Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Trương Ngọc Dung, tôi với đội trưởng bảo vệ đi xuống lầu.
Hắn ta nói với tôi có người khách uống quá say, uống đến nỗi muốn tìm tiểu thư, sau đó thật vất vả mới giải thích rõ ở chỗ này không có tiểu thư, không ngờ rằng một lát sau hắn ta lại bước từ trong vòng ra, lôi kéo một nhân viên phục vụ nữ vào trong phòng, ngay cả quần áo của người ta cũng xé toang ra, may mà mấy người bảo vệ đến kịp lúc cho nên lúc này mới không xảy ra chuyện nghiêm trọng gì.
"Tôi cũng không biết anh lấy tự tin từ đâu ra mà dát vàng lên mặt mình, cũng may là bảo vệ các người kịp thời đến đó, chuyện này vốn không nên xảy ra, ngăn cản kịp thời thì có công à?"
Tôi dậy vào đội trưởng bảo vệ một câu, hắn ta không có cãi lại, nhưng mà hiển nhiên cũng không vui vẻ gì.
Tôi không cần suy nghĩ gì nhiều cũng biết giờ phút này trong lòng của hắn ta chắc chắn đang mắng tôi, mắng tôi chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, mắng tôi dựa hơi của phụ nữ.
Nhưng mà tôi cũng không thèm để ý hắn ta, đi thẳng tới căn phòng đang xảy ra chuyện.
Lúc này bốn người bảo vệ đang bảo vệ trước một nhân viên phục vụ nữ, nhân viên phục vụ kia đầu tóc rối bời, quần áo không gọn gàng, thậm chí tất chân ở trên đùi cũng bị xé rách.
Trên ghế sofa đối diện là bốn người đàn ông trung niên đang ngồi uống rượu, hút thuốc, tự do tự tại, nhìn cách ăn mặc của bọn họ thì có vẻ là đàn ông thành công một nửa.
Sao lại gọi là đàn ông thành công một nửa, chính là kẻ có tiền nhưng mà vẫn chưa chuẩn bị tốt làm kẻ có tiền, nói ngắn gọn không biết chơi như thế nào mới là hay.
"Cậu là ông chủ ở đây à, có nhìn như thế nào thì cậu cũng không giống, tôi nhìn cậu giống như là một người nhặt ve chai."
Người đàn ông mập mạp hói hết nửa đầu ngồi trên ghế sofa đối diện nói xong liền cầm lấy lon bia ở trên bàn lên, sau đó ném qua cho tôi.
"Bia cũng đã rót rồi, lấy lon đi đi, bán lấy tiền."
Lời nói của tên hói nửa đầu mập mạp khiến ba người còn lại cười ha hả, một người trong đó còn cười đến nỗi bị nghẹn dẫn tới ho khan, ho khan rồi mà hắn ta vẫn còn cười.
Tôi nắm lon bia ở trong tay, sau đó vẫy tay với nữ nhân viên phục vụ kia.
Cô ta đi tới gần, tôi còn chỉ bốn người ở đối diện: "Ai trong bọn họ đã làm."
"Anh Phong, không có gì đâu, bỏ qua đi."
Nữ nhân viên phục vụ cúi đầu, trên mặt hơi uất ức, nhưng mà vẫn nói như vậy.Tôi không biết lời nói này là ai đã dạy cô ta, nhưng mà không cần nghĩ cũng chắc chắn được bọn người đội trưởng đội bảo vệ không thoát khỏi liên quan.
"Cô cứ nói là ai làm."
"Anh Phong, thật sự không cần thiết đâu, cảm ơn anh,...!nhưng mà bọn họ đều là người có tiền, cho dù bà chủ có xuống thì cũng chắc không làm được gì."
Nữ nhân viên phục vụ còn muốn nói cái gì nữa đó, tôi không muốn để cho cô ta lại tiếp tục nói mấy lời nhảm nhí này, rõ ràng cái tên mập mạp hói đầu ở đối diện tư tưởng lớn gặp nhau với tôi.
Hắn ta ồn ào quét cái bàn, tất cả mâm đựng trái cây và bia đều bị rơi xuống mặt đất.
"Là tôi làm đó, thế nào?"
"Địa Liệt Hành Tinh chính là KTV lớn nhất trong thành phố này, ông đây mời khách đương nhiên phải mời tới KTV lớn nhất, tốt nhất.
Nhưng mà thân phận của khách hàng cao quý, tôi đến tìm tiểu thư để bồi tiếp, giá cả ở chỗ KTV của các người không có tiểu thư thì ông đây có thể hiểu được, nhưng mà con mẹ nó các người có thể hiểu ông đây không hả, làm ăn mà lại lồi lõm như vậy, không biết cách đi ra ngoài tìm một vài tiểu thư à, cả đám đều trừng mắt đớp cứt..."
Tên mập mạp hói đầu nổi giận hùng hùng hổ hổ, đội trưởng đội bảo vệ cùng với bốn người bảo vệ kia đứng đó vui vẻ đang chờ truyện cười.
Tôi cũng không biết đội trưởng đội bảo vệ như thế này được dùng để làm gì, xoa mông cũng chê hắn ta đầu to.
Tôi dắt nữ nhân viên phục vụ đi đến trước mặt của tên mập mạp hói đầu, tôi nói: "Xin lỗi đi."
Sau đó, nữ nhân viên phục vụ liền rụt rè lên tiếng: "Xin..."
Chữ "lỗi" còn chưa có nói ra, tôi trở ngược tay lại tát cho cô ta hai bạt tay.
"Bị ngu à, tôi để hắn ta xin lỗi cô, cô bị người ta xé quần áo cô còn muốn xin lỗi hắn ta hả, cô có bệnh hay gì?"
Tôi mắng chửi nữ nhân viên phục vụ, tên mập mạp hói đầu ở bên cạnh giống như là nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời này, trực tiếp lên tiếng cười ha ha.
"Anh bạn nhỏ à, cậu cũng thật hài hước, còn dám kêu ông đây xin lỗi, cậu có biết ông đây là..."
"Tôi đâu có cần biết anh là ai."
Lon nước cầm trong tay của tôi từ đầu đến cuối chưa từng bỏ xuống, tôi vung lên đánh mạnh hai cái vào trên miệng của tên mập mạp đầu hói.
Ba người bạn của tên mập mạp đầu hói ở bên cạnh liền vội vàng đứng lên, tôi cầm lấy chai rượu vang đỏ ở trên kệ rượu gần đó đập mạnh xuống đầu của tên mập mạp đầu hói, "bốp" một tiếng làm cho hắn ta ngã xuống đất.
Không thể không nói cái bình rượu vang đỏ này cũng quá dày, vẫn không bị vỡ.
Ba người bạn của hắn ta dừng tay lại, trong đó có người nói: "Người anh em à, có chuyện gì thì từ từ nói, đều là hiểu lầm cả thôi."
"Lúc nãy còn tính luôn cả anh vui vẻ cười đùa, bị sặc kho khan cũng còn cười, bây giờ nói với tôi là hiểu lầm?"
Tôi nắm cổ áo lôi tên mập mạp đầu hói dậy, đè đầu của hắn ta ở trên bàn, sau đó dùng chân đạp lên cổ của hắn ta.
"Cái bình này cũng rắn chắc ghê, lúc nào nó vỡ thì lúc đó tôi sẽ dừng tay, hôm nay tôi rất là tò mò, tôi muốn biết rốt cuộc là đầu của hắn ta cứng hay là cái bình này cứng."Nói xong, tôi xoay tròn bình rượu vang đỏ lại hung hăng đâp một cái bốp thật mạnh lên trên đầu của tên mập mạp đầu hói.
Lần này dứt khoát dọa tất cả mọi người ở trong lòng hoảng hốt, đặc biệt là ba người bạn của tên mập mạp.
Tên mập mạp hói đầu ôm đầu lại, la oai oái lên, trong miệng còn thỉnh thoảng mắng mỏ: "Cậu dám đánh tôi, ông đây là..."
Lại bốp một tiếng nữa, cái bình rượu vẫn chưa vỡ ra, đầu của tên mập mà cũng không thấy máu, cái này so với phim trên tivi hoàn toàn không giống nhau.
"Tôi..."
Lại bốp một tiếng nữa, bây giờ tôi căn bản cũng không muốn cho cái tên mập mạp hói đầu kia bất kì cơ hội nói chuyện nào.
Ba tên bạn của hắn ta sợ hãi, thấy tên mập mạp hói đầu ngay cả mở miệng cũng không có bao nhiêu sức lực, vội vàng xin lỗi rồi nhận lỗi.
"Xin lỗi cô ta đi."
Ba người bọn họ lại nhanh chóng xoay qua xin lỗi với nữ nhân viên phục vụ, khiến cho nữ nhân viên phục vụ rất xấu hổ, hoàn toàn không biết nên làm như thế nào cho phải.
Thế là tôi lại hung hăng đập một cái lên trên đầu của tên mập mạp hói đầu kia, giống như là đang cầm dưa leo gõ trái dưa hấu, bốp bốp, nhưng mà nó không vỡ, đập đến nỗi tên mập mập ôm đầu gào lên đau đớn.
Cuối cùng, sau khi nữ nhân viên phục vụ chấp nhận lời xin lỗi của bọn họ thì tôi mới tha cho tên mập mạp hói đầu kia.
"Bình rượu vang đỏ này sáu mươi triệu, cộng thêm đồ vật mà các người đã đập phá ba mươi triệu nữa, hết tất cả là chín mươi triệu."
Có người vội vàng đi thanh toán, rất nhanh liền mang dáng vẻ run run rẩy rẩy quẹt thẻ chín mươi triệu đi tới bên cạnh đưa hóa đơn cho tôi.
"Cút đi."
Ba người dìu tên mập mạp hói đầu dậy liền đi ngay, sau đó tôi dẫm nhảy lên cái bàn, dùng hết sức lực toàn thân hung hăng ném bình rượu vang đỏ kia đập ở trên đầu của tên mập mập hói đầu.
Bốp một tiếng vang dội, bình rượu vang đỏ rốt cuộc cũng vỡ tan.
Tên mập mạp hói đầu ôm đầu đau nhức kêu rên, máu tươi chảy ra từ kẽ hở.
Ba người bọn họ sợ hãi nhìn tôi tôi, tôi ném bình rượu đã vỡ nát qua một bên: "Bây giờ có thể yên tâm đi rồi."
Cầm lấy khăn lau lau rượu đỏ ở trên tay, sau đó tôi đi đến gần đội trưởng đội bảo vệ.
Một vóc dáng to lớn cao một mét chín mươi, dáng người vạm vỡ, giờ khắc này đứng ở trước mặt tôi lại giống như là một con gà con.
"Tôi cảm thấy là ở trong quán có anh hay không cũng y như nhau, dù sao chịu bị bắt nạt thì phải chịu bị bắt nạt, nên xin lỗi thì phải xin lỗi."
"Anh Phong, em sai rồi, em..."
Tôi nhét cái khăn lau tay vào trong miệng của hắn ta, chặn lời nói của hắn ta lại, tôi vỗ vỗ khuôn mặt của hắn ta, sau đó liền rời khỏi phòng.
Trở lại phòng làm việc của Trương Ngọc Dung, tôi sờ lên trán của cô ta, sau đó trực tiếp ôm ngang cô ta lên.
Cúi đầu hôn một cái lên môi của cô ta: "Chị, không cần phải sợ, có em ở đây, em sẽ đi bệnh viện với chị."
Khóe miệng Trương Ngọc Dung câu lên, sau đó nhẹ nhàng nhắm mắt lại, mặt dựa sát vào lồng ngực của tôi.
"Được."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...