Đến Gần Em Chiếm Hữu Em


Hứa Đồng Chu thấy cô búi tóc lại, lộ ra chiếc cổ thon dài hơi hướng về phía trước, cố gắng che đi phần lưng, nhưng cổ áo lại không hề thấp.

.

Cô rũ cổ như vậy, cậu không thể nhìn giúp được.


Hứa Đồng Chu nhìn từ trên cao xuống thấy làn da tuyết trắng, vành tai hồng hào của cô, cậu nuốt nước bọt, "Em không nhìn thấy! "

Trình Nặc hơi nghiêng đầu, đưa tay kéo vạt áo, muốn kéo cổ áo xuống.


"Vẫn! vẫn không thấy ạ.

" Hứa Đồng Chu bối rối, cậu ở quá gần cô, gần như dán lên lưng cô, trên người cô thoang thoảng mui hương, dường như đang trêu chọc cậu.



"Thôi bỏ đi, lát nữa tôi tắm xong sẽ tự xử lý.

" Trình Nắc nói xong quay người lại.


Hứa Đồng Chu đè vai cô ngăn cô quay lại, "Em có thể gãi giúp chị! "

Trong nháy mắt mặt Trình Nặc đỏ bừng, mặc dù cái ngứa đã muốn chui vào tim rồi nhưng dù sao người đối diện cũng là chàng trai xa lạ đã trưởng thành, cô không muốn tiếp xúc quá thân mật với cậu, cô lắc đầu từ chối, quay người lại.


Ngực Trình Nặc không quá lớn nhưng cũng có trọng lượng, lúc xoay ngươi cô mới nhận ra Từ Thông Chu đang dựa sát vào lưng mình, ngay lập tực người cô dựa sát vào hắn, bộ ngực đang hô hấp phập phồng cọ nhẹ qua ngực chàng trai!

Cả hai người sửng ra trong giây lát, đầu Hứa Đồng Chu vang lên tiếng ầm ầm, cậu lập tức bật ra, "Em đi xem nước sôi chưa.

"

Cậu vội vàng đi làm việc của mình, không để Trình Nặc thấy đũng quần cậu đã sưng to lên, làm xong mọi việc, cậu xách thùng nước rời đi mà không quay đầu lại, không quên đóng cửa lại giúp cô.



Trình Nặc ngượng ngùng đỏ mặt, may là cậu mới thiếu niên 18 tuổi, chắc không phải chuyện gì to tát! Cô vừa tự tẩy não vừa an ủi mình, sợ mình nghĩ nhiều sẽ không không dám ở lại đây nữa.


Cô đi tắm với đầu óc gần như trống rỗng, sau khi tắm rửa sạch sẽ thì mở cửa, không lâu sau Hứa Đồng Châu bước vào nhanh chóng thu dọn chiến trường như hôm qua.


Khi ra đến cửa, cậu dừng bước, hình như cậu nhớ ra gì đó, quay đầu nhìn Trình Nặc, "Sau này cơm và màn thầu nếu ăn không hết thì chị cứ để lại, để em ăn giùm chị! "

Đêm nay Hứa Đồng Chu có một giấc mơ, trong mơ có một cô gái mà cậu không nhìn rõ mặ đang gọi cậu, cậu không nghe rõ cô ấy đang nói gì, chỉ biết cô ấy đang mỉm cười, làm cho cậu rất tò mò, cậu muốn đưa tay ra bắt lấy cô ấy nhưng lại không bắt được, chỉ trong thoáng chốc cô ấy đã dán lên người cậu, bầu ngực đầy đặn phập phồng cọ xát lên làn da trên lưng cậu.

Cậu muốn quay người lại bắt lấy cô gái đó nhưng cô cứ núp sau lưng cậu như trốn tìm, chỉ có bầu ngực trắng nõn mềm mại cứ cọ cọ trên người cậu.


Khi tỉnh dậy, cậu phát hiện một đũng quần mình ướt một mảng lớn, chất lỏng đặc sệt nhão nhão dính dính ở đáy quần, cả người cậu đỏ lên từ đầu tới chân, mơ hồ thay quần khác, cơm cũng không ăn mà bỏ đi làm luôn.







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận