Dessaro Nhân Ngư


Tác giả giải thích về bối cảnh truyện: Dưới biển sâu, nhân ngư sơ sinh cần phải trưởng thành trong môi trường có nhiệt độ cực thấp, bởi vì ô nhiễm môi trường, nước biển nóng lên, khả năng sinh sản của nhân ngư bị suy giảm, các nhân ngư sơ sinh không thể sống sót, cho nên hệ thống sinh sôi nảy nở thông thường của nhân ngư bị phá hủy, nhân ngư giống cái mất đi địa vị sinh đẻ trong quần thể.

Nhiệm vụ sinh sôi nảy nở do các nhân ngư giống đực thay thế, thông qua việc giao phối với giống đực nhân loại để đồng hóa lây nhiễm tế bào, mở rộng quần thể và tránh xuất hiện tình huống nhân ngư sơ sinh chết non, bởi vì con người sẽ trực tiếp biến thành nhân ngư trưởng thành, tuy rằng quá trình rất chậm chạp, cũng chưa hoàn thiện, nhưng thuyết tiến hóa sinh vật chính là như vậy, bất cứ sinh vật tiến hóa nào cũng đều có chỗ thiếu hụt, đặc biệt là một quần thể mạnh mẽ đến không có thiên địch, ví dụ như cọp răng kiếm hay khủng long bạo chúa, nhân ngư cũng như vậy, Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến HE của truyện, bởi vì tuyệt diệt cũng là chuyện của mấy thế kỷ sau.
(Giải thích lại một chút cho những ai chưa hiểu: Nhân ngư sơ sinh phải sống trong điều kiện nhiệt độ thấp, nhưng do ô nhiễm môi trường, nước biển nóng lên, cho nên nhân ngư sơ sinh thường chết non, quy mô quần thể cũng dần dần thu hẹp, khả năng sinh nở của giống cái không còn tác dụng.

Để khắc phục hiện tượng này, các nhân ngư giống đực sẽ đi giao phối với đàn ông nhân loại, dần dần đồng hóa các tế bào của người đó, để người đó cũng từ từ biến thành nhân ngư, nhờ đó mở rộng quy mô quần thể.

Tuy nhiên con người biến thành nhân ngư sẽ có rất nhiều thiếu hụt, dần dần làm xói mòn gen di truyền cũng như đặc trưng của nhân ngư, dẫn đến tuyệt chủng.

Nói cho cụ thể ý mà, nếu nhân ngư vs Dessaro mà H nhiều, thì Dessaro có thể sẽ lây nhiễm tế bào của nhân ngư, cũng biến thành người cá luôn ~:3)
~~~OvO~~~
Tôi tựa như bừng tỉnh khỏi ác mộng vì tiếng kêu trầm thấp này, kinh hoảng thất thố cong đầu gối muốn đứng dậy, thế nhưng từ cẳng chân trở xuống lại bị đuôi cá của nó quấn lấy cực nhanh.

Trong xoang mũi tràn ngập mùi hương kỳ dị mê hoặc thần kinh, càng khiến tôi cảm thấy cơ thể như nhũn ra, một chút khí lực đứng lên chạy trốn cũng không có.
Nhân ngư giống đực, cường tráng, trẻ tuổi này đang động dục với tôi, nó muốn giao phối cùng tôi.

Khi nhân ngư hạ thấp thân thể, hai cánh tay một trái một phải giam cầm tôi dưới thân nó, suy nghĩ này liền phóng đại cực rõ ràng trong đầu, cảm giác xấu hổ hoàn toàn lấn át sợ hãi, giống như búa tạ nện lên thần kinh tôi.
Tôi vội vàng gập khuỷu tay lại, để ở cằm nó, ngăn cản nó tiếp tục tới gần.

Tôi cố gắng duy trì bình tĩnh, cho dù không biết vì sao Da Vinci lại đột nhiên phát điên như vậy, nghe theo mệnh lệnh của nhân ngư, nhưng nếu nhân ngư có thể nói những từ tiếng Anh đơn giản, ít nhất cũng chứng minh nó nghe được một số từ ngữ, có thể hiểu một chút ý tứ tôi muốn biểu đạt.

"Nghe này, Agaras, mày nhầm rồi, tao không phải là....."
Trời ạ, Dessaro, mày thật ngu xuẩn!
Lời vừa nói ra miệng tôi liền muốn hung hăng tát cho mình một cái.

Trong lúc bối rối tôi lại thuận miệng nói ra âm tiết có hàm nghĩa đặc thù kia, đây không phải đang đáp lại yêu cầu của nó sao?!
Quả nhiên, thần sắc của nhân ngư rõ ràng càng trở nên hưng phấn, thậm chí còn vươn đầu lưỡi đỏ tươi, cúi đầu liếm lên cổ tay đang đặt trên cằm nó, môi ngậm lấy khớp xương nhô ra của tôi, giống như nhấm nháp xương thịt mỹ vị của con mồi, vội vàng liếm mút, chỉ là thần thái lại giống dâm ma hơn dã thú.
"Fuck, đừng làm như vậy!"
Tôi không nhịn được chửi tục, giống như điện giật rút cánh tay lại, dùng bàn tay liều mạng đẩy lồng ngực của nhân ngư, cảm giác giống như đặt lên một tảng đá ẩm ướt mà cứng rắn, lòng bàn tay trơn trượt, hai tay bị một bàn tay nhân ngư bắt lại, mà bàn tay còn lại thì đặt sau gáy tôi, nâng thân trên của tôi cao lên một chút, cúi đầu ngửi một bên hõm cổ của tôi, sau đó dùng đầu lưỡi liếm lên.
"Không, con dã thú điên khùng này, tao là đàn ông!"
Tôi giãy giụa muốn rời xa đôi môi nó, thế nhưng thân thể lại giống như bị một sức mạnh bí ẩn nào đó khống chế, dần dần mềm nhũn, thậm chí tôi cảm thấy bản thân còn giống nhân ngư hơn cả nó, một nhân ngư thiếu nước nên yếu ớt tê liệt trên mặt đất.
Loại cảm giác này thực sự không ổn chút nào, tuyệt đối còn kinh khủng hơn cả khi nhập trường bị một tên khóa trên đè xuống bắt nạt, tôi không muốn phải khuất phục dưới thân bất cứ kẻ nào!

Thế nhưng lời tôi nói hoàn toàn không hề có tác dụng đối với Agaras tính dục đang tăng vọt, điều có thể làm lúc này, cũng chỉ là kêu gào vài câu vô nghĩa mà thôi.
Agaras nhếch môi, nhìn chằm chằm tôi, hầu kết hơi chuyển động.

Thanh âm nó nuốt nước miếng rất vang, giống như đói khát đến cực hạn, đôi con ngươi thâm thúy trầm tĩnh khiến người ta sợ hãi, tràn ngập dục vọng.
Dâm ma.

Đầu óc hỗn loạn của tôi đột nhiên bật ra từ này.
Tha thứ cho tôi vì đã hình dung giống loài thần kỳ này như vậy.

Cho dù nhân ngư lớn lên có một khuôn mặt anh tuấn mê người, nhưng thần thái của nó còn sắc tình hơn bất cứ một nam nhân vật chính nào trong các bộ phim cấp 3 tôi từng xem qua.

Thú tính trần trụi, không che giấu chút nào, Nếu thần thái như vậy xuất hiện ở trên người nhân loại, tôi chắc chắn sẽ hoài nghi hắn là một tên nghiện sex, cả ngày điên cuồng làm tình cũng không thỏa mãn được.
Mà tôi có thể cảm nhận rất rõ ràng, tính khí thô to trong lớp màng dưới bụng nó đã nhô ra bên ngoài, đang bất an di chuyển ma sát lên chân tôi.

