Hai ngày sau, trải qua hai ngày chiến đấu hăng hái tối tăm mặt mũi, tất cả chứng cứ đã được làm rõ toàn bộ. Vết siết trên cổ Cổ Băng Băng tuyệt đối trùng khớp với dấu tay của Ngô Lương Chí, sợi cơ thể trong móng tay, tinh dịch lưu lại trên sofa, qua kiểm tra trùng khớp với DNA của Ngô Lương Chí. USB màu đen tại hiện trường Cổ Băng Băng bị giết có lưu dấu tay của Ngô Lương Chí. Dây thừng phát hiện trong nhà Ngô Lương Chí cùng loại, cùng chất liệu với dây trói những nạn nhân lúc trước. Con dao đơn lưỡi tìm được trong tủ lạnh, tương xứng với dấu vết chấn thương của các nạn nhân, hơn nữa trên dao còn kiểm tra ra được vết máu lưu lại, máu đương nhiên cũng đến từ người bị hại trước đó. Hiện trường tổng cộng phát hiện sáu lọ thủy tinh đựng bộ phận, đều đến từ mười người bị hại trong đó tính cả Ngô Lương Chí. Trong dạ dày Ngô Lương Chí chứa lượng lớn cồn, ly rượu trên bàn đầu giường chỉ có mỗi dấu tay của Ngô Lương Chí, thuốc độc là patassium cyanide; Trong nhà không phát hiện dấu vết tồn tại của người thứ hai.
Ngô Lương Chí dùng phương thức tự sát để hoàn thành trừng phạt thập ác nghiệp trong kiếp này, sự thật rõ ràng, bằng chứng như núi, cảnh sát đã có thể hoàn toàn phán định, Ngô Lương Chí là hung thủ của án mạng liên hoàn 8.20. Xét thấy hung thủ đã tự sát thân vong, lãnh đạo ngành kiến nghị kết án nhanh nhất có thể. Có lãnh đạo gợi ý, tốc độ kết án nhanh đến kinh người, buổi sáng vừa mới chuyển giao chứng cứ đến viện kiểm sát, buổi chiều liền chính thức tuyên bố kết án. Sáng ngày kế, tin buổi sáng trên đài truyền hình Xuân Hải và các tờ báo lớn xuất hiện một bài thông báo ít ỏi mấy câu: Từ tuần cuối tháng 8 kéo dài đến tháng này, mấy vụ án mạng xảy ra tại thành phố, qua cảnh sát xác nhận cùng một hung thủ gây nên, dưới áp lực đuổi bắt hùng mạnh của cảnh sát và uy hiếp của pháp luật, hung thủ gần đây đã sợ tội tự sát.
Đến đây, án mạng liên hoàn 8.20 gây ra một trận gió tanh mưa máu khắp thành phố rốt cuộc đã hạ màn. Kết thúc đột ngột, thật sự ngoài dự liệu của mọi người. Cũng may tất cả những việc này đã qua đi, mọi người đã có thể thở phào. Cảnh sát rốt cuộc có thể thoát khỏi áp lực, nghỉ ngơi hưởng thụ một chút. Nhưng loại giải thoát này chỉ là tạm thời, thở phào cũng chỉ trong chốc lát, kế tiếp họ có thể còn phải đối mặt với khiêu chiến mới, công tác bảo vệ sắp tới "Hội nghị DAVOSA" cũng cần họ dốc hết toàn lực, đó cũng là sự kiện lớn liên quan đến hình tượng và sự phát triển của toàn thành phố, tuyệt đối không được sơ suất.
Mà lão bách tính của Xuân Hải nhất là những kẻ ngụy quân tử đạo mạo trang nghiêm, rốt cuộc không cần sống hoảng sợ giữa những đồn đại kinh khủng nữa, Xuân Hải lại khôi phục yên bình ngày xưa. Chẳng qua chưa biết rõ nguyên nhân xác thực Liễu Thuần bị giết, trong lòng Hạng Hạo Nhiên lưu lại chút tiếc nuối.
Sau khi rời khỏi nhà Ngô Lương Chí, hai người vội vã nói lời từ biệt, Hạng Hạo Nhiên chưa gặp lại Hàn Ấn. Cũng đã khoảng bốn, năm ngày không thấy bóng dáng Hàn Ấn đâu. Hạng Hạo Nhiên có thể hiểu được tâm trạng của Hàn Ấn -- Lần đầu tiên đưa kiến thức học cả đời vào thực tiễn, nhưng không hề gây được tác dụng bao nhiêu vào trong hồ sơ phá án, đối với một người cực lực tôn sùng nghề nghiệp của mình khó tránh khỏi có chút mất mát, nhất là miêu tả đường nét tâm lý phạm tội anh làm, độ tương đối, chuẩn xác so với thực tế cực thấp, với lòng tự tin của anh là một đả kích không nhỏ.
Trước khi cảnh sát kết án, đã điều tra tường tận về Ngô Lương Chí. Có thể nói nhiều năm như vậy, trên con đường sự nghiệp của hắn chỉ trừ thời gian gần đây có chút thay đổi ra, về căn bản là thuận buồm xuôi gió, cha mẹ song toàn, hôn nhân cũng coi như mỹ mãn. Mặc dù hắn thường ra ngoài hái hoa bắt bướm, nhưng vợ đã sớm cùng con gái di cư ra nước ngoài, không biết nhiều lắm về phong lưu vận sự của hắn ở đây, quan hệ của hai người coi như hòa hợp.
Hoàn cảnh công tác của Ngô Lương Chí không tồi, từng được hưởng giáo dục tốt đẹp, nhưng hắn là một thằng khốn ngang ngược hống hách, xấu xa thành tính. Người chung quanh cho tới giờ chưa từng nghe nói hắn có tín ngưỡng tôn giáo nào, tín ngưỡng của hắn e rằng chỉ có quyền lợi và tiền tài. Ngoại trừ đối với yêu cầu thay đổi phụ nữ có tính ép buộc người ngoài rất ít khi thấy hắn từng có hành vi ép buộc đặc biệt rõ ràng.
Trong cuộc sống của hắn không có chút khiêm nhường nào, mặc trang phục hàng hiệu, đeo đồng hồ hiệu, lái ô tô cao cấp, những thứ này đều không phù hợp báo cáo của Hàn Ấn, càng miễn bàn đến theo dõi hình ảnh, nhật ký vân vân, tất cả đều vô nghĩa. Có thể nói, bản báo cáo này của Hàn Ấn chỉ nói đúng các mặt về tuổi tác, tầng lớp, nghề nghiệp của kẻ phạm tội, rất nhiều chỗ quả thật không đáng nhắc tới.
Đã vài lần Hạng Hạo Nhiên muốn gọi điện thoại trấn an Hàn Ấn, cân nhắc mãi lại thôi. Y biết Hàn Ấn giống y, thích chôn đau khổ dưới đáy lòng, thích một mình đối mặt hỉ bi, làm rõ những điều đó ngược lại sẽ càng khiến anh thêm khó xử. Lại nói thanh niên chịu chút thất bại cũng tốt, cũng không đúc thành sai lầm lớn gì, cứ để anh yên tĩnh suy ngẫm lại.
Huống chi, cảnh ngộ của chính Hạng Hạo Nhiên hiện giờ chẳng khá hơn Hàn Ấn là bao. Vụ án cáo phá thành công trước kỳ hạn, đương nhiên không thể thiếu luận công mà thưởng. Cả đội phá án được thăng ba bậc, các nhân viên biểu hiện nổi bật khác được khen thưởng, mà tổ chuyên gia do Quách Đức Thanh cầm đầu mới chính thức tiến vào giai đoạn cuối kỳ phá án, càng được cấp trên ra sức ca ngợi, về phần hai người ngoài cuộc là Hạng Hạo Nhiên và Hàn Ấn đương nhiên một chữ cũng không đề cập tới.
Đã thế nhà dột còn gặp mưa dầm, ngay ngày chính thức kết án, mệnh lệnh truy tra kẻ tình nghi đột nhập kho số liệu sở tỉnh cũng truyền xuống thị cục, để không cho phía cảnh sát mạng làm khó, cũng không muốn chú cháu Quách thị nhân cơ hội giở trò với Doãn cục và Đinh cục, Hạng Hạo Nhiên chủ động tìm đến tổ chức thẳng thắn khai thật mình "phạm tội". Kết quá có thể đoán, Hạng Hạo Nhiên tạm thời ngưng hẳn tất cả chức vụ, chờ tổ chức tiến thêm bước điều tra tường tận xong sẽ sắp xếp tiếp.
Mà kết quả này đối với "vài người" vẫn chưa đủ, xoay trên xoay dưới làm không ít công tác, cho nên Doãn cục vừa mới cực kỳ đau lòng thông báo Hạng Hạo Nhiên: Để anh chuẩn bị sẵn tinh thần, xong 11 ngày phép, trong cục có khả năng sẽ phái anh đến trường Đảng của tỉnh học tập một thời gian ngắn.
Hạng Hạo Nhiên biết đây là bộ sách võ thuật cố định trên quan trường, bạn sẽ đến trường đảng đánh bóng, sau khi trở về liền thăng vị đề chức. Hoặc là ra ngoài dạo một vòng, trở về nhận một chức vụ nhàn hạ, hoặc là vĩnh viễn đày vào lãnh cung. Hạng Hạo Nhiên hiểu rất rõ, anh đương nhiên thuộc về vế sau. Nếu lãnh đạo có ý cho anh nhảy khỏi vị trí, vậy đừng cố nhờ vả nữa, nhưng mà anh cũng sẽ không mặc họ sắp xếp đến trường đảng học, anh đã nghĩ rồi, chờ lệnh chính thức truyền xuống, đó là ngày anh từ chức.
Anh tìm một thùng giấy lớn, bắt đầu thu dọn vật phẩm riêng của mình, chuẩn bị lần lượt mang về nhà. Khi thu dọn đến bàn làm việc, một khung hình trên bàn khiến anh bất giác ngừng lại. Hình trong khung là anh cùng Doãn cục, Lão Từ, Phương Vũ mặc cảnh phục chụp trong đại hội tuyên dương. Anh cầm lấy khung hình, nhẹ lau bụi, trong khoảnh khắc, trăm mối cảm xúc, không đành lòng hết sức. Anh luyến tiếc những người lãnh đạo và cộng sự sớm chiều ở chung mấy năm nay, luyến tiếc bộ kính phục này, luyến tiếc phòng làm việc này, càng luyến tiếc quyền lợi trong tay?
Tựa như ánh mắt của một người bệnh vô phương cứu chữa với thế giới này, tất cả những thứ này vốn dĩ anh không hề biết coi trọng, nhưng hiện giờ tất cả chúng đều tốt đẹp. Ngẫm lại hơn một năm nay, bản thân trải qua biến cố tang thê, mất chức, Hạng Hạo Nhiên lại không nhịn được âm thầm cảm khái. Tại sao con người khi có trong tay lại không đủ quý trọng, chờ mất đi mới thấy thứ sở hữu trân quý đến vậy, mới có thể có dục vọng phản tư.
Xem xét hành trình của đời mình, mặc dù có rất nhiều nhân tố ngoại lực, nhưng chung quy vẫn vì hành vi không thỏa đáng của mình. Nếu như không có chuyện ngoại tình kia, không xem nhẹ tâm tư Liễu Thuần, đặt tất cả vào cô ấy, cô ấy sẽ không đi uống rượu, cho dù uống rượu mình cũng có thể đi đón cô ấy, cô ấy sẽ không xảy ra chuyện.
(Năng lực phản tư ( critism ) tức là khả năng tự phủ định, nghĩ đi nghĩ lại của mỗi người, biết đặt mình vào vị trí của kẻ khác, là sự trở về bản thân nó của tư duy, sự phản ánh, sự khảo sát hành vi nhận thức. )
Nếu như có thể nghiêm khắc yêu cầu bản thân trước sau như một, ý thức bản thân chuẩn mực, vậy mình cũng sẽ không vượt rào phạm giới trong lúc làm việc, tóm lại kết cục hôm nay, toàn bộ đến từ lựa chọn của mình. Lúc này không biết tại sao trong đầu Hạng Hạo Nhiên hiện ra bóng dáng của Ngô Lương Chí. Nếu Ngô Lương Chí điên cuồng giết chóc, có thể cảnh tỉnh được vài người, có thể uy hiếp những kẻ trước khi vượt rào phải suy nghĩ lại, vậy có phải là một việc thiện lớn lao không!
Khi Hạng Hạo Nhiên đang buồn bã, Hàn Ấn rốt cuộc phong trần mệt mỏi xuất hiện, còn chưa chờ Hạng Hạo Nhiên mở miệng, anh liền khó dằn nổi vội mở hộp nói ngay.
Ngày đó tạm biệt Hạng Hạo Nhiên, Hàn Ấn tìm một căn phòng trà thanh tịnh, vừa uống trà, vừa cẩn thận thẩm duyệt lại tất cả những việc xảy ra tại nhà Ngô Lương Chí. Anh càng nghĩ càng thấy nếu Ngô Lương Chí là sát thủ liên hoàn thì có vài hành vi khó giải thích được, tiến tới anh muốn nghiên cứu suy nghĩ nhân sinh của Ngô Lương Chí, cho dù cuối cùng không tìm ra sơ hở, đó cũng là một cơ hội học tập nghiên cứu rất tốt.
Trong mấy ngày tiếp đó, anh lần lượt thăm hỏi cha mẹ Ngô Lương Chí, trường học và các đơn vị hắn từng công tác. Ngô Lương Chí là con trai độc nhất trong nhà, là con nối dõi của cha mẹ, đối mặt với đả kích con trai thình lình tự sát này, cha mẹ hắn rơi vào bi thống gần như là sống trong tuyệt vọng, đồng thời cũng cảm thấy ngỡ ngàng sâu sắc, giống với tất cả mọi bậc cha mẹ khác, họ đến chết cũng không tin đưa con trai mình ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng thành người lại là một ác ma giết người. Cho nên mới đầu đối với chuyến viếng thăm của Hàn Ấn, trong lòng đều có tâm trạng mâu thuẫn rất sâu.
Hàn Ấn kiên nhẫn làm rất nhiều công tác, không hề đánh động được hai cụ, rơi vào đường cùng đành phải chạm đến "vết thương" của cụ, hỏi họ có muốn biết tại sao con trai lại trở thành một kẻ tội phạm giết người không? Vấn đề này đủ thay đổi tình tự của hai vợ chồng, họ dần dần bắt đầu mở lòng.
Cha mẹ Ngô Lương Chí đều làm việc trong ngành thuế vụ, cha là cán bộ bậc trung, gia đình điều kiện ưu việt, tình cảm cha mẹ hòa thuận. Dưới che chở trăm chiều từ họ, Ngô Lương Chí trải qua một tuổi thơ vui sướng an nhàn. Tính cách Ngô Lương Chí sáng sủa, hoạt bát thông tuệ, thời đi học vô luận tiểu học, cấp hai hay phổ thông, hắn đều là thành viên tích cực trong lớp, quan hệ với bạn học hòa hợp, quan hệ với giáo viên thông thuận, mặc dù cũng đã xảy ra vấn đề về yêu sớm, phản nghịch vân vân của tuổi dậy thì, nhưng hắn vẫn là một đứa trẻ học tập tiến bộ, thành tích cơ bản đều duy trì trong top 10.
Sau khi tốt nghiệp trung học, hắn thuận lợi thi đậu một trường đại học kha khá tỉnh ngoài. Vượt qua bốn năm đại học, Ngô Lương Chí trở lại thành phố này, vào Vãn Báo Xã Xuân Hải. Lúc ấy Vãn Báo Xã đang vào thời kỳ cải cách ưu hóa, phóng viên, biên tập quan niệm lỗi thời bị điều chỉnh, thanh niên suy nghĩ linh hoạt, sáng tạo, tự chủ như Ngô Lương Chí liền có không gian thi triển. Dựa vào nỗ lực thông minh, Ngô Lương Chí nhanh chóng trở thành một phóng viên xuất sắc, tiếp theo là phóng viên cấp cao, phó chủ nhiệm bộ tin tức pháp chế, phó chủ nhiệm bộ tin tức xã hội, chủ nhiệm, một đường công danh thông thuận, tiền đồ rộng lớn.
Trong lúc này, hắn kết hôn cùng một nữ nhà văn, sau khi vợ sinh một cô con gái, đưa hai mẹ con ra nước ngoài hưởng thụ cuộc sống tốt hơn. Ngày thứ ba sau khi Ngô Lương Chí chết, vợ hắn liền đưa con gái từ nước ngoài gấp gáp trở về, theo vợ hắn nói, nhiều năm như vậy mặc dù hai người sống riêng hai nơi, nhưng tình cảm cũng không tệ lắm, Ngô Lương Chí có cơ hội sẽ bay ra nước ngoài thăm hai mẹ con họ, kinh tế cũng chưa bao giờ bạc đãi họ. Có thể nói trong đời Ngô Lương Chí, gần như không tìm được bất kỳ nhân tố gì có thể làm hắn sinh ra tâm lý nhiễu sóng, nếu phải tìm ra cái gọi là trải nghiệm thất bại, vậy cũng chỉ có thể nói tới lần điều động công tác khoảng một năm trước.
Mùa xuân năm ngoái, do bộ tuyên truyền ủy ban thành phố dẫn dắt, chỉnh hợp ba tòa soạn hiện có tại Xuân Hải, thành lập tập đoàn báo nghiệp Xuân Hải. Đứng đầu tập đoàn đương nhiên là do tổng biên tập Vãn Báo Xã Xuân Hải với lượng phát hành lớn nhất, sức ảnh hưởng rộng lớn nhất đảm nhiệm, các lãnh đạo còn lại lần lượt thuận duyên thượng vị, vì vậy Vãn Báo Xuân Hải liền trống một vị trí phó tổng biên tập. Vô luận lý lịch, năng lực, hay bối cảnh, vị trí này đều loại Ngô Lương Chí sờ tới. Chẳng qua giai đoạn lãnh đạo phía trên tiến hành khảo sát hắn, hắn lại "Lật thuyền trong cống". Cái gọi là "Thường đi ven sông, đâu có giày nào không ẩm". Làm phóng viên, nhất là phóng viên về tin tức xã hội, tránh không được phải đưa tin một vài tin tức về quan chức sa đọa và xí nghiệp chui, vì vậy sẽ thường xuyên có người thông qua quan hệ hoặc xí nghiệp trực tiếp tìm tới cửa cầu "hài hòa", cán cân hài hòa đương nhiên sẽ là nhân tình sẽ là "thực dụng".
Dần dần giữa xí nghiệp và một ít phóng viên thiếu trách nhiệm đạo đức đã hình thành một sợi xích xám. Có xí nghiệp muốn đăng ký thương hiệu, làm quảng cáo tính mềm, hoặc muốn công kích đối thủ cạnh tranh, sẽ đến gặp phóng viên mình quen biết, cho tiền thù lao lớn, dùng phương thức phỏng vấn tin tức để ca công tụng đức xí nghiệp hoặc bắn phá đối thủ cạnh tranh. Mà Ngô Lương Chí vô luận là thời làm phóng viên, hay làm người phụ trách bộ phận tin tức xã hội, hắn đều đứng đầu trong đạo hành này. Dựa vào sự can đảm mà tinh tế, nhiều năm qua hắn đã tích lũy khá nhiều của cải xám, cũng kết giao với rất nhiều bạn bè phía xí nghiệp, trong đó đặc biệt thân thiết nhất là Đỗ Thiện Ngưu chủ xí nghiệp sữa Đỗ Thị thế lực lớn nhất tài phú cực mạnh.
Tháng bảy năm ngoái, giai đoạn đầu bộc phát "Sự kiện sữa độc" xí nghiệp sữa Đỗ Thị, xí nghiệp sữa Đỗ Thị không tìm vấn đề từ chính sản phẩm của mình, ngược lại muốn thông qua một loạt các quảng cáo mềm cứng cùng hành vi quan hệ xã hội, tạo ra dư luận, giấu đầu hở đuôi. Họ quảng cáo diện rộng trên các phương tiện truyền thông lớn, hơn nữa bỏ số tiền lớn thu mua đông đảo "tay viết", giương cờ minh oan. Mà đầu nhập nhiều nhất, cũng chú trọng nhất, đương nhiên là Vãn Báo Xuân Hải địa vị đầu não trong ngành báo Xuân Hải.
Ngô Lương Chí sau khi lén thu số tiền lớn, đem hết sức mình, tự tay bịa đặt hàng loạt bài viết cho xí nghiệp sữa Đỗ Thị. Mặt khác còn thông qua quan hệ cá nhân lôi kéo huynh đệ truyền thông cùng trợ uy cho xí nghiệp sữa Đỗ Thị. Nhưng xí nghiệp sữa Đỗ Thị cũng không vượt qua được khủng hoảng, sau cùng vì hành vi xấu xa coi thường sức khỏe người tiêu dùng mà xí nghiệp phải trả giá đắt. Ngay cả các phía trợ giúp cho xí nghiệp sữa Đỗ Thị cũng bị nghiêm trị, bộ tuyên truyền Ủy Ban Thành Phố trong cuộc họp nội bộ đã phê bình nghiêm khắc Vãn Báo Xuân Hải dối gạt dư luận. Cuối cùng gánh vác trách nhiệm chủ yếu là Ngô Lương Chí, bị điều chỉnh xuống tòa soạn anh em của tập đoàn, nơi gần như sắp phá sản là báo Đô Thị Xuân Hải.
Mặc dù thông qua quan hệ ngồi lên vị trí phó tổng biên tập, nhưng phó tổng biên tập này so với phó tổng biên tập trong tập đoàn vẫn kém quá xa. Cũng tốt, cho dù đây là một lần thất bại, nhưng căn bản sẽ không sinh ra đả kích chí mạng với một người tâm lý phát triển vô cùng bình thường, từ đó phát sinh tâm lý nhiễu sóng.
Mà từ một loạt những hành vi của Ngô Lương Chí ở báo Đô Thị, hắn đang tính toán mọi cách, không từ thủ đoạn, ý đồ trở lại giai cấp quyền lực nòng cốt tại tập đoàn. Từ tâm tính trên, hắn đang tràn ngập khát vọng, cũng đầy hy vọng. Mà sát thủ liên hoàn biến thái, vì "tuyệt vọng" sinh ra phẫn nộ, tiến tới mới tìm kiếm giải thoát. Cho nên kết luận của Hàn Ấn là: Từ chứng cứ đến xem, Cổ Băng Băng có lẽ là Ngô Lương Chí giết chết, nhưng cái chết của những người còn lại không hề liên quan tới hắn, hắn chỉ là một kẻ chịu tội thay mà sát thủ liên hoàn tỉ mỉ đẩy dời đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...