Một cảm giác sởn tóc gáy trong phút chốc bao trùm cả người tôi, khiến tôi gần như không thở nổi.
Sau một hai giây ngây ngốc, tôi lập tức xoay người muốn tránh đi, nhưng vừa quay đầu lại liền bị những bóng đen hình người lục tục trồi lên từ dưới biển chặn đường.
Tôi nghẹn thở cứng ngắc tại chỗ, nương theo ánh sáng lạnh lẽo trong trẻo của mặt trăng, hình dáng của mấy nhân ngư ẩn nấp trong bóng đêm đang xúm lại đây dần dần rõ ràng hơn.
Tôi kinh dị trừng to mắt nhìn.
Đây là một đám nhân ngư giống cái tuyệt mỹ giống như Lilith vậy, mái tóc dày như tảo biển của bọn chúng xõa tung trên bờ vai trần trụi, thân hình đầy đặn xinh đẹp, đôi mắt lóng lánh nước, còn trong suốt mê người hơn cả bảo thạch.
Tôi nghĩ bất cứ một thằng đàn ông nào cũng khó mà kháng cự khi bị một đám yêu nữ như vậy vây quanh, mà tôi cũng không ngoại lệ, hoàn toàn bị mỹ mạo của bọn chúng làm rung động đến ngây ngốc tại chỗ.
Rất nhanh, mấy nhân ngư giống cái đó đã bơi đến gần tôi trong gang tấc, khi ánh mắt bọn chúng tụ lại trên người tôi, tôi lại cảm thấy từng đợt hàn ý dày đặc.
Bọn chúng đang mỉm cười, thoạt nhìn hoàn toàn không có ác ý gì với tôi, nhưng ánh mắt lại vô cùng khác thường, Tôi không thể nói rõ cảm giác đó là như thế nào, nếu nhất định phải hình dung, tôi sẽ nói biểu tình khi bọn chúng nhìn tôi quả thật chẳng khác nào đang nhìn một bệnh nhân sắp chết nằm trên bàn giải phẫu, hoặc là một tế phẩm sắp hi sinh.
“Này… Bọn mày…”
Tôi run rẩy thốt lên vài chữ, bọn chúng lại không hẹn mà cùng đột ngột biến mất trên mặt biển, ngay sau đó cơ thể của tôi bỗng nhiên nhẹ bẫng, bị mấy cánh tay tuyết trắng vươn ra từ mặt biển nâng lên.
Nếu hiện tại chỗ này là trên đất bằng, bị một đám mỹ nữ nâng lên, cảm giác của tôi nhất định sẽ sung sướng như một ngôi sao vậy, thế nhưng lúc này tôi chỉ cảm thấy căng thẳng thần kinh, một loại dự cảm bất an cực độ bốc lên từ đáy lòng.
Tôi theo bản năng giãy dụa, cũng muốn kêu cứu về phía Agaras, thế nhưng miệng của tôi lập tức bị một bàn tay từ bên dưới thò lên che kín, hai tay hai chân cũng bị siết chặt, chẳng khác nào một con sơn dương đợi làm thịt!
Trời ạ, bọn chúng muốn làm gì vậy?
Tôi khẩn trương đến sắp hít thở không thông, trợn to mắt cố gắng nâng cổ nhìn về bốn phía.
Gió biển lạnh thấu xương hóa thành một nỗi sợ hãi cực độ lan tràn khắp toàn thân, tôi không nhịn được run lẩy bẩy cả người, trơ mắt nhìn một vòng xoáy nhỏ cuộn lên phía bên phải tôi, một bóng dáng từ giữa lòng xoáy nổi lên khỏi mặt biển, giống như một u linh lộ đầu ra từ cuộn sóng.
Đầu tiên.
tôi nhìn thấy một đám tóc tối màu lớn tản ra từ trong gợn sóng, tiếp đó là một gương mặt tái nhợt lộ khỏi mặt nước, ánh mắt xanh thẳm ẩn ẩn trong kẽ tóc sóng sánh quang mang đầy khát vọng, đang thong thả đi tới gần tôi.
