
- Không phải ngươi không muốn trả thù, mà là do thực lực của ngươi không đủ
- Không sai
Nick không giấu diếm nói:
- Ta chỉ là đầu lĩnh của một đoàn đạo tặc, có thể mượn sức của một ma pháp sư và một lang nhân tát mãn đã là một kỳ ngộ rồi. Ngay cả ta và những người này liên thủ cũng không gây ra bất cứ uy hiếp nào cho ngài, ngài nghĩ chúng ta sẽ lựa chọn đối địch với ngài nữa sao?
Tiếu Ân thở dài một tiếng nói:
- Không sai, ngươi là người thông minh, hẳn sẽ không đi tìm chết
Âm thanh của Tiếu Ân hòa hoãn lại hỏi:
- Bảo tàng của ngươi giấu ở đâu?
Nhất thời Nick thở phào một hơi, lập tức nói:
- Ta sẽ vẽ lại bản đồ hoặc sẽ trực tiếp dẫn ngài tới đó
Tiếu Ân khẽ gật đầu, chỉ vào lang nhân tát mãn nói:”
- Cứu hắn tỉnh lại
Nick lộ ra vẻ khó xử nói:
- Tiếu Ân các hạ, ta không phải là ma pháp sư
- Hắn không trúng phải ma pháp
Tiếu Ân lãnh đạm nói:
- Hắn bị ta đánh ngất
Sắc mặt Nick cổ quái, nhìn Tiếu Ân. Lúc này hắn mới nhớ ra Tiếu Ân khác với những ma pháp sư bình thường. Đây là một kẻ toàn năng, thậm chí là ma pháp sư mà hắn còn mặc cả trọng giáp xung trận
Đối với một đầu lĩnh đạo tặc như hắn, có nhiều thủ đoạn để đánh thức một kẻ bị mê man. Sau một lúc, lang nhân tát mãn từ từ tỉnh dậy. Hắn mở đôi mắt nhỏ ra, vẻ mê mang trong mắt dần biến mất, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào thi thể của tên pháp sư, sau đó thở dài một hơi
- Tát mãn, ta đã thuần phục tiên sinh Tiếu Ân, ngài đồng ý với quyết định của ta chứ
Nick vội vàng nói, ý tứ dặn dò
Lang nhân tát mãn khẽ gật đầu nói:
- Tiếu Ân các hạ, chắc là một vị ma pháp sư chính thức, tát mãn Diya xin chào ngài
Sắc mặt Nick biến đổi, mặc dù hắn mơ hồ đoán thực lực của Tiếu Ân không thấp nhưng khi biết Tiếu Ân có thực lực ma pháp sư chính thức,hắn liền thất kinh
Trên đại thảo nguyên có vô số đạo tặc, ngay cả hai đại đế quốc cũng không có cách tiêu diệt toàn bộ. Mặc dù Nick có uy danh hiển hách, nhưng hắn rất thông minh, không trêu chọc quân đội và siêu cấp quý tộc, mỗi một lần ra tay cướp bọc đều điều tra rõ lai lịch của đối phương, hơn nữa hàng năm còn cống nạp đều đặn cho các vị quan lớn của đế quốc Lang Nhân, ngoài ra sau lưng hắn còn có chỗ dựa lớn, cho nên hắn mới đứng vững đến ngày hôm nay
Nhưng hiện tại hắn lại chủ động đi trêu chọc ma pháp sư chính thức….
Khuôn mặt Nick lộ ra một nụ cười khổ, tự mình làm bậy, đúng là không thể sống lâu
Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng nói:
- Diya, nếu ngươi là tát mãn, ta muốn nói chút chuyện với ngươi
Diya cung kính cúi đầu nói:
- Đối với câu hỏi của cường giả, Diya tuyệt đối không cự tuyệt
Sau đó Tiếu Ân hỏi chi tiết về phương pháp tu hành của tát mãn, đàm luận một hồi lâu, cuối cùng Tiếu Ân mới hiểu được danh xưng tát mãn này có ý nghĩa gì
Mặc dù thú nhân và loài người trên thế giới này là những sinh vật có trí tuệ nhưng phương pháp tu luyện của song phương lại khác nhau
Loài người thông qua rèn luyện lực lượng tinh thần để đề cao thực lực của bản thân, uy lực của ma pháp khiến tất cả các sinh vật phải sợ hãi. Tuy nhiên lực lượng tinh thần của thú nhân lại có hạn, nhưng bọn họ lại có sở trường khác, loài người không bì kịp được, đó là thông linh
Trong đế quốc của thú nhân, từ viễn cổ có truyền lại một môn kỹ năng, đó là kỹ năng giao tiếp với linh vật. Một khi được sự đồng ý của linh vật, thú nhân tự động sẽ tấn chức thành tát mãn
Còn về cấp bậc và uy lực của tát mãn thì phải xem hắn giao tiếp được với linh vật nào
Lang nhân tóc bạc trước mặt có linh vật sinh ra cộng hưởng chỉ là linh vật có cấp bậc thấp nhất –Hắc Mãng Linh mà thôi, năng lực chủ yếu của nó là nguyền rủa, phòng hộ và ảo thuật, mặc dù quỷ dị đến cực điểm nhưng uy lực chỉ bằng với ngũ cấp, lục cấp học đồ
Thu được những tin tức này, giờ Tiếu Ân mới hiểu, tại sao tát mãn được tôn sùng tại đế quốc thú nhân lại gia nhập vào đoàn đạo tặc. Thì ra linh vật của lang nhân tóc bạc này thích hợp với nghề đạo tặc, nếu như không phải cả hai phối hợp ăn ý vạn phần, Diya chắc chắn sẽ không gia nhập vào đoàn đạo tặc
Nhiều ý niệm hiện lên trong đầu Tiếu Ân. Thú nhân có được phương pháp này quả thực là quá tốt, giống như các võ sỹ nhân loại muốn trở thành kỵ sỹ ma thú, thông qua ma thú để có được năng lực tác chiến với ma pháp sư, tương tự thì thú nhân cũng sử dụng năng lực của linh vật để chống lại ma pháp sư
Nếu như một ma pháp sư cũng thu phục được một linh vật cường đại, chẳng phải sẽ thu được thành tựu lớn hơn sao? Nghĩ tới đây, trong tâm Tiếu Ân động đậy, hắn hỏi:
- Loài người có thể giao tiếp được với linh vật hay không?
- Không được
Diya không hề suy nghĩ, lắc đầu nói:
- Loài người và thú nhân dù sao cũng khác biệt, đặc biệt sức sống lại càng khác biệt xa. Thú nhân chúng ta kết hợp cùng linh vật, mượn năng lực của chúng sử dụng, thì chỉ cảm thấy mệt mỏi uể oải mà thôi. Nhưng nếu đổi lại là loài người thì cơ bản là mua búa đập vào đầu mình
Tiếu Ân nao nao, sau một lát, hắn hiểu được ý của lang nhân tóc bạc
Nguyên sức sống của loài người kém thú nhân rất nhiều, nếu giao tiếp và sử dụng năng lực của linh vật, sau đó chắc chắn sẽ tử vong. Chỉ một lần sử dụng năng lực rồi tử vong, chắc chắn mọi người sẽ từ bỏ
Trầm ngâm trong chốc lát, Tiếu Ân dò hỏi:
- Thế còn ma pháp sư thì sao? Một khi trở thành ma pháp sư chính thức, chúng ta có thể mượn ma pháp nguyên tố trong thiên địa cải tạo thân thể, khi đó sức sống tự nhiên được tăng cường, vậy chắc có thể giao tiếp cùng linh thú chứ?
- Cũng vẫn không được
Lang nhân lắc đầu nói:
- Lực lượng tinh thần của ma pháp sư quá mạnh mẽ, tạo ra cảm giác áp bức lớn đối với linh vật, cho nên khó có năng giao tiếp thành công với linh vật
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, hóa ra lực lượng tinh thần quá mạnh cũng không phải là chuyện tốt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...