Di châu


Lúc Ân Ly tỉnh dậy, ngoài cửa sắc trời đã tối sầm lại, Tuân Du vẫn còn ôm nàng ngủ.

Trên rèm giường ngủ mùi hương ngọt ngào vẫn chưa phai, nhắc nàng nhớ lại đã trải qua những gì.Ngoài cửa bỗng có tiếng nha hoàn truyền đến: “Vương phi, lão phu nhân mời người qua dùng bữa.”Ân Ly lúng túng đáp lại một tiếng, vội vàng đẩy Tuân Du bên cạnh: “Điện hạ mau tỉnh lại..”Tuân Du mơ mơ màng màng, ôm lấy nàng trở mình đè lên trên người nàng, côn thịt của hắn vẫn còn bên trong bắt đầu run lên căng cứng ra.

Còn tưởng là ở Vương phủ, theo thông lệ, vừa tỉnh dậy lại muốn sủng hạnh nàng.“A…Đừng….A” Hoa huyệt của Ân Ly bị hắn đột ngột tiến vào liền nhạy cảm vô cùng, trong chốc lát cơ thể đã mềm nhũn ra, ôm lấy cổ hắn, khép mắt cúi đầu rên rỉ.Tuân Du thấy nàng lại càng thêm hứng thú, mông lắc lư liên tục đưa đẩy rất nhanh, hoa huyệt của nàng đã ướt đẫm, hắn lại càng nhanh chóng đút vào rút ra, chỗ giao hợp của hai người truyền đến âm thanh cực kì dâm mỹ.Mật chảy dọc theo hai mép hoa huyệt hồng hào của Ân Ly, khiến nàng ngứa ngáy.


Tuân Du đè nàng xuống, hai tay tách rộng hai chân của nàng, hông lại dùng sức đi vào, Ân Ly giống như con cá nằm trên thớt, nằm chờ chết trên giường, chiều theo động tác của hắn không ngừng rên rỉ.Ngoài cửa lại có tiếng gõ, chắc là nha hoàn hồi lâu không thấy nàng, liền chạy đến hỏi lại.Chính vì vậy mà lôi tâm trí của Ân Ly về lại.

Nàng đẩy hắn ra: “Điện hạ…A…Đừng mà.”Tuân Du vốn sẽ không dừng lại, nàng càng chống cự lại làm cho hắn càng đắc ý.Hắn rút côn thịt ra khỏi hoa huyệt ướt át, tách rộng đôi chân tuyết trắng của nàng ra đặt nàng lên hông, vén rèm giường ôm nàng tiến ra gian ngoài, một tay chống ở cửa.Hắn cúi đầu nói nhỏ bên tai nàng: “A Di còn nhớ lời của lão phu nhân nói với nàng chứ hả? Phải ngoan ngoãn với Vương gia, nhớ rõ chưa?”Ân Ly bị hắn đặt lên cửa sổ, làn da mỏng manh của nàng rất khó chịu, nàng nghiêng người liếc nhìn hắn, lúc này cùng nàng nói chuyện đó để làm gì? Lại nói, giờ còn dùng lời tổ mẫu dạy nàng để trêu ghẹo nàng sao? Nàng lại không nghe hết toàn bộ câu chuyện, lão phu nhân lúc đó nói gì ở bên tai nàng, bọn họ không ai nghe được hết!Thấy nàng tỏ vẻ mặt không cam tâm khi bị Tuân Du lôi ra ghẹo nhưng hắn lại vẫn tiếp tục chình ra bộ mặt nghiêm nghị của gia chủ, tiếp tục giáo huấn nàng: “Chớ thấy được sủng mà kiêu ngạo, người nhà vừa tới lại mang phu quân vứt qua một bên, đây gọi là đạo lý gì.”Ân Ly bĩu môi trừng hắn, tên này muốn dùng điệu bộ hôm qua của nàng với tổ mẫu để treo ghẹo nàng? Phải vào lúc này sao?“Ngài mau buông ta xuống, tổ mẫu gọi ta qua…A!” Hắn lại trong lúc này không đề phòng mà sấn tới đút sâu vào hoa huyệt của nàng! Ân Ly dựa đầu vào cánh cửa ngửa đầu ra, phần bụng dưới nâng lên, nàng cảm thấy được toàn bộ hoa huyệt của nàng đang bị hắn trêu đùa rồi, thân thể không kìm lại được, run rẩy.“Haha…Thật chặt…” Tuân Du cau mày cảm nhận hoa huyệt đam ôm chặt côn thịt của hắn, vừa mới rút ra không bao lâu, nàng không ngờ nhanh như thế hắn đã muốn dạy bảo nàng rồi.

Nhất định sa lầy vào đầm nước trong hoa huyệt của nàng tận hưởng khoái cảm.“A…Đừng làm loạn nữa…” Nàng chống đỡ đưa tay nắm lấy côn thịt của hắn, muốn rút ra.


Nhưng cái ấy của hắn vừa to lại vừa dài, áp sát bên dịch hoa trắng trẻo của nàng, trơn trượt tuột khỏi tay nàng.“Hừm…Tiểu yêu này, vẫn chưa muốn đủ đúng không?” Tuân Du bị nàng kích thích liền trở nên hưng phấn hơn.

Lắc mạnh mông với cường độ cao hơn, côn thịt bên trong theo động tác của hắn mà đút vào rút ra hung hăng trong hoa huyệt của nàng, hai viên cầu thịt đánh vào mu bàn tay nàng.

Chỉ trong chốc lát tay Ân Ly đã ướt đẫm, rãnh hoa huyệt nhỏ giọt….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận