Defence - Ngày Tàn

Thấy được Nhất Tôn vẫn còn sống, đồng tử trong mắt Hắc Nhân rung lên lên tục, hắn không tin vào khả năng nào một tên cấp 1 có thể sống qua chiêu đó. Hắn tin chắc đó chỉ là sự may mắn của Nhất Tôn, hắn liền triệt đường sống với một chiêu còn kinh khủng hơn

“Xem ngươi né được chiêu này của ta không?” Hắc Nhân sử dụng hai tay tạo thành một quả cầu lửa giữa người, sau khi quả cầu lửa thành hình, nó bắt đầu bay thẳng phía trên đầu Nhất Tôn bắn xuống liên tục quả cầu lửa nhỏ không cho Nhất Tôn né được.

Với chiêu thức này, Hắc Nhân chuyên dùng đối phó với kẻ địch có thân pháp nhanh nhẹn, phạm vị hiệu quả của nó quá lớn làm cho kẻ địch không kịp thoát khỏi tầm ảnh hưởng.

Bỗng từ trong ngọn lửa, một luồng khí âm hàn tỏa ra làm tắt hết ngọn lửa của Hắc Nhân. Hắn đã đối đầu với Trúc Thanh nhiều lần, hắn hiểu được dù cô ấy ở đó cũng chưa chắc tỏa ra lượng âm hàn kinh khủng như vậy. Huống hồ chi là Nhất Tôn bây giờ chỉ mới cấp 1

“Trúc Thanh nàng ra đây, nàng ra mặt ta có thể tha mạng chó của hắn” Hắc Nhân la hét về tứ phía


Một quả cầu băng trong bàn tay Nhất Tôn xuất hiện làm hắn bắt đầu hiểu ra, mọi người xung quanh chỉ nhìn thấy Nhất Tôn cấp 1 nhưng sức mạnh thực sử chỉ có Nhất Tôn biết rõ. Quả cầu cứ thế hình thành bắn về phía Hắc Nhân, hắn thấy màn này liền tung toàn lực thiêu đốt quả cầu nhưng chiêu thức khắc nhau thì bên khắc khó lòng chống phá. Ở thời khắc quả cầu sắp chạm vào người Hắc Nhân thì một cái cây từ đâu xuất hiện đỡ đòn. Cái cây đó có thể di chuyển như một con người, Trúc Thanh từ bên trong la lớn “Nhất Tôn cẩn thận, cây đó có độc”. Mọi chuyện đã chậm, từ dưới chân Nhất Tôn một đống dây leo từ đâu quấn lấy thân anh che hết cả cơ thể.

“Anh..” Trúc Thanh từ bên trong chạy ra, cô biết được sức mạnh tên này không lớn nhưng chất độc từ chiêu thức của hắn có thể làm người khác đột tử

Hắc Nhân sau khi được tên dùng độc giúp đỡ, hắn cười kha khả “THÌ RA TÊN NÀY KHÔNG PHẢI PHẾ VẬT NHƯNG CŨNG NẰM LẠI THÔI”. Hắn bắt đầu dùng lời lẽ khiêu khích Trúc Thanh động thủ, tên kia đứng bên đợi lệnh ra tay.

Bây giờ, một mình tên Hắc Nhân nàng có thể đối phó nhưng thêm một tên dùng độc thì khó lòng chiến thắng. Nàng không thể bỏ đi với tình trạng Nhất Tôn lúc này.

“Nàng suy nghĩ lâu vậy, ta đã cho nàng cơ hội cuối cùng rồi, mà nàng vẫn theo hắn, vậy ta tiễn nàng” Hắc Nhân ra lệnh cho tên kia theo sát hắn, những quả cầu lửa liên tục tung ra hướng về nàng, đồng thời những dây leo liên tục theo sát bước di chuyển của nàng.

Một tên Hắc Nhân thì Trúc Thanh rất dễ dàng đối phó bằng những quả cầu băng chặn. Nhưng nàng vừa đánh chặn lại vừa liên tục di chuyển tránh những dây leo dưới chân nàng mọc lên, điều đó làm sức lục tiêu hao rất nhiều. Phía sau nàng, tên dùng độc thật nham hiểm hắn đã sắp xếp ba cái cây đứng chặn lại bước di chuyển của nàng, thấy được tình thế hiểm nghèo nàng đã cố gắng hết sức cũng không né được.

“Đùng” kế hoạch của tên độc đã bị phá, ba cái cây vỡ vụn, Nhất Tôn từ lúc nào đã xuất hiện phía sau tên dùng độc, tay anh đang bóp cổ hắn. Cơ thể Nhất Tôn bây giờ ánh lên kim sắc, những dây leo không làm cho anh một vết xước.

“Tại sao ngươi có sức mạnh của tên đô con (hệ Kim khắc hắn)” Tên độc giọng nói lí nhí trong cổ họng


Không để hắn nói nhiều, Nhất Tôn dùng sức mạnh của mình hấp thụ hết sức mạnh của tên độc làm hắn không còn một tí sức mạnh nào ngã quỵ xuống đất.

“Do người theo nhầm người thôi, sau này cố mà sống cho tốt” Nhất Tôn mắt lườm ném hắn vô một góc đường

“Ngươi đã dùng thủ thuật gì?” Hắc Nhân trứng kiến mọi chuyện bắt đầu cảm thấy sợ hãi, hắn dùng tất cả sức mạnh còn lại tạo thành một quả cầu hủy diệt

Nhất Tôn chắc chắn không thể hắn làm điều đó, anh dùng sức mạnh di chuyển của sấm sét (hệ Thổ) nhanh chóng đã xuất hiện trước mặt tên Hắc Nhân. Nhất Tôn cầm lấy hai tay của hắn đang hình thành quả cầu, sức mạnh của qua cầu hủy diệt bỗng nhiên bị hút ngược lại vào người hắn rồi chảy vô người Nhất Tôn. Cơ thể Hắc Nhân vặn vẹo chống trả, bây giờ hắn đã hiểu được cảm giác của những tên anh em kia. Nhưng đến cuối cùng hắn không hiểu sức mạnh của Nhất Tôn là gì, hắn chỉ biết cam chịu để Nhất Tôn hút cạn sức mạnh của mình.

“Chúc mừng người có hai nguồn sức mạnh mới nhưng ta thấy sức mạnh hỏa này khó thuần phục đó” Tiểu Nhi xuất hiện nói

“Tên này người để lại là mối họa sau này, ngươi tiêu diệt hắn đi vừa giúp người trừ hậu họa vừa giúp ngươi một phần thuần hóa sức mạnh” Tiểu Nhi tiếp tục nói


“Tiểu Nhi, ngươi không cần nói ta cũng không để tên này tồn tại” Nhất Tôn để lại một dấu ấn âm hàn bên trong cơ thể Hắc Nhân, một chút nữa đây cơ thể hắn sung đột.

“Thì ra bấy lâu nay người giả vờ” Hắc Nhân trong giây phút cuối quát lên một tiếng than khổ rồi nổ tan thành cát bụi.

Trúc Thanh đứng bên thấy được cảnh tượng này cũng thầm đồng ý, nàng biết rằng tên này có tâm địa thâm độc sau này hắn sẽ làm hại nhiều người khác.

“Tương lai chỉ có hai người chúng ta, thành phố này chắc chúng ta không thể về rồi” Nhất Tôn quay qua Trúc Thanh nói

Cả hai thu dọn đồ đạc di chuyển khỏi thành phố nơi họ đã sinh ra và lớn lên, sau khi xem xét chiếc xe thật sự ổn. Trúc Thanh tra trên bảng đồ tìm được một thành phố lớn cách đây năm ngày chạy xe, cả hai quyết định tới thành phố mới đó. Nhất Tôn nhìn thành phố lần cuối hứa “SAU NÀY TA SẼ QUAY LẠI VỚI DANH NGHĨA ĐÍCH THỰC”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui