Cảm giác Nóng bỏng ướt át không ngừng đánh tới, tôi cảm giác mình chóng mặt, thời điểm đang bị sắc quỷ thân tay chân xụi lơ, tôi nghe được ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Có người đi tới.
Tôi vội vàng nghĩ đẩy sắc quỷ ra, nhắn cho anh hai cái nháy mắt mắt, ai ngờ anh hoàn toàn thờ ơ, tay lại bắt đầu làm xằng làm bậy, ý đồ nhấc váy của tôi lên.
Nghe được tiếng bước chân càng ngày càng gần, hô hấp của tôi càng ngày càng nặng nặng, cả trái tim đều nhấc lên, tôi quả thực có thể nghe được thanh âm chốt cửa chuyển động, cùng qu âm thanh đối thoại en thuộc.
Là An gia gia cùng An Bình!
Bọn hắn làm sao lại tới đây?
Cách một cánh cửa, tôi mơ hồ còn có thể nghe được giọng An Bình nghẹn ngào, cùng tiếng An gia gia trấn an, hiển nhiên, tình cảnh vừa nãy dọa sợ An Bình.
Ngay tại một nháy mắt cửa mở ra, sắc quỷ ôm lấy cái mông của tôi, một cái lắc mình, đến nơi hẻo lánh chỗ một cái trong bình phong.
Không gian thu hẹp vừa vặn có thể đứng hai người, một khi động tác của tôi hơi lớn một chút, bình phong tuyệt đối sẽ bị đụng ngược lại.
“Aizzz, con chớ khóc, nha đầu”.
Giọng An gia gia mười phần bất đắc dĩ, khả năng một cái lão gia tử, cũng không biết làm như thế nào giúp cháu gái mình vui vẻ, cho tới nay ông đều bảo vệ An Bình rất tốt, chưa từng có để cô ấy nhìn thấy qua cảnh tượng quỷ dị hôm nay như vậy.
Ngay cả tràng cảnh trừ quỷ tại tòa thí nghiệm hóa học, An Bình đều may mắn không thể thấy, không thì xác định vững chắc lại muốn bị sợ quá mà khóc.
An gia gia lần đầu tiên nghĩ, lúc ấy An Bình ngất đi là một chuyện tốt.
An Bình từ nhỏ không có cha mẹ, vừa làm cha vừa làm mẹ, An gia gia nhìn thấy cháu gái của mình bị hù dọa, tự nhiên rất đau lòng, làm sao không có biện pháp khiến An Bình ngưng thút thít, đang ngồi ở kia tay bận bịu chân loạn, rất nhức đầu.
Ông yên lặng nghĩ thầm, còn may An Bình chỉ là nhìn thấy vợ chồng Tư Đồ bị trống rỗng treo lên, không thấy được hai con tiểu quỷ kia.
Tôi trốn ở sau tấm bình phong, không dám hành động thiếu suy nghĩ, sắc quỷ thừa dịp lúc ta thất thần, đã đem hơn phân nửa váy tôi trút bỏ xuống, tay tại trên ngực của tôi không ngừng quấy phá.
Tôi quả thực vừa thẹn lại giận, hắn thật đúng là sói tính đại phát, không nhìn trường hợp, đáng tiếc bằng vào sức lực của tôi, hoàn toàn không cách nào đi chuyển hắn, khiến cho tôi cảm giác mười phần thất bại.
Chỉ có thể cắn môi dưới, chịu lấy vuốt ve của anh.
Ngay một nháy mắt khi tôi cúi đầu, tôi thấy được anh một đôi con mắt tràn ngập dục vọng nhìn về phía trên người tôi cởi gần hết váy xuống, lập tức giống như là minh bạch cái gì, mặt lập tức đỏ bừng.
Trong đầu hiện lên hành vi xấu hổ ngày đó im bặt mà dừng, tôi một cái tay bưng kín mặt.
Đột nhiên, sắc quỷ động tác ngừng lại, giúp tôi đem váy sửa lại, hai tay vuốt ve lại tóc dài hơi rồi của tôi, đôi môi thật mỏng tiến tới bên tai của tôi mà Nói: “ Chờ trở về lại thỏa mãn nàng “.
Câu nói này thành công để cho mặt tôi lại là đỏ lên, thẹn quá thành giận hung hăng trừng mắt liếc anh một cái.
Thỏa mãn? Ta mới không muốn thỏa mãn!
……
Không đúng! Ta không cần thỏa mãn!
Dù sao mặc kệ tôi nghĩ như thế nào, đều có nghĩa khác, sắc quỷ ranh mãnh trong ánh mắt mang theo giảo hoạt, như là lão hồ ly đạt được âm mưu, cười nhẹ nhàng nhìn qua tôi, quả thực đem tôi làm cho tức chết!
Tôi tức hổn hển dùng chân đá anh một cái, ai biết vật che chắn bên cạnh tựa như một trang giấy yếu ớt giống nhau, động tác tôi hơi lớn một chút, toàn bộ bình phong ngã xuống!
Phanh.
Một trận tiếng vang, đặc biệt rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh.
Tôi không cần quay đầu, liền biết, An Bình cùng An gia gia tuyệt đối đang nhìn vào mình.
Còn tốt, váy mặc xong rồi không thì liền bị chơi khăm rồi!
Tôi hai tay bụm mặt, không dám nhìn tới nét mặt của bọn họ, tôi chỉ có thể nghe thấy An Bình còn đang không ngừng khóc nức nở, bỗng nhiên đánh một cái nấc, sau đó tiếng khóc liền im bặt.
“Diêm Vương đại nhân”.
Sắc quỷ không biết lúc nào đã mang lên mặt nạ trên, nắm cả bờ vai của tôi, nghênh ngang đi đến chỗ ngồi bên cạnh, vịn tôi ngồi xuống tới.
An gia gia giống như là hiểu chúng tôi tại sau tấm bình phong làm cái gì, mặt mo đỏ ửng, âm thanh ho nhẹ, cũng không có ý định hỏi chúng tôi đã làm sự tình gì, đang muốn mở miệng nói chuyện, An Bình tựa như là phản xạ cung chậm một nhịp, nói thẳng: “Các ngươi trốn ở kia làm cái gì”?
Mặt của tôi lại không khỏi đỏ lên, sắc quỷ một mực cười xong suy nghĩ, nghe được vấn đề An Bình hỏi, anh ấy thậm chí lập tức trả lời: “Hoa nhi bị hù dọa, ta đang an ủi nàng đâý”.
Lừa gạt quỷ à! An ủi ta cần trốn ở sau tấm bình phong sao? Lén lút, rõ ràng chính là tại chiếm tiện nghi ta.
Tôi không khỏi đối với hắn đam mê có một chút ý nghĩ.
Nghĩ hắn kể từ lúc cùng tôi tại trong rừng cây làm chuyện gì về sau, anh chàng này liền ngay cả ngoài trời đã xảy ra là không thể ngăn cản.
Mỗi lần chúng tôi còn ở bên ngoài, bản tính sói đói liền ngăn cản không nổi.
Quả thực đáng sợ.
Tôi không khỏi hướng phía anh ngược phương hướng xê dịch hai lần cái mông, An gia gia giống như là cảm ngộ ra cách làm tôi như vậy là vì sao, trong mắt mang theo ý cười.
An bình thật đúng là bị sợ choáng váng, nửa ngày không có kịp phản ứng nói lời sắc quỷ là có ý gì.
Sắc quỷ cũng chú ý tới tôi rất ngây thơ cử động, nhìn tôi trong mắt ý cười càng đậm.
An gia gia đột nhiên thở dài nói: “Đa tạ Diêm Vương đại nhân thủ hạ lưu tình, giữ lại bọn hắn một mạng”.
Tôi biết An gia gia nói là cái gì, khả năng vừa rồi, nếu như lúc ấy không có An gia gia ở đó, vợ chồng Tư Đồ khẳng định ngay cả tính mạng cũng không còn.
“Bản vương là vì Hoa nhi”.
Tôi không khỏi giật mình ngẩng đầu, khó có thể tin nhìn qua anh.
“Hoa nhi không muốn để cho ngươi khó xử, bản vương đương nhiên sẽ không làm sat sao được “.
Sắc quỷ là cân nhắc đến cảm thụ của tôi! Anh biết ý nghĩ trong lòng tôi!
Dòng nước ấm như là dòng suối nhỏ trôi trong lòng của tôi, tôi đích xác không hi vọng vợ chồng Tư Đồ có kết cục quá khốc liệt, hơi giáo huấn một phen là được rồi, An Bình cùng An gia gia đều đối với tôi rất tốt.
Có thể nguyên nhân là yêu ai yêu cả đường đi, tôi đối an gia cũng có bên trong hảo cảm khác, An Ngọc đại hôn, là một kiện việc vui, cái gọi là gả chồng theo chống, về sau An Ngọc cũng coi như một nửa là người nhà họ Tư Đồ, cho nên mới không muốn để cho Tư Đồ gia bị nghiêm trị quá mức.
Vạn nhất đến lúc huyên náo quá cứng, khiến An gia mặt để vào đâu, An Ngọc gả đi tâm cũng sẽ không an.
Sắc quỷ một mực chú ý lo lắng lấy cảm thụ của tôi, tôi làm sao có thể không cảm động đây?
Nhưng tôi vẫn không có quên, sắc quỷ cho vợ chồng Tư Đồ trừng phạt.
Câu đi một hồn một phách, rút ngắn tuổi thọ.
Kỳ thật đây đã là trừng phạt vô cùng nghiêm trọng, đem tuổi thọ người sống đều rút ngắn, đây quả thực so chết nghe càng khiến người ta cảm thấy kinh khủng.
“ Sắc quỷ, anh nói rút ngắn tuổi thọ của bọn họ, em có thể nghe hiểu, câu đi một hồn một phách kia, bọn hắn sẽ có ảnh hưởng gì sao”?
Tôi hiếu kì lại có chút nghi hoặc mà hỏi thăm, An gia gia nghe được câu nói này, rõ ràng thân thể chấn động, sau đó ông làm như không có việc gì, nhưng tôi biết một điều, đó chính là người ta ít một hồn một phách tuyệt đối không phải chuyện tốt lành gì.
An bình cũng bị câu hỏi của tôi hù dọa, không ngừng mà rút lấy hơi lạnh, cầm trong tay mấy cái khăn tay ướt sũng.
Sắc quỷ lẳng lặng nhìn tôi một chút, trong giọng nói không có chút nào cảm xúc chập trùng: “Người ít một hồn một phách, liền sẽ trở nên ngu dại, ký ức hạ xuốn, người yếu nhiều bệnh”.
Tôi đã có thể dự liệu được Tư Đồ gia về sau gặp phải khổ gì khó.
Đương gia hai người chủ nhân tiếp theo nhân sinh đều gặp hết sức thống khổ.
Sau đó sớm qua đời.
Trong lòng tôi đối bọn hắn lại không có một tơ một hào thương hại, nhất là Tư phu nhân – Nhan Tinh.
Bà ta còn sống, đối với toàn bộ Tư Đồ gia mà nói, chỉ có tệ không có lợi, bà ta sẽ hủy căn cơ nguyên bản Tư Đồ gia.
Tư Đồ gia cùng An Gia giống nhau, đều là thế gia khu quỷ, mà không phải quan lại quyền quý gì, một khi tiền tài vượt qua số lượng nhất định, gia tộc hào hứng xác định vững chắc sẽ phát sinh biến hóa.
Bọn họ sẽ không tại chuyên chú vào lưu lại gia nghiệp lão tổ tông, mà là hướng thiên môn tiến triển, đến cuối cùng gia nghiệp không ai kế thừa, gia đạo cô đơn, từng tại trong lịch sử huy hoàng một đời của một thế gia khu quỷ, liền sẽ biến mất.
Tôi lập tức tỉnh ngộ lại, vì cái gì An gia gia thiết lập quy định không thu lễ cái nhà này!
Hôm nay tôi cũng cảm nhận được An gia mang theo cho tôi cảm giác kỳ diệu.
Đó chính là một mực bảo lưu lấy gia nghiệp truyền thống cổ lão thế gia tổ tông lưu lại, không có kim tiền độc hại, không có phú quý ăn mòn, một mực an phận thủ thường, tận hết chức vụ, làm tốt sự tình an gia phải làm.
Tôi không khỏi đối An gia lại thêm điểm kính nể cùng kính ngưỡng, nhìn về phía An gia gia trong mắt, tràn đầy sùng bái.
An bình thật sự là có cái gia đình không tầm thường, một gia gia không tầm thường!
Tư Đồ gia về sau sẽ phát sinh sự tình gì, tôi không biết, cũng không muốn đi tìm hiểu, chỉ là tại tương lai không lâu sau đó, tôi nghe nói Tư Đồ Cảnh thượng vị, trở thành gia chủ Tư Đồ gia, An Ngọc liền trở thành Tư Đồ phu nhân.
Nghe nói bọn hắn cùng An gia song song liên thủ, An gia cũng đồng ý trợ giúp bọn họ một lần nữa chấn hưng Tư Đồ gia.
……
Lúc Hôn lễ kết thúc cùng ngày, tôi cùng sắc quỷ dự định rời đi, An Bình ngay tại cổng tiễn chúng tôi, An gia gia một mặt ngưng trọng đi ra, mồ hôi không khỏi lại thấm ướt y phục ông.
“Hoa nha đầu, chờ một chút “!
Ông gặp dáng vẻ lập tức liền muốn rời khỏi của tôi, đành phải chạy chậm đuổi theo, miệng bên trong hô hào gọi tôi.
Tôi dừng bước lại, kỳ quái nhìn qua ông: “An gia gia, còn có chuyện gì sao”?
Ông giống như là do dự, thật lâu mới nhìn tôi, chậm rãi mở miệng: “Nếu không bận vào trong nói”?
Tôi kinh ngạc nhìn ông, ngay cả An Bình cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Sắc quỷ nắm bờ vai của tôi, chúng tôi lại lần nữa về lại trong nhà, các tân khách có vài người còn cầm chén rượu, ở đó oa oa cười lớn, tôi thấy được Tư Đồ Cảnh bị hai ba nam nhân trung niên ôm cổ, một tay cầm bình rượu, rõ ràng chính là say, không ngừng mà hướng phía trong chén hắn rót rượu, mặt mũi tràn đầy đỏ hồng, say khướt không biết cùng Tư Đồ Cảnh đang nói cái gì.
Tư Đồ cảnh khi nhìn đến chúng tôi, hướng phía chúng tôi rất bất đắc dĩ cười một tiếng, lại bị kéo đi tiếp tân khách.
Tôi sớm định ra về nhà thời gian dời lại, đành phải vừa đi vừa gởi tin nhắn cho người trong báo bình an.
Chúng tôi lần nữa về tới cái gian phòng quen thuộc kia, An gia gia đi tới máy riêng bên cạnh, cầm lên một cái sách nhỏ, điểm nước bọt dính ngón tay bằng đầu lưỡi, lật ra một tờ.
Ngữ khí của ông trầm thấp khẩn trương, nói: “Ta vừa rồi nhận được một cú điện thoại, là cục cảnh sát đánh tới”.
Ài?
Cục cảnh sát đánh tới làm cái gì?
An gia gia cau mày, nhìn chúng tôi, chần chờ, mở miệng:” Bọn hắn vừa tiếp thủ bản án khó giải quyết, chính là…… Vụ án rất đặc thù kia”.
Là chuyện gì đặc thù vậy?
Tôi tò mò nhìn qua ông, chờ đợi ông viết xong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...