Đế Vương - Lê Văn Cương

Đào Thế Hiển nói đến đây thì ông ta dừng lại một chút. Hắn nhìn về phía hai cô con gái chuẩn bị lấy chồng, rồi lại lên tiếng nói rằng:

- Những sự cố ta vừa nói là một thứ hư vô mờ mịt trong mắt các ngươi. Nhưng ta nói điều này không phải để các ngươi cảm thấy phiền muộn, hay có ý chí vươn lên. Mà ta chỉ là để cho các ngươi biết thế giới này rộng lớn như thế nào.

- Ta hi vọng hai ngươi sau ngày hôm nay có thể hóa giải tất cả thù hận, đi theo phu quân tương lai của mình. Trở thành bình an vương phi cũng tốt, trở thành đế hậu của Thiên Lang quốc cũng được. Nhưng hi vọng các ngươi có thể che chở cho họ Đào ta một chút.

Đào Thế Hiển nói đến đây thì ông ta không lên tiếng nữa. Lúc này Đào Cẩm Tiên và Đào Cẩm Nhung nhìn về phía ông ta một chút. Sau đó họ đồng loạt chắp tay rồi lên tiếng nói rằng:

- Phụ thân yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không hãm hại lẫn nhau.

Đào Thế Hiển nghe vậy thì gật đầu, sau đó tiếp tục cùng với gia đình nhỏ của mình ăn cơm. Đợi khi bữa cơm kết thúc tại trong thư phòng, Đào Thế Hiển và con trai của ông ta là Đào Thế Vinh đang ngồi nói chuyện với nhau.

- Phụ thân chúng ta một chân dẫm hai thuyền liệu có ổn hay không.

Nghe con trai nói vậy Đào Thế Hiển lúc này dùng một ánh mắt trầm tư, nhìn về phía con trai sau đó lên tiếng nói rằng:


- Nhị điện hạ thế lực to lớn, nhưng tam điện hạ lại càng trở nên đáng sợ. Khi các thế lực ngầm ủng hộ hắn là ai chúng ta còn không biết.

- Nếu trước kia tam điện hạ chưa lộ diện. Chúng ta chọn lựa nhị điện hạ và cố gắng phá hỏng đi thanh danh của tam điện hạ, để tạo thế cho nhị điện hạ lên ngôi.

- Nhưng lúc này khi tam điện hạ đã thể hiện ra nanh vuốt của mình. Chúng ta nếu còn ngu ngốc tiếp tục dây dưa vào việc này, vậy thì hậu quả sẽ cực kỳ tồi tệ. Truyện Khoa Huyễn

- Quan trọng nhất ta tuy là đại tướng quân nắm giữ uy vọng cực cao trong quân đội, nhưng cũng là cái gai trong mắt hoàng đế. Việc chúng ta sớm đẩy tay cho nhị hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Thực chất không phải là giữ mình, mà là thể hiện thái độ bề tôi với hoàng đế mà thôi.

- Thế Vinh ngươi phải nhớ kỹ, không có bông hoa nào là không đẹp, không có kẻ nào là kẻ vô tội. Chúng ta cho dù có giữ mình đến đâu thì vòng xoáy quyền lực vẫn sẽ xoay quanh chúng ta. Trừ khi chúng ta nắm giữ sức mạnh tuyệt đối vượt qua hoàng quyền, thì mới không sợ hãi.

- Chính vì vậy ẩn mình trong bóng tối chờ đợi thời cơ ủng hộ tân đế thì không bằng sớm lộ diện, để giảm bớt sự nghi kỵ của hoàng đế. Dù sao lúc này chúng ta nắm giữ uy quyền cực kỳ to lớn. Mặc dù nhị điện hạ có thất thế đi chăng nữa. Thì tân đế cùng lắm miễn nhiễm chức quan của ta mà không dám động đến họ Đào.

- Nhưng nếu như chúng ta lúc này không đứng ra, đợi đến thời điểm then chốt mới đứng ra. Lúc đó sẽ không phải là cuộc phân tranh giữa các hoàng tử. Mà hoàng đế Vũ Thành Minh khi tuổi già sức yếu, sẽ nhìn chằm chằm về phía chúng ta. Hắn sẽ loại bỏ toàn bộ uy hiếp đối với con trai của mình, trước khi hắn chết.

- Mà như đã nói chúng ta cho dù có nắm giữ quân quyền hùng mạnh trong tay. Nhưng họ Đào không có võ giả, nếu như hoàng thất phái võ giả đến. Thì chỉ một đêm, họ Đào chúng ta diệt tộc là điều chắc chắn.

- Chính vì vậy ngay từ lúc này, chúng ta thà rằng bắt đầu đi vào sự chú ý của hoàng đế. Nhưng ông ta còn minh mẫn, chúng ta vẫn có cơ hội lật mình với công lao của tổ tiên để lại. Nhưng nếu như hoàng đế đã suy yếu, vậy thì cái giá chúng ta phải trả khi tham gia vũng nước đục này chính là chết.

Đào Thế Hiển nói đến đây hắn nhìn về phía Đào Thế Vinh rồi lên tiếng nói rằng:

- Mẫu thân của người Quế Thị Nguyệt, xuất thân đại tộc. Nhưng những bí ẩn của các đại gia tộc nữ tử làm sao có thể biết được. Thời gian qua ta bỏ mặc việc mẫu thân ngươi và 2 chị gái của ngươi chèn ép nhị nương và tam muội ngươi. Đây không phải bởi vì ta coi thường họ, mà là ta cũng bất lực trong việc này.

- Nhưng đến thời điểm này lại khác, tam muội ngươi lúc này tuy rằng chưa bước vào phủ của tam hoàng tử. Nhưng thân phận vương phi của nó đã được xác lập. Hiện nay mẹ ngươi và hai chị gái của ngươi thường xuyên bắt nạt Cẩm Nhung, ta không nói một lời. Ngươi biết tại sao không.

Đào Thế Vinh nghe vậy thì sững sờ, suy nghĩ một lúc ánh mắt của hắn trở nên sắc bén nói rằng:

- Phụ thân lợi dụng tam muội để ép tam hoàng tử lộ diện, chìa ra nanh vuốt của mình đúng không.


Đào Thế Hiển nghe vậy thì cười nhạt sau đó gật đầu nói rằng:

- Rồng sinh chín con, mỗi con một tính. Đã vậy rồng cũng có vẩy ngược và cực kỳ ưa sĩ diện. Tam điện hạ từ trước đến giờ ẩn nhẫn, không hơn thua với đời. Nhưng ai nói tay hắn không nhuốm máu tanh, thuộc hạ của hắn chưa từng giết qua người.

- Vậy nên ta tin rằng tam điện hạ ẩn nhẫn lâu như vậy. Thế lực mà Tam điện hạ đang nắm giữ lúc này, sẽ không thua kém bất kỳ vị hoàng tử nào của Thiên Lang quốc. Những sự việc trong phủ họ Đào chúng ta, tuyệt đối sẽ nhanh chóng lọt vào tai của tam điện hạ.

- Mà lúc này tam muộn ngươi đã bị tam điện hạ xác nhận là vương phi của hắn. Trong khi đó mối thù hận giữa Cẩm Tiên và tam điện hạ cũng đã kết xuống. Mặc dù thân phận có chênh lệch, nhưng ngươi phải nhớ kỹ. Nhị hoàng tử và tam hoàng tử có thể đánh đá lẫn nhau. Nhưng Cẩm Tiên và tam hoàng tử không được phép có bất kỳ sai lệch về thứ tự, bởi vì sai lệch chính là chết.

- Có điều nhị hoàng tử sẽ đứng ra bảo vệ cho Cẩm Tiên. Cho nên ta lợi dụng việc này, muốn thử xem sức chịu đựng của tam hoàng tử như thế nào. Nếu hắn vẫn tiếp tục ẩn nhẫn, không quan tâm đến Cẩm Nhung. Vậy thì ta cho rằng họ Đào ta chuẩn bị đối mặt với diệt tộc đại kiếp.

Đào Thế Hiển nói đến đây, Đào Thế Vinh lúc này đã có chút run sợ trong lòng. Hắn biết rằng tam hoàng tử đã lộ diện, cuộc chiến tranh đoạt ngôi báu đã bắt đầu. Vào thời điểm này việc phát triển thế lực sẽ không quan trọng bằng giữ gìn danh tiếng của bản thân.

Việc vương phi của mình bị kẻ khác bắt nạt mà lại không dám đứng ra phản kháng. Vậy thì chỉ có thể chứng minh vị hoàng tử đó nhu nhược. Nhưng nếu như kẻ đó nhu nhược thật thì không sao. Nhưng cùng với đó là một sự tàn khốc, ẩn trong bóng tối, như một con thú săn mồi vào ban đêm. Thì kẻ đó sẽ trở thành nỗi ám ảnh với bất kỳ thế lực nào trở thành thù địch với hắn.

Nghĩ đến những điều này, Đào Thế Vinh lúc này sợ hãi lên tiếng nói rằng:

- Những ngày qua Cẩm Tiên đánh Cẩm Nhung ít nhất là có bốn, năm lần. Nhưng mà bên phía tam hoàng tử không có động thái gì hết. Trong khi đó người của đại hoàng tử nhiều lần đến đây để cảnh cáo Cẩm Tiên.


Nghe con trai nói vậy, Đào Thế Hiển lúc này cười lạnh sau đó nói rằng:

- Đại hoàng tử thân là con trưởng, sự thông minh cũng như trưởng thành của hắn rất đáng được ta chú ý. Nhưng hắn ta lại khá tàn bạo và ác độc. Một kẻ như vậy sẽ không chấp nhận thế lực của bề tôi vượt quá sự khống chế của hắn. Chính vì vậy mà ta không dám chọn lựa đại hoàng tử để đứng đội.

- Hiện nay đại hoàng tử đang thể hiện ra một mặt chính khí bao che cho tam hoàng tử. Nhưng ẩn sau đó lại đang đề cao danh vọng của mình và chèn ép danh vọng của tam hoàng tử. Đối với những bí ẩn của chính trị như thế này, ngươi phải quan sát thật kỹ. Dù sao họ Đào ta sau này chính là dựa vào ngươi duy trì huyết mạch.

Đào Thế Vinh nghe vậy thì gật đầu, chắp tay với cha hắn sau đó nói rằng:

- Phụ thân xin yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không mắc sai lầm.

Nghe con trai nói vậy Đào Thế Hiển lúc này nhìn về phía hắn gật đầu, suy tư một lúc ông ta lên tiếng nói rằng:





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận