Sáng sớm ngày hôm sau, báo buổi sáng Cẩm Thành đưa một tin tức về sự kiện giết người nghe mà rợn tóc gáy.
Vụ án này xảy ra ở trong phòng khám tư nhân thành Tây, hiện trường gây án đẫm máu rất khủng khiếp, tính chất vụ án rất nghiêm trọng, đội cảnh sát hình sự thành phố vào cuộc điều tra.
Theo tin tức phóng viên đã đưa tin, hiện trường có bốn người tử vong, một người hôn mê, hiện tại đã được đưa vào bệnh viện cứu chữa.
Có điều vì buổi sáng không nhiều người xem tin tức nên chuyện này vẫn không gây ra rúng động quá lớn.
Dương Miên Miên bị tiếng đập cửa rầm rầm đánh thức.
Khu chung cư cũ kỹ nên hiệu quả cách âm cực kỳ kém, tiếng đập cửa cứ văng vẳng bên tai.
Dương Miên Miên ló đầu ra khỏi ổ chăn, híp mắt nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường, 7: 30!
Quá sớm.
Cô có tật gắt ngủ, mỗi khi thức dậy oán khí trên mặt còn nặng hơn cả lệ quỷ trăm năm.
Tiếng đập cửa bên ngoài cứ hết đợt này lại đến đợt khác, bám riết không tha.
Cô bực bội đưa tay vuốt tóc, sau đó đi chân trần xuống giường, giật mạnh cánh cửa phòng khách ra.
Bên ngoài là hai chú cảnh sát.
Triệu Anh Hùng dừng mắt trên bộ đồ ngủ màu hống phấn in hình HelloKitty của Dương Miên Miên, khuôn mặt đột nhiên đỏ ửng.
Năm nay anh ta mới vào đội cảnh sát hình sự thực tập, trị an ở Cẩm Thành trước nay đều rất tốt, đây là lần đầu tiên anh ta đi điều tra vụ án, anh ta cảm thấy cô gái yếu đuối trước mặt này trông không giống như người làm ra loại chuyện kia.
Dương Miên Miên cố gắng nhướng cặp mắt sắp díp lại vì buồn ngủ, giọng điệu cộc cằn: "Có chuyện à?"
Đi cùng Triệu Anh Hùng là cảnh sát Trần Chí đã vào nghề được năm năm, anh ta nghiêm mặt lại, liếc mắt đánh giá Dương Miên Miên, đưa ra thẻ cảnh sát, nói: "Chào cô, tôi thuộc đội cảnh sát hình sự thành phố, bây giờ cô đang bị tình nghi có liên quan đến một vụ án giết người, mời cô theo chúng tôi về cục cảnh sát lấy lời khai.
"
Bàn tay Dương Miên Miên đang nắm then cửa khẽ khựng lại, gật đầu: "Được.
"
Phản ứng của Dương Miên Miên thật sự quá mức bình tĩnh, làm Trần Chí thấy hơi sửng sốt, anh ta không phải tay mơ mới vừa vào nghề, đây cũng không phải lần đầu tiên anh ta đến nhà tìm người tình nghi, nhưng người bình tĩnh giống cô gái này, đối mặt với cảnh sát mà chẳng hề chớp mắt lấy một cái thì là lần đầu tiên anh ta gặp.
Đây thật sự không phải phản ứng mà người bình thường nên có.
Trần Chí nghiêm mặt, biểu cảm dần trở nên cẩn thận.
Đội cảnh sát hình sự thành phố nằm ở khu phía Đông, lái xe đến đây không tốn quá nhiều thời gian.
Trong phòng thẩm vấn của đội cảnh sát hình sự, người phụ trách thẩm vấn Dương Miên Miên vẫn là Triệu Anh Hùng và Trần Chí.
Dương Miên Miên ngoan ngoãn ngối đối diện bọn họ, trước khi ra ngoài cô đã thay một cái áo thun và quần đùi, tóc cột đuôi ngựa làm cô nhìn có vẻ trẻ hơn tuổi thật rất nhiều, cứ như là thiếu nữ vừa thành niên.
Nhưng vì vẫn còn gắt ngủ nên nét mặt không vui chút nào.
Trần Chí hỏi xong một ít tình huống cơ bản, lập tức đổi giọng: "Dương Miên Miên, cô đừng có ôm tâm lý tránh nặng tìm nhẹ, chúng tôi sẽ tiến hành xác minh tất cả lời khai của cô, hy vọng trong lúc thẩm vấn, cô có thể trả lời đúng sự thật.
"
Trần Chí dừng một chút nói tiếp: “Bây giờ cô có muốn chủ động khai ra không?"
Dương Miên Miên: “Có.
”
Tấm lưng Trần Chí cứng đờ, anh biết chắc trực giác của mình sẽ không sai!
Dương Miên Miên sụ mặt: “Có thể cho tôi một phần ăn sáng trước không? Tôi còn chưa ăn sáng.
"
Trần Chí và Triệu Anh Hùng: “…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...