Tôi vô cùng giật mình, cằm suýt nữa rớt xuống tại chỗ.
Bởi vì nhân ngư này có bộ dáng quá giống với Lilith đã chết, ngoại trừ màu tóc, khuôn mặt tinh xảo kia gần như là y hệt!
Ngay khi tôi tưởng rằng mình đã gặp được chị em song sinh của Lilith, mặt biển đột nhiên ào một tiếng, toàn bộ nửa người trên của nhân ngư kia lộ ra khỏi mặt nước, tôi lập tức ý thức được bản thân đã nghĩ sai hoàn toàn, bởi vì đây thế nhưng lại là một nhân ngư giống đực cường tráng, mặc dù nó có gương mặt yêu diễm hoàn toàn có thể so với mỹ nữ!
Tôi nghẹn họng trân trối trừng khuôn mặt kia, mà thân ảnh của con nhân ngư tóc đỏ này đã bao phủ lên phía trên tôi, ánh mắt tuần tra trên dưới quanh thân thể tôi, đồng thời hạ thấp thân thể ngửi thật sâu mùi của tôi, thế nhưng nó không lập tức chạm đến cơ thể tôi giống như Agaras, mà coi tôi như một bàn thức ăn được đám nhân ngư giống cái kia hiến tặng cho nó, còn nó là một tân khách đang nếm thử thật cẩn thận trước khi dùng cơm.
Nếu trước kia gặp phải tình cảnh này, nhất định tôi sẽ cho rằng bản thân sắp bị nhân ngư giống đực trước mặt coi là thức ăn làm no bụng, thế nhưng sau khi trải qua vận đen bị Agaras xâm phạm xong, hiện giờ tôi vô cùng rõ ràng nó đang thử cái gì.
Con nhân ngư giống đực này cũng đang phán đoán xem tôi có phù hợp với tiêu chuẩn chọn bạn tình của nó hay không!
Không, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Nhìn vào tình trạng hiện tại, nhân ngư quả thật là một chủng tộc vô cùng kỳ quái! Giống đực của chúng nó không lựa chọn giống cái để giao phối sinh sản đời sau, mà lại tìm một đàn ông nhân loại làm bạn tình, hơn nữa còn để giống cái đảm đương nhiệm vụ hiến tế như vậy! Thật sự rất quỷ dị!
Đại não của tôi rơi vào hỗn loạn, cảm thấy quá sức khó tin.
Khi tôi chú ý tới thần tình của nhân ngư tóc đỏ kia, trái tim trong nháy mắt đã nảy lên tận cổ họng.
Khóe miệng của nó hơi hơi nhếch lên, ánh mắt gắt gao khóa chặt ánh mắt tôi, lộ ra một loại ý cười có thể coi là vừa lòng.
Tôi không thể không thừa nhận so với cử chỉ của tên sắc ma Agaras kia, thần thái của nhân ngư này có vẻ cực kỳ dè dặt, nhưng tôi biết đó chỉ là mặt ngoài thôi, bởi vì tôi rõ ràng có thể quan sát được cổ họng nó đang di động lên xuống, lồng ngực phập phồng kịch liệt vì phấn khởi, một bàn tay của nó còn nhẹ nhàng vắt lên thắt lưng của tôi, chậm rãi cúi đầu hít ngửi trên lồng ngực của tôi.
Fuck!
Tôi ra sức giãy giụa, nhưng thân thể lại không động đậy được.
Nếu không phải đang bị che miệng lại, tôi nhất định sẽ gào lên một tiếng mắng chửi.
Bởi vì tôi bỗng nhiên ý thức được bản thân là một kẻ xui xẻo đến thế nào – Chắc hẳn là tôi có một thể chất vô cùng đặc thù, có lẽ là mùi của tôi, hình thể của tôi, hoặc có lẽ là một đặc trưng ngoại hình nào đó, trùng hợp khiến nhân ngư giống đực cảm thấy cực kỳ hứng thú.
Ông trời, rốt cuộc là gen của tôi bị nhầm lẫn ở chỗ nào!
