Nhiều ngày sau đó, Trúc Thanh và Nhất Tôn nhận được nhiệm vụ khảo sát bên ngoài, đây là nhiệm vụ bình thường mà mọi công dân trong thành phố đều phải làm. Trước ngày làm nhiệm vụ một ngày, trên đường về nhà anh có va chạm vào người một cô gái khi đi bộ trên vỉa hè, làm cho Nhất Tôn ngã nhào xuống đất. Cô gái nhanh chóng đỡ anh dậy và cúi người xin lỗi rồi nhanh chóng đi mất. Nhất Tôn có cảm giác đã từng gặp người này ở đâu, tới nhà anh phát hiện có một mảnh giấy bí ẩn trong túi quần của anh, anh mở nó ra thì trên đó có ghi “Hãy cẩn thận với nhiệm vụ lần này”.
….
Ngày hôm sau, Nhất Tôn chuẩn bị đồ đạt rất kỹ cho chuyến đi này làm cho Trúc Thanh cũng không khỏi hơi tò mò.
Cánh cửa tường thành mở ra, bốn chiếc xe từ trong tường thành lao ra chia làm bốn hướng khác nhau, trên mỗi chiếc xe là hai người. Nhiệm vụ lần này là lắp đặt những thiết bị quan sát ở những địa điểm trọng yếu, địa điểm lần này của nhóm Nhất Tôn và Trúc Thanh xa hơn nhiều so với ba nhóm còn lại. Trong ngày thứ nhất, Nhất Tôn và Trúc Thanh di chuyển lên những nơi cao và thông thoáng để có thể nhìn thấy toàn cảnh tốt nhất, công việc cần sự di chuyển nhiều.
“Em mệt chưa? Có cần dừng lại nghỉ chân không?” Nhất Tôn vừa điều khiển chiếc xe vừa hỏi thăm Trúc Thanh
“Em ổn mà” Trúc Thanh lúc nào cũng đáp lại những sự quan tâm của Nhất Tôn
Nói về chiếc xe, xe này sử dụng năng lượng mặt trời nên khi tối họ phải dừng chân lại đâu đó nghỉ ngơi. Tối hôm đó, Nhất Tôn lựa chọn một chỗ nghỉ ngơi tại một tòa nhà cao tầng nơi anh có thể quan sát mọi chuyển động dưới mặt đất, còn chiếc xe anh ngụy trang thật kỹ càng.
Trúc Thanh thấy Nhất Tôn mấy nay là lạ buộc miệng hỏi “Có chuyện gì hả anh?”
“Anh sợ tên Hắc Nhân kia trả thù cá nhân” Nhất Tôn mặt nghiêm nghị nói
…Những ngày sau đó mọi chuyện tương đối yên ả, Nhất Tôn bắt đầu nghi ngờ “người đưa tờ giấy đó chẳng lẽ lại chơi mình”. Đang lúc suy nghĩ thì anh phát hiện có một chiếc xe đang làm nhiệm vụ trước mặt mình, bỗng chiếc xe anh bị ngừng nguồn điện không di chuyển được nữa. Anh đoán do kẻ phía trước làm
“Trúc Thanh em chuẩn bị chiến đấu, anh nghĩ không đơn giản mà họ ở đây đâu” Nhất Tôn quay qua nhắc nhở Trúc Thanh
“Dạ” Trúc Thanh gật đầu với ánh mắt tỏa ra vẻ băng hàn hướng về phía trước
Hai tên kia từ trên xe bước xuống, thấy vậy Trúc Thanh và Nhất Tôn cũng xuống xe.
“Chào chị dâu, sao chị dâu làm anh hai của tụi em giận dữ vậy?” Một tên gầy trong số chúng miệng giễu cợt hỏi
“Ai là chị dâu của các ngươi, khôn hồn thì biến đi, đừng làm ta nổi nóng” Trúc Thanh ánh mắt băng hàn nổi nóng
“Ấy ấy chị đừng nóng mất vui” Tên đó lại chêu đùa
“Đại ca chúng bay đâu?” Nhất Tôn đứng bên liền hỏi
“Ngươi hỏi đại ca làm gì! Cần gì đến đại ca, hai chúng ta quá đủ rồi” Tên đô con còn lại hùng hồn nói
“Vậy chị dâu ngoan ngoãn chịu chói hay để tụi em động thủ đây” bọn chúng hiện lên khuôn mặt đắc ý
Bọn chúng vừa dứt lời Trúc Thanh phải nắm thế chủ động trước, hiện lên một cỗ năng lượng âm hàn trong lòng bàn tay chưởng về phía bọn chúng. Tên đô con nhảy lên phía trước gồng mình, thân hình hắn bỗng cường đại lên mấy lần, cơ thể hắn ánh lên sắc kim vàng nhạt.
“Ùm” tên đó đỡ trọn hưởng ấn của nàng làm hắn đóng băng ngay lập tức. Nhưng chỉ một cái chớt mắt những mản băng trên người hắn bị vỡ vụn văng ra hết.
“Chị dâu muốn đóng băng một miếng sắt thì hơi khó đó nha haha” Mặt hắn vênh vênh tự đắc
Trúc Thanh thấy màn đó tức giận ngưng tụ một cỗ năng lượng cực lớn ở bàn tay hình thành một chưởng ấn hình một bàn tay cực lớn lao về phía kẻ thù.
Tên người kim sắc thấy cỗ năng lượng này cũng cảm thấy ngao ngán liền kêu gọi giúp đỡ “Tên kia người không định ra tay sao, tính để ta làm hết vậy hả”. Tên gầy đứng phía sau có thân hình vô cùng mảnh mai nghe được những lời này miệng hắn lỏe cười “Cứ việc gì khó lại để ta”.
Thủ ấn của hắn hình thành ngay lập tức tạo thành những tia sét cực mạnh bao quanh nắm đấm đối khán trực tiếp với chưởng ấn của Trúc Thanh, những tia sét đánh vào chưởng ấn bàn tay băng của Trúc Thanh làm nó tan rã từng phần từng phần một. Chiêu thức của tên gầy hình như khắc chế hoàn toàn chưởng ấn của cô làm nó tan biến trong không khí.
Thừa thắng xông lên, tên to con dơ bàn tay hắn lên tỏa ra một luồng ánh sáng cực lớn như một trái bom choáng, làm cho Trúc Thanh và Nhất Tôn không bị chói mắt không thấy được gì phía trước. Khi mọi việc dần dần xuất hiện lại thì Nhất Tôn thấy tên gầy kia trước mặt mình, còn Trúc Thanh đang nằm bắt động trên mặt đất.
Một bàn tay được bao bọc những tia sét đang để trên đầu Nhất Tôn, anh cảm thấy mồng một những tia điện trong từng sợi chân lông mình.
“Uỳnh” Một cột sét cực lớn đánh xuống người Nhất Tôn làm chỗ đó lõm một lỗ to khói bụi mù mịt. Sau một lúc khói bụi tan dần, tên đô con thấy có một cái xác đang nằm dưới đất, hắn tịnh tiến tới gần thì sắc mặt hắn tự nhiên thay đổi
“Ngươi đã làm gì?” Tên đô con tức giận la hét
… Quay lại khoảng khắc ấy, sau khi tiếp nhận một đòn Nhất Tôn vẫn sống, bên trong anh hiện lên một giọng nói nữ “chúc mừng ngươi có kỹ năng đầu tiên” “người muốn hấp thu tất cả tiềm năng của tên kia không?”
Nhất Tôn trong lúc bối rối liền nói “Có”
“Vậy ngươi hãy làm theo ta” giọng nữ lại vang lên
Tay Nhất Tôn nắm lấy tay tên gầy một luồng năng lượng từ tên gầy liên tục chảy vào người Nhất Tôn cho đến khi không còn cái gì. Tên gầy gục ngã ngay xuống đất sau khi bị Nhất Tôn lấy hết tất cả.
…
Tên đô con nhìn thấy màn này không khỏi kỳ lạ, theo thông tin hắn biết tên này là phế vật sao hắn có thể hạ được tên gầy kia dễ dàng như vậy.
Hắn lập tức lao tới chỗ Nhất Tôn như một con trâu, những bước chân của hắn làm rung chuyển cả tòa nhà hai bên đường. Hắn nhảy lên dùng nắm đấm của mình, nện một cú xuống chỗ chân Nhất Tôn đang đứng, làm cả vùng đất xung quanh nứt hết. Nhất Tôn đạp một cái xuống đất đã nhanh chóng thoát ra khỏi vùng trấn động. Né qua được một bên Nhất Tôn liền sử dụng những thứ mình vừa lấy được, anh tung ra những te sét về phía tên đô con nhưng đều không trúng đích.
“Ngươi mau chóng sử dụng cách lúc nãy mà hạ hắn đi, kỹ năng của ngươi chưa thuần thục đâu” Giọng nữ lại vang lên
Mặc dù kỹ năng sử dụng không tốt nhưng cơ thể mình anh vẫn điều khiển rất hiệu quả, thân pháp của Nhất Tôn bây giờ đã được nâng cấp, chỉ ba cái đạt chân của anh thì khoảng cách đã tới trước mặt tên đô con, những bước chân của anh xẹt qua xẹt lại như những tia lửa điện. Anh dùng lại cách cũ hút hết năng lượng bên trong tên đô con vô người mình, thân hình hắn đồng thời dần dần bé lại và cuối cùng là gục ngã xuống đất.
Sau màn đó, Nhất Tôn cảm thấy cơ thể mình có thêm hai luồng sức mạnh khác nhau đang chèn ép, cảm giác này thật sự hơi khó chịu nhưng thật thích thú mình không phải phế vật.
“Ngươi vui cái gì mau rời khỏi nơi đây, tí ta sẽ giải thích” Giọng nữ đó lại vang lên trong đầu anh
Nhất Tôn nghe được những lời này liền bình tĩnh lại, anh đưa đồ đạt và Trúc Thanh lên xe hai tên kia rồi lập tức di chuyển khỏi nơi này, tìm một nơi an toàn rồi tính tiếp. Trúc Thanh vẫn đang bất tỉnh chưa biết chuyện gì…..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...