Dục vọng của nó đã đạt đến đỉnh điểm, chuẩn bị phát tiết trên người tôi.
Nếu tôi ý thức được nhân ngư đang động dục sớm một chút, tuyệt đối sẽ không lỗ mãng tiếp cận nó như thế, ai tới cứu cứu tôi với!!

Tôi la hét ở trong lòng, cổ họng giống như bị siết chặt, chỉ có thể phát ra thanh âm khàn khàn.

"Buông tao ra, tao cảnh cáo mày, nơi này không phải dưới biển, đây là địa bàn của con người, về địa bàn của mày mà tìm bạn tình!"
"I...agar...!as......des...sa...ro..."
Nhân ngư nhìn chằm chằm bộ dáng phẫn nộ của tôi, đáp lại tôi như vậy, môi tiến đến gần tai tôi đứt quãng thì thầm.

Cùng với tiếng cổ họng rung lên nặng nề thở dốc, hơi nóng ẩm ướt trong miệng nó phun lên hõm vai tôi, ngứa ngáy khiến tôi run rẩy.

Chết tiệt....
Cái này có khác gì nói "Dessaro ta muốn làm ngươi"? Con thú vô sỉ này.....
Tôi giãy dụa tránh né đôi môi nó, hai tay lại bị nó nắm chặt đặt lên đỉnh đầu, không thể ngăn nổi đầu lưỡi của nó di chuyển từ tai tôi xuống dưới, dạo chơi trên hầu kết mẫn cảm, vội vàng khó nén mút cắn nơi đó.
Đầu lưỡi nóng bỏng trơn nhẵn trêu đùa hầu kết của tôi, rồi lại tập kích lỗ tai tôi, kích thích đến khi đại não tôi tê dại, mỗi tấc thân thể bị nó liếm qua đều như dính lửa, ầm ầm thiêu đốt.

Mùi hương nồng đậm trong không khí giống như bị đè nén dưới áp suất thấp, hun tôi đến nóng bừng, cả người cũng hơi hơi run rẩy.

"Dừng lại, đừng liếm.....!đừng tiếp tục nữa, bằng không tao sẽ giết mày!"
Nhân ngư ngẩng đầu lên khỏi cổ tôi, nheo mắt nhìn xuống tôi, mày nhướn thật cao, đó là một loại ánh mắt gần như trêu tức, tựa hồ cảm thấy cảnh cáo của tôi đối với nó, chỉ giống một đứa trẻ ngốc nghếch khiêu khích người lớn.
Tôi hút một ngụm khí lạnh, có một loại dự cảm không lành.


Trong giây tiếp theo, dự cảm của tôi liền ứng nghiệm, nó cúi đầu, một bóng đen lướt qua che khuất ánh sáng, trong nháy mắt môi của tôi liền bị một thứ gì đó mềm nhũn nặng nề ngăn chặn.
Nhân ngư....!vậy mà lại hôn tôi.
Suy nghĩ này giống như thiên lôi đánh trúng cả người tôi.

Thế nhưng mùi xạ hương trên người nó giống như nước lũ chảy vào miệng mũi, phảng phất thổi quét toàn bộ khí lực của tôi, thậm chí ngay cả cắn chặt răng tôi cũng không làm được, tùy ý đầu lưỡi nóng rực của nhân ngư xâm nhập vào trong, giống như dâm xà xoay tròn đầu lưỡi tôi, tham lam nhấm nháp khoang miệng tôi.
Cằm của tôi tê dại đến không khép lại được, cảm thấy từng dòng nước bọt ẩm ướt chảy xuống xương quai xanh, bị nó kéo xuống theo khóe miệng, liếm sạch không chừa một giọt, sau đó dùng răng nanh xé bộ quần áo bệnh nhân ẩm ướt dính dớp trên người tôi ra, thử ngửi một vòng trên lồng ngực tôi, hơi thở của nó bồi hồi phía trên nhũ thủ của tôi.
Tôi run rẩy chuyển động nâng cổ lên, nhìn xuống ngực, nhân ngư giương ánh mắt hàm ý cướp đoạt nhìn chằm chằm tôi, vươn đầu lưỡi liếm liếm thứ vô dụng kia, cúi đầu siết môi, dùng lực hút cắn.
Một cỗ điện lưu tê dại bùng nổ từ đầu lưỡi nó.

Tôi giống như một con cá rói bị cây giáo đâm xuyên qua thân, kích thích cong eo lên, ngửa cổ muốn kêu to, nhưng trong cổ họng lại chỉ tràn ra được tiếng rên rỉ vô nghĩa.
Nếu cảnh tượng này bị người khác nhìn được, nhất định sẽ cảm thấy bộ dáng của tôi vô cùng phóng đãng, nhưng tôi không thể khống chế thân thể của mình, ngoại trừ xấu hổ khép chặt mí mắt, cái gì cũng không làm được.
Ngay khi tôi quyết định buông xuôi, đuôi cá ẩm ướt thô to dưới thân cũng dùng hết sức lực chen vào giữa hai chân tôi, uốn thành một hình cung, nhồi đầy khe hở giữa hai chân tôi.

Tính khí kích thước kinh người kia chẳng khác nào mũi thương, chọc vào đũng quần tôi qua lớp vải dệt, theo biên độ lắc lư của đuôi cá, khi có khi không cọ sát vào rãnh mông của tôi.
Chương sau có H+
Hết chương 10..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận