Editor: NM
Cục trưởng hoàng cũng không có ngu ngốc: “Bởi vì cô cảm thấy nếu cô không làm như vậy, liên lụy tới người khác, rất có khả năng người này rất thông suốt cách đánh rớt chế tài(*) hoặc là đến tiến hành trả thù với người trong đoạn ghi âm, đến cuối cùng không chiếm được công bằng là những nữ học sinh đó. Ai, hacker này, quá không tín nhiệm chúng ta, chúng ta sao có thể sẽ bênh vực những tên súc sinh đó!”
(*) Chế tài: là bộ phận chỉ ra những biện pháp tác động mà Nhà nước sẽ áp dụng đối với chủ thể không thực hiện hoặc thực hiện không đúng quy tắc xử sự đã được nêu trong phần giả định của quy phạm và cũng là hậu quả pháp lý bất lợi mà chủ thể phải gánh chịu khi không thực hiện đúng nội dung tại phần quy định.
” Đó đều là những ý tưởng mới xuất hiện sau này.” Tần Mạc nghiêng mắt tới, tiếng nói nhàn nhạt: “Nói trắng ra làm cô muốn cứu người, hơn nữa cô rất rõ ràng sau khi tuyên bố tin tức này sẽ khiến cho cảnh sát chú ý, đến lúc đó cô không cần làm gì, khác, cảnh sát liền sẽ chủ động bắt người. Có lẽ cũng sẽ bắt luôn cô, bất quá trước khi cảnh sát đến cô cũng có đủ năng lực để chạy trốn.”
Cục trưởng Hoàng nghe vậy, há to miệng: “Cậu, cậu là nói cảnh sát chúng ta vô hình bị cô chỉ huy?”
Tần Mạc không có nói nữa, rõ ràng là tán đồng.
Cục trường Hoàng tức giận: “Này, này hacker cũng quá, quá……”
“Đợi khi tìm được người lại nói.” Tần Mạc nói, nhìn lướt qua Mập Mạp ngồi bên người: lTra thế nào rồi? “
Mập Mạp nâng mắt lên, vẻ mặt nghiêm túc:” Tôi hoài nghi hành động lần này có hai người, đội trưởng, anh xem, đây là vị trí IP mà tôi xác định được, rõ ràng là ở bên ngoài Thuần Sắc, nhưng người quay phim thì lại ở bên trong Thuầ Sắc, thật là kỳ quái. “
“Đúng là có chút kỳ quái.” Tần Mạc nhìn thoáng qua ngựa xe như nước phía trước, nghiêng khuôn mặt tuấn tú, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Nhưng mà lúc này.
Hai người trong phòng kia vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi nhìn thấy Lý Mỗng Nhiên liền có chút nhịn không được, đang chuẩn bị động thủ, liền thấy Dương Minh lại mở mạnh cửa ra.
Chạm vào một tiếng, cửa gỗ đóng lại phía sau Phó Cửu!
Rũ mắt xuống, chính là Lý Mộng Nhiên đang cầm dao uy hiếp hai người kia: ” Nếu các người lại đây, tôi liền giết các người!”
“Lão Lưu,ông đi đối phó với con nhỏ kia, tôi muốn cùng tiểu mỹ nhân của tôi ôn chuyện thật tốt.” Người lớn tuổi nhất trong đó liếm môi, gương mặt béo phì liền nhào tới chỗ Phó Cửu.
Hai người kia cũng không biết, hình thái của bọn họ lúc này, đã hoàn hoàn toàn toàn bị đặt ở trên kênh phát sóng trực tiếp!
Bên ngoài Thuần Sắc.
Tần Mạc mở cửa xe, từ bên trong đi ra, sau đó hướng tới chung quanh nhìn qua một lượt, sau khi lướt qua cửa hàng tiện lợi, lại trả trở về, ánh mắt thâm thúy hơi trầm xuống: “Cục trưởng hoàng các người đi vào trước, tôi đến phía đối diện nhìn một chút. “
Đã đến Thuần Sắc rồi, cục trưởng Hoàng cũng không quan tâm nữa, liền đi hướng vào bên trong.
Một tay Tần Mạc cắm túi quần, một tay đẩy cửa pha lê của cửa hàng tiện lợi, dường như mặc kệ là chuyện gì xảy ra, anh đều là bộ dáng không chút để ý này.
“Hoan nghênh quang lâm.”
Âm thanh của nhân viên cửa hàng vang lên, nhìn qua người vừa bước vào, hai tròng mắt sáng lên.
Hôm nay là có chuyện gì vậy, người tới không phải là mỹ nữ thì cũng soái ca!
Tần Mạc ánh mắt nhàn nhạt, càng như vậy càng làm người khác cảm thấy hơi thở mê dại tàn ra từ người anh.
Lúc hắn nhìn đến laptop đặt trên bàn cơm, ánh mắt dừng lại, đi tới chỗ đó, tiếng nói trầm thấp: “Vị tiểu thư lúc nãy ngồi ở chỗ này đi đâu rồi?”
“Thì ra là tiên sinh tới tìm người.”nhân viên cửa hàng như bừng tỉnh đại ngộ: “Cô ấy đi toilet cũng được một lúc rồi, có lẽ sẽ trở về nhanh thôi. ”
Toilet?
Khóe miệng Tần Mạc nâng lên một chút.
Tầm nhìn tốt như vậy, đối diện chính là Thuần Sắc.
Máy tính rõ ràng đang vận hành, lại chỉ toàn màu đen, thực rõ ràng là đang làm cái gì.
Nếu trưởng máy ở đây.
Thế tất nhiên chủ nhân của máy tính sẽ trở về……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...