Thế nhưng lúc này tôi không có thời gian nhàn rỗi để nghiên cứu vấn đề này, bởi vì nhân ngư tóc đỏ đã thò bàn tay của nó vào quần áo tôi, cũng cúi đầu đến gần cổ họng tôi hít ngửi, tôi rùng mình một cái thật mạnh, muốn xoay cổ qua một bên, trong đầu ầm ầm nổ vang, tôi ngạc nhiên ý thức được, tôi thế mà lại mong đợi Agaras trở về cứu tôi, cho dù lọt vào trong tay hắn thì kết quả cũng chẳng khác mấy so với lọt vào tay nhân ngư tóc đỏ này, nhưng ý muốn kêu cứu của tôi vẫn rất mãnh liệt —
Nếu tôi có thể phát ra âm thanh, tôi nhất định đã lớn tiếng gọi tên Agaras, nhưng lúc này ngoại trừ những tiếng kêu rên ưm ưm tràn ra từ cổ họng, tôi không thể kêu được gì nữa, chỉ biết mặc cho bản thân bị nâng lên giống như một tế phẩm, để tên nhân ngư tóc đỏ này hưởng dụng, trơ mắt bất lực nhìn nó xé quần áo của tôi ra, tất cả những gì tôi làm được chỉ là siết chặt nắm tay, để móng tay cắm vào lòng bàn tay, làm cho đau đớn kích thích khiến tôi không đến mức lập tức sụp đổ.
Tôi thề trong tất cả những cơn ác mộng tôi đã từng gặp không có cái nào đáng sợ hơn so với tình hình hiện giờ, gân xanh trên gáy sắp nổ tung khỏi cổ tôi, ánh mắt tôi đảo quanh mặt biển, con ngươi đỏ lên, giờ phút này tôi thật sự hi vọng có thể nhìn thấy một đuôi cá màu đen rẽ ngang nước biển, lập tức xuất hiện ở nơi này!
Thế nhưng, không có, trên mặt biển thậm chí còn chẳng có một gợn sóng.
Có lẽ Agaras đã bị con quái ngư kia nuốt vào trong bụng, hoàn toàn biến mất rồi.
Bàn tay xé quần áo nửa người trên của tôi đã bắt đầu vuốt ve lên lồng ngực tôi, tay còn lại thò xuống cởi quần của tôi ra.
Tôi thống khổ nhắm chặt hai mắt, khớp hàm cắn chặt đến lạch cạch rung động, cả người chìm vào vũng bùn tuyệt vọng.
Thế nhưng ngay lúc đó, tôi đột nhiên nghe được một tiếng rẽ nước, gió lạnh thấu xương theo đó ập đến, trong nháy mắt mở mắt ra, tôi liền thấy một bóng đen thật dài thình lình vọt lên từ mặt biển, một bàn tay như tia chớp quăng nhân ngư tóc đỏ đang áp trên người tôi ra xa ước chừng hơn mười mét, hóa thành một đường cong rơi vào trong biển!
Nhân ngư giống cái đang nâng người tôi lên thoáng chốc phát ra tiếng kêu bén nhọn như cá heo, gần như là trong nháy mắt liền giải tán, biến mất không thấy bóng dáng.
Tôi còn chưa kịp phản ứng đã ngã lại vào trong biển, kinh hãi ngẩng đầu nhìn Agaras ở phía trên, ánh trăng bị thân ảnh của hắn che mất, khiến tôi chỉ thấy được vỏn vẹn mái tóc màu bạc của hắn đang rủ xuống mặt biển, cùng một khối đuôi cá màu đen trọn vẹn như mũi đao, sắc bén chui thật sâu trong biển, cả cơ thể tựa như một vật nhọn bắc ngang giữa mặt nước và trăng tròn.
Thế nhưng, hắn đang kịch liệt thở hổn hển, dường như bị vây trong phẫn nộ cực độ, quanh thân tản ra lệ khí âm trầm dày đặc, cùng lúc đó, tôi lại ngửi được một mùi máu tươi rất nặng.
Agaras bị thương, hơn nữa còn bị thương không nhẹ.
Trong cuộc cận chiến với con quái ngư khổng lồ kia, nhất định hắn cũng không chiếm được nhiều ưu thế.
Tôi thề là không phải tôi đang lo lắng cho hắn, nhưng thói quen nghề nghiệp của nhà sinh vật học lại khiến tôi nheo mắt lại, theo bản năng tìm kiếm vết thương của con mãnh thú này.
Mà dường như cảm nhận được suy nghĩ của tôi, Agaras cúi người, giọt nước đọng trên mái tóc ướt đẫm tí tách nhỏ xuống, khiến tầm mắt của tôi càng thêm mơ hồ.
Bên trong bóng tối loang lổ, tôi cảm thấy cằm Agaras kề lên trán tôi, bàn tay vòng ra sau gáy, áp đầu tôi lên lồng ngực cứng rắn của hắn.
“Này, anh bạn, mày bị thương chỗ nào rồi?” Mùi máu tươi ập vào mặt khiến tôi không nhịn được thấp giọng hỏi.
Đáp lại tôi là một tiếng kêu trầm thấp truyền từ lồng ngực tới màng tai, thế nhưng tôi còn chưa kịp nhận rõ Agaras đang nói cái gì, thì cách đó không xa đã vang lên một tiếng kêu khàn khàn cao vút tôi chưa nghe qua bao giờ.
Agaras cảnh giác ngẩng đầu lên, cũng nhếch môi phát ra một tiếng kêu to, chỉ là thanh âm của hắn còn nặng nề hơn, nghe vào tai giống như tiếng kéo dây trọng âm của đàn violon được phóng đại lên mấy lần, trong nháy mắt nghe tiếng kêu đó, tôi thậm chí còn có ảo giác đó là sấm sét trước cơn mưa to, đồng thời cảm thấy hơi chút mê muội, điều này khiến tôi không khỏi suy đoán tần suất sóng âm của nhân ngư có thể đủ để tạo thành lực phá hoại không giống bình thường, thậm chí có thể gây tổn thương đến thần kinh đại não của kẻ bị công kích.
Tiếng kêu cao vút kia ngày càng đến gần, tôi lập tức che lỗ tai, quay đầu nhìn lại, phát hiện tên nhân ngư tóc đỏ kia thế mà không có chạy trốn, ngược lại còn khiêu khích dùng đuôi cá chống mình lên cao, nó đứng thẳng ở trong nước, giương móng vuốt ở hai bên thân thể, một bộ không chịu để yên, có thể tấn công bất cứ lúc nào, dường như cảm thấy tự tin vì phát hiện ra thương thế của Agaras, thần thái thậm chí có chút cuồng ngạo, ánh mắt gian tà sáng quắc nhìn chằm chằm về phía tôi.
Agaras cũng đứng thẳng lên buông thân thể tôi ra, không có chút ý tứ trốn tránh nào, đuôi cá phía sau vung lên một đường nước thật dài lộ khỏi mặt biển, vắt ngang trước người tôi, hình thành một lá chắn ngăn cách tôi và con nhân ngư tóc đỏ kia.
Tôi lập tức chú ý đến, chiều dài đuôi cá của nhân ngư kia ngắn hơn không ít so với Agaras, cái này chắc hẳn có liên quan đến tuổi của nhân ngư, có thể Agaras là một nhân ngư vô cùng lớn tuổi.
Nếu trật tự quần thể của nhân ngư giống với sư tử, tôi hoàn toàn tin tưởng hắn có thể là thủ lĩnh của một quần thể nhân ngư nào đó.
Nếu hắn bị đánh bại, rất có khả năng sẽ trở thành đối tượng bị trục xuất, kết cục sẽ vô cùng thê thảm.
Tôi cảm thấy bản thân nhất định đã mắc chứng ép buộc rồi, dưới tình huống khẩn trương như thế mà vẫn có thời gian suy nghĩ, trên thực tế tim tôi đập vô cùng kịch liệt, bởi vì tôi hoàn toàn không có cách nào ngăn chặn trận đấu hết sức căng thẳng này, một trận nội đấu của quần thể dã thú